Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 137: Diệt Thế Tà Long

Màu sắc long lân của Ma Vương cũng không có tươi đẹp như vậy.
Trên mỗi một cái vảy màu vàng tối đều có một vầng sáng mông lung bao phủ, đôi cánh to lớn, sừng dữ tợn, khí phách tràn ngập phong phạm vương giả.
Sự uy hiếp của Long soái.
Rất rõ ràng kém xa.
Tất cả dũng sĩ ở hiện trường đều hóa đá.
Bọn họ đã đoán được chân tướng của sự việc!
Long nhân có được “bề ngoài của thổ hào ” này căn bản không phải là Ma Vương!
Mọi người bị Ma Vương chân chính đùa giỡn, giống như tôm tép nhãi nhép biểu diễn nửa ngày, cho tới bây giờ mới phát hiện chân tướng sự tình!
Tâm tình của các Dũng Sĩ giờ phút này.
Không thể dùng bất kỳ từ ngữ nào để miêu tả.
Từ lúc bắt đầu tràn ngập lòng tin, lại đến hoài nghi kinh hãi cùng với hoảng sợ, tiếp theo phong hồi lộ chuyển chứng kiến hi vọng, cuối cùng triệt để bị đánh vào vực sâu tuyệt vọng!
Nếu như nói.
Từ lúc bắt đầu.
Ma Vương đã không động thủ.
Vậy bây giờ những thứ trả giá này tính là gì?
Nếu như thổ hào Kim Long Nhân này không phải Ma Vương, vì sao hắn lại có thực lực biến thái như vậy? Với thực lực lãnh chúa cấp ba, lại ngạnh kháng hai vị siêu cấp cường giả!
Một thủ hạ của Ma Vương.
Có thực lực khiến người ta run rẩy như vậy.
Ma Vương tự mình ra tay sẽ là cảnh tượng như thế nào?
Đánh cái rắm!
Tâm tính sụp đổ rồi!
Biểu cảm Đồ Tu Minh vặn vẹo dữ tợn như bị cho uống mười tấn phân, “Không có khả năng, tuyệt đối không có khả năng, ngươi đang phô trương thanh thế!”
“Ha ha ha.”
“Ngươi không lừa được ta đâu!”
“Các ngươi hết cách rồi!”
“Cho nên các ngươi chỉ có thể phô trương thanh thế!”
Oanh!
Tiếng nói im bặt mà dừng.
Hai chân Đồ Tu Minh đứng thẳng.
Nửa người trên của hắn đã không thấy đâu.
[Ngươi giết chết dũng sĩ cấp 4, linh hồn +1, kỹ năng thạch +2!]
Trương Mục phóng ra một đạo Luyện Ngục Lôi Viêm, chiêu này là kỹ năng công kích mạnh nhất hiện nay, đồng thời kiêm luôn cả Thâm Uyên lôi điện và long viêm, tốc độ cực nhanh, uy lực cực lớn, cho nên khó có thể tránh né.
Tên Đồ Tu Minh này.
Nếu như ở trạng thái toàn thịnh.
Có lẽ có thể trốn được đôi lần, chơi với Trương Mục hai ba hồi rồi chết chắc.
Nhưng hắn vừa rồi chiến đấu với Long soái, vô luận là tinh thần lực hay thể lực đều hao tổn nghiêm trọng, hơn nữa bị kích thích thật lớn lại không tiếp nhận hiện thực, cuối cùng chỉ có thể chịu kết cục là bị một kích miểu sát.
Thấy cảnh này.
Thành chủ Cách Lôi trừng mắt muốn nứt ra.
Thú nhân ở hiện trường cũng được, dũng sĩ cũng được, tất cả đều vì đó mà sợ mất mật!
Thực lực của Dũng Sĩ Đồ Tu Minh gần với thành chủ Cách Lôi Thành, dù hơi kém một chút nhưng ưu thế đẳng cấp sẽ không kém quá nhiều.
Nhưng mà.
Chính là một người như vậy.
Gần như là dũng sĩ tứ giai đứng đầu hiện nay.
Cư nhiên bị Ma Vương con mắt không nháy tiện tay liền bị miểu sát.
Nửa người của hắn bị đánh thành cặn bã.
Toàn thây không còn!
“Ồn ào!”
Trương Mục buông tay xuống.
Ánh mắt của hắn quét qua mọi người.
Cuối cùng rơi vào trên người lão thành chủ Cuồng Thú thành.
“Ngươi cảm thấy còn cần thiết lại đánh sao? Không bằng dứt khoát thần phục, bổn vương sẽ cân nhắc lưu cho các ngươi một con đường sống.”
“Thần phục?”
“Ha ha ha!”
Cách Lôi cười lạnh.
Hắn gian nan chống đỡ thân thể, hai mắt đỏ ngầu, lại có xu thế tiến vào trạng thái cuồng hóa, gầm nhẹ như dã thú phát ra từ miệng hắn: “Không thể nào!”
Trương Mục có chút ngoài ý muốn.
Dù sao đã đến lúc này.
Hắn chỉ cần biểu hiện ra thực lực đủ cường thế, để đối phương hoàn toàn nhìn không thấy hy vọng chống lại, sau đó lại mở ra một con đường sống, xác suất lớn như vậy là có thể chiêu hàng thu phục đối phương.
Nhưng mà.
Lão Thú Nhân.
Vô cùng có cốt khí.
Thái độ của hắn ta cực kỳ kiên quyết.
Một mặt, hắn vốn cũng không sống được mấy năm, không cần thiết vì mạng sống, mà buông tha cho tôn nghiêm của một chiến sĩ.
Một mặt khác, hắn từ tù trưởng một bộ lạc, từng bước một đi tới hôm nay, có thể nói một tay thành lập Cuồng Thú thành, hơn nửa đời người trải qua rất có truyền kỳ, làm sao nguyện ý đem hết thảy đều nhường ra ngoài?
Cách Lôi giơ chiến phủ lên quát: “Tới đây đi! Ta muốn nhìn xem sức mạnh chân chính của Long Chi Ma Vương!”
“Cũng tốt!”
Trương Mục không miễn cưỡng.
Cuồng Thú thành cùng Cự Thụ thành có huyết cừu.
Trên tay Cách Lôi dính ngàn vạn máu tinh linh.
Nếu như cưỡng ép thu vào dưới trướng, đối với tinh linh Cự Thụ Thành mà nói, cũng không phải là chuyện gì đáng cao hứng.
“Ngươi là một chiến sĩ hợp cách!”
“Bản vương có thể thỏa mãn tâm nguyện cuối cùng của ngươi!”
“Để ngươi trước khi chết thấy một chút lực lượng chân chính của bổn vương!”
Cách Lôi cười ha ha, chiến tranh chưa bắt đầu, cuối cùng ai còn sống sót còn chưa chắc!”
Giơ chiến phủ lên.
Hắn ta hét lên như phát điên: “Giết cho ta!”
Cuồng Thú thành tam đại binh đoàn thoáng cái xao động.
Ma Vương mạnh đến mức làm người ta tuyệt vọng.
Nhưng dù sao cũng chỉ là một con ngựa đơn thương thôi!
Luận lực lượng quân sự.
Cuồng Thú thành còn hơn xa Cự Thụ Thành.
Cho dù cộng thêm quân đội do Ma Vương mang đến.
Cuồng Thú thành bên này cũng chưa chắc nhất định sẽ thua.
Thành chủ Thú nhân có uy vọng cực cao trong mắt đám Thú nhân này, khi nghe được hiệu lệnh của hắn, mọi người quyết định đánh ngược lại một đợt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận