Từ Hài Nhi Bắt Đầu Nhập Đạo (Bản dịch thứ 2)

Chương 1189: Ngự Đạo cửu đoạn, Nguyên Thánh (3)

Đã từng thấy bộ mặt xấu xí giả tạo của Hư Thánh và Phật Tôn, Lý Hạo không còn ảo tưởng gì về Chí Thánh, tuy nhiên, hắn không tin tưởng con người của đối phương lại không tin tưởng Thánh Đạo của họ.

Thánh Nhân đều sẽ tuân thủ Thánh Đạo của mình, nếu không, chỉ có thể tự làm tổn hại bản thân.

Mặc dù trong mắt người ngoài là trái với Thánh Đạo nhưng nếu Thánh Nhân có quan điểm và hiểu biết riêng của mình thì không thể coi là trái với Thánh Đạo.

Giống như việc Phật Tôn bố thí thân mình cho đại bàng là từ bi, trong mắt một số người là giúp kẻ ác, nuôi dưỡng sự hung dữ nhưng cách nhìn nhận như thế nào, hoàn toàn tùy thuộc vào nội tâm của Phật Tôn.

"Thiên Nguyên giới có luật pháp của Pháp Thánh, không ai muốn đụng đến, ngoài ra, ta còn tìm được Thánh Nhân của Mặc gia ở Thiên Nguyên giới để hộ tống ngươi, Mặc gia có Chí Thánh tọa trấn, nếu Phật môn dám động đến Thánh Nhân của Mặc gia, chắc chắn sẽ chọc giận Chí Thánh!"

Phong Ba Bình nói với Lý Hạo: "Ngoài ra, ta đã đến thăm Nguyên Thánh của Thiên Nguyên giới, lão nhân gia sau khi biết tình hình của ngươi, đã nói với ta, nếu ngươi có thể giành được vị trí đầu tiên, hắn sẽ bảo vệ ngươi, không ai có thể làm hại ngươi dù chỉ một chút."

"Nguyên Thánh?"

Lý Hạo hơi sửng sốt, không khỏi nhìn về phía Phong lão, hắn đến chư thánh chi địa cũng không phải là thời gian ngắn, trừ mười năm trốn tránh và dưỡng thương ở hư không, đến nay hắn dưỡng thương ở Kiếm Tổ thánh địa cũng đã gần hai năm.

Đối với nhiều Chí Thánh trong chư thánh chi địa, hắn cũng có nghe nói, trong các thánh địa của Thượng Tam giới, đều có Chí Thánh tọa trấn!

Vị Nguyên Thánh này, chính là Thánh Nhân lâu đời nhất trong chư thánh chi địa!

Khi Thánh Nhân thứ hai ra đời, Nguyên Thánh đã tồn tại, đi khắp thế gian, giáo hóa bách tính. Phong lão có thể đến bái kiến hăn và nhờ hăn ra tay, hiển nhiên trong thời gian này, Phong lão đã làm rất nhiều việc cho hắn.

Lý Hạo hơi im lặng, nói với Phong lão: "Ân tình của Phong lão, chỉ sợ ta không trả hết được."

"Thôi đi, ai cần ngươi trả!"

Phong Ba Bình nghe Lý Hạo nói vậy, không vui nhổ một ngụm, sau đó nở nụ cười, nói:

"Những thiên tài thánh tử của người khác, chỉ cần yên tâm bế quan tham gia thi đấu là được, còn ngươi lại phải đối mặt với Thánh Nhân phục kích, ngươi ở chư thánh chi địa này không có chỗ dựa nào khác, không giống như những thiên tài kia, sinh ra trong danh môn, từ nhỏ đã bái sư thánh địa, ngươi toàn dựa vào chính mình, ta không giúp ngươi thì ai giúp ngươi."

"Những chuyện lộn xộn này, ngươi đừng nghĩ đến nữa, ngươi chỉ cần chuẩn bị thật tốt cho cuộc thi, giành lấy vị trí đầu tiên cho ta, đợi đến khi ngươi thành thánh, chúng ta sẽ đích thân đi tính sổ từng người một!"

Lý Hạo hít sâu một hơi, Phong lão đã vì hắn mà làm đến mức này, hắn còn có lý do gì để thoái lui nữa.

"Ta sẽ làm được!"

Lý Hạo nghiêm túc nói.

Lúc đầu, hắn không có ý định tranh vị trí đầu tiên, chỉ muốn lấy hương hỏa nhưng giờ đây, hắn thực sự muốn nắm giữ vị trí đầu tiên này trong tay.

"Nguyên Thánh rất quý trọng nhân tài, nếu ngươi có thể giành được vị trí đầu tiên, chắc chắn sẽ được ngài ấy coi trọng, chư thánh chi địa, nhiều Thánh Nhân khi tu luyện đều từng được Nguyên Thánh ban ân và chỉ bảo, mặc dù không bái sư nhưng họ đều vô cùng kính trọng ngài ấy, chỉ cần Nguyên Thánh để mắt đến ngươi, chỉ một câu nói, cả chư thiên này sẽ không ai dám động đến ngươi!"

Phong Ba Bình nói, đây mới chính là con đường mà hắn ta thực sự mở ra cho Lý Hạo.

Lý Hạo nghe vậy, khẽ gật đầu, nhìn sâu vào Phong lão, không nói thêm gì nữa.

Sau khi nói xong với Lý Hạo, Phong Ba Bình bảo Lý Hạo đợi trong sân, sau đó liền rời đi.

Không lâu sau, Phong Ba Bình dẫn theo hai bóng người, lần lượt là Hoang Thiên Thánh mà hắn đã gặp trước đó và một Thánh Nhân mặc áo bào đen.

Hơi thở của họ thu liễm nhưng xung quanh vẫn có đạo vận bao phủ, trông thoát tục tuyệt trần, như đang đứng trong khe hở của thiên địa, không thể chạm tới.

"Ta còn có một người lão hữu khác, sẽ âm thầm đi theo, đây chính là Thánh Nhân của Mặc gia."

Phong Ba Bình truyền âm giới thiệu với Lý Hạo.

Lý Hạo lập tức chắp tay chào vị Thánh Nhân mặc áo bào đen này.

Thánh Nhân của Mặc gia tên là Nguyên Chu, nhẹ nhàng đánh giá Lý Hạo một cái, trong mắt lập tức hiện lên vẻ kinh ngạc.

Mặc dù hơi thở của Lý Hạo không lộ ra nhưng toàn thân hắn dường như ẩn chứa một loại pháp tắc lực lượng nội liễm, điều này chưa từng thấy ở bất kỳ Đạo Pháp cảnh nào khác.

"Không hổ danh là người được Đạo Thánh đích thân tiến cử, quả nhiên là một thiên tài kinh thế."

Nguyên Chu mỉm cười, nói với Lý Hạo: "Ta đến đây ngoài lời mời của Đạo Thánh, cũng là do đồng môn nhờ vả, ngươi không cần lo lắng, ta nhất định sẽ đưa ngươi đến Thiên Nguyên giới.”

Nghe hắn nói vậy, không chỉ Lý Hạo ngạc nhiên, mà Phong Ba Bình cũng sửng sốt, hắn ta đã tốn không ít công sức để đến Mặc gia thánh địa bái phỏng, cuối cùng mới mời được người đến, giờ đây đối phương lại nói là được người khác nhờ vả?

Còn có người khác nhờ hăn ta chăm sóc Lý Hạo?

Thấy ánh mắt nghi hoặc của Đạo Thánh, Nguyên Chu mỉm cười, nói: "Bản thân ta không muốn đồng ý nhưng Đạo Thánh đã cho quá nhiều."

Phong Ba Bình: “…”

Nói cách khác, đối phương đã hưởng lợi từ cả hai phía?
Bạn cần đăng nhập để bình luận