Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 123: Bố cục

Vật phẩm cuối cùng là kỹ năng thạch, kỹ năng thạch trong rương báu rơi ra cũng không nhiều, tuyệt đại đa số kỹ năng thạch đều rơi từ trên người dũng sĩ xuống.
Kỹ năng này.
Vô cùng cường đại.
Tộc trưởng đọa lạc đã từng phát động qua.
Nó có thể tạo thành thương tổn duy trì trong phạm vi lớn, đối với sinh vật vong linh lại vô hiệu, đối với sinh vật bình thường lại cực kỳ trí mạng, ngay cả kháng tính ma pháp của Trương Mục cũng không ngăn được mỗi giây không ngừng rơi máu.
Học thôi!
Dùng xong đá kỹ năng!
Trương Mục đã thu được kỹ năng này.
[Tử Vong Hắc Động], Kỹ năng cấp B, tiêu hao 100 điểm Tinh Thần Lực, triệu hồi một cái Hắc Động hấp thu Sinh Mệnh Lực, có thể có hiệu lực đối với toàn bộ mục tiêu trong đường kính năm trăm mét, mỗi giây đều gây nên 50 điểm tổn thương Tử Linh Hệ, duy trì mỗi giây tiêu hao 25 điểm Tinh Thần Lực.
Kỹ năng này.
Quả nhiên rất không tồi.
50 điểm Tử Linh tổn thương không có nghĩa là nhất định tạo thành 50 điểm tổn thất sinh mệnh.
Điều này có liên quan đến kháng tính của ma pháp Tử Linh của mục tiêu, trên thực tế tạo thành thương tổn khẳng định không có nhiều như vậy, nhưng bởi vì đây là một ma pháp có tính duy trì liên tục, cho nên thương tổn tích lũy xuống vẫn là phi thường kinh người.
Trương Mục không vội vã trở về U Ám sơn cốc.
Hắn còn muốn ở thành Cự Thụ làm một chút chuyện.
Cự Thụ Thành hiện nay đã hoàn toàn khôi phục bình tĩnh, tuy nơi này đã biến thành một thành thị của Ma Vương, nhưng thành dân cũng không cảm giác cuộc sống có gì khác biệt.
Nên ăn thì ăn.
Nên uống thì uống.
Nên làm ăn thì làm ăn.
Trương Mục cảm giác thời cơ sắp chín muồi.
Hắn dự định tuyển dụng một nhóm cư dân Tinh Linh, để bọn họ trồng trọt luyện dược và rèn đúc cho mình, ngoài ra còn cần chiêu mộ một hai đội buôn.
Tại sao phải chiêu mộ thương đội chứ?
Trương Mục cũng không thể chỉ làm ăn buôn bán với Ma Vương.
Trên thế giới này có lẽ có mấy chục triệu hơn trăm triệu Ma Vương.
Vấn đề là, Trương Mục có thể tiếp xúc được Ma Vương, chỉ có mấy chục vạn người ở khu vực này mà thôi. Tuy rằng Ma Vương đối với các loại tài nguyên nhu cầu tràn đầy, nhưng thị trường chung quy vẫn có hạn.
Làm người phải có bố cục.
Trương Mục hy vọng đem sinh ý lan tràn toàn bộ rừng rậm, thậm chí mấy thế lực cấp bậc đế quốc chung quanh, sẽ là thị trường siêu cấp mấy trăm triệu thậm chí hơn tỷ.
Thế giới này rất lớn.
Quốc gia như rừng, có vô số dân bản xứ.
Thị trường trong đó mới là vô hạn rộng lớn.
Hơn nữa trong quá trình này.
Hắn có thể thu thập càng nhiều tình báo ngoại giới.
Vì tương lai chinh phục đại rừng rậm, thậm chí chinh phục các quốc gia lân cận mà chuẩn bị, một Ma Vương có lý tưởng có dã tâm, tuyệt đối không thể chỉ thỏa mãn một mảnh đất nhỏ.
“Bệ hạ!”
“Tô Nhan muội muội đến.”
“Nàng nói muốn giới thiệu với ngài mấy thương nhân đấy.”
Trương Mục đang ở trong văn phòng thành chủ của Cự Thụ Thành, không ngừng lật xem hồ sơ của cư dân Tinh Linh, cùng với tình huống thương đội đăng ký trong thành, khi nghe được báo cáo của tiểu thành chủ, lập tức buông văn kiện trong tay xuống.
“Để nàng vào đi!”
“Được rồi!”
Tiểu thành chủ nhanh chóng chạy xuống.
Khoảng chừng năm phút sau, dũng sĩ muội tử Tô Nhan mang theo ba người từ bên ngoài đi vào.
Trong nháy mắt khi Trương Mục nhìn thấy ba người này.
Trong ánh mắt của hắn lập tức hiện lên một tia hàn quang.
“Dũng sĩ?”
Đổi lại là Ma Vương khác.
Dũng sĩ không nhảy dựng lên để bại lộ thân phận.
Rất khó từ bề ngoài đến phân biệt thổ dân hoặc dũng sĩ.
Trương Mục không giống như vậy, không có bất kỳ dũng sĩ nào có thể giấu diếm thân phận trước mặt hắn, cho nên chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra thân phận.
Thật ra Trương Mục cũng biết.
Cự Thụ Thành hoặc nhiều hoặc ít có cá lọt lưới.
Dù sao một tòa thành thị nhân khẩu khoảng hai mươi vạn người, hắn cũng không có khả năng mỗi người đều điều tra qua, nhưng tạp ngư còn dư lại bình thường là không có uy hiếp.
Ba người trước mắt.
Tuy nói là dũng sĩ.
Nhưng chỉ có trình độ nhất giai.
Thực lực thậm chí còn không bằng Tô Nhan.
Bọn họ theo thứ tự là một Địa Tinh, một người Tích Dịch Nhân, một người Cẩu Đầu Nhân, trong đó Địa Tinh dường như là dẫn đầu trong ba người.
“Đại vương tha mạng!”
“Chúng ta tuyệt đối không dám đối địch với ngươi!”
“Tuy chúng ta là dũng sĩ, nhưng chưa từng giết Ma Vương đấy!”
Trương Mục cười ha hả: “Nói nhảm, nếu như có thể giết được Ma Vương thì sao có thể yếu như các ngươi được.”
Nói xong.
Hắn nhìn về phía Tô Nhan.
Dũng sĩ muội tử vội giới thiệu: “Địa tinh Nhiêu Phất, Tích Dịch Nhân Tiếu Long, Cẩu Đầu Nhân Hạ Quân, bọn họ mặc dù là dũng sĩ, nhưng luôn luôn làm ăn, chưa từng tham dự đấu tranh với Ma Vương.”
“Khi nghe nói lão đại ngươi muốn bồi dưỡng thế lực thương đội của mình, không biết làm sao họ lại tìm tới ta, còn bảo ta dẫn tiến cho lão đại!”
Trương Mục nghe vậy gật đầu.
Mặc dù ba người yếu một bút.
Nhưng làm dũng sĩ chủ động tiếp xúc với Ma Vương, ít nhất phương diện can đảm, vẫn là vô cùng không tệ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận