Toàn Cầu Ma Vương Bắt Đầu Lựa Chọn Thâm Uyên Cự Long

Chương 247: Bạch Ngân Cự Nhân Lôi Minh Thành (2)

Tộc trưởng tộc Bạch Ngân Cự Nhân Kim Khuê phát ra âm thanh như sấm rền: “Mau giao bảo vật thành Lôi Minh ra đây!”
Trương Mục cảm thấy rất khó hiểu.
“Các ngươi rốt cuộc mất bảo vật gì?”
Tộc trưởng Cự Nhân cả giận nói: “Ngươi còn đang giả ngu, mau trả Cổ Thần Chi Tâm cho chúng ta, nếu không chúng ta sẽ san bằng U Ám sơn cốc!”
Trương Mục nói: “Cái gì mà Cổ Thần Chi Tâm? Ta chưa từng nghe nói tới, ngươi có chứng cứ gì chứng minh là chúng ta lấy được.”
Tộc trưởng Kim Khuê nói: “Ngoại trừ con rồng ngươi này, những chủng tộc khác trong rừng rậm Hỗn Độn không thể chịu được sức mạnh của Cổ Thần Chi Tâm!”
“Mẹ nó đây mà cũng là lý do sao?”
Trương Mục cười: “Ta thấy các ngươi căn bản chính là muốn kiếm cớ!”
“Đừng dài dòng!”
“Chúng ta không quản được nhiều như vậy!”
“Cổ Thần chi tâm, ngươi giao cũng phải giao, không giao cũng phải giao!”
Tộc trưởng Kim Khuê tỏ ra rất không nói lý: “Nếu như ngươi không có Cổ Thần Chi Tâm, vậy hãy dùng thứ phong ấn trong rừng rậm của cự thụ bồi thường cho Lôi Minh thành, nếu không tộc người khổng lồ chúng ta quyết không bỏ qua!”
Trương Mục đã hiểu.
Cổ Thần Chi Tâm có thể là một mảnh vỡ Tà Thần.
Trương Mục vốn tưởng rằng Cự Nhân căn bản không có chứng cứ chứng minh Ma Vương đánh cắp Cổ Thần chi tâm, thuần túy là bị gia hỏa dụng tâm khác kích động.
Bởi vì hắn cũng chú ý tới.
Trong những cự nhân này có mấy dũng sĩ lăn lộn.
Theo cái tính cách thối tha của đám dũng sĩ này, bọn họ nhất định sẽ thừa cơ kích động Lôi Minh Thành, để Lôi Minh Thành đối phó Long Ma Vương cường đại, nhân cơ hội nhặt nhạnh chỗ tốt.
Hiện tại xem ra.
Không đơn giản như vậy.
Mảnh vỡ Tà Thần có tác dụng đặc biệt đối với bọn họ.
Cho nên bọn họ không thể chờ đợi được, hoảng hốt muốn tìm lại được.
Dù tạm thời tìm không về, cũng muốn tìm vật thay thế, mà là chủng tộc cổ xưa sinh hoạt ở Hỗn Độn Sâm Lâm mấy ngàn năm, Cự Nhân ít nhiều đã nghe nói qua phong ấn của Hỗn Độn Sâm Lâm, biết nơi này phong ấn một mảnh vỡ Tà Thần khác.
Trương Mục nói: “Các ngươi căn bản không vào được nơi phong ấn, cho dù đi vào cũng chỉ có đường chết, cho dù may mắn không chết cũng không có khả năng lấy được mảnh vỡ Tà Thần… Tóm lại khuyên các ngươi nên dẹp bỏ ý định này đi!”
“Nói hươu nói vượn!”
Cự nhân trưởng lão thân phận dũng sĩ cả giận nói: “Tộc trưởng, ngươi cùng hắn phí lời cái gì, nếu hắn không cho, trực tiếp đoạt là được, thuận tiện giết Ma Vương này!”
“Đúng!”
“Cướp lấy!”
“Cướp lấy!”
“San bằng sơn cốc u ám!”
Hai ba dũng sĩ cự nhân nhân cơ hội đánh trống reo hò lên.
Những cự nhân khác đều bị kích động, hai ba ngàn cự nhân đằng đằng sát khí, tình cảnh này có chút doạ người, người nhát gan sợ là trực tiếp nhũn cả chân.
Trương Mục gật đầu: “Thôi được, dù sao Lôi Minh Thành cũng phải đoạt lấy, hôm nay nhân cơ hội này thu thập tất cả các ngươi!”
“Nói khoác không biết ngượng!”
Cự Nhân tộc trưởng giận dữ.
“Cho ngươi xem lực lượng của cự nhân!”
Hắn lập tức ngưng tụ ra một đạo cây giáo Lôi Điện.
Đột nhiên ném mạnh ra.
Cây giáo hóa thành một đạo tia chớp khổng lồ.
Chí ít thô to như vạc nước, những nơi đi qua, mặt đất bị xé rách, cách mấy trăm mét, trong nháy mắt đánh vào trên người Ma Vương. Trương Mục không tổn hao gì.

Hắn trào phúng nói: “Đây là sức mạnh của Cự Nhân sao? Thật là làm cho người ta thất vọng!”

Biểu cảm của Kim Khuê lập tức hóa đá.

Một kích này dù là bá chủ cấp năm.

Vậy cũng quả quyết không dám chính diện đón đỡ!

Không đợi hành động tiến thêm một bước. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Trương Mục phát động năng lực không gian.

Hắn lập tức biến mất tại chỗ, xuất hiện ở trung tâm cự nhân.

Đám cự nhân chưa kịp phản ứng.

Trong phút chốc đều xuất hiện cảm giác mất trọng lượng.

Khi bọn họ phản ứng lại, lại phát hiện cảnh vật xung quanh thay đổi, rừng rậm, bầu trời, đại địa, đều không còn!

Dưới chân.

Bốn phía

Tất cả đều là hư không.

Giống như rơi vào vực sâu hắc ám vô tận, lại giống như trôi ở trong vũ trụ sâu tĩnh mịch, không chỉ có lực lượng trong khoảnh khắc bị áp chế cùng suy yếu, ở dưới hoàn cảnh như vậy ngay cả di động cũng trở nên khó khăn.

Hình thể Cự Nhân quá lớn.

Bọn họ căn bản không tìm được chút điểm dựa lực nào.

Hai ba nghìn cự nhân giống như khinh khí cầu khổng lồ bay ở giữa không trung.

“Kỹ năng lĩnh vực?”

“Ngươi đúng là một Vương Giả!”

Cự nhân không khỏi hoảng sợ.

Bọn họ chưa từng nghĩ tới.

Mình sẽ đối đầu với tồn tại cấp Vương Giả.

Vị dũng sĩ Cự Nhân kia vội vàng kêu lên: “Mọi người không cần sợ hãi, coi như hắn là vương giả, cũng không có khả năng bằng sức một mình, đối phó tất cả chúng ta, chỉ cần chúng ta cùng tiến lên, nhất định có thể giết hắn.”

“Nói đúng!”

“Mọi người cùng nhau xông lên!”

Từng đạo cây giáo lôi điện điên cuồng ném tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận