Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 533: Dũng sĩ trên bảng! Đứng đầu Thất Kiếm Thánh (1)

Thành Ba Hoắc Nhĩ.
Đoàn trưởng Trấn Quốc kỵ sĩ đoàn Khắc La Phu Đặc.
Thủ hạ của hắn đã tập kết xong toàn bộ, đây là một chi kỵ sĩ đoàn kim giáp, tạo hình cực kỳ phong cách, đội hình hoa lệ vô cùng.
Không phải cái gì khác.
Chính là Trấn Quốc kỵ sĩ đoàn, một trong những lực lượng hạch tâm của đế quốc.
Quy mô của Trấn Quốc kỵ sĩ đoàn không tính là quá lớn, tổng cộng chỉ có hơn sáu ngàn người mà thôi.
Nhưng mà.
Lực lượng này.
Ai cũng không dám khinh thường.
Trấn Quốc Kỵ Sĩ bình thường đều có thực lực bá chủ cấp năm, mỗi mười đến hai mươi vị Trấn Quốc Kỵ Sĩ có một vị Kỵ Sĩ Trưởng, mà Kỵ Sĩ Trưởng có thực lực cấp bậc bá chủ cấp sáu, nói cách khác tổng cộng có mấy trăm chiến lực bá chủ cấp sáu.
Dạng đội ngũ này.
Chiến lực của nó sẽ không kém hơn kỵ sĩ công quốc.
Thực lực khủng bố của nó, đi diệt một tiểu quốc, quả thực là dễ như trở bàn tay, không cần tốn nhiều sức, mà điều động cả trấn quốc kỵ sĩ đoàn, trong lịch sử gần ngàn năm của đế quốc, cũng là cực kỳ hiếm thấy.
Khắc La Phu Đặc đã nhận được tin tức khu vực Ai Nhĩ La hoàn toàn bị chiếm đóng.
Quân đội thành U Ám vẫn tiếp tục công thành chiếm đất, hiện giờ toàn bộ nam cảnh đế quốc đều đang nhanh chóng bị xâm chiếm, ngoại trừ Ba Hoắc Nhĩ Công Quốc, đất phong quý tộc khác giờ phút này đã bị chiếm đoạt gần một nửa.
Có thể nói.
Tình huống đã vô cùng nguy cấp.
Khắc La Phu Đặc tự mình tìm được hai vị Hộ quốc đại công.
Hắn trầm giọng nói: “Thế lực của khu rừng Hỗn Độn đang càng ngày càng mạnh, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chuyện ngày càng khó có thể thu thập được, mà ta cũng không có cách nào giao phó với bệ hạ, ta cho rằng chúng ta không thể kéo dài nữa, phải lập tức xuất binh!”
Đông cảnh Đại Công Bối Sắc Mạch tỏ vẻ đồng ý: “Lão hồ ly, ta cho rằng đoàn trưởng Khắc La Phu Đặc lo lắng rất có đạo lý, căn cứ tình báo chúng ta nắm giữ, địa phương Ma Vương chinh phục càng nhiều, quy mô quân đội hắn có thể chi phối càng lớn, chúng ta đã không có thời gian để lãng phí.”
Tây Cảnh đại công Cách Mạn vẫn bình tĩnh như cũ, thần sắc già nua nói: “Hai vị cần gì phải nóng vội? Chẳng lẽ hai vị đã quên bài học của Ba Hoắc Nhĩ sao? Trước khi chuẩn bị thật tốt, chúng ta tuyệt đối không được ra tay, để tránh bị dẫm vào vết xe đổ.”
Bối Sắc Mạch Đại công nhíu mày nói: “Quân đội của chúng ta trên cơ bản đã đến đông đủ, ngươi còn muốn chuẩn bị gì nữa? So với việc lãng phí thời gian, không bằng lập tức hành động!”
Đúng lúc này.
Cách Mạn đại công dường như cảm giác được cái gì.
Hắn vuốt ve chiếc nhẫn đá quý đeo trên ngón cái, mỉm cười nói: “Bọn họ đến rồi, đến thật đúng lúc.”
Bối Sắc Mạch đại công và đội trưởng Khắc La Phu Đặc còn chưa hiểu rõ rốt cuộc trong đầu của Tây cảnh Đại công quốc đang nghĩ gì, đột nhiên nghe thấy bên ngoài có người kinh hô lên.
“Có người xâm nhập!”
“Các ngươi là ai!”
“Nơi này là cấm khu quân sự!”
“Dám xông vào nơi này, không muốn sống nữa?”
Vẻ mặt đoàn trưởng Khắc La Phu Đặc khẽ biến, toàn thân lóe lên kim quang, trong nháy mắt đã di động ra ngoài, tìm được ngọn nguồn gây nên rối loạn.
Một nhóm người tạo hình cổ quái, thân phận thần bí.
Trong đó người cầm đầu bắt mắt nhất, có vẻ như chỉ là một lão già gầy gò, áo bào cũ nát màu xám, mặt đầy nếp nhăn, hốc mắt hãm sâu, tướng mạo bình thường không có gì lạ, lại tản ra khí tức lợi hại dị thường, giống như một thanh bảo kiếm cổ xưa nhưng vẫn như cũ chém sắt như bùn.
Mỗi bước đi của hắn.
Khí tức đều đang phóng thích.
Cỗ khí tức này cường đại.
Đủ để bức lui bất cứ người nào tới gần.
Thủ vệ khởi xướng công kích thậm chí còn không thể tới gần người.
“Người nào?”
“Ngươi thật to gan!”
Khắc La Phu Đặc còn tưởng đối phương là người Ma Vương phái tới quấy rối.
Hắn lập tức rút bội kiếm bên hông ra, một vòng kiếm quang màu vàng giống như muốn cắt đứt bầu trời, trong nháy mắt đã tới gần trước mặt lão giả khô gầy.
Nhưng mà.
Chuyện khiến thủ tịch kỵ sĩ không ngờ xảy ra.
Khi trường kiếm của mình sắp đâm trúng đối phương trong nháy mắt.
Một tầng kiếm khí dày đặc khó có thể phân biệt được dày đặc, chằng chịt trước mắt, vậy mà lại có thể ngạnh kháng vây khốn kiếm của mình, dưới lực cản cực lớn, khó có thể tiếp tục lẻn vào nửa tấc.
Ông lão đánh giá: “Kiếm dùng không tệ.”
Khắc La Phu Đặc nghe nói như vậy.
Thiếu chút nữa tức giận đến sôi máu.
Tuy hắn không phải là kiếm sĩ mạnh nhất của đế quốc, nhưng là kỵ sĩ kiệt xuất nhất của đế quốc, kiếm thuật phóng mắt nhìn khắp cả đế quốc có thể xếp vào hàng top mấy.
Tạo nghệ kiếm thuật trăm triệu dặm không có một như thế.
Không ngờ chỉ dùng hai chữ không tệ đánh giá.
Lão giả tiếp tục nói: “Tuy rằng kiếm thuật không tệ, nhưng mà hữu hình chi kiếm, là rất dễ dàng chống đỡ, chỉ có vô hình chi kiếm, mới có thể mọi việc đều thuận lợi.”
Trong lúc nói chuyện.
Đội trưởng Khắc La Phu Đặc cảm giác được nguy cơ thật lớn đang ập tới.
Hắn có thể cảm giác rõ ràng, không khí chung quanh phát sinh biến hóa quỷ dị, vô số kiếm khí bỗng dưng ngưng tụ, hóa thành trăm ngàn thanh kiếm chỉ vào mình, nhưng tất cả những thanh kiếm này đều là mắt thường không cách nào phân biệt.
“Không tốt!”
Đội trưởng Khắc La Phu Đặc lập tức cấp tốc lui lại phía sau, những nơi hắn đi qua bị chém ra từng vết kiếm giăng khắp nơi, mỗi một vết kiếm dài chừng mấy chục mét, giống như mặt đất tự vỡ ra.
Lão nhân gầy còm duỗi tay trái hư không chỉ một cái.
Một lưỡi kiếm vô hình vô cùng to lớn từ ngón tay bắn ra, trong nháy mắt đã đến trước mặt đoàn trưởng Khắc La Phu Đặc, tốc độ cực nhanh khiến cho vị thủ tịch kỵ sĩ đế quốc này không có nửa điểm cơ hội né tránh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận