Thập Niên 90: Bắt Đầu Vạch Trần Hương Giang Nhà Giàu Đổ Vỏ

Thập Niên 90: Bắt Đầu Vạch Trần Hương Giang Nhà Giàu Đổ Vỏ - Chương 05: Báo chí tặng không (1) (length: 7613)

Vừa ra khỏi nhà họ Ôn, hệ thống đã hỏi ngay trong đầu Ôn Nguyệt: 【Ngươi cứ đi như thế sao?】 "Ừa."
【Ngươi không sợ Chu Bảo Nghi tiếp tục nghĩ cách mách tội cha ngươi?】 "Mách thì cứ mách, cũng đâu mất miếng thịt nào," Ôn Nguyệt thờ ơ nói, "Hắn dám gọi điện đến mắng ta, ta liền dám mắng lại!" Nàng xuyên qua đến thế giới này không phải để bị khinh bỉ.
【Nhưng mà trên sách các ngươi chẳng phải nói phải kính già yêu trẻ, hiếu thảo cha mẹ sao?】 Rõ ràng, sau khi bị Ôn Nguyệt trách đạo đức có vấn đề, hệ thống đã bù một trận sách vở tương quan. Chỉ là bù hơi quá, không biết biến báo, nên giọng lại có chút xoắn xuýt: 【Ôn Vinh Sinh dù sao cũng là cha ngươi mà, ngươi cùng hắn cãi nhau có phải không tốt lắm không?】 Ôn Nguyệt lại không ghét hệ thống, đạo đức cao vẫn tốt hơn đạo đức thấp. Nhưng nàng cũng không thấy hổ thẹn, rất thẳng thắn nói: "Tôn kính người lớn phải xem người lớn này có đáng được tôn kính không, nhìn Ôn Vinh Sinh mà xem, có mới nới cũ, đá vợ đi theo bạn gái, có chỗ nào đáng để ta tôn trọng? Mà lại nước ta có câu 'Thuốc đắng dã tật, lời thật mất lòng', ý là lời khuyên thật lòng dù khó nghe, nhưng giúp mình sửa sai. Người lớn làm sai thì hiếu thuận không phải là răm rắp nghe theo, mà là phải chỉ ra cái sai."
Hệ thống có vẻ đã hiểu ra: 【Cho nên, việc cha ngươi mà tin lời một phía của Chu Bảo Nghi là sai, việc ngươi mắng hắn lại là tốt cho hắn?】 "Trẻ nhỏ dễ dạy."
【Hắc hắc.】 Nghe thấy tiếng cười của hệ thống trong đầu, Ôn Nguyệt cầm lái rẽ, đồng thời như vô tình hỏi: "Vừa nãy ngươi nói giảm 50% cho chứng cứ của ta?"
Hệ thống vừa nhìn còn ngờ nghệch nghe vậy, lập tức trở nên lanh lợi: 【Là giảm 50% cho giám định quan hệ huyết thống.】 "Mỗi lần?"
【Giới hạn lần này thôi nha.】 Thấy hệ thống không mắc mưu, Ôn Nguyệt tắt nụ cười: "Vậy không được."
【Hả?】 "Tất cả chứng cứ, giảm hết 50%." Ôn Nguyệt đưa ra yêu cầu, còn nhấn mạnh, "Mỗi một lần."
【Chắc chắn không được, chủ hệ thống không đồng ý đâu.】 "Đây là việc của ngươi."
Tuy Ôn Nguyệt lần đầu bị hệ thống trói buộc, cũng là lần đầu mua đồ từ hệ thống, nhưng nàng cảm thấy nhiều chuyện trên đời biến hóa thế nào cũng không khác bản chất.
Nếu coi chuyện hóng dưa là một loại làm ăn, thì hệ thống chính là bên có nhãn hiệu, Ôn Nguyệt là thương gia liên minh, người hóng dưa là khách hàng, tiền tệ chính là giá trị dưa hóng và thương phẩm, có thể là dưa, cũng có thể là chứng cứ, hoặc là cả hai.
Mà giá thương phẩm thì bình thường do thị trường quyết định, tất nhiên, có một số thương phẩm đặc thù quyền định giá nằm trong tay người bán.
Nhưng Ôn Nguyệt chưa bao giờ tin có loại thương phẩm nào giá cố định, cho dù là đồ xa xỉ cao cấp, khi đối diện với khách hàng quan trọng vẫn có chiết khấu ngầm.
Huống chi, trong cuộc đàm phán vừa rồi, hệ thống đã cho chiết khấu nửa giá, điều này chứng tỏ trong mắt hệ thống, những chứng cứ kia không phải là đồ xa xỉ, mà 50% chắc chắn không phải giá quy định.
Vì vậy, Ôn Nguyệt cảm thấy mình đưa ra yêu cầu không hề quá đáng.
Nhưng Ôn Nguyệt không tính tỏ ra quá mạnh, nên sau khi nói ra yêu cầu, nàng bắt đầu đánh vào tình cảm: "Nói thật, ta biết ngươi rất khó xử, ta cũng không muốn tính toán chi li, nhưng ngươi cũng biết, ta bây giờ là người sống bằng thời gian, mỗi một phút mỗi một giây đều rất quan trọng với ta, một phần chứng cứ quan trọng lại lấy của ta một phần tư mạng sống, thật sự rất khó chấp nhận."
Hệ thống nói không ra hơi: 【Nhưng mà lần này ta giúp ngươi bẻ lái mà.】 "Vẫn chưa đủ." Ôn Nguyệt vờ thở dài, "Tuy ta tin rằng, từ quả dưa này chúng ta sẽ kiếm được không ít giá trị, nhưng ai cũng không đảm bảo sau này lần nào cũng gặp được quả dưa to như thế, cũng không dám chắc lần nào cũng thu được giá trị dưa hóng lớn, nếu như ta, Đại đội trưởng sống không được lâu thì lấy đâu ra nhiều giá trị để mua chứng cứ?"
【Nhưng...】 Ôn Nguyệt không muốn nghe nó nói có thể phía sau, trực tiếp cắt ngang lời nó: "Nhưng ta cam đoan với ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý chiết khấu cho ta, sau này ta sẽ chịu khó tìm dưa, cố gắng dẫn dắt càng nhiều người hóng dưa hơn, để ngươi sớm ngày thành tiêu quan." Ôn Nguyệt ngừng lại một chút, "Hệ thống giúp túc chủ thu hoạch nhiều giá trị dưa hóng nhất có phải là tiêu quan không?"
【Chúng ta chỉ có hệ thống ưu tú thôi.】 "Vậy ta sẽ cố gắng kiếm giá trị dưa, tranh thủ sớm ngày cho ngươi thành hệ thống ưu tú." Vẽ xong chiếc bánh cho hệ thống, Ôn Nguyệt lại nói một cách thâm ý sâu xa, "Thống à, tuy chúng ta chung sống chưa lâu, nhưng trong lòng ta kỳ thực rất thích ngươi, nên dù biết ngươi vừa mới đi làm, còn thiếu kinh nghiệm..."
Nghe đến đó, hệ thống không nhịn được "a" một tiếng, trong lòng rất bối rối, nó không biết mình bại lộ sự thật là tân binh lúc nào.
Ôn Nguyệt thì làm bộ không nghe thấy tiếng của hệ thống, tiếp tục nói: "Nhưng trong lòng ta rất hy vọng chúng ta sẽ hợp tác lâu dài, không phải đi đến bước đổi hệ thống kia, ngươi nói đúng không?"
Hệ thống bối rối vội vàng nói: 【Đúng đúng đúng!】 "Vậy chiết khấu?"
Vì không bị túc chủ đổi đi khi đang thử việc, hệ thống khẽ cắn môi nói: 【Ta giúp ngươi xin chiết khấu!】 Ôn Nguyệt mỉm cười: "Hợp tác vui vẻ."
Quá trình xin rất nhanh, Ôn Nguyệt vừa lái xe xuống Thái Bình Sơn, hệ thống đã nói: 【Chiết khấu xong rồi, tất cả chứng cứ, đều 50%.】 "Không vấn đề."
Ôn Nguyệt nghĩ một chút rồi nói: "Ta muốn một tấm ảnh Chu Bảo Nghi, Tiền Gia Minh và Ôn Gia Lương ba người chụp chung, còn một bản giấy giám định quan hệ huyết thống của Tiền Gia Minh và Ôn Gia Lương."
Cảnh giường chiếu thì thôi, nhìn nhức mắt.
Nhưng giám định quan hệ huyết thống rất quan trọng, Ôn Nguyệt hỏi: "Kết quả giám định là cha con chứ?" Nếu như giám định ra hai người không có quan hệ huyết thống, nàng tức đến hộc máu mất.
【Là cha con, cha con ruột.】 Hệ thống đưa ra câu trả lời chắc chắn, 【Tổng cộng 5500 giá trị dưa hóng, chứng cứ gửi cho cô bây giờ nhé?】 "Có thể, nhưng mà giá trị dưa của ta không đủ mà? Các ngươi tính sao?"
【Mạng sống dư của cô có thể chuyển thành giá trị dưa hóng mà~】 "Thì ra là vậy..."
Ôn Nguyệt có vẻ hiểu ra, nhưng rất nhanh bị một phong thư đột ngột xuất hiện trên ghế phụ làm phân tán sự chú ý. Nàng cho xe tấp vào lề đường, cầm lá thư mở ra, lấy tấm ảnh ra xem.
Bối cảnh trong ảnh là phòng khách, có thể là nhà Chu Bảo Nghi, cũng có thể là nhà Tiền Gia Minh, hoặc là nơi hai người hẹn hò.
Ôn Gia Lương ở giữa, Chu Bảo Nghi và Tiền Gia Minh mỗi người ngồi một bên, nhưng cơ thể hai người đều hơi nghiêng về phía đối phương, vai gần như chạm vai, mặt dán mặt, trông rất thân mật.
Ôn Nguyệt không có ký ức của nguyên chủ, không biết Ôn Vinh Sinh trông ra sao, nhưng từ trong ảnh nhìn, Ôn Gia Lương và Tiền Gia Minh quả thực giống cha con.
Lại cầm giấy giám định quan hệ huyết thống lên xem, có mấy trang giấy, nội dung chuyên ngành Ôn Nguyệt không hiểu, chỉ xem ba chỗ, xem tên và số chứng minh thư hai bên, xem vật phẩm giám định, và kết quả giám định...
Bạn cần đăng nhập để bình luận