Thập Niên 90: Bắt Đầu Vạch Trần Hương Giang Nhà Giàu Đổ Vỏ

Thập Niên 90: Bắt Đầu Vạch Trần Hương Giang Nhà Giàu Đổ Vỏ - Chương 49: Mỏ vàng âm mưu (1) (length: 7556)

Sau khi Ôn Gia Kỳ rời đi, Ôn Vinh Sinh cau mày suy nghĩ kỹ một hồi.
Cũng không phải lo lắng cho Ôn Gia Kỳ, nàng dù không có đầu óc nhưng cũng là cô nương được tiền bạc chất đống lên, không có khả năng bị nam nhân ba hoa chích chòe lừa gạt rồi nguyện ý bỏ trốn theo người.
Tính mạng an toàn không có vấn đề, coi như bị lừa cũng chỉ là tổn thương tình cảm, mất chút tiền của.
Nếu bị lừa tiền mà có thể làm cho nàng khôn ra, Ôn Vinh Sinh cảm thấy cũng coi như đáng.
Hắn cảm thấy Ôn Gia Kỳ sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời kia, nàng đã nói ra, khẳng định là sau khi ăn cơm xong, lúc tiễn khách, Lương Dịch Thông đã hứa hẹn với nàng điều gì đó.
Vậy thì vấn đề nảy sinh, nếu như bối cảnh của Lương Dịch Thông là thật sự, tại sao hắn lại vội vàng hứa hẹn trói buộc Ôn Gia Kỳ? Vì tình yêu ư?
Ôn Vinh Sinh không tin.
Nhưng nếu bối cảnh của Lương Dịch Thông là giả, vậy thì chiêu lừa gạt của hắn quá tinh vi, biểu hiện trên bàn cơm không có một chút sơ hở nào.
Ôn Vinh Sinh nghĩ vậy, ngẩng đầu hỏi hai người khác trong thư phòng: "Các ngươi thấy lời Lương Dịch Thông nói có thật không, cái dự án mỏ vàng của hắn đáng tin cậy không?"
Dịch Hoài nói: "Hắn nói thật hay giả ta không dám chắc, nhưng nếu trong tay ta có dự án như vậy, chỉ cần tài chính đủ, ta chắc chắn sẽ không kêu gọi đầu tư từ bên ngoài."
Đừng nói khai thác mỏ vàng, ngay cả dự án họ đang làm, đến giai đoạn sinh lời rồi, ai lại đi kêu gọi đầu tư trắng trợn như vậy? Người đầu tư cũng không phải là làm từ thiện, mang tiền cho ngươi không công, họ bỏ tiền ra là muốn chia lợi nhuận.
Cho dù tài chính không đủ, tìm đầu tư cũng không bằng tìm ngân hàng, chỉ cần dự án tốt, ngân hàng sẽ không ngần ngại cho vay, đối với dự án tốt mà nói, trả lãi vay còn có lợi hơn là chia lợi nhuận.
Huống chi nếu tài chính không đủ, vì sao người đầu tư cho Lương Dịch Thông tháng trước, tháng sau đã được chia hoa hồng rồi?
Chắc chắn có mờ ám ở đây!
Ôn Vinh Sinh cũng thấy kỳ lạ, trầm ngâm một lát rồi hỏi: "Vậy ngươi thấy ở Châu Phi thật sự có mỏ vàng không?"
"Có thể có mỏ vàng, nhưng Châu Âu gần Châu Phi hơn, thậm chí nhiều nơi là hoặc từng là thuộc địa của họ, nếu có mỏ vàng, ngài nghĩ đám người Âu kia sẽ bỏ qua sao? Cho dù có lọt lưới, sau khi chúng ta tốn tiền khảo sát kỹ càng mang về, sao ngài dám chắc chính phủ ở đó không nổi lòng tham?"
Rõ ràng, Dịch Hoài không mấy hứng thú với việc đi Châu Phi đào quặng, "Hương Cảng cách Châu Phi quá xa, thay vì nghĩ đến chuyện đi Châu Phi đào mỏ vàng, ngài thà ném tiền vào nội địa, chí ít tỉnh Tấn còn có mỏ than."
Nghe vậy, Ôn Nguyệt chen vào nói: "Đi tỉnh Tấn đầu tư mỏ than không sai."
Hai ngàn năm trước ai là người giàu nhất? Đương nhiên là chủ mỏ than rồi!
Hiện tại là năm 94, là thời điểm nghề này đang lên, giờ mà đi Tấn tỉnh đào than còn đáng tin hơn nhiều so với việc đi Châu Phi đào mỏ vàng.
Cái trước trong tiểu thuyết tuy thường hay có quan hệ với đám lưu manh côn đồ, nhưng người ta thật sự kiếm được tiền, còn giống như đi Châu Phi đào mỏ vàng kiếm được tiền, không phải nhân vật chính trong tiểu thuyết, thì cũng là mấy tay trùm đa cấp, dù sao Ôn Nguyệt lướt web bao nhiêu năm rồi cũng chưa thấy ví dụ thực tế nào.
Liên quan tới việc đầu tư mỏ vàng, Ôn Nguyệt chỉ đề nghị một câu như vậy, không định nói ngay chân tướng cho Ôn Vinh Sinh.
Lương Dịch Thông đến Hương Cảng chưa được hai tháng đã kêu gọi được hơn ba mươi triệu tiền vốn, đây không phải là một vụ nhỏ. Nếu như chuyện bung ra, thì chắc chắn sẽ có giá trị ăn dưa không nhỏ.
Bây giờ nói cho Ôn Vinh Sinh, ông ta lại nói cho Ôn Gia Kỳ, Ôn Gia Kỳ sau khi biết thì lại đi tìm Lương Dịch Thông làm ầm lên, có lẽ thông tin chưa phát tán thì chuyện đã bị ém nhẹm rồi.
Đợi nàng vạch trần, giá trị ăn dưa không chừng sẽ giảm đi nhiều.
Dù sao thì Ôn Vinh Sinh là cáo già, không dễ gì bị Lương Dịch Thông lừa, với cả nghe ý ông ta lúc nãy, coi như bối cảnh của Lương Dịch Thông là thật, ông ta cũng không định tham gia vào dự án đó mà dự định sẽ đi đường vòng đầu tư vào Châu Phi, bỏ qua Lương Dịch Thông.
Cho nên nàng hoàn toàn không lo Ôn Vinh Sinh bị lừa, nhắc nhở một chút là đủ, rồi rất nhanh kéo Dịch Hoài đi ra ngoài.
Ban đầu trong ý định của Ôn Nguyệt, việc bóc phốt nên làm sớm chứ không nên chậm trễ, nhưng hôm sau sau khi làm xong việc, chuẩn bị thừa lúc giữa trưa gặp Hoàng Chí Hào một lần để giao bằng chứng cho anh ta thì vụ này lại có thêm tình tiết mới.
Tình tiết này liên quan tới những gì Ôn Gia Kỳ nói tối qua.
Buổi sáng vừa mới rời giường, Lương Dịch Thông đã liên hệ với hai cậu ấm trong giới bất động sản, nói rằng hắn định ở lại Hương Cảng lâu dài, đang chuẩn bị mua nhà, hỏi bọn họ có căn nào phù hợp để giới thiệu không.
Hai cậu ấm này đều đầu tư không ít tiền vào dự án của Lương Dịch Thông, một người bỏ hai triệu, một người cho ba triệu, dù tháng nào hai người đều nhận được hoa hồng, nhưng mỗi khi nghĩ tới việc Lương Dịch Thông là người nước ngoài, ở Hương Cảng ngoài hai chiếc xe ra thì chẳng có gì, trong lòng không tránh khỏi thấp thỏm.
Giờ nghe hắn nói chuẩn bị mua nhà, trong lòng hai người đều nhẹ nhõm hẳn, vội vàng nói rằng nếu hắn định mua tòa nhà do họ xây, họ có thể cho hắn giảm giá. Nếu hắn thích dự án bất động sản do người khác khai thác, chỉ cần có thể giúp, bọn họ nhất định không từ chối.
Lương Dịch Thông nghe xong liền cười nói cảm ơn, đồng thời đưa ra yêu cầu của mình về nhà ở.
"Ta định đăng ký một công ty ở Hương Cảng, địa chỉ ở khu trung tâm, nên ta muốn chỗ ở không cách quá xa khu trung tâm. Mặc dù gia đình ta đều ở Nam Dương, nhưng ta vì Gigi mà ở lại, đã mua nhà thì nhất định sẽ ở cùng với nàng, nên diện tích không thể quá nhỏ, nhà chính tốt nhất là ba tầng, phải có bể bơi và vườn."
Nghe Lương Dịch Thông đưa ra những yêu cầu này, hai người chẳng những không thấy phiền, mà càng nghe càng vui.
Giá nhà ở Hương Cảng không hề rẻ, khu vực khá một chút thì một căn biệt thự ngàn thước đã muốn bốn năm triệu tệ rồi, huống chi Lương Dịch Thông còn đòi nhà gần khu trung tâm, còn phải là biệt thự có bể bơi vườn.
Nhà như vậy, không có mấy chục triệu thì chắc chắn không mua được.
Nếu như Lương Dịch Thông có thể bỏ ra mấy chục triệu để mua biệt thự, họ còn phải lo hắn là kẻ lừa đảo sao?
Còn có một tin tức khá nhanh, nghe nói Lương Dịch Thông đang qua lại với Ôn Gia Kỳ, nghe hắn nhắc đến Gigi, cố ý hỏi: "Thông ca, chuyện của anh và Ôn tiểu thư sắp thành rồi sao?"
Ngồi trước cửa sổ sát đất, Lương Dịch Thông điều chỉnh tư thế, cầm điếu thuốc lá đưa đến trước gạt tàn, gạt tàn thuốc rồi cắn điếu thuốc cười nói: "Hôm qua ta đến nhà Gigi gặp Ôn bá phụ rồi, ông ấy rất hài lòng về ta, ta định đợi bên này công ty ổn thỏa sẽ cầu hôn Gigi, dẫn cô ấy về Nam Dương gặp ba mẹ ta rồi định chuyện cưới xin."
Thanh danh của Ôn Gia Kỳ trong giới con nhà giàu không hề nhỏ, dù sao cũng là thiên kim nhà giàu, mà nàng lại kiêu căng, không ít người biết tới.
Mặc dù mấy người thừa kế gia tộc lớn không mấy để ý tới nàng, nhưng mấy người tham gia làm ăn với Lương Dịch Thông này thì lại rất ghen tị với việc hắn có thể cưới được Ôn Gia Kỳ…
Bạn cần đăng nhập để bình luận