Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 336: Vị Vương giả thứ tư U Ám Thành ra đời (1)

Ngày hôm sau.
Nguyền Rủa sơn mạch.
Ma Vương Thạch Chí Dương cảm thấy không ổn lắm.
Hắn triệu hoán quy mô gần ba trăm vạn ma binh, không đến một ngày đã tổn thất gần một nửa, hơn một trăm mấy chục vạn chiến binh trực tiếp biến mất.
Quả thực không hợp lẽ thường!
Đến tột cùng là chiến dịch như thế nào.
Lại có thể đánh rớt hơn một trăm vạn đơn vị chiến đấu?
Quá thảm liệt đi!
Vốn tưởng rằng gần ba trăm vạn Ma binh.
Quét ngang Hỗn Độn Chi Sâm dư dả.
Hiện tại xem ra suy nghĩ cũng quá đơn giản.
Ma binh lục tục có không ít chạy trốn trở về, từ trong những mảnh vỡ của bọn nó miêu tả, Thạch Chí Dương đạt được một tin tức làm cho hắn khiếp sợ.
Kế hoạch của Yến Thiên Quân đã thất bại!
Tám kỵ sĩ toàn bộ chết trong tay Ma Vương!
Về phần dũng sĩ Yến Thiên Quân?
Dường như đã chạy trốn, sống chết không rõ!
“Bị đánh bại?”
“Tại sao có thể như vậy!”
“Điều này căn bản không có khả năng!”
Thạch Chí Dương tranh thủ thời gian cảm ứng khế ước một chút.
Thạch Chí Dương cuồng hỉ: “Khế ước biến mất rồi, ha ha ha, ha ha ha ha!”
Tuy rằng không biết.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Yến Thiên Quân hiển nhiên đã chết.
Điều này đối với Thạch Chí Dương mà nói là một chuyện tốt.
Hiện tại tất cả ma binh đều hoàn toàn thuộc về Ma Vương, Yến Thiên Quân cho vốn cũng còn thừa không ít, đối với Thạch Chí Dương mà nói là một con số khổng lồ.
Có những bộ đội này.
Có những tài chính này.
Lo gì không thể phát triển?
Còn Hỗn Độn Chi Sâm?
Nước ở đó quá sâu.
Hắn không thể nắm bắt được!
Nghe nói lần này sở dĩ Yến Thiên Quân thất bại, bởi vì đột nhiên xuất hiện một vương giả Tinh Linh Vương, Vương giả tồn tại đều có.
Loại địa phương này đã không phải mình có thể đối phó.
Thạch Chí Dương quyết định hoàn toàn khống chế Hoang Hỏa Thạch Nguyên, sau đó tùy thời phát triển theo hướng khác, ngẫu nhiên cướp đoạt một chút thôn trấn của khu rừng Hỗn Độn.
Về phần Yến Thiên Quân chiến bại.
Liệu mình có bị trả thù thanh toán không?
Thạch Chí Dương không lo lắng.
Hỗn Độn Chi Sâm không hề có liên hệ gì với hắn.
Sao lại biết được mấy trăm vạn thạch tượng ma binh đến từ đâu? Tiếp theo phải kín tiếng một chút, tránh đầu sóng ngọn gió, vấn đề khẳng định là không lớn.
Hắn vừa mới sinh ra loại ý nghĩ này.
【 Lãnh địa của ngươi bị tập kích! 】
【 Chiến binh tượng đá của ngươi bị giết chết! 】
【 Chiến binh tượng đá của ngươi bị giết chết! 】
【…】
【 Thạch Tượng Vu Sư của ngươi bị giết chết! 】
【 Ác ma tượng đá của ngươi bị giết chết! 】
“Chủ nhân, không tốt rồi, có một đống địch nhân cường đại giết vào, quân đội của chúng ta căn bản không ngăn được!”
Thạch Chí Dương cũng hiểu rõ tình huống.
Mấy chục long nhân xông vào.
Ma Vương thành lại một lần nữa bị công phá.
Thạch Tượng Quỷ Ma Vương hoảng sợ phát hiện, khí tức của những Long Nhân này đều âm lãnh cường đại, mỗi một người đều là đơn vị lãnh chúa cấp năm có thực lực cao nhất.
Chí ít có hai mươi người.
Đúng là quân đoàn cấm vệ của Trương Mục.
Thí nghiệm Vệ Nhất và mười con Tà Nhãn lãnh chúa hợp thành vô cùng thành công.
Trương Mục vì thế mà hao phí hơn phân nửa tiền tiết kiệm, dùng phương pháp giống nhau lại chế tạo ra hai mươi bốn Ma Nhãn Long vệ.
Cộng thêm Vệ Nhất.
Chính là hai mươi lăm người.
Những gia hỏa này đã cải tạo qua.
Vừa có thể cận chiến, lại có thể đánh xa, vừa có thể chất cường đại, lại có trinh sát nhạy bén, thực lực mỗi một người đều đạt tới tiêu chuẩn chuẩn bá chủ.
Đơn đả độc đấu.
Không thua gì kỵ sĩ trấn quốc.
Tuyệt đối được xưng là kiệt tác!
Thạch Chí Dương ngay cả tám trấn quốc kỵ sĩ cũng không ngăn được.
Làm sao có thể ngăn cản hai mươi lăm tên Ma Nhãn Long vệ?
Khác với Yến Thiên Quân dùng năng lực không gian trực tiếp truyền tống vào, những Long Nhân này nghênh ngang trực tiếp xông vào.
Hễ là mục tiêu có ý đồ tới gần.
Mặc kệ là Thạch Tượng Chiến Đấu Binh đơn vị phổ thông cấp một, hay là Thạch Tượng Ác Ma làm lãnh chúa cấp ba, đều bị chùm sáng Ma Nhãn Long Vệ phóng ra miểu sát.
Vệ Nhất lúc này đi tới trước mặt Ma Vương.
Mười con mắt phân bố khắp nơi của hắn lúc này tập trung đến trước người, mười hai con mắt đồng thời nhìn chằm chằm vào Thạch Tượng Quỷ Ma Vương, vừa quỷ dị, vừa kinh dị.
“Các ngươi là thủ hạ của Hỗn Độn Chi Sâm Long Ma Vương!”
Thạch Chí Dương lập tức đoán được lai lịch của những người này, tuy bọn họ thoạt nhìn vô cùng quỷ dị, nhưng không hề nghi ngờ là Long nhân.
Ngoại trừ Cự Long Ma Vương.
Xung quanh đây nào còn có Long tộc nào nữa?
Nhưng thực lực của bọn người này cũng quá biến thái đi!
Trong đó tùy tiện lấy ra một con cũng có thể so với kỵ sĩ trấn quốc của đế quốc, cũng đủ để treo đánh tuyệt đại đa số Ma Vương nhất lưu trước mắt!
Một nhánh quân như vậy.
Vậy phải dùng bao nhiêu tiền để chế tạo?
Sợ rằng không ít hơn mình triệu hoán ba hai trăm vạn binh chiến đấu bậc một!
Ma Vương thống trị Hỗn Độn Sâm Lâm, hắn rốt cuộc lấy đâu ra nhiều tiền như vậy, chẳng lẽ người này phía sau có người ủng hộ?
Đúng lúc này.
Siêu Cấp Long vệ tách ra.
Một bóng người xuất hiện.
Đây là một thiếu nữ Hồ tộc.
“Ngươi chính là Thạch Tượng Quỷ Ma Vương Thạch Chí Dương đúng không?”
Tô Nhan quát: “Lá gan của ngươi không nhỏ! Thế mà liên hợp dũng sĩ đế quốc! Chạy tới Hỗn Độn Liên Bang chúng ta quấy rối!”
Thạch Chí Dương vội vàng nói: “Không, đây không phải là ý định ban đầu của ta, ta cũng là bị bức ép, ta nguyện ý tự mình đến nhà nhận lỗi!”
“Chịu nhận lỗi?”
Tô Nhan cười lạnh: “Nếu nhận lỗi liền có tác dụng, thế thì quy củ của thế giới này cũng không cần thiết nữa.”
Thạch Chí Dương vội vàng nói: “Ta còn có một ngàn năm trăm vạn kim tệ chưa tiêu hết, ta nguyện ý lấy ra toàn bộ để nhận lỗi!”
“Một ngàn năm trăm vạn?”
Lông mày Tô Nhan không nhíu: “Để ta xem thử!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận