Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 130: âm mưu

“Không biết đám người Phùng Vạn, Phương Hậu làm thế nào, với thực lực của ta hiện tại, hẳn là đủ để khiêu chiến Long Ma Vương.”
Mấy dũng sĩ tận dụng mọi thứ vỗ mông ngựa lần nữa.
“Lão đại không cần suy nghĩ nhiều.”
“Điều này có thể có gì hồi hộp chứ?”
“Long Ma Vương lại mạnh mẽ đi nữa cũng chỉ tam giai!”
“Đúng, Ma Vương khác với dũng sĩ, bọn họ bắt đầu từ con số không.”
“Lão đại có được Cuồng Thú thành ủng hộ, tiêu diệt hắn chẳng qua dễ như trở bàn tay, đến lúc đó thực lực chắc chắn sẽ nâng cao một bước!”
“…”
Đồ Tu Minh cũng nghĩ như vậy.
Thực lực của hắn đã phi thường cường đại.
Giết Ma Vương phổ thông tốc độ tăng lên quá chậm, chỉ có giết Ma Vương đỉnh tiêm mới có thể đạt được tiến bộ trên diện rộng.
Hiện giờ.
Trong phạm vi mấy trăm ngàn dặm.
Long Ma Vương là mục tiêu có giá trị nhất.
Địa bàn của hắn to lớn như thế, thậm chí bao quát Cự Thụ Thành.
Cái này quá khoa trương rồi.
Giết hắn phần thưởng sinh ra, sẽ vượt qua tất cả Ma Vương khác.
Kể từ đó.
Có cơ hội vượt qua cấp độ lãnh chúa trở thành tồn tại cấp bá chủ!
Khi đó lão thành chủ tính là cái gì? Quy củ của Thú nhân tộc luôn luôn là cường giả vi tôn! Đồ Tu Minh hắn lập tức chính là tân thành chủ Cuồng Thú thành!
Tên Long Ma Vương này nhất định phải giết!
Hắn sẽ là bậc thang quan trọng nhất để mình leo lên vương tọa cao, một khối đá kê chân!
Sau khi trở về Cuồng Thú thành.
Hai người Phùng Vạn, Phương Hậu không trở về.
Ngược lại có mấy vị khách đặc thù đang bái phỏng.
Đồ Tu Minh đi vào thành lũy, sau khi nhìn thấy mấy vị khách tới thăm.
Vẻ mặt của hắn hơi sửng sốt, vô cùng kinh ngạc, bởi vì những người tới đây… Đều là nhân loại!
Nhân loại rất ít hoạt động trong rừng rậm Hỗn Độn.
Từ khi xuyên không đến nay.
Đây là lần đầu tiên hắn gặp Nhân tộc.
Bốn Nhân tộc này hiển nhiên đều không phải hạng người bình thường.
Trung niên cầm đầu, mặc áo giáp màu bạc, áo khoác màu xanh sẫm, eo đeo bảo kiếm khảm ngọc xanh, toàn thân phát ra cảm giác sắc bén lại lạnh như băng.
Thực lực của hắn.
Chưa hẳn đã thua kém mình.
Đây là cảm giác đầu tiên mà Đồ Tu Minh sinh ra.
Lão thành chủ Cách Lôi kinh hãi: “Khí tức đột nhiên tăng cường nhiều như vậy? Chẳng lẽ đã sớm đột phá tứ giai!”
Lời vừa nói ra.
Bốn tên nhân loại đều kinh ngạc.
Đồ Tu Minh kiêu ngạo nói: “Không sai!”
Lão thú nhân cười to: “Ha ha ha, không hổ là con của lão tử, so với huynh trưởng Cách Mỗ của ngươi mạnh hơn, Cuồng Thú thành ta có người kế tục rồi!”
Đồ Tu Minh ngạo nghễ hỏi: “Mấy vị này là?”
“Ha ha, xin cho phép ta tự giới thiệu, ta chính là thủ tịch kỵ sĩ của Bá tước Khoa Lạc tại nam bộ Lôi Đình Đế Quốc, đồng thời còn là Phó đoàn trưởng của Thần Kiếm Dũng Sĩ Đoàn… Ta tên Hạ Thiên Tung.”
Không ngoài dự đoán.
Hắn đến từ bên ngoài rừng rậm Hỗn Độn.
Chỉ là không nghĩ tới đối phương giống như mình lại là dũng sĩ.
Từ khí tức của tên này mà xem, hắn cùng thực lực của mình không sai biệt lắm, chẳng lẽ cũng là dũng sĩ cấp bốn? Cái này khiến Đồ Tu Minh cảm thấy có chút khó chịu.
Những người này có mục đích gì?
Phụ cận Hỗn Độn Sâm Lâm vờn quanh ba quốc gia.
Với nội tình cường đại của những thế lực này, có năng lực chinh phục hoàn toàn Hỗn Độn Sâm Lâm, nhưng chi phí chinh phục và thống trị phải trả giá quá cao, tuyệt đối không phải một vụ mua bán có lời.
Huống chi.
Tam đại thế lực.
Tạo thế chân vạc.
Cục diện đã sớm hình thành thế cân bằng.
Rừng rậm Hỗn Độn có giá trị tồn tại như khu đệm.
Bất kỳ bên nào nhúng tay vào cũng có thể phá vỡ sự cân bằng ăn ý.
Đồ Tu Minh hỏi thẳng: “Mục đích của các ngươi là gì?”
Hạ Thiên Tung trả lời: “Phụng mệnh cùng mỗi thành thị rừng rậm cùng với bộ tộc lớn đàm luận một hồi hợp tác cùng có lợi.”
“Các ngươi muốn đạt được gì từ thành Cuồng Thú?”
Đồ Tu Minh hết sức cảnh giác, đối với hắn mà nói Cuồng Thú thành tuyệt đối không thể nhường ra ngoài mảy may, đây là lợi ích và tài sản cá nhân của hắn.
“Cuồng Thú thành không có gì cho các ngươi được!”
Hạ Thiên Tung bình tĩnh nói: “Vật tư ở Cuồng Thú thành quả thật vô cùng cằn cỗi, nhưng có một loại tài nguyên quan trọng, đối với các ngươi mà nói lại là có chút dư thừa.”
“Là cái gì?”
“Chiến sĩ!”
Hạ Thiên Tung nói: “Bá tước định đầu tư vào một tòa thành trong rừng rậm, vì thế nhất định phải thành lập một nhánh liên quân rừng rậm, chúng ta hy vọng Cuồng Thú thành có thể trợ giúp hai vạn tinh nhuệ!”
“Đương nhiên để báo đáp, bá tước sẽ vận chuyển một lượng lớn vũ khí, trang bị, thức ăn, dược liệu, cùng với bất kỳ vật tư mà các ngươi cần, giúp các ngươi đạt được sự phát triển tốt hơn, mà tương lai cũng sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn.”
Một bá tước đang yên đang lành sao lại muốn đầu tư vào thành thị rừng rậm?
Càng đừng nói chi là dự định dùng nhiều tiền, lợi dụng chiến sĩ các thành thị, các bộ lạc, tạo ra một nhánh liên quân rừng rậm khổng lồ.
Có mùi vị của âm mưu.
Đồ Tu Minh hoài nghi cao độ động cơ của hắn ta.
Lão thú nhân thành chủ Cách Lôi cũng không phải kẻ ngốc.
Đương nhiên cũng sẽ không tùy tiện đáp ứng loại thỉnh cầu này.
Hạ Thiên Tung không nhụt chí: “Ý hướng hợp tác, đã đưa tới, hy vọng thành chủ đại nhân suy nghĩ cho kỹ, mấy tòa thành thị đã cảm thấy hứng thú cùng gia nhập đàm phán.”
Đây là uy hiếp!
Cuồng Thú thành không chấp nhận.
Tương lai có thể sẽ bị liên hợp nhắm vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận