Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 57: Phi long cứu tràng

“Ha ha ha!”
“Ma vương này không chịu nổi rồi!”
“Chúc mừng thủ lĩnh sắp thành công săn giết Ma Vương!”
Chu Khôn mang theo mười dũng sĩ Thiết Huyết đoàn bên người, ít nhất đều là thực lực tinh anh nhất giai, trong đó có mấy người đạt tới trình độ tinh anh nhị giai.
Chỉ riêng những dũng sĩ này.
Tuyệt đối khó đối phó.
Nhưng kể cả Chu Khôn cũng không hề ra tay.
Điều này đủ để nói rõ quân đội phạt ma chưa dùng toàn lực, nhưng cho dù như vậy cũng vững vàng áp chế Ma Vương, trận chiến này mười phần chắc chín.
Mấy tên thuộc hạ nịnh nọt.
Khiến Chu Khôn cảm thấy vô cùng hưởng thụ.
“Ma vương này chỉ còn hai chiêu bài, một tấm là thiết kế phòng ngự ‘Cự Thụ Thủ Vệ’, một tấm là Dã Trư Nhân Quân đội, nhưng mà… Không đủ gây sợ!”
Không khó nhìn ra.
Thiết Huyết Dũng Sĩ Đoàn tác phong nghiêm cẩn.
Mỗi lần khiêu chiến Ma Vương đều tận khả năng thu thập tình báo, giảm bớt thành phần mạo hiểm cùng đánh cược, áp dụng chiến lược có tính nhắm vào, để cho Ma Vương cùng đường mạt lộ.
Keng!
Mấy tiếng xé gió vang lên!
Mấy khối đá lớn cỡ xe tải từ trong sơn cốc bay ra, lấy lực lượng tốc độ kinh người, đập mạnh vào đội ngũ Thực Nhân Ma.
Vài tiếng trầm đục nặng nề vang lên.
Mấy Thực Nhân Ma cầm tấm thuẫn đã ngã xuống đất.
Là phòng ngự hoa yêu Trần Quả Quả thiết kế: Cự thụ thủ vệ!
Cự thụ thủ vệ là một loại kiến trúc đặc thù, tạo hình cùng thụ nhân vô cùng tương tự, có thân thể kiên cố, cánh tay tráng kiện, nhưng cũng không thể di động.
Cánh tay của chúng có thể công kích kẻ địch cận chiến, nhưng nó là một phương tiện phòng ngự không di động, năng lực chủ yếu vẫn là ngưng tụ cự thạch công kích từ xa.
Trần Quả Quả có hai toà Cự Thụ Thủ Vệ.
Bọn chúng được xây dựng gần tế đàn Ma Vương.
Bởi vì đội phạt ma tiến vào tầm bắn, cho nên bắt đầu khởi xướng công kích ném đá, ngược lại thuận lợi mở ra mấy lỗ hổng trong Thực Nhân Ma Thuẫn Trận.
Nhưng mà.
Chuyện này không ảnh hưởng tới đại cục.
Dũng sĩ sớm có chuẩn bị ứng đối.
Chu Khôn cười lạnh nói: “Dùng đội pháp sư!”
Trong đội ngũ phạt ma này có một nhóm tồn tại đặc thù, do hai mươi lăm Tinh Linh tạo thành, toàn bộ đều ăn mặc như Pháp Sư.
Đây là tinh linh của cự thụ thành.
Tiếp viện Đỗ Minh Phong đặc biệt phái tới.
Trong đó yếu nhất đều là thực lực tinh anh nhất giai.
Tinh linh pháp sư ngâm xướng, từng quả bạo viêm hỏa cầu bắn ra, cự thạch căn bản không kịp rơi xuống, bị lăng không đánh nát tại chỗ.
Trần Quả Quả mặt xám như tro tàn.
Cự thụ thủ vệ đều bất lực sao?
Lực lượng cuối cùng mà nàng có thể sử dụng, chỉ còn lại đội quân lợn rừng được triệu hồi từ doanh trại lợn rừng, nhưng đây thật sự có thể xoay chuyển chiến cuộc sao?
Đội quân dã trư nhân.
Chỉ có hơn một trăm người.
Chỉ có mười tinh anh mà thôi.
Làm sao đối kháng với ma trận Thực Nhân Ma trước mắt đây?
Trận chiến này đã định phải thua!
Bất luận thế nào cũng không ngăn cản được!
“Ha ha ha!”
“Ma Vương ngươi đã hết biện pháp.”
“Mà lão tử còn chưa bắt đầu làm nóng người đâu!”
Chu Khôn vẻ mặt dữ tợn: “Toàn thể cuồng bạo, bắt đầu tấn công.”
Thực Nhân Ma hưng phấn điên cuồng hét lên, hai mắt trở nên đỏ ngầu, cơ bắp toàn thân bành trướng, tốc độ di chuyển nhanh hơn gấp đôi.
“Hôm nay thần tiên cũng cứu không được ngươi!”
Chu Khôn cũng phát động kỹ năng cuồng bạo ăn thịt người.
Hắn chuẩn bị suất lĩnh dũng sĩ đoàn tự mình xung phong, những quân đội hoa yêu này cận chiến không chịu nổi một kích, chỉ cần một vòng thế công, có thể tan rã trong khoảnh khắc!
Thắng lợi đang ở trước mắt!
Chỉ cần bắt được tên Ma Vương này!
Ít nhất cũng có thể đạt được năm sáu chục điểm tu luyện!
Đủ để cho thực lực Chu Khôn bạo tăng hoàn toàn trở thành cường giả cấp bậc lãnh chúa!
Đang lúc dũng sĩ đoàn tự cho là nắm chắc thắng lợi trong tay, thậm chí ngay cả Hoa Yêu Ma Vương Trần Quả Quả cũng đã buông tha hi vọng.
Đột nhiên.
Gào một tiếng.
Một tiếng long minh rõ to.
Từ bầu trời trên đỉnh đầu truyền đến.
Mọi người nhao nhao ngẩng đầu nhìn sang.
“Lão đại!”
“Trên trời có cái gì!”
“Hình như…là một con rồng!”
Một sinh vật long tộc toàn thân đỏ thẫm, dài hai mươi mấy mét, dưới ánh mắt kinh ngạc của vô số người, bay lượn tới, xoay quanh đỉnh đầu.
Hai cánh vỗ một cái.
Vô số hỏa cầu, phong nhận, lôi điện, giống như mưa rơi, toàn bộ dày đặc bao phủ về phía Tinh Linh Pháp Sư.
Đây là điều mà hắn không ngờ tới.
Những tinh linh của Cự Thụ Thành này vô cùng quý giá.
Nếu có sơ xuất gì, không tiện trở về bàn giao.
Chu Khôn vì vậy mà bảo vệ bọn họ ở khu vực trung tâm, ai ngờ lại gặp phải tập kích như vậy, Tinh Linh Pháp Sư cũng không phản ứng kịp.
Trong nháy mắt.
Đoàn pháp sư Tinh Linh bị diệt rồi.
Chu Khôn tức giận đến nổi trận lôi đình.
“Mẹ nó, súc sinh đáng chết, giết hắn, giết hắn!”
Từng mũi tên, ném lao không ngừng phóng tới.
Xích Long cũng không sợ hãi, chung quanh thân thể của hắn phóng thích một tầng ma pháp hộ thuẫn, dễ dàng đỡ được công kích.
Rống!
Xích Long phun ra một ngọn lửa thật lớn.
So sánh long hỏa với cự long chi viêm chân chính, phương diện uy lực của nó khẳng định có chênh lệch rất lớn, nhưng lực sát thương và phạm vi sát thương vẫn vô cùng khả quan.
Khi Xích Long lượn một vòng công kích ở trên đỉnh đầu Phạt Ma Quân, những nơi hắn đi qua mặt đất đều hóa thành biển lửa, hàng trăm chiến sĩ toàn thân phát ra tiếng kêu gào thảm thiết hướng phía sau rút lui chạy trốn.
Hắn chỉ dùng sức một mình.
Buộc một đội quân khổng lồ như vậy lui ra.
Khiến cho đội quân hoa yêu vốn đang nguy cơ sớm tối có thể thở dốc.
“Đáng giận!”
“Đây là một con Phi Long!”
“Ít nhất là quái lãnh chúa cấp hai!”
“Gia hỏa này rốt cuộc từ đâu xuất hiện!”
Bộ đội Phạt Ma ổn định, bởi vì một đầu rồng ngang trời giết ra, giờ phút này trận tuyến đã loạn, số lượng thương vong tăng vọt.
“Chuyện gì xảy ra!”
Trần Quả Quả trợn tròn mắt.
Trên mặt nàng ta tràn đầy vẻ không thể tin nổi.
Nàng bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn về phía Xích Long đang phun lửa, con rồng này… Hắn không phải là Trương Mục đại lão chứ!
Có khả năng đấy!
Khó trách lúc ấy hắn lại nói như vậy!
Không ngờ tới.
Đại lão là một con Phi Long.
Thực lực còn khủng bố như vậy!
Bạn cần đăng nhập để bình luận