Thập Niên 90: Bắt Đầu Vạch Trần Hương Giang Nhà Giàu Đổ Vỏ
Thập Niên 90: Bắt Đầu Vạch Trần Hương Giang Nhà Giàu Đổ Vỏ - Chương 79: Gài bẫy (1) (length: 7707)
Đối với bình thường mà nói, muốn tìm đến một cái bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa hạng mục cũng không dễ dàng, nhưng đối với Ôn Vinh Sinh mà nói kỳ thật không khó, Lệ Vinh tập đoàn phía dưới vốn là có một nhà công ty đầu tư.
Công ty đầu tư trên bản chất vẫn là thông qua mua thấp bán cao để kiếm tiền, nhắm trúng một nhà có tiềm lực, rót vốn vào bọn họ đổi lấy cổ phần tương ứng, nếu công ty phát triển không tệ, bán đi cổ phần kiếm một khoản là ít; nếu phát triển tốt một chút đưa ra thị trường, giá cổ phiếu lại tăng gấp đôi, là kiếm vừa; mà nếu như ánh mắt vận khí tốt, nhắm trúng tiềm lực là doanh nghiệp độc giác thú, đưa ra thị trường sau cổ phiếu gấp mười gấp trăm lần tăng, tự nhiên là kiếm lớn.
Nhưng trên đời doanh nghiệp nhiều vô kể, công ty đầu tư lại chỉ có chừng đó người, muốn dựa vào nhân lực khai quật ra những nơi có tiềm lực là không thể nào, cho nên đại đa số công ty đầu tư đều sẽ tiếp nhận người lập nghiệp tự tiến cử.
Nếu như nói có thể trong khoảng thời gian ngắn lọt vào mắt nhà đầu tư thì là có tiềm lực, bọn họ nghĩ đầu tư cần cùng mấy nhà thậm chí mười mấy nhà công ty đầu tư cạnh tranh, nghĩ như vậy từ những hạng mục tự tiến cử mà khai quật ra được tiềm lực xác suất, có thể nói so mò kim đáy bể không khá hơn bao nhiêu.
Những hạng mục vừa nhìn đã không có tương lai thực sự quá nhiều!
Những hạng mục nhìn vào đã có thể loại trực tiếp bỏ qua (PASS) còn dễ nói, liếc qua là có thể loại sang một bên.
Càng nhiều hơn chính là loại mà Ôn Nguyệt nói bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa, nhà đầu tư khôn khéo, nhìn vào trước khi bỏ tiền ra mà phát hiện vấn đề thì còn tốt, nếu như cái gì cũng không nhìn ra, bỏ tiền vào xác suất lớn là đổ sông đổ biển.
Ôn Vinh Sinh xem như có mắt nhìn tương đối tốt, thuộc hạ cũng không ít tinh anh, bọn họ có thể thành thục tránh được các loại vấn đề, nhưng những năm này nhìn nhầm không ít lần.
Chỉ là trong những doanh nghiệp mà hắn đầu tư, có mười mấy doanh nghiệp độc giác thú vì hắn đã kiếm được rất nhiều tiền, số tiền thua lỗ so với số tiền đầu tư kiếm được chỉ như chín trâu mất sợi lông.
Mà trong ngành đầu tư không ai có thể luôn luôn kiếm tiền, mười lần đầu tư có thể có một lần kiếm lớn, liền có thể che đi những hao tổn khác, được người gọi là điểm kim thánh thủ.
Nói trở lại, hạng mục bên ngoài tô vàng nạm ngọc tuy không khó tìm, nhưng muốn trong khoảng thời gian ngắn bùng nổ, lại có thể hố Từ Mỹ Phượng toàn bộ gia sản cũng không nhiều.
Ít nhất những hạng mục mà công ty thu được từ các doanh nghiệp mới thành lập tự tiến cử là không được, quy mô quá nhỏ, chu kỳ quá dài.
Sau khi nhìn qua một lượt, Ôn Vinh Sinh đặt ánh mắt lên những người giàu có đã giàu lên ở Hương Giang.
Mặc dù những phú hào này đã có không ít tài sản, mở công ty tương đối đáng tin cậy, nhưng phần nhiều đều đã rơi vào cảnh dở sống dở chết, toàn bộ nhờ phá đông vá tây để duy trì bề ngoài.
Ôn Vinh Sinh nhìn mấy ngày, chọn được một hạng mục làng du lịch.
Sau khi bước vào những năm 90, người dân Hương Giang bắt đầu chú trọng hơn đến việc nghỉ ngơi hưởng thụ, điều này có thể thấy từ việc ngày càng nhiều người vào những ngày nghỉ đi về vùng ngoại ô công viên đi dạo, ăn cơm ngoài trời.
Thương nhân chuộng lợi, nhìn thấy cơ hội kiếm tiền, những phú hào Hương Giang đương nhiên sẽ không bỏ qua, tỉ như Chu gia, mấy năm trước đã xây một khu nghỉ dưỡng trên núi Đại Tự.
Hạng mục làng du lịch này là do một người giàu họ Xà nói ra, trước đây hắn mua được một miếng đất ở Sài Gòn, cũng là tựa núi nhìn biển, phong cảnh rất đẹp.
Nhưng vì địa phương khá hẻo lánh, vị trí ở trong núi, giao thông không quá thuận tiện, cho nên hắn vẫn chưa nghĩ ra phải khai thác miếng đất đó như thế nào. Đến hai năm nay khi các hạng mục nghỉ dưỡng, vui chơi trở nên hot, hắn mới định dựa theo tin tức, xây một làng du lịch ở trên miếng đất đó.
Chỉ là vị Xà tiên sinh này không có nhiều vốn, một mình không thể nuốt hết cái bánh kem lớn như vậy, cho nên muốn mời các đại phú hào hợp tác chung.
Ôn Vinh Sinh là người giàu nhất, trên danh nghĩa lại không đầu tư các hạng mục làng du lịch nên đương nhiên nhận được lời mời.
Vừa xem hết tư liệu về hạng mục, Ôn Vinh Sinh khá là động lòng.
Mặc dù những năm này ở Hương Giang lần lượt mở ra không ít khu du lịch hoặc khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, nhưng so với mấy triệu dân của Hương Giang, thì nghề này còn lâu mới đạt đến độ bão hòa.
Chỉ cần vận hành ổn thỏa, khu nghỉ dưỡng này xây dựng xong thì lợi nhuận sẽ không kém, hắn là thương nhân, đương nhiên sẽ không để tiền vụt qua.
Nhưng Ôn Vinh Sinh tìm người tìm hiểu kĩ một chút, phát hiện hạng mục là tốt, nhưng người đưa ra hạng mục thật sự không quá đáng tin cậy.
Nhìn bề ngoài, tài sản của Xà tiên sinh tuy không lọt vào top 10 người giàu, nhưng ở Hương Giang cũng là một nhân vật có tiếng tăm, từ tay trắng gây dựng đến gia sản vài tỷ, sao cũng không thể liên quan đến ba chữ “Không đáng tin cậy”.
Lòng người thay đổi.
Có người có thể lãng tử quay đầu, cũng có người từ khi nghèo khó có ý chí phấn đấu sau khi giàu lên lại sa vào hưởng lạc.
Không bao lâu sau khi giàu có, Xà tiên sinh liền nhiễm phải thói quen cờ bạc, mới đầu vẫn chỉ là đánh nhỏ để giải sầu, về sau liền biến thành nghiện, tiền trong tay nướng hết, liền bắt đầu dùng đủ loại danh nghĩa để rút tiền từ trong công ty.
Vì công ty là của mình, nên việc rút tiền tương đối dễ dàng.
Chỉ là tiền vừa đến tay hắn, rất nhanh đã bị thua hết vào sòng bạc, mà công ty không có tiền thì không cách nào hoạt động, chỉ có thể nghĩ cách đi vay tiền, sau đó tạo thành một vòng tuần hoàn ác tính.
Đến bây giờ, tỷ lệ nợ của Xa thị địa ốc đã đạt đến mức vô cùng nguy hiểm. Mà tài sản cố định của Xa thị, bao gồm cả mảnh đất ở Sài Gòn kia, trên thực tế đều đã qua nhiều lần cầm cố.
Cũng là do tình hình ngành địa ốc mấy năm này đang tốt, Xa thị địa ốc mới có thể duy trì được vẻ ngoài hào nhoáng.
Nhưng dù có thể gắng gượng duy trì, thời gian chắc chắn sẽ không quá lâu, Xa thị hiện tại như một ngôi nhà cũ sắp đổ, một chút gió mưa cũng có thể làm nó sụp đổ ầm ầm.
Rõ ràng Xà tiên sinh cũng rất hiểu rõ điều này, cho nên mới dồn hết hy vọng vào khu làng du lịch, trong khoảng thời gian này liên tiếp tìm không ít người, hy vọng có thể kéo được vốn đầu tư.
Nhưng những người có thể trở thành người giàu đều không phải người ngốc, Xà tiên sinh có muốn tạo cảnh thái bình giả tạo cũng khó mà qua mắt được Ôn Vinh Sinh bọn người mà che giấu tình hình của Xa thị.
Huống chi hắn còn rất tham lam, trừ miếng đất ra thì không bỏ vốn nhiều mà lại muốn chiếm cổ phần 34% lại còn muốn nắm quyền quyết định, hạn chế mức đầu tư của những nhà đầu tư khác.
Chưa cần tính đến miếng đất đã qua nhiều lần cầm cố, bây giờ giá trị thực tế là bao nhiêu, chỉ nói việc để một tên con bạc sắp tán gia bại sản nắm trong tay hàng tỷ tiền vốn yêu cầu này, thì người không bị đầu óc có vấn đề cũng sẽ không chịu.
Ôn Vinh Sinh đầu óc không có vấn đề, đương nhiên sẽ không đầu tư vào hạng mục này, nhưng bắt hắn đến hố người khác thì còn được.
Mặc dù quyết định dùng chuyện này để gài bẫy Từ Mỹ Phượng, nhưng Ôn Vinh Sinh không có ý định quá chủ động, đồng thời hắn cũng đánh chủ ý lên Ôn Gia Hân.
Từ khi rời khỏi Lệ Vinh địa ốc, Ôn Gia Hân vẫn nén một hơi trong lòng, hy vọng có thể một lần nữa được cha mình chấp thuận. Kết quả chấp thuận thì chưa thấy đâu, nàng còn vì không thể chịu nổi sự khiêu khích của Ôn Gia Kỳ, mà bị Ôn Vinh Sinh cảnh cáo...
Công ty đầu tư trên bản chất vẫn là thông qua mua thấp bán cao để kiếm tiền, nhắm trúng một nhà có tiềm lực, rót vốn vào bọn họ đổi lấy cổ phần tương ứng, nếu công ty phát triển không tệ, bán đi cổ phần kiếm một khoản là ít; nếu phát triển tốt một chút đưa ra thị trường, giá cổ phiếu lại tăng gấp đôi, là kiếm vừa; mà nếu như ánh mắt vận khí tốt, nhắm trúng tiềm lực là doanh nghiệp độc giác thú, đưa ra thị trường sau cổ phiếu gấp mười gấp trăm lần tăng, tự nhiên là kiếm lớn.
Nhưng trên đời doanh nghiệp nhiều vô kể, công ty đầu tư lại chỉ có chừng đó người, muốn dựa vào nhân lực khai quật ra những nơi có tiềm lực là không thể nào, cho nên đại đa số công ty đầu tư đều sẽ tiếp nhận người lập nghiệp tự tiến cử.
Nếu như nói có thể trong khoảng thời gian ngắn lọt vào mắt nhà đầu tư thì là có tiềm lực, bọn họ nghĩ đầu tư cần cùng mấy nhà thậm chí mười mấy nhà công ty đầu tư cạnh tranh, nghĩ như vậy từ những hạng mục tự tiến cử mà khai quật ra được tiềm lực xác suất, có thể nói so mò kim đáy bể không khá hơn bao nhiêu.
Những hạng mục vừa nhìn đã không có tương lai thực sự quá nhiều!
Những hạng mục nhìn vào đã có thể loại trực tiếp bỏ qua (PASS) còn dễ nói, liếc qua là có thể loại sang một bên.
Càng nhiều hơn chính là loại mà Ôn Nguyệt nói bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa, nhà đầu tư khôn khéo, nhìn vào trước khi bỏ tiền ra mà phát hiện vấn đề thì còn tốt, nếu như cái gì cũng không nhìn ra, bỏ tiền vào xác suất lớn là đổ sông đổ biển.
Ôn Vinh Sinh xem như có mắt nhìn tương đối tốt, thuộc hạ cũng không ít tinh anh, bọn họ có thể thành thục tránh được các loại vấn đề, nhưng những năm này nhìn nhầm không ít lần.
Chỉ là trong những doanh nghiệp mà hắn đầu tư, có mười mấy doanh nghiệp độc giác thú vì hắn đã kiếm được rất nhiều tiền, số tiền thua lỗ so với số tiền đầu tư kiếm được chỉ như chín trâu mất sợi lông.
Mà trong ngành đầu tư không ai có thể luôn luôn kiếm tiền, mười lần đầu tư có thể có một lần kiếm lớn, liền có thể che đi những hao tổn khác, được người gọi là điểm kim thánh thủ.
Nói trở lại, hạng mục bên ngoài tô vàng nạm ngọc tuy không khó tìm, nhưng muốn trong khoảng thời gian ngắn bùng nổ, lại có thể hố Từ Mỹ Phượng toàn bộ gia sản cũng không nhiều.
Ít nhất những hạng mục mà công ty thu được từ các doanh nghiệp mới thành lập tự tiến cử là không được, quy mô quá nhỏ, chu kỳ quá dài.
Sau khi nhìn qua một lượt, Ôn Vinh Sinh đặt ánh mắt lên những người giàu có đã giàu lên ở Hương Giang.
Mặc dù những phú hào này đã có không ít tài sản, mở công ty tương đối đáng tin cậy, nhưng phần nhiều đều đã rơi vào cảnh dở sống dở chết, toàn bộ nhờ phá đông vá tây để duy trì bề ngoài.
Ôn Vinh Sinh nhìn mấy ngày, chọn được một hạng mục làng du lịch.
Sau khi bước vào những năm 90, người dân Hương Giang bắt đầu chú trọng hơn đến việc nghỉ ngơi hưởng thụ, điều này có thể thấy từ việc ngày càng nhiều người vào những ngày nghỉ đi về vùng ngoại ô công viên đi dạo, ăn cơm ngoài trời.
Thương nhân chuộng lợi, nhìn thấy cơ hội kiếm tiền, những phú hào Hương Giang đương nhiên sẽ không bỏ qua, tỉ như Chu gia, mấy năm trước đã xây một khu nghỉ dưỡng trên núi Đại Tự.
Hạng mục làng du lịch này là do một người giàu họ Xà nói ra, trước đây hắn mua được một miếng đất ở Sài Gòn, cũng là tựa núi nhìn biển, phong cảnh rất đẹp.
Nhưng vì địa phương khá hẻo lánh, vị trí ở trong núi, giao thông không quá thuận tiện, cho nên hắn vẫn chưa nghĩ ra phải khai thác miếng đất đó như thế nào. Đến hai năm nay khi các hạng mục nghỉ dưỡng, vui chơi trở nên hot, hắn mới định dựa theo tin tức, xây một làng du lịch ở trên miếng đất đó.
Chỉ là vị Xà tiên sinh này không có nhiều vốn, một mình không thể nuốt hết cái bánh kem lớn như vậy, cho nên muốn mời các đại phú hào hợp tác chung.
Ôn Vinh Sinh là người giàu nhất, trên danh nghĩa lại không đầu tư các hạng mục làng du lịch nên đương nhiên nhận được lời mời.
Vừa xem hết tư liệu về hạng mục, Ôn Vinh Sinh khá là động lòng.
Mặc dù những năm này ở Hương Giang lần lượt mở ra không ít khu du lịch hoặc khu nghỉ dưỡng suối nước nóng, nhưng so với mấy triệu dân của Hương Giang, thì nghề này còn lâu mới đạt đến độ bão hòa.
Chỉ cần vận hành ổn thỏa, khu nghỉ dưỡng này xây dựng xong thì lợi nhuận sẽ không kém, hắn là thương nhân, đương nhiên sẽ không để tiền vụt qua.
Nhưng Ôn Vinh Sinh tìm người tìm hiểu kĩ một chút, phát hiện hạng mục là tốt, nhưng người đưa ra hạng mục thật sự không quá đáng tin cậy.
Nhìn bề ngoài, tài sản của Xà tiên sinh tuy không lọt vào top 10 người giàu, nhưng ở Hương Giang cũng là một nhân vật có tiếng tăm, từ tay trắng gây dựng đến gia sản vài tỷ, sao cũng không thể liên quan đến ba chữ “Không đáng tin cậy”.
Lòng người thay đổi.
Có người có thể lãng tử quay đầu, cũng có người từ khi nghèo khó có ý chí phấn đấu sau khi giàu lên lại sa vào hưởng lạc.
Không bao lâu sau khi giàu có, Xà tiên sinh liền nhiễm phải thói quen cờ bạc, mới đầu vẫn chỉ là đánh nhỏ để giải sầu, về sau liền biến thành nghiện, tiền trong tay nướng hết, liền bắt đầu dùng đủ loại danh nghĩa để rút tiền từ trong công ty.
Vì công ty là của mình, nên việc rút tiền tương đối dễ dàng.
Chỉ là tiền vừa đến tay hắn, rất nhanh đã bị thua hết vào sòng bạc, mà công ty không có tiền thì không cách nào hoạt động, chỉ có thể nghĩ cách đi vay tiền, sau đó tạo thành một vòng tuần hoàn ác tính.
Đến bây giờ, tỷ lệ nợ của Xa thị địa ốc đã đạt đến mức vô cùng nguy hiểm. Mà tài sản cố định của Xa thị, bao gồm cả mảnh đất ở Sài Gòn kia, trên thực tế đều đã qua nhiều lần cầm cố.
Cũng là do tình hình ngành địa ốc mấy năm này đang tốt, Xa thị địa ốc mới có thể duy trì được vẻ ngoài hào nhoáng.
Nhưng dù có thể gắng gượng duy trì, thời gian chắc chắn sẽ không quá lâu, Xa thị hiện tại như một ngôi nhà cũ sắp đổ, một chút gió mưa cũng có thể làm nó sụp đổ ầm ầm.
Rõ ràng Xà tiên sinh cũng rất hiểu rõ điều này, cho nên mới dồn hết hy vọng vào khu làng du lịch, trong khoảng thời gian này liên tiếp tìm không ít người, hy vọng có thể kéo được vốn đầu tư.
Nhưng những người có thể trở thành người giàu đều không phải người ngốc, Xà tiên sinh có muốn tạo cảnh thái bình giả tạo cũng khó mà qua mắt được Ôn Vinh Sinh bọn người mà che giấu tình hình của Xa thị.
Huống chi hắn còn rất tham lam, trừ miếng đất ra thì không bỏ vốn nhiều mà lại muốn chiếm cổ phần 34% lại còn muốn nắm quyền quyết định, hạn chế mức đầu tư của những nhà đầu tư khác.
Chưa cần tính đến miếng đất đã qua nhiều lần cầm cố, bây giờ giá trị thực tế là bao nhiêu, chỉ nói việc để một tên con bạc sắp tán gia bại sản nắm trong tay hàng tỷ tiền vốn yêu cầu này, thì người không bị đầu óc có vấn đề cũng sẽ không chịu.
Ôn Vinh Sinh đầu óc không có vấn đề, đương nhiên sẽ không đầu tư vào hạng mục này, nhưng bắt hắn đến hố người khác thì còn được.
Mặc dù quyết định dùng chuyện này để gài bẫy Từ Mỹ Phượng, nhưng Ôn Vinh Sinh không có ý định quá chủ động, đồng thời hắn cũng đánh chủ ý lên Ôn Gia Hân.
Từ khi rời khỏi Lệ Vinh địa ốc, Ôn Gia Hân vẫn nén một hơi trong lòng, hy vọng có thể một lần nữa được cha mình chấp thuận. Kết quả chấp thuận thì chưa thấy đâu, nàng còn vì không thể chịu nổi sự khiêu khích của Ôn Gia Kỳ, mà bị Ôn Vinh Sinh cảnh cáo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận