Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 379: Ba Hoắc Nhĩ Đại Công tự mình hạ tràng (3)

Ba Đức, Hồng Hà đã chết.
Hạng Nam Phong, Khắc Lôi Cát lại ngoài ý muốn thoát khốn.
Nhưng mà từ trong lĩnh vực phong tỏa chạy ra, cái này cũng không có nghĩa là tránh được một kiếp, Long vệ đoàn tiếp tục đuổi cùng đánh, để cho bọn họ tạm thời không cách nào thi pháp đào tẩu.
Mà lúc này.
Long Nhất tránh được tất cả công kích.
Lại vỗ hai cánh giết trở về.
Có một cỗ khí tức hắc ám nồng đậm đang nổi lên trên người.
Hạng Nam Phong không ngờ lại biến thành như vậy!
Nếu Hồng Hà không chết.
Như vậy còn có một tia hi vọng.
Bây giờ Quang Huy Đại Thần Quan này đã chết.
Hiệu quả thần thuật trên người Hạng Nam Phong đều biến mất.
Trước mắt hắn căn bản không có khả năng đối kháng với Hắc Ám Long Vương!
Không ngờ tới.
Con Ma Vương này lại khó giết như vậy!
Khó trách Yến Thiên Quân cũng sẽ lật thuyền!
Sớm biết như vậy thì không nên qua loa như thế.
Hẳn là liên hợp tất cả thành viên Lôi Đình hội đồng loạt ra tay mới đúng.
Hối hận cũng đã muộn.
Mà Khắc Lôi Cát Hầu tước kinh nghiệm có phong phú thế nào đi chăng nữa.
Khi đối mặt với tồn tại khủng bố trước mắt này cũng là hoàn toàn không có cách nào.
Thế cục chiến trường.
Càng ngày càng chuyển biến xấu.
Máy thu gặt Ma Đạo cứ điểm này.
Còn đang điên cuồng thu gặt binh lính đế quốc.
Hỏa lực của nó thật sự quá mãnh liệt, ngang với một đội quân pháp sư quy mô hai ba mươi vạn, đủ để trực tiếp thay đổi cán cân thắng lợi.
3 Bá Tước tham chiến có hai người bị đại pháo đánh cho thi cốt không còn.
Trận hình của bốn quân đoàn đế quốc đều loạn, bộ đội lính đánh thuê, bộ đội Giáo Đình, bộ đội quý tộc, trước mắt đều đang đau khổ chèo chống.
Mà quân đoàn Ma Vương.
Giờ phút này toàn quân xuất kích.
Năm vạn Thực Nhân Ma phát cuồng đang đấu đá lung tung.
Kim cương địa long, hoàng kim cự nhân, long thú chiến pháp biến thân, đang dưới sự gia trì của Đại Tế Ti cùng Long soái tác chiến.
Cơ hội tốt nhất để rút lui đang đánh mất.
Bởi vì với tình huống trước mắt, sau khi gần trăm vạn đại quân rút lui, còn có thể còn lại một nửa đã không tệ rồi.
Còn đánh thế nào được?
Chẳng phải là thua chắc rồi sao!
“Không có cách nào!”
“Chỉ có thể thỉnh cầu Ba Hoắc Nhĩ Đại Công tự mình ra tay!”
Khắc Lôi Cát kích phát một quyển trục ma pháp, không gian nổi lên gợn sóng giống như nước, trong nháy mắt xuất hiện một thông đạo không gian.
Long Nhất cho rằng đối phương định dùng thủ đoạn không gian đào tẩu.
Hắn lập tức phát động Thâm Uyên Lôi Điện, ý đồ lấy năng lượng cường đại, phá hư ổn định không gian, nhưng mà vừa lúc đó.
Một đạo đấu khí.
Từ cổng không gian bắn ra.
Lôi quang đầy trời lập tức bị đánh tan.
Lúc này ngay cả Hắc Ám Long Vương cũng biến sắc, “Lực lượng này là sao? Không ngờ lại cường đại như vậy!”
Một giây sau.
Một bóng người.
Từ cổng không gian đi ra.
Hắn cao hai mét, đối với nhân loại mà nói, đã coi như cao lớn, nhưng đối với long nhân, thực nhân ma, thậm chí cự nhân mà nói, chút hình thể này không tính là gì.
Nhưng mà.
Trong nháy mắt khi hắn đi ra.
Có một loại cảm giác áp bách khi đối mặt với mấy trăm Titan cự nhân.
Dù là cường đại như Hắc Ám Long Vương, cũng cảm thấy nguy cơ nồng đậm, khiến hắn không thể không thả chậm tốc độ tới gần.
Vị lão giả tóc bạc trắng lại uy nghiêm như hùng sư này, sau khi từ cổng không gian đi ra, ánh mắt của hắn đảo qua chiến trường, vẻ mặt lập tức trầm xuống.
“Khắc Lôi Cát!”
“Ngươi khiến ta thất vọng rồi!”
Khắc Lôi Cát Hầu tước cực kỳ sợ hãi: “Ba Hoắc Nhĩ đại công, thuộc hạ tội đáng chết vạn lần, nguyện ý tiếp nhận bất luận trừng phạt gì!”
Ông lão ngẩng đầu.
Cặp mắt kia giống như thực chất.
Cuối cùng rơi vào trên người Hắc Ám Long Vương.
“Ngươi chính là Hỗn Độn chi sâm Ma Vương? Quả nhiên có chút thực lực, hơn nữa cũng có chút thủ đoạn, lại có thể ép đại quân đế quốc đến mức này!”
Ánh mắt Long Nhất nghiêm nghị: “Ngươi là ai?”
“Công tước Nam cảnh Ba Hoắc Nhĩ!”
Lời vừa nói ra.
Tất cả mọi người nghe được.
Sắc mặt không khỏi đại biến.
Lão nhân này chính là Nam cảnh đại công?
Khó trách cảm giác áp bách mạnh như vậy, khó trách lúc Khắc Lôi Cát Hầu tước đối mặt với hắn đều biểu hiện kinh sợ như thế.
Đại công tự mình xuất thủ?
Long Nhất chẳng những không hoảng hốt, ngược lại còn lộ ra nụ cười lạnh.
Nếu như nói Ma Vương bệ hạ là át chủ bài cuối cùng của U Ám thành, Hỗn Độn Liên Bang, như vậy Ba Hoắc Nhĩ Đại Công chính là một lá bài cuối cùng của đế quốc Nam cảnh.
Khi con át chủ bài cuối cùng cũng bị ép đánh ra.
Điều đó chứng tỏ hắn đã không còn bài để ra.
Tình huống bình thường, trong một thế lực cường thịnh và ổn định, lãnh tụ cao nhất không thể dễ dàng ra tay, đây chính là một chuyện cực kỳ nguy hiểm, mạo hiểm.
Nhưng mà.
Ba Hoắc Nhĩ xuất thủ.
Chứng tỏ hắn không có lựa chọn.
Chỉ có thể tự mình ra trận chiến.
Ba Hoắc Nhĩ nói: “Ngươi rất có thực lực, cũng rất có tiềm lực, chỉ cần từ bỏ Hỗn Độn chi sâm, ta có thể cân nhắc để cho ngươi gia nhập đế quốc.”
Long Nhất cười ha hả: “Ngươi cũng không tệ, sao không từ bỏ chuyện làm công tước chó má gì đó đi, ta có thể cân nhắc để ngươi gia nhập Hỗn Độn Liên Bang.”
Nghe y nói vậy.
Sát khí lập tức bộc phát.
“Chỉ là Vương giả ngũ giai mà thôi, sẽ không thật cho rằng ta không có biện pháp bắt ngươi chứ? Loại trình độ như ngươi, trước kia không phải ta chưa từng chém giết qua!”
Ba Nhĩ Đại Công đang thức tỉnh sức mạnh.
Khí tức tản mát ra càng ngày càng khủng bố, uy áp sinh ra cũng càng ngày càng mãnh liệt giống như một ngọn núi lửa ngủ đông ngàn vạn năm.
Rốt cục lại nghênh đón một lần bùng nổ nữa.
“Nói tiếp.”
“Mấy chục năm nay không tự mình động thủ.”
“Khó có được gặp được đối thủ đáng giá xuất thủ, hi vọng ngươi có thể kiên trì lâu một chút, để cho ta thu hoạch nhiều một ít niềm vui thú trong chiến đấu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận