Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 595: Ngươi đã không có phần thắng (2)

Làm dũng sĩ hắn biết rõ.
Chỉ cần Ma Vương vừa chết, toàn bộ đại quân Ma Vương trong khoảnh khắc sẽ tan tác, đây cũng là cơ hội duy nhất trước mắt.
“Grào!”
Uy Nhĩ phát ra tiếng gào thét không giống người, áo choàng toàn thân đều nổ tung ra, hình thể bành trướng khoảng mười lần, lông tóc màu vàng toàn thân quấn quanh lôi điện chói mắt.
“Bán Thần lang vương Uy Nhĩ?”
“Không ngờ dũng sĩ này.”
“Lại là Lang Thần Uy Nhĩ đại danh đỉnh đỉnh!”
Bởi vì Uy Nhĩ vẫn đi theo bên người Phổ Lợi Mạc, cùng Kiệt Sâm lúc trước đều là trợ thủ đắc lực nhất của Phổ Lợi Mạc, không có người nào thấy diện mạo chân thật của hắn, cũng không có ai thấy hắn xuất thủ ở đế quốc, cho nên căn bản không có người biết thân phận của hắn.
Uy Nhĩ lộ ra diện mạo thật sự.
Hoàng đế Frey Leo, Hầu tước Gia Nhĩ Bố Lôi Ân, Kiếm Thánh Lạc Nhật, những người có kiến thức uyên bác này, lập tức liền nhìn ra thân phận của hắn.
Lang Thần Uy Nhĩ là một cường giả tuyệt thế của Lang tộc.
Nghe nói hắn có được huyết thống của Viễn Cổ Lang Thần, cho nên năng lực, thiên phú, tiềm lực không giống người thường, ít nhất đã sống tám trăm năm.
Ai có thể nghĩ tới.
Một vị cường giả như vậy.
Lại trở thành dũng sĩ.
Nhưng cũng chính vì thân phận của Uy Nhĩ phơi bày ra ánh sáng.
Điều này làm cho sĩ khí phía đế quốc có chỗ tăng lên.
Lang Thần Uy Nhĩ là đơn vị cấp bậc lục giai sử thi, nhưng trên thực tế hắn không phải đơn vị lục giai sử thi bình thường, hắn từng có vài lần đánh chết cường giả đồng cấp, có thể nói mạnh hơn rất nhiều so với đại bộ phận cường giả đồng cấp.
Có nhân vật như vậy.
Phần thắng của đế quốc tự nhiên có gia tăng.
“Giết!”
Lang Thần Uy Nhĩ hóa thành một tàn ảnh màu vàng, bộc phát ra tốc độ gấp mấy chục lần âm thanh, lại trong nháy mắt hóa thành mấy trăm bóng người, nhanh chóng đánh về phía phe Ma Vương.
Vài con cự long.
Không kịp phản ứng.
Vậy mà lăng không bị mấy trăm đạo thân ảnh xé thành mảnh nhỏ.
Mấy trăm con sói màu vàng nhanh chóng giết về phía bộ đội Ma Vương.
Ma Vương làm sao không nhìn ra chiến thuật của đế quốc? Hắn không thèm để ý nói: “Tên này giao cho ngươi, còn giải quyết được không?”
“Giao cho ta đi!”
Trong lúc nói chuyện, Hàn Khả Hân khẽ động ý niệm, thấp giọng quát: “Ra đi!”
Một giây sau.
Kèm theo tiếng phượng hót to rõ.
Một con phượng hoàng kim sắc khổng lồ phóng lên trời.
Trương Mục nhìn thoáng qua không khỏi kinh ngạc, bởi vì con phượng hoàng này ít nhất cũng có thực lực vương giả lục giai, thậm chí đã tiếp cận lục giai sử thi.
Hắn nhớ rõ mình cho Hàn Khả Hân trứng phượng hoàng cũng không có bao nhiêu ngày.
Hàn Khả Hân nuôi Phượng Hoàng lớn như thế nào?
Đại khái trứng Phượng Hoàng vốn có lực lượng không nhỏ lưu lại, hơn nữa Hàn Khả Hân còn thu mua rất nhiều vật liệu tăng tốc sinh trưởng cho sủng vật từ thị trường Ma Vương.
Hỏa Phượng Hoàng màu vàng lại trở về trên người Hàn Khả Hân.
Hàn Khả Hân tiến hành dung hợp với sủng vật chiến thú của mình.
Hai cánh Ác Ma biến thành một đôi cánh phượng càng thêm hoa lệ, đồng thời toàn thân cũng phủ thêm một kiện chiến giáp do Phượng Hoàng Thần Hỏa cấu thành.
Phải biết rằng.
Nữ vương vốn đã có thực lực lục giai sử thi.
Bây giờ dung hợp lực lượng phượng hoàng, không chỉ có đạt được năng lực siêu cường tự lành tái sinh, tăng lên thực lực cực lớn, để nàng trở nên càng mạnh hơn so với bình thường.
Một giây sau.
Hàn Khả Hân thuấn di đến trước mặt Uy Nhĩ.
Hai cánh vỗ một cái, vô số đạo hỏa diễm, giống như laser, vung về phía thân ảnh đầy trời, những thân ảnh kia sau khi bị công kích bao phủ, lại nhanh chóng tụ lại thành một chỗ…
Rống!
Uy Nhĩ lại lần nữa bộc phát gào thét!
Hắn một trảo đánh tới Hàn Khả Hân đang ở giữa không trung.
Hàn Khả Hân cũng dùng Phượng Hoàng Thần Hỏa ngưng tụ ra cự trảo đánh trả.
Hai bên đánh có qua có lại.
Có loại cảm giác không phân cao thấp, địa vị ngang nhau.
Lúc này Ma Vương và quân đội đế quốc cũng đã giao thủ.
Về phần Hoàng đế và Ma Vương cũng trực tiếp đối đầu, trong nháy mắt đánh ra động tĩnh kinh thiên động địa, đơn vị khác bất luận trận doanh, gần như đều khó có thể tới gần.
Sau khi giao thủ với Hàn Khả Hân mấy hiệp.
Dũng sĩ Uy Nhĩ am hiểu cận chiến hơn.
Hắn hơi chiếm thượng phong, tạo thành thương tổn không nhỏ cho Hàn Khả Hân, nhưng Hàn Khả Hân dung hợp bất tử Phượng Hoàng, thương thế của nàng luôn có thể tự lành trong nháy mắt.
“Các ngươi tuyệt đối không phải Ma Vương bình thường trên bảng!”
Dũng sĩ Uy Nhĩ trầm giọng nói: “Nếu như ta không đoán sai, Ma Vương U Ám thành này chính là Trương Mục đứng đầu bảng xếp hạng Ma Vương!”
“Xem ra ngươi cũng có chút ánh mắt!”
Hàn Khả Hân vỗ cánh phượng hoàng thật lớn: “Nếu đã biết thân phận của hắn, các ngươi sẽ không thật sự cho rằng, dựa vào một Hoàng Đế mượn ngoại lực, có thể đánh bại đệ nhất cao thủ trận doanh Ma Vương chúng ta chứ!”
Nghe y nói vậy.
Vẻ mặt Uy Nhĩ khó coi.
Đệ nhất cao thủ của trận doanh Ma Vương làm sao có thể dễ đối phó?
Frey Leo đời mười sáu tuy rằng mạnh, nhưng cũng rất khó nói có thể đánh thắng!
“Xem ra nhất định phải nhanh chóng giải quyết nữ Ma Vương trước mắt này, lại hiệp trợ Hoàng Đế xử lý Ma Vương, hoặc là kéo dài thời gian, chờ Phổ Lợi Mạc gia nhập chiến đấu.”
Hàn Khả Hân cảm thấy.
Trên người dũng sĩ Uy Nhĩ bốc lên sát ý.
Nàng cười: “Tuy ta không bằng tên kia, nhưng cũng không phải dễ đối phó, ít nhất đối phó ngươi là dư dả.”
“Nói khoác mà không biết ngượng!”
Trải qua trận giao thủ vừa rồi.
Uy Nhĩ tin tưởng chiến lực của Hàn Khả Hân kém hơn mình, đang chuẩn bị phát động toàn lực giải quyết Hàn Khả Hân, nhưng đúng lúc này hắn ta chợt phát hiện mình không thể cử động được.
Chuyện gì đã xảy ra?
Uy Nhĩ lúc này mới chú ý tới.
Bên cạnh mình xuất hiện rất nhiều tơ mỏng, những sợi tơ tinh thần và linh hồn này kết nối trên người, không ngờ khống chế được năng lực hành động của hắn.
“Ta chưa bao giờ là Ma Vương chiến đấu chính diện, ngay khi ngươi vừa phân tâm, ta đã hoàn thành việc điều khiển và chuẩn bị!”
Hàn Khả Hân lạnh lùng nói: “Hiện tại phát hiện đã quá muộn, ngươi đã không còn phần thắng!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận