Thì Ra Nàng Là Phú Bà À
Chương 109
"Thật là ngươi, chúng ta thật có duyên phận quá đi!" Kiều Hàn Huy vung tay, hai mắt sáng long lanh.
Bạch Hạ nhìn dáng vẻ khoa tay múa chân của Kiều Hàn, cũng cười cười: "Ừ."
"Ngươi có muốn lên xe ta không?" Kiều Hàn hỏi: "Còn phải kẹt xe rất lâu đó, hay là ta qua xe ngươi cũng được."
Bạch Hạ nhìn dòng xe dài dằng dặc bên ngoài: "Xe của ta hết chỗ rồi." Bình thường khi làm việc cô chỉ lái xe chở An Nhất, tan làm còn phải chở thêm hai vệ sĩ, trong xe ngồi được năm người. Nhưng ba người ngồi hàng ghế sau sẽ bớt thoải mái, ban đầu Bạch Hạ định để vệ sĩ đi xe khác về, nhưng An Nhất lại muốn đi thăm em trai.
"Vậy ngươi qua xe ta đi, một mình ta ngồi chán lắm, mà dạo gần đây ta mới phát hiện một trò chơi điện thoại cực hay, ta dạy cho ngươi chơi nha?" Ngồi bên cạnh Uông Tuấn ngơ ngác cả mặt, hắn là ai, hắn ở đâu, chẳng lẽ hắn không phải người sao?
"Qua đi qua đi." Thấy Bạch Hạ có vẻ không muốn động, Kiều Hàn liền mở chế độ làm nũng, hai tay chống lên cửa sổ, lộ đôi mắt toát ra vẻ đáng yêu.
Bạch Hạ khẽ thở dài, nói với vệ sĩ và tài xế: "Ta qua xe bên cạnh về, hẹn gặp ở dưới lầu."
Thấy Bạch Hạ đồng ý, Kiều Hàn liếc mắt ra hiệu với Uông Tuấn, Uông Tuấn yếu ớt hỏi: "Ý gì?"
"Ra phía sau chuẩn bị nằm vào cốp." Kiều Hàn cảnh cáo: "Cấm lên tiếng."
Uông Tuấn mặt như đưa đám lủi ra ghế sau rồi chui vào cốp, cốp xe bảo mẫu dù rất rộng rãi, nhưng Uông Tuấn vẫn cảm thấy tủi thân, thật là thảm.
Lúc Bạch Hạ lên xe, một chiếc xe nào đó phía sau đột nhiên giơ lên một màn hình dài, chụp lấy bóng lưng Bạch Hạ.
Bạch Hạ lên xe, lách qua Kiều Hàn rồi ngồi xuống cạnh hắn. Khi Bạch Hạ đi ngang qua người hắn, hơi cúi người, mái tóc dài lướt qua mặt hắn, mang theo một mùi hương ngọt ngào, Kiều Hàn cảm thấy da gà sau lưng nổi hết cả lên.
"À, hôm nay ngươi mặc đồ khác hẳn ngày thường." Kiều Hàn chóp mũi còn vương vấn hương thơm của Bạch Hạ, nói chuyện cũng không dám nhìn vào mắt Bạch Hạ.
"Ừ, hôm nay đi công ty." Bạch Hạ cài dây an toàn: "Hôm nay ngươi quay chụp thuận lợi không?"
"Cũng tàm tạm, ngươi định đến N-Star làm việc hả?" Kiều Hàn xoay người về phía Bạch Hạ, có chút hớn hở, Bạch Hạ vậy mà lại chủ động quan tâm chuyện thường ngày của hắn!
"Ừ." Bạch Hạ nhẹ gật đầu, đúng lúc này đột nhiên có tiếng thông báo Wechat, Bạch Hạ lấy điện thoại ra thì thấy không phải của mình, rồi phát hiện bên cạnh có một cái điện thoại, nghĩ bụng chắc là của Kiều Hàn, thế là đưa cho hắn.
Điện thoại vừa đưa đến nơi thì lại reo, trên màn hình có thông báo tin nhắn, viết là "A Hàn, sắp về đến nhà chưa?" Bạch Hạ thấy vậy nhưng không nói gì thêm, Kiều Hàn nhận lấy điện thoại vội vàng ném sang một bên: "Đây không phải điện thoại của ta, đây là điện thoại của trợ lý ta."
"À." Bạch Hạ nghiêng đầu: "Phụ tá của ngươi không phải tên Uông Tuấn sao?"
"Ặch..." Kiều Hàn nhất thời nghẹn lời: "Hắn, nhũ danh của hắn là A Hàn."
Bạch Hạ cười cười không nói gì, Kiều Hàn trực tiếp ném điện thoại vào ngăn chứa đồ bên cửa xe, đúng là Dương Dĩnh Nhiên quá phiền phức, ta đến nhà hay không thì liên quan gì đến cô!
"Hạ Hạ, ta thật sự không quen người phụ nữ này, ngươi phải tin ta."
"Không quen, ngươi còn biết cô ta là phụ nữ cơ à?"
Kiều Hàn:......
"Nhìn, nhìn tên chứ."
"Đây không phải điện thoại của trợ lý ngươi, ngươi khẩn trương như vậy làm gì?" Bạch Hạ nhìn vẻ sốt ruột lại chột dạ của Kiều Hàn, cảm thấy có chút đáng yêu.
"Ta, ta khẩn trương à? Ta không có mà." Kiều Hàn lắc đầu nguầy nguậy.
Bạch Hạ không muốn trêu hắn nữa: "Không phải ngươi nói có trò chơi điện thoại thú vị sao?"
"À, đúng rồi, cái này nè." Kiều Hàn lấy điện thoại ra mới nhớ, trò chơi đó hắn để trong điện thoại của "Uông Tuấn".
Đúng là chó ngốc!
"Sao vậy?" Thấy Kiều Hàn mặt mày khó xử, Bạch Hạ hỏi.
"À, tại điện thoại ta hết pin sập nguồn rồi, để ta về nhà sạc đầy pin rồi giới thiệu cho ngươi chơi nha."
"Ngươi làm gì có lỗi với ta hả? Sao lại khẩn trương như vậy?" Bạch Hạ nhìn Kiều Hàn không dám nhìn mình, khác hẳn với vẻ mặt hận không thể cất nàng vào đáy mắt thường ngày.
"Sao có thể, tuyệt đối không có!" Kiều Hàn kích động suýt chút nữa đứng lên đụng đầu.
Bạch Hạ thấy vậy thì khẽ cười, Kiều Hàn thấy Bạch Hạ cười thật lòng thì thở phào nhẹ nhõm, đang định hỏi nàng tối nay ngoài món bít tết còn muốn ăn gì, thì điện thoại lại vang lên, Kiều Hàn trực tiếp ấn tắt máy, cả thế giới bỗng chốc im lặng trở lại.
"Tỷ?"
Thấy sắc mặt ông chủ mình không vui, trợ lý Dương Dĩnh Nhiên muốn lảng tránh nhưng lại bị người đại diện tìm đến, chỉ có thể cẩn thận từng ly từng tí mở miệng: "Vương Ca bảo ngài gọi lại cho anh ấy." Dương Dĩnh Nhiên ngồi trong xe bảo mẫu, cô đã gửi cho Kiều Hàn ba tin nhắn Wechat, Kiều Hàn vậy mà không trả lời cô!
Trợ lý thấy Dương Dĩnh Nhiên không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, cô vụng trộm liếc nhìn rồi nhỏ giọng trấn an: "Có lẽ anh ấy lên máy bay nên không dùng được điện thoại."
Dương Dĩnh Nhiên liếc xéo phụ tá: "Ai cho phép cô lên tiếng?"
Cô trợ lý nhỏ có chút tủi thân ngậm miệng lại, lặng lẽ lấy điện thoại ra dùng tài khoản phụ trên Microblogging đăng dòng trạng thái than vãn.
@kem khoai môn:
Không tự soi gương xem mình bao nhiêu tuổi, đức hạnh gì, còn vọng tưởng xảy ra chuyện gì đó với Hàn Thần đại nhân, thật đúng là không cần mặt!
Lúc Bạch Hạ cùng Kiều Hàn về đến nhà thì đã gần bảy giờ, đến cổng khu dân cư thì phát hiện không ít bóng dáng phóng viên, khi nhìn thấy xe bảo mẫu của Kiều Hàn, đèn flash nháy lên liên tục như không cần tiền, thậm chí còn có người không màng nguy hiểm muốn chặn xe.
Lần này scandal của Kiều Hàn khác với trước đây, trước đây Kiều Hàn đều sẽ tự mình lên tiếng bác bỏ tin đồn, nhưng lần này hắn đến giờ vẫn chưa đăng Microblogging. Mặc dù N-Star đã ra thông báo nói đoạn video kia là giả, nhưng trong lời lẽ vẫn còn để lại kẽ hở để cứu vãn, không giống như những thông báo trước kia kiên quyết không để lại một chút sơ hở nào.
Bạch Hạ nhìn dáng vẻ khoa tay múa chân của Kiều Hàn, cũng cười cười: "Ừ."
"Ngươi có muốn lên xe ta không?" Kiều Hàn hỏi: "Còn phải kẹt xe rất lâu đó, hay là ta qua xe ngươi cũng được."
Bạch Hạ nhìn dòng xe dài dằng dặc bên ngoài: "Xe của ta hết chỗ rồi." Bình thường khi làm việc cô chỉ lái xe chở An Nhất, tan làm còn phải chở thêm hai vệ sĩ, trong xe ngồi được năm người. Nhưng ba người ngồi hàng ghế sau sẽ bớt thoải mái, ban đầu Bạch Hạ định để vệ sĩ đi xe khác về, nhưng An Nhất lại muốn đi thăm em trai.
"Vậy ngươi qua xe ta đi, một mình ta ngồi chán lắm, mà dạo gần đây ta mới phát hiện một trò chơi điện thoại cực hay, ta dạy cho ngươi chơi nha?" Ngồi bên cạnh Uông Tuấn ngơ ngác cả mặt, hắn là ai, hắn ở đâu, chẳng lẽ hắn không phải người sao?
"Qua đi qua đi." Thấy Bạch Hạ có vẻ không muốn động, Kiều Hàn liền mở chế độ làm nũng, hai tay chống lên cửa sổ, lộ đôi mắt toát ra vẻ đáng yêu.
Bạch Hạ khẽ thở dài, nói với vệ sĩ và tài xế: "Ta qua xe bên cạnh về, hẹn gặp ở dưới lầu."
Thấy Bạch Hạ đồng ý, Kiều Hàn liếc mắt ra hiệu với Uông Tuấn, Uông Tuấn yếu ớt hỏi: "Ý gì?"
"Ra phía sau chuẩn bị nằm vào cốp." Kiều Hàn cảnh cáo: "Cấm lên tiếng."
Uông Tuấn mặt như đưa đám lủi ra ghế sau rồi chui vào cốp, cốp xe bảo mẫu dù rất rộng rãi, nhưng Uông Tuấn vẫn cảm thấy tủi thân, thật là thảm.
Lúc Bạch Hạ lên xe, một chiếc xe nào đó phía sau đột nhiên giơ lên một màn hình dài, chụp lấy bóng lưng Bạch Hạ.
Bạch Hạ lên xe, lách qua Kiều Hàn rồi ngồi xuống cạnh hắn. Khi Bạch Hạ đi ngang qua người hắn, hơi cúi người, mái tóc dài lướt qua mặt hắn, mang theo một mùi hương ngọt ngào, Kiều Hàn cảm thấy da gà sau lưng nổi hết cả lên.
"À, hôm nay ngươi mặc đồ khác hẳn ngày thường." Kiều Hàn chóp mũi còn vương vấn hương thơm của Bạch Hạ, nói chuyện cũng không dám nhìn vào mắt Bạch Hạ.
"Ừ, hôm nay đi công ty." Bạch Hạ cài dây an toàn: "Hôm nay ngươi quay chụp thuận lợi không?"
"Cũng tàm tạm, ngươi định đến N-Star làm việc hả?" Kiều Hàn xoay người về phía Bạch Hạ, có chút hớn hở, Bạch Hạ vậy mà lại chủ động quan tâm chuyện thường ngày của hắn!
"Ừ." Bạch Hạ nhẹ gật đầu, đúng lúc này đột nhiên có tiếng thông báo Wechat, Bạch Hạ lấy điện thoại ra thì thấy không phải của mình, rồi phát hiện bên cạnh có một cái điện thoại, nghĩ bụng chắc là của Kiều Hàn, thế là đưa cho hắn.
Điện thoại vừa đưa đến nơi thì lại reo, trên màn hình có thông báo tin nhắn, viết là "A Hàn, sắp về đến nhà chưa?" Bạch Hạ thấy vậy nhưng không nói gì thêm, Kiều Hàn nhận lấy điện thoại vội vàng ném sang một bên: "Đây không phải điện thoại của ta, đây là điện thoại của trợ lý ta."
"À." Bạch Hạ nghiêng đầu: "Phụ tá của ngươi không phải tên Uông Tuấn sao?"
"Ặch..." Kiều Hàn nhất thời nghẹn lời: "Hắn, nhũ danh của hắn là A Hàn."
Bạch Hạ cười cười không nói gì, Kiều Hàn trực tiếp ném điện thoại vào ngăn chứa đồ bên cửa xe, đúng là Dương Dĩnh Nhiên quá phiền phức, ta đến nhà hay không thì liên quan gì đến cô!
"Hạ Hạ, ta thật sự không quen người phụ nữ này, ngươi phải tin ta."
"Không quen, ngươi còn biết cô ta là phụ nữ cơ à?"
Kiều Hàn:......
"Nhìn, nhìn tên chứ."
"Đây không phải điện thoại của trợ lý ngươi, ngươi khẩn trương như vậy làm gì?" Bạch Hạ nhìn vẻ sốt ruột lại chột dạ của Kiều Hàn, cảm thấy có chút đáng yêu.
"Ta, ta khẩn trương à? Ta không có mà." Kiều Hàn lắc đầu nguầy nguậy.
Bạch Hạ không muốn trêu hắn nữa: "Không phải ngươi nói có trò chơi điện thoại thú vị sao?"
"À, đúng rồi, cái này nè." Kiều Hàn lấy điện thoại ra mới nhớ, trò chơi đó hắn để trong điện thoại của "Uông Tuấn".
Đúng là chó ngốc!
"Sao vậy?" Thấy Kiều Hàn mặt mày khó xử, Bạch Hạ hỏi.
"À, tại điện thoại ta hết pin sập nguồn rồi, để ta về nhà sạc đầy pin rồi giới thiệu cho ngươi chơi nha."
"Ngươi làm gì có lỗi với ta hả? Sao lại khẩn trương như vậy?" Bạch Hạ nhìn Kiều Hàn không dám nhìn mình, khác hẳn với vẻ mặt hận không thể cất nàng vào đáy mắt thường ngày.
"Sao có thể, tuyệt đối không có!" Kiều Hàn kích động suýt chút nữa đứng lên đụng đầu.
Bạch Hạ thấy vậy thì khẽ cười, Kiều Hàn thấy Bạch Hạ cười thật lòng thì thở phào nhẹ nhõm, đang định hỏi nàng tối nay ngoài món bít tết còn muốn ăn gì, thì điện thoại lại vang lên, Kiều Hàn trực tiếp ấn tắt máy, cả thế giới bỗng chốc im lặng trở lại.
"Tỷ?"
Thấy sắc mặt ông chủ mình không vui, trợ lý Dương Dĩnh Nhiên muốn lảng tránh nhưng lại bị người đại diện tìm đến, chỉ có thể cẩn thận từng ly từng tí mở miệng: "Vương Ca bảo ngài gọi lại cho anh ấy." Dương Dĩnh Nhiên ngồi trong xe bảo mẫu, cô đã gửi cho Kiều Hàn ba tin nhắn Wechat, Kiều Hàn vậy mà không trả lời cô!
Trợ lý thấy Dương Dĩnh Nhiên không trả lời mà chỉ nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, cô vụng trộm liếc nhìn rồi nhỏ giọng trấn an: "Có lẽ anh ấy lên máy bay nên không dùng được điện thoại."
Dương Dĩnh Nhiên liếc xéo phụ tá: "Ai cho phép cô lên tiếng?"
Cô trợ lý nhỏ có chút tủi thân ngậm miệng lại, lặng lẽ lấy điện thoại ra dùng tài khoản phụ trên Microblogging đăng dòng trạng thái than vãn.
@kem khoai môn:
Không tự soi gương xem mình bao nhiêu tuổi, đức hạnh gì, còn vọng tưởng xảy ra chuyện gì đó với Hàn Thần đại nhân, thật đúng là không cần mặt!
Lúc Bạch Hạ cùng Kiều Hàn về đến nhà thì đã gần bảy giờ, đến cổng khu dân cư thì phát hiện không ít bóng dáng phóng viên, khi nhìn thấy xe bảo mẫu của Kiều Hàn, đèn flash nháy lên liên tục như không cần tiền, thậm chí còn có người không màng nguy hiểm muốn chặn xe.
Lần này scandal của Kiều Hàn khác với trước đây, trước đây Kiều Hàn đều sẽ tự mình lên tiếng bác bỏ tin đồn, nhưng lần này hắn đến giờ vẫn chưa đăng Microblogging. Mặc dù N-Star đã ra thông báo nói đoạn video kia là giả, nhưng trong lời lẽ vẫn còn để lại kẽ hở để cứu vãn, không giống như những thông báo trước kia kiên quyết không để lại một chút sơ hở nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận