Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 143: Hợp nhất Cuồng Thú Thành (1)

Lão thành chủ chiến bại.
Toàn bộ đại quân gần như đã hao tổn.
Tin tức này trước tiên đã bị Dực Long pháp sư chạy tán loạn mang về Cuồng Thú thành.
Điều này dẫn đến Cuồng Thú thành lập tức lâm vào một hồi náo động trước nay chưa từng có, giữa ba vị Vạn phu trưởng lưu thủ đã xảy ra nội đấu kịch liệt.
Cuối cùng kết quả là.
Hai vị Vạn phu trưởng và bộ chúng thua chạy.
Vạn phu trưởng Gore thành công khống chế thành Cuồng Thú.
Gore thành tân chủ nhân của Cuồng Thú thành, đầu tiên hiệu lệnh Thú nhân, gia cố phòng thủ bốn phía của Cuồng Thú thành, chuẩn bị một lượng lớn tiễn tháp, nỏ lớn, chuẩn bị phòng ngự.
Mặc dù.
Cuồng Thú thành nguyên khí đại thương.
Đặc biệt là bộ đội tinh nhuệ gần như đã bị tổn hại hết.
Nhưng địa thế Cuồng Thú thành hiểm trở, số lượng Thú nhân vẫn khổng lồ.
Vạn phu trưởng Gore tin rằng chỉ cần dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, phòng thủ trong hiểm trở, chặn lại thế công tiếp theo của kẻ địch, bản thân sẽ trở thành chủ nhân chân chính của thành Cuồng Thú.
Đây đúng là một bước lên trời.
Khi Gore bố trí phòng ngự dày đặc.
Thú nhân lính quèn hốt hoảng chạy tới: “Vạn phu trưởng…”
Gore tát mạnh một cái: “Còn dám gọi ông đây là Vạn phu trưởng, ngươi muốn chết phải không?”
Thú nhân bị đánh gãy mất nửa cái răng.
Hắn vội vàng mơ hồ không rõ đổi giọng nói: “Thành chủ đại nhân, không tốt, có có có… Có rồng!”
Gore hai mắt trừng lớn.
Chưa kịp nổi giận lần nữa.
Khí tức khủng bố bao phủ Cuồng Thú thành.
Gore sắc mặt đại biến, cầm chiến phủ lên, lao ra khỏi thành lũy, chưa kịp ra lệnh cho thủ hạ, chỉ thấy một mảng bóng tối khủng bố, bao trùm lấy hắn.
Rồng!
Thật sự là rồng!
Còn là một con rồng lớn!
Sau khi Trương Mục trở thành Ma Vương tứ giai.
Hình thể cự long cao hơn tám mươi mét, vảy rồng ám kim đều to bằng bàn tay, trên đó đều là đường vân màu vàng thâm ảo, tràn đầy cảm giác thần bí và áp bách.
Thú nhân tranh thủ thời gian công kích.
Trọng nỗ phóng ra từng mũi Huyền Thiết Trọng Tiễn.
Những mũi tên này đều dài hai ba mét, mũi tên được rèn từ huyền thiết phối hợp với nỏ cơ hạng nặng, đủ tạo thành thương tổn đối với phần lớn ma thú bậc bốn.
Keng keng keng!
Tia lửa bắn tung toé.
Mũi tên nặng nề kia lập tức vỡ vụn bắn ra.
Những vũ khí này tạo thành ảnh hưởng cực kỳ nhỏ đối với cự long, thương tổn cũng không cao hơn người bình thường bị muỗi đốt bao nhiêu.
Ầm một tiếng!
Cự long đáp xuống trước mặt Gore tạo ra một cái hố to.
Sương mù tràn ngập.
Thân ảnh cự long biến mất.
Từ trong đó đi ra một thân ảnh hình người cao ba mét.
Trương Mục đi tới trước mặt Gore, cảm giác áp bức không hề giảm xuống, ngược lại còn mạnh hơn, hắn nhìn xuống lãnh chúa Thú nhân hai chân nhũn ra trước mặt.
“Bắt đầu từ hôm nay.”
“Bản vương chính là chủ nhân của tòa thành này.”
“Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết, sống hay chết thì các ngươi tự chọn!”
Gore không cam lòng.
Hai mắt lập tức trở nên đỏ như máu.
“Mẹ nó! Lão tử mới làm thành chủ một ngày! Ai cũng đừng hòng cướp được bảo tọa của lão tử! Ngươi chết đi cho ta!”
Lòng tham đối với quyền lợi.
Che đậy lý trí của hắn ta.
Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, bổ về phía đối phương.
Lúc này năm Chiến Long cấm vệ lập tức được triệu hồi ra.
“Giết hắn!”
Trương Mục phát ra mệnh lệnh.
Gore là một lãnh chúa cấp ba.
Năm tinh anh cấp bốn đỉnh phong đối phó một lãnh chúa cấp ba là đủ rồi.
Huống chi Chiến Long cấm vệ không phải tinh anh bình thường, bọn họ phát động tổ hợp chiến trận, có thể khiến sức chiến đấu của nhau tăng mạnh.
Mười mấy hiệp đánh xuống.
Gore bị áp chế rõ rệt.
Cuối cùng hắn cũng cảm nhận được sự sợ hãi.
So sánh với quyền lợi mà nói, mạng nhỏ dường như mới là trọng yếu nhất.
Gore vội vàng xin tha: “Ta xin đầu hàng…”
“Đã muộn!”
Năm thanh đại đao mang theo đấu khí.
Chém xuống người Vạn phu trưởng Gore.
Vị Vạn phu trưởng tự lập thành chủ chỉ một ngày này, ngay trước mặt vô số thú nhân nghe tin chạy tới, bị năm cấm vệ của Ma Vương tháo thành tám khối.
Cũng không tệ lắm!
Ít nhất cũng được xem như đơn vị tinh anh.
Thực lực chiến lực của cấm vệ khiến người ta hài lòng.
Năm cấm vệ hoàn toàn có thể nghiền ép lãnh chúa cấp thấp, hoặc là tiến hành kiềm chế lãnh chúa cùng cấp, nếu như là năm mươi, năm trăm thì sao?
Cấm vệ càng nhiều.
Chiến trận càng mạnh.
Hạn mức cao nhất quả thật rất lớn.
Trừ hơi đắt ra thì chẳng có vấn đề gì.
Trương Mục phóng xuất ra một đạo long uy, với thực lực tứ giai cường đại của hắn hiện giờ, phạm vi long uy lan đến đủ để có thể dễ dàng bao trùm hơn phân nửa thành thị.
Bản chất Long Uy là một loại công kích thuộc tính tinh thần.
Nó sẽ có tác dụng đối với tất cả những hiệu quả trong phạm vi, hoặc là phát huy tác dụng với mục tiêu Trương Mục muốn nhằm vào, thực lực yếu hơn hoặc là tinh thần kháng tính quá thấp, cũng sẽ khiến cho tất cả những tổn thương nghiêm trọng đều trực tiếp biến thành ngã xuống hôn mê.
“A!”
Có Thú nhân bình thường.
Đại khái là quá gần.
Thương tổn quá cao.
Bọn họ hoảng sợ muôn phần, thê lương kêu lên thảm thiết, thất khiếu chảy máu, ngã xuống đất chết bất đắc kỳ tử, cứ như vậy chết.
[Ngươi giết chết Thú nhân, kim tệ +10!]
[Ngươi giết chết Thú nhân chiến sĩ, kim tệ +25!]
[Ngươi giết chết Thú nhân chiến sĩ, kim tệ +25!]
[…]
Một luồng long uy đánh xuống.
Một lần xử lý gần mấy chục gần trăm mục tiêu phụ cận, ngoài ra trong toàn bộ hành trình có hàng trăm hàng ngàn Thú nhân bình thường hôn mê tại chỗ, càng nhiều Thú nhân lâm vào trong trạng thái choáng váng tạm thời.
Một kỹ năng loại hình khống chế.
Lại phát huy ra hiệu quả kỹ năng sát thương quy mô lớn.
Đây là điều mà ngay cả Trương Mục cũng không ngờ tới, như vậy xem ra sau khi trở thành Ma Vương tứ giai, tất cả năng lực của hắn đều được tăng cường rất nhiều.
Lúc đám Thú nhân bị long uy chấn nhiếp.
Lý Tứ từ giữa không trung bay xuống, đáp xuống bên cạnh Trương Mục, mở ra kết giới truyền tống, mấy trăm long nhân được triệu hoán tới, trong đó bao gồm Thú Nhân Vạn Phu Trưởng Cách Lỗ đã thần phục.
Trương Mục lạnh nhạt nói: “Kế tiếp phải xem biểu hiện của ngươi rồi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận