Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 228: Bảo khố người lùn và Hồn Chi Tế Đàn (1)

Ngày hôm sau.
Thiết Tu dẫn thủ hạ xuất phát.
Hắn tiếp theo phải triệu hồi Người Lùn đang chạy trốn.
Tuy mấy ngày kế tiếp Người Lùn sẽ lần lượt trở về, nhưng nhân khẩu Thiết Tâm Thành vẫn quá tiêu điều, công việc xây dựng lại khó có thể triển khai.
Để giải quyết vấn đề nhân khẩu.
Ma Vương thông qua Người Lùn lâu đài.
Trước bổ sung gần hai vạn nhân khẩu cho Thiết Tâm thành.
Trong đó bao gồm cả vạn thợ rèn người lùn, năm nghìn thợ rèn cao cấp, một trăm đại sư thợ rèn, bốn ngàn chiến sĩ người lùn, cộng thêm một người lùn thành chủ.
Thật ra thì.
Có triệu hoán thành chủ Người Lùn hay không?
Trương Mục do dự một phen.
Chi phí triệu hoán thành chủ Người Lùn thực sự quá cao.
150 vạn kim tệ +1 tứ giai linh hồn +500 Sinh Mệnh Bảo Thạch.
Chiến lực của bá chủ cấp bốn.
Đương nhiên là cực kỳ hữu dụng.
Nhưng thủ hạ cấp bậc này dưới trướng Ma Vương đã có không ít.
Nếu như chỉ tăng thêm một chiến lực cao cấp đơn thuần, mà bỏ ra chi phí lớn như vậy dường như có một chút quá lãng phí.
Nhưng cuối cùng.
Ma Vương vẫn lựa chọn triệu hoán.
Đả động hắn không phải sức chiến đấu của bá chủ cấp bốn.
Thành chủ Người Lùn là một đơn vị chiến đấu cường đại, có thể nói là một vị đại sư rèn đứng đầu cấp Tông Sư, trình độ vượt xa xa so với đại sư thợ rèn được chiêu mộ ra.
Thậm chí.
Có thể nói như vầy.
Phóng tầm mắt ra quần thể Người Lùn.
Phóng tầm mắt nhìn khắp toàn bộ đại lục.
Người lùn thành chủ cũng là đại sư rèn siêu nhất lưu!
Người Lùn thành chủ được triệu hoán ra.
Đây là một người lùn trung niên tuổi tác tương đương với Lôi Tu.
Tuy tuổi tác đã lớn, nhưng trạng thái thân thể vẫn cường thịnh, có tính cách trầm ổn hơn xa người lùn bình thường, cùng với đầu óc cơ trí.
Để thuận tiện chỉ huy mệnh lệnh.
Trương Mục cần nghĩ cho hắn một cái tên.
Mà Trương Mục nghĩ đến không thích cái tên lòe loẹt, hắn đánh giá thành chủ Người Lùn trước mắt một chút, lập tức bị đặc thù bắt mắt nhất của Người Lùn hấp dẫn.
Vũ khí chủ trì của thành Người Lùn.
Rõ ràng là một thanh chuỳ sắt khổng lồ.
Đầu búa có thể so với bánh xe tải.
Người lùn chỉ cao có một mét bốn mươi lăm, lại cầm thiết chùy lớn như vậy, có vẻ phi thường không cân đối, cũng cực kỳ hấp dẫn ánh mắt.
“Từ hôm nay trở đi, ngươi tên là Trương Đại Chuỳ!”
“Đại Chùy, tên rất hay, rất thích hợp với ta, cảm tạ chủ thượng ban tên!”
Thành chủ người lùn cười to đầy hào sảng.
Hắn đối với danh tự này phi thường hài lòng.
Trương Mục lại nhìn lướt qua thuộc tính của Đại Chùy.
[Thành chủ người lùn: Trương Đại Chùy, đơn vị bá chủ tứ giai].. Kỹ năng: Thiên Thần Phụ Thần (cấp A), Hủy Diệt Chi Chùy (cấp A), Phong Bạo Chi Chùy (cấp B), Kim Cương Thiết Cốt (cấp B) các loại.
Giới thiệu: Đây là tồn tại đứng đầu trong tộc Người Lùn trăm vạn chọn một, hắn không chỉ là một vị chiến sĩ Người Lùn cường đại, một vị rèn đại sư đỉnh cấp, đồng thời cũng là một vị lãnh tụ Người Lùn trác tuyệt lại cơ trí.
Không sai.
Đắt có đạo lý của đắt tiền.
Thực lực Trương Đại Chuỳ ở trong cấp bậc bá chủ tứ giai, có trình độ ước chừng trung du, đủ để trở thành tướng đắc lực.
Càng có thể trở thành chủ nhân mới của Thiết Tâm Thành.
Vì hiệu lệnh của Trương Mục chỉ huy toàn tộc người lùn.
Trương Mục tiếp theo ra lệnh người lùn mở bảo khố của Thiết Tâm thành.
Bảo khố Thiết Tâm thành.
Tổng cộng có ba tòa.
Mỗi một tòa đều phi thường khổng lồ.
Tòa bảo khố thứ nhất là vật tư bảo khố, chủ yếu dự trữ vàng, châu báu, công nghệ, xa xỉ phẩm, các loại vật tư sinh hoạt, trong đó số lượng hoàng kim, làm người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Từng viên thỏi vàng.
Toàn bộ đều to bằng cục gạch.
Đơn giản là xếp thành một mặt tường thành.
Trương Mục đưa tay để lên trên, trong nháy mắt liền nhận được nhắc nhở.
[Phát hiện vàng có thể chuyển hóa, có lập tức chuyển hóa không?]
Trương Mục không chút do dự, lập tức tiến hành chuyển đổi, bức tường hoàng kim trước mắt trong nháy mắt biến mất trong không khí, cùng lúc đó lại có nhắc nhở mới truyền đến.
[Ngươi thu được kim tệ 6129232’!]
Cả 612 vạn kim tệ!
Nếu như đổi thành kim tệ đại lục.
Tường thành thỏi vàng này giá trị hơn sáu ngàn vạn!
Trương Mục lại nhìn quanh bảo khố này một vòng, số vàng này cũng không phải là toàn bộ tài phú của bảo khố người lùn, chỉ là một phần nhỏ trong đó mà thôi.
Từng cái bảo rương của Người Lùn.
Tất cả đều tràn đầy trân châu, bảo thạch, các loại trân bảo xa xỉ.
Những vật phẩm này đối với Ma Vương mà nói không có tác dụng gì, nhưng nếu có thể bán vào xã hội loài người, tổng giá trị sẽ cao hơn tường thỏi vàng.
Hoàn toàn không ngờ tới.
Một tòa thành thị người lùn trong núi sâu.
Lại chất chứa tài phú khổng lồ như vậy!
Bảo khố này là tài sản chung của thành Thiết Tâm, không hoàn toàn đại biểu cho tài sản của người lùn, cho dù như vậy cũng đã khủng bố như vậy!
Đương nhiên.
Khiếp sợ thì khiếp sợ.
Kỳ thật suy nghĩ kỹ một chút cũng không có gì kỳ quái.
Lịch sử của Thiết Tâm Thành sớm nhất có thể ngược dòng tìm hiểu một hai ngàn năm.
Thời gian dài như vậy, nội tình thâm hậu như vậy, với năng lực của Người Lùn, không có khả năng không sáng tạo ra tài phú khổng lồ.
Phải biết rằng.
Bảo khố của người lùn.
Đối với nhà thám hiểm mà nói.
Lực hấp dẫn của nó chỉ đứng sau bảo khố Cự Long.
Tài phú của bảo khố không chỉ không khoa trương ngược lại còn ít đi.
Nguyên nhân chủ yếu là người lùn quá quái gở, gần như không chủ động qua lại với bên ngoài, cũng không biết làm ăn, lợi nhuận lớn chỉ sợ tiện nghi cho địa tinh gian thương.
Ngoài ra.
Hai trăm năm nay.
Đặc biệt là một trăm năm gần đây.
Người Lùn dưới sự dẫn dắt của tộc trưởng Sa Đọa Lôi Tu, bọn họ truy cầu vũ lực quá mức, điên cuồng trầm mê vào huyết dịch, giảm bớt thậm chí giảm mạnh rất nhiều tài phú tích lũy.
Đáng tiếc.
Nếu không có thể kiếm được càng nhiều hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận