Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 355: Ma Đạo di tích: Cứ điểm vĩnh sinh (2)

Nó lại có thể tự động hấp dẫn và triệu hồi chiến mã chất lượng tốt thành niên, khỏe mạnh, căn cứ vào cách nói của Ma Vương, mỗi tháng có thể sản xuất ít nhất tám ngàn con.
Trong đó thậm chí bao gồm cả phi mã.
Đây chính là loại ngựa cực kỳ trân quý!
Một con Bạch Ngân Phi Mã ở thị trường có thể dễ dàng xào đến mấy vạn kim tệ thông dụng, hơn nữa bởi vì Bạch Ngân Phi Mã thuần dưỡng rất khó khăn, cho nên vẫn cung không đủ cầu.
Có bãi chăn ngựa như vậy.
Kinh tế khu Khoa Lạc không phải có bảo đảm sao?
Đế quốc Lạc Nhật phương Tây là một nước kỵ sĩ nổi tiếng, nhu cầu đối với chiến mã ưu tú vô cùng lớn, nếu có thể khai thông một con đường thương mại đi thông đến đế quốc Lạc Nhật, chỉ dựa vào con đường nuôi ngựa này cũng có thể tạo ra rất nhiều giá trị.
Dựa theo lời hứa của Ma Vương.
Người Khoa Lạc phụ trách bảo vệ và chăn nuôi ngựa.
Cuối cùng sản sinh lợi nhuận của Khoa Lạc và U Ám Thành được chia ba bảy.
Dù chỉ được ba phần, đối với Khoa Lạc hiện tại cũng là một khoản thu nhập không nhỏ, đủ để cho Khoa Lạc nhanh chóng khôi phục sức sống.
“Tạ bệ hạ!”
Bội Đế biết giá trị của trại nuôi ngựa này đối với Khoa Lạc: “Ta nhất định sẽ tăng cường trông coi và chăn nuôi, bảo vệ tốt sân nuôi ma pháp này!”
Trương Mục hài lòng gật đầu.
Công việc buôn bán nô lệ của Khoa Lạc thì không cần làm nữa.
Từ nay về sau liền đổi nghề nuôi ngựa cho Ma Vương đi.
Cái này cũng có thể xem là một thượng sách làm giàu trong thời gian ngắn, tương lai theo địa bàn Hỗn Độn Liên Bang mở rộng về phía bắc, nhân loại có thể phát huy giá trị lớn hơn nữa.
Ngoại trừ trường nuôi ngựa.
Trương Mục lại tạo ra một ít kiến trúc ở Khoa Lạc.
Nhưng mà đều là các loại điều tra bình thường, hộ thuẫn, công kích, có thể tăng cường giám sát đối với khu vực của Ma Vương, cũng có thể cường hóa năng lực phòng ngự của Khoa Lạc.
Sau khi tuần tra xong.
Trương Mục rời khỏi khu vực Khoa Lạc.
Tìm kiếm di tích kế hoạch lần này.
Di tích này nằm ở phía bắc khu vực Khoa Lạc, gần Hoang Hỏa Thạch Nguyên, trên một vách núi cao chót vót.
Lần này bên người Ma Vương dẫn theo hai tùy tùng.
Đúng là thánh kỵ sĩ Bạch Kim vừa mới chiêu mộ, đại ma đạo sư Bạch Khiết.
Bạch Kim cưỡi chiến mã một sừng vàng óng thần tuấn không gì sánh được, hắn cảm thấy hơi kinh ngạc, thế là dò hỏi: “Bệ hạ, nơi này thật sự có di tích cổ đại sao? Tại sao lại hoang vu như thế!”
Bạch Khiết thi triển ma pháp trinh sát để trinh sát xung quanh.
Chung quanh quả nhiên đều là Thạch Nguyên không có một ngọn cỏ, phảng phất từ xưa đến nay đều như vậy, nửa điểm không nhìn ra dấu vết hoạt động của văn minh cao cấp.
Trương Mục trả lời: “Di tích này có chút đặc thù, nó ở ngay phía trước vách núi khổng lồ, căn cứ theo tình báo của nhà mạo hiểm Harbert, đây là một di tích của ma đạo văn minh thời kỳ viễn cổ.”
Nghe y nói vậy.
Lão Bạch Tiểu Bạch đều hơi kinh hãi.
Bạch Khiết là một vị đại ma đạo sư của Nhân tộc.
Nhưng mà.
Ma đạo này không phải Ma đạo kia.
Danh từ có hàm nghĩa khác nhau.
Ma đạo sư đều gọi là ma pháp đạo sư.
Là người dẫn đường và người dạy dỗ những ma pháp sư khác.
Danh hiệu Ma Đạo Sư đạt được, cùng đẳng cấp thực lực không cần thiết có liên hệ, phần lớn là nhân phẩm đủ cao thượng, học thức uyên bác, tri thức đọc qua rất rộng.
Hai chữ Ma Đạo trong kỹ thuật ma đạo văn minh là một loại ngành kết hợp các lĩnh vực như toán học, trận pháp học, máy móc học.
Vạn Nha Thành Địa Tinh Ma Đạo Pháo chính là như vậy tạo ra.
Hiện tại trên con đường này, kỹ thuật ma đạo đã vô cùng hiếm thấy, chỉ có Địa Tinh tộc cùng với một ít quốc gia nhân loại cảm thấy hứng thú.
Nhưng mà.
Ở thời kỳ viễn cổ.
Kỹ thuật ma đạo đã từng cực thịnh một thời.
Đã từng coi đây là trụ cột sáng lập qua mấy triều đại Ma Đạo, siêu cấp Ma Đạo Đế Quốc, đối với bố cục thế giới, văn minh phát triển lúc đó tạo thành ảnh hưởng sâu xa.
Sau đó.
Không biết nguyên nhân gì.
Có lẽ là do quá ỷ lại vào kỹ thuật.
Thế nên không chú trọng tới sự trưởng thành của bản thân.
Thời đại Ma Đạo phù dung sớm nớ tối tàn vừa hiện lên đã nhanh chóng suy bại.
Cho đến tận bây giờ, các nơi vẫn có thể tìm được không ít di tích và tạo vật, có một số ma đạo cự hạm được xây dựng vào thời kỳ cường thịnh của đế quốc cổ, sau khi bị đào ra, trải qua tu bổ vẫn có thể sử dụng.
Từ những trang bị cường đại này.
Không khó nhìn ra ngày xưa huy hoàng.
Trương Mục khá coi trọng kỹ thuật ma đạo.
Phái kỹ thuật thế giới này không cách nào trở thành chủ lưu, nhưng kỹ thuật đủ phát triển có thể đề cao sản xuất, gia tăng hiệu suất, cùng với thực lực.
Chính vì vậy.
Khi lật xem di vật của Harbert.
Biết được ngay ở gần Hoang Hỏa Thạch Nguyên, có một di chỉ Ma Đạo văn minh quy mô khổng lồ, Trương Mục lập tức sinh ra hứng thú tìm tòi.
Dù sao gần đây tương đối nhàn rỗi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận