Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 598: Giải quyết tiên tri Phổ Lợi Mạc (1)

Trương Mục xử lý hoàng đế Frey Leo, cùng lúc.
Trận chiến của Hàn Khả Hân bên này cũng cơ bản tiến vào giai đoạn cuối.
Dũng sĩ Uy Nhĩ là một tồn tại vô cùng cường đại, nếu so đấu lực chiến đấu chính diện, cho dù Hàn Khả Hân dung hợp Phượng Hoàng, cũng không phải là đối thủ của hắn.
Thế nhưng năng lực lĩnh vực linh hồn tinh thần của Hàn Khả Hân, vừa vặn có thể khắc chế loại đối thủ này, khi Uy Nhĩ đối mặt với Hàn Khả Hân tinh thông khống chế, tốc độ, lực lượng, năng lực phân thân chiến đấu kinh người của hắn, căn bản không phát huy ra được.
Cuối cùng trải qua một phen giãy dụa.
Uy Nhĩ vô cùng uất ức chết dưới tay Hàn Khả Hân.
Đây cũng là lần đầu tiên Hàn Khả Hân đánh chết dũng sĩ siêu cấp có cấp bậc cao như vậy, bảng xếp hạng gần phía trước như vậy, đối với nàng mà nói cũng là một lần kinh nghiệm vô cùng quý giá.
Hoàng đế bệ hạ.
Dũng sĩ Uy Nhĩ.
Hai sức chiến đấu chủ yếu nhất đều ngã xuống.
Cường giả đế quốc khác cùng với Ngũ Kiếm Thánh lại có thể nhấc lên sóng gió gì?
Hầu tước Gia Nhĩ Bố Lôi Ân và năm vị Kiếm Thánh gần như tuyệt vọng, đại ma vương triệu hồi ra mấy Áo thuật pháp thân cường đại, Hàn Khả Hân và thụ nhân vương Cách Đặc Đặc khống chế, thuần thục tiêu diệt toàn bộ bọn họ.
Còn đội thân quân do hoàng đế dẫn tới.
Bọn họ tuy là bộ đội rất tinh nhuệ, nhưng ở trước mặt mấy trăm ác ma bậc năm trở lên, hơn một ngàn Thâm Uyên Cự Long, hàng ngàn thụ nhân cao cấp, là hoàn toàn không có phần thắng.
Một vòng đánh xuống.
Bị đẩy ngang gần hết rồi.
“Tất cả đều không khác kế hoạch của ngươi lắm.”
Hàn Khả Hân bay đến bên người Trương Mục: “Trận chiến này xem ra đã không còn gì phải lo lắng, xem ra việc chiếm được đế đô cũng không khó khăn như trong tưởng tượng.”
Thật ra cho tới bây giờ.
Hàn Khả Hân cũng không dám tin tưởng.
Đường đường là Hoàng đế mà lại chết như vậy.
Kỳ thật nếu như Frey Leo đời mười sáu không mạo hiểm, hắn chỉ cần tọa trấn trong đế đô, dựa vào phòng tuyến và nội tình tích lũy mấy ngàn năm của rất nhiều cao thủ đế quốc, Ma Vương muốn một hơi công phá cũng rất khó.
Nhưng mà.
Frey Leo không làm như vậy.
Hắn vì có thể phản diệt lực lượng hữu sinh của Ma Vương, hoàn toàn đánh bại quân đội của Ma Vương, dám vọt tới tiền tuyến nhất, lại tuyệt đối chưa từng nghĩ đến, ngược lại biến khéo thành vụng, trực tiếp góp cả mình vào.
Trương Mục lại nói: “Bây giờ còn không thể phớt lờ, lực lượng đại quân đế quốc vẫn cường đại như cũ, nhất là trong đó ẩn tàng không ít cường giả.”
Đế Đô là một tòa thành thị khổng lồ nhân khẩu một hai ngàn vạn.
Lần này Trương Mục phát động quân đội, tính toán đâu ra đấy chỉ có trăm vạn, muốn khống chế đế đô dưới tình huống không dẫn tới sụp đổ quy mô lớn, cũng không phải chuyện dễ dàng gì, huống chi đại quân đế quốc trước mắt chủ lực vẫn còn.
Nhất là trong đó có một dũng sĩ bài danh trước năm mươi.
Tận thế tiên tri Phổ Lợi Mạc.
Trương Mục cảm giác được Phổ Lợi Mạc không phải là cường giả thất giai sử thi đơn thuần, bản thân hắn cũng không có thiên phú ma pháp thời gian cường đại như vậy.
Mắt phải của hắn phong ấn một mảnh vỡ Tà Thần.
Chính là lợi dụng mảnh vỡ Tà Thần này.
Giúp thiên phú thời gian của hắn ta.
Được tăng cường rất nhiều.
Điểm mấu chốt nhất là, mảnh vỡ Tà Thần này cùng ba mảnh vỡ Tà Thần trên người Trương Mục là đồng căn đồng nguyên, đó là một con mắt của Tà Thần Bát Nhãn.
Không sai được.
Trương Mục có thể cảm nhận được rõ ràng.
Lực lượng khống chế con mắt này đại biểu cho thời gian!
Đây là một loại cao quý nhất trong tám loại lực lượng của Tà Thần Bát Nhãn.
Tà Thần Chi Nhãn này cũng có thể là viên cường đại nhất khó có thể đối phó nhất của Tà Thần Bát Nhãn, đồng thời cũng là một viên có giá trị cao nhất.
Sau khi Tận Thế Tiên Tri Phổ Lợi Mạc tiến vào cấp bảy.
Tất nhiên hắn đã thức tỉnh một phần thần tính.
Bởi vậy có thể trấn áp con mắt này, để thân thể không bị quá nhiều nhiễu sóng cùng thương tổn không thể nghịch chuyển, nhưng không hề nghi ngờ, Phổ Lợi Mạc không có hoàn toàn phát huy ra lực lượng của con mắt này.
Đối thủ như thế.
Cho dù là Trương Mục.
Cũng không dám xem thường.
Thật ra Trương Mục có thể cảm giác được mảnh vỡ Tà Thần trên người Phổ Lợi Mạc.
Phổ Lợi Mạc tự nhiên cũng có thể cảm giác được mảnh vỡ Tà Thần trên người Trương Mục, chỉ là giờ khắc này hiệu quả ma vụ còn chưa hoàn toàn tán đi, cho nên coi như là Phổ Lợi Mạc hắn, cũng không cách nào phân biệt tình hình chiến đấu trong đó cụ thể như thế nào.
Nhưng mà.
Ngay lúc này.
Phổ Lợi Mạc sinh ra một loại dự cảm không tốt.
Tồn tại cường đại như hắn, lại tinh thông Thời Gian Ma Pháp, sinh ra dự cảm tất nhiên là có tác dụng biết trước, hắn chưa từng sinh ra dự cảm không rõ ràng như vậy, cho nên gần như có thể khẳng định đã xảy ra chuyện gì.
Đúng lúc này.
Sương mù bị phá vỡ.
Hàng trăm thanh kiếm năng lượng do Lôi Viêm ngưng tụ phóng tới.
Gần như là trong nháy mắt tràn ngập chung quanh thân thể Phổ Lợi Mạc.
“Cái gì?!”
Biểu cảm của Phổ Lợi Mạc đại biến, là một vị thất giai ma pháp sư, hắn có thể cảm giác được rõ ràng lực lượng ngưng tụ trong những Lôi Viêm này khủng bố và cường đại đến cỡ nào.
“Đáng giận!”
“Frey Leo sao vậy?”
Phổ Lợi Mạc duỗi ra trường trượng quét qua không gian phía trước, năng lượng thời gian mênh mông quét sạch ra, trong nháy mắt để cho tốc độ những Lôi Viêm phi kiếm nhanh như quang điện này chợt giảm.
Ngay sau đó.
Mấy pháp thuật cấp S.
Từ trên người Phổ Lợi Mạc bạo phát ra.
Từng đạo năng lượng tính chất tương phản với Lôi Viêm, đón nhận những Lôi Viêm phi kiếm này, trong nháy mắt triệt tiêu từng cỗ năng lượng cường đại này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận