Tống Võ: Tự Tù Tàng Kinh Các Mười Năm, Xuất Thế Tức Vô Địch

Chương 759: hạ giới dị thường

Chương 759: Dị thường ở hạ giới
“Tiểu hữu, ngươi không cần phải cẩn trọng với ta như vậy. Chúng ta dù sao cũng là hợp tác, luôn phải có một chút tín nhiệm mới được.” Lão giả khẽ phe phẩy chiếc quạt hương bồ trong tay, cười ha hả nói.
Doanh Khải ánh mắt nhìn sang, nói giọng không nóng không lạnh: “Đây là tự nhiên, cũng hi vọng lão tiên sinh tương tự cho ta một chút tín nhiệm, không cần luôn luôn phòng bị ta.” Lão giả sững sờ một chút, nhưng lập tức lại khôi phục thần thái bình thường.
Híp mắt nói: “Đó là tự nhiên, ngươi tin ta, ta tin ngươi, sự hợp tác của chúng ta mới có thể đi được xa hơn.” “Tiểu hữu yên tâm, tình huống trước đó lão phu cam đoan sẽ không xảy ra nữa.” “Tốt.” Doanh Khải gật gật đầu, “Tại hạ tự nhiên tin tưởng lời lão tiên sinh nói. Ta cũng tin tưởng, lão tiên sinh vì sự hợp tác giữa chúng ta, cũng không ngại nói cho tại hạ một vài tin tức không quá quan trọng chứ?” “Ha ha ha!” Mãi một lúc sau, lão giả mới biết Doanh Khải muốn làm gì. Hắn nói ra: “Tiểu hữu có vấn đề gì, cứ trực tiếp hỏi đi, chỉ cần không liên quan đến bí mật quá lớn, những gì lão phu biết, đều có thể nói cho ngươi.” Vẻ mặt căng thẳng của Doanh Khải cuối cùng cũng giãn ra, lộ nét cười.
Hắn chắp tay, hỏi: “Lão tiên sinh có biết, vì sao đám võ giả kia có thể khởi tử hoàn sinh không?” Ý của Doanh Khải chính là đám võ giả Tiên Khư đã bị bọn hắn giết chết trước đó.
Hắn nhìn biểu cảm không chút bất ngờ của lão giả, hẳn là ông ta biết chút tin tức.
Lão giả vuốt ve sợi râu, cười nói: “Nguyên lai tiểu hữu nói chính là chuyện đó à. Cũng không tính là bí mật gì, nói cho ngươi cũng không sao.” Hắn chậm rãi kể lại: “Nghe nói là bởi vì thời kỳ Thượng Cổ, có đại năng dừng chân tại Tiên Khư, đã phát sinh đại chiến với những đại năng khác.” “Bởi vì trận đại chiến này, đã để lại một khe nứt cực lớn bên trong Tiên Khư. Sau đó, tất cả võ giả có khí tức gắn kết sâu sắc với Tiên Khư, đều có thể sống lại từ trong khe nứt đó.” Doanh Khải kinh ngạc không gì sánh được, bị tin tức lão giả cho biết làm chấn động.
Không ngờ rằng, bên trong Tiên Khư lại còn có bí mật như vậy.
Hắn hiếu kỳ hỏi tiếp: “Lão tiên sinh có biết tại sao lại như vậy không?” Lão giả ngẩng đầu nhìn trời, hơi có tiếc nuối nói: “Ngươi đúng là hỏi khó lão phu rồi. Tin tức liên quan đến phương diện này, lão phu cũng không biết.” “Điều duy nhất có thể khẳng định là, bên trong vết nứt kia nhất định tồn tại thứ gì đó.” “Chỉ tiếc, trong khe nứt có Kim Diễm vô tận đang thiêu đốt, phàm là kẻ nào tới gần một chút, đều sẽ bị Kim Diễm thiêu chết.” “Chỉ cần dính phải một tia, cho dù là trong toàn bộ Tiên Khư, cũng không ai có thể chống đỡ nổi mà sống sót.” “Cho nên lão phu cũng không biết bên trong rốt cuộc có cái gì.” Khi lão giả nói chuyện, Doanh Khải nhìn chằm chằm vào mắt của ông ta.
Thấy đối phương dường như không nói dối về chuyện này.
Điều này khiến Doanh Khải càng thêm nghi ngờ.
Dựa theo bức bích họa mà hắn phát hiện tại bí cảnh Côn Lôn Sơn.
Người xâm nhập Tiên Khư lúc trước dường như chỉ có người của Thiên Đình.
Kết hợp với lời lão giả vừa nói, Doanh Khải có lý do hoài nghi, đại năng mà lão giả nhắc tới, có lẽ chính là người của Thiên Đình?
Nếu thật sự là như vậy, nguyên nhân đằng sau sự phục sinh, chẳng lẽ cũng liên quan đến Thiên Đình?
Trong lòng Doanh Khải hiện lên mấy dấu chấm hỏi.
Đương nhiên tất cả chỉ là suy đoán của hắn thôi, rốt cuộc có thật hay không, còn phải tự mình đến hiện trường xem xét.
Hai người mỗi người dẫn theo đại quân của mình tiến gần đến khu vực trung tâm.
Doanh Khải đã sớm thông báo cho Trương Tam Phong và Lã Tổ, bảo bọn họ không cần vội vàng hội hợp với hắn, tạm thời đóng quân ở bên ngoài chờ lệnh.
Thực lực của Cửu Châu vẫn chưa đến lúc phải hoàn toàn bộc lộ.
Đặc biệt là bây giờ, càng cần phải che giấu thực lực...
Cùng lúc đó.
Tại Cửu Châu, sau khi Doanh Khải dẫn đầu Thiên Binh Thiên Tướng tiến vào thông đạo.
Các thế lực lớn của những vương triều, các thế lực lớn trên giang hồ, tất cả đều đặt trong tình trạng báo động cao nhất.
Luôn sẵn sàng phòng bị những tình huống bất ngờ có thể xảy ra.
Tần Thủy Hoàng trấn giữ Hàm Dương Cung, không ngừng ban bố ngự lệnh, điều động toàn bộ tài nguyên, lực lượng của Cửu Châu tập kết về khu vực gần cửa thông đạo.
Đồng thời triệu tập lượng lớn võ giả, bố trí mấy đại trận tại khu vực gần cửa thông đạo.
Mỗi một đại trận đều có thể sánh ngang cấp bậc hộ quốc.
Dưới sự bảo vệ trùng điệp, khu vực gần cửa thông đạo nghiễm nhiên trở thành nơi vững chắc nhất toàn Cửu Châu.
Bên trong Hàm Dương Cung, một tướng sĩ đang báo cáo tình hình cho Tần Thủy Hoàng: “Bệ hạ, mọi sự bố trí đã hoàn tất, vạn vô nhất thất.” “Tốt.” Tần Thủy Hoàng gật gật đầu, đặt tấu chương trong tay xuống, “Thông báo cho mấy vị Đại Đế còn lại, trẫm mời bọn họ đến Hàm Dương Cung một chuyến.” Binh sĩ báo tin rời đi.
Không lâu sau, các đế vương của mấy đại vương triều lần lượt tiến vào Hàm Dương Cung.
Để phối hợp Doanh Khải chinh phạt thượng giới, bọn họ đã cố ý từ hoàng cung của mình chạy đến, chỉ để đề phòng vạn nhất.
“Các vị.” Tần Thủy Hoàng lên tiếng nói, “Tình hình Tiên Khư bây giờ chúng ta không cách nào nắm bắt, chỉ có thể tạm thời cố thủ Cửu Châu.” “Nghe Doanh Nhi nói, người Tiên Khư kia sở hữu thực lực hết sức phi phàm. Cho nên chúng ta không thể lơ là, nhất định phải đề phòng tại vị nhiên, tránh cho kẻ địch có cơ hội lợi dụng.” Đế vương của Đại Đường vương triều, Lý Thế Dân, khẽ gật đầu, “Tần Huynh nói rất có lý. Điểm này cũng không cần quá lo lắng, chúng ta đã chuẩn bị vạn toàn, cho dù có kẻ địch từ Tiên Khư giáng lâm, hẳn là cũng không cách nào đột phá trong thời gian ngắn.” “Không sai.” Đế vương của Đại Nguyên vương triều nói bổ sung: “Ta không tin, người Tiên Khư kia dù mạnh đến đâu, cũng không thể nào đột phá được phòng ngự nghiêm mật như vậy của chúng ta chứ?” Hắn lại tỏ ra rất có lòng tin đối với lực lượng phòng ngự của Cửu Châu.
Mấy vị đế vương còn lại đều tán thành.
Nơi đây đã tập trung lực lượng mạnh nhất của Cửu Châu.
Nếu ngay cả nơi này cũng không bảo vệ được, vậy thì Cửu Châu cũng không còn nơi nào có thể chống cự.
“Ai.” Đế vương của Đại Tống vương triều thở dài, “Không biết Thắng Thiên Đế bọn hắn có tin tức gì sao? Bây giờ thời cuộc biến động, nếu bọn họ gặp phải phiền phức, chúng ta cũng không cách nào đi lên trợ giúp...” Lần này khác với đại chiến phương Tây trước đó.
Chỉ có thể dựa vào Doanh Khải cùng Thiên Binh Thiên Tướng của Tiên Tần chiến đấu vì Cửu Châu.
Nói thật, trong lòng rất nhiều người Cửu Châu đều có chút tiếc nuối.
Bọn họ cố gắng nâng cao tu vi trong thời gian qua là vì cái gì?
Chẳng phải là để có thể bảo vệ sự an toàn của Cửu Châu sao.
Nhưng bây giờ lại không có đất dụng võ, trong lòng khó tránh khỏi có chút phiền muộn.
Tần Thủy Hoàng hiếm khi lắc đầu nói: “Trẫm tạm thời chưa nhận được tin tức gì từ Tiên Khư truyền về, không biết tình hình phía trên thế nào.” Ngay lúc mấy người đang thảo luận.
Bỗng nhiên! Một binh sĩ vội vã tiến vào, quỳ trên mặt đất, thần sắc gấp gáp báo cáo với Tần Thủy Hoàng: “Bệ hạ, bên ngoài phát hiện chút dị thường!” Nghe vậy, mấy vị đế hoàng đồng thời đứng dậy, sắc mặt biến đổi.
Bọn họ nhìn nhau rồi cùng đi ra ngoài đại điện để xem xét.
Chỉ thấy bên ngoài đại điện, trong khu vực được mấy đại trận hộ quốc bao quanh.
Thình lình xuất hiện một điểm trắng sáng rõ.
Điểm trắng này không ngừng khuếch trương, tốc độ cực nhanh, mắt thường có thể thấy rõ.
Phía dưới, một đám võ giả đang sững sờ chợt bừng tỉnh.
Lập tức toàn bộ hành động, tập kết về phía dưới điểm trắng, thần sắc nghiêm nghị, sẵn sàng ứng phó!
Bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng trực giác mách bảo họ, đây chắc chắn không phải chuyện tốt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận