Ta Tu Tiên Có Thanh Tiến Độ

Chương 645: Lại một đoạn viễn cổ ký ức

**Chương 645: Thêm một đoạn ký ức viễn cổ**
Động quật dưới lòng đất, trong đạo trường ở đỉnh núi.
Trận pháp ngăn cách tạo ra kết giới vô hình, nhưng đối với ‘Già Thiên phù’ mà nói hoàn toàn vô dụng. Lực ảnh hưởng vô hình của ‘Già Thiên phù’ đã xuyên thấu ngọn núi, lan tràn ra toàn bộ Thiên Mộc quan cùng Trung Huệ thành.
Nhưng Vương Bình đối với việc này không hề hay biết, bởi vì ý thức Nguyên Thần của hắn đang tập trung dung hợp ý thức của linh mạch.
Ý thức linh mạch đối với việc Vương Bình khu động Nguyên Thần dung hợp nó không có một chút phản kháng, bởi vì nói theo một ý nghĩa nào đó, nó sớm đã trở thành một bộ phận thân thể của Vương Bình, hơn nữa cũng không có khả năng phản kháng.
Không biết qua bao lâu, trong đầu Vương Bình yên lặng hiện ra vô số hình ảnh xa lạ, còn có một số ký ức không rõ ràng.
Những ký ức và hình tượng này hỗn loạn, Vương Bình cảm giác tựa như là sau khi say rượu tỉnh lại, đầu óc mơ màng, cái gì cũng không nghĩ ra, chỉ là có một ít hình ảnh vừa lạ lẫm mà vừa quen thuộc vờn quanh.
Lại qua không biết rõ bao lâu, những hình ảnh này bắt đầu có thứ tự sắp xếp.
Vương Bình trong nhập định cảm giác chính mình phảng phất là ngủ say thật lâu, trong nháy mắt sau khi tỉnh lại ký ức bắt đầu khôi phục…
Hắn đầu tiên nhìn thấy chính là bóng tối mênh mông vô bờ, trong bóng tối có một thân ảnh vô cùng chói mắt khiến hắn phải quỳ bái. Thân ảnh này dường như đang nói điều gì đó, nhưng hắn lại không hiểu một chữ nào.
Trong bóng đêm không có thời gian, hắn dường như trải qua vô số năm tháng, lại tựa hồ chỉ là trong nháy mắt, phát hiện bên cạnh còn có bốn sinh mệnh ý thức khác. Bọn họ cũng giống như hắn, lẳng lặng nghe thân ảnh chói mắt kia nói chuyện, nhưng lại không hiểu hắn đang nói gì.
Không lâu sau, bốn sinh mệnh kia cũng lần lượt phát hiện lẫn nhau, trong lòng bọn họ nảy sinh ra niềm vui sướng, đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm nhận được vui sướng.
Lại là năm tháng vô tận trôi qua, người nói chuyện phía trước thật giống như đã quá mệt mỏi, sau đó liền biến mất không thấy gì nữa, Vương Bình cảm thấy lo lắng trước nay chưa từng có, hắn lo lắng chờ đợi.
Có thể chờ đợi rất lâu, thân ảnh chói mắt kia vẫn không xuất hiện.
Trong quá trình chờ đợi, Vương Bình phát hiện trong đầu của chính mình xuất hiện rất nhiều ý nghĩ khác nhau, mỗi khi một ý nghĩ hiển hiện, trong không gian đen nhánh đều sẽ sinh ra một mảnh hoa cỏ cây cối. Đáng tiếc bởi vì mảnh không gian này quá đặc thù, những hoa cỏ cây cối này chỉ có thể duy trì mấy hơi thở liền khô héo.
Cùng lúc đó, bốn thân ảnh kia cũng có được năng lực tương ứng, có thể thắp sáng hắc ám bằng hỏa diễm, có thể triệu hồi năng lượng không gian tạo ra vùng đất liên miên, có thể hóa thân trở thành nguồn nước.
Vương Bình lập tức hiểu ra, đây chính là năng lượng ngũ hành ban đầu!
Thế là, bọn hắn hợp tác cùng nhau, đốt lửa trên một khối đất, xua tan đi bóng tối vô biên vô tận. Nhưng khu vực hắc ám vẫn là quá nhiều, nên bọn họ cứ luân phiên làm công việc này không ngừng.
Không biết qua bao lâu, vũ trụ có tinh không ban đầu, còn xuất hiện tinh cầu ban đầu. Năm sinh mạng thể này bắt đầu dùng năng lực của mình cải tạo tinh cầu.
Sau đó có một ngày, một số sinh mệnh mới từ trên tinh cầu được sinh ra, chúng, hoặc là nói bọn hắn, chia thành các tộc đàn khác nhau dựa theo thuộc tính ngũ hành. Bọn họ giúp đỡ những sinh mạng thể ngũ hành ban đầu rong ruổi vũ trụ, cải tạo cùng sáng tạo ra từng tinh cầu. Những tinh cầu này có thể sẽ va chạm vào nhau, lực va chạm sẽ phá hủy tất cả, nhưng theo thời gian, tinh cầu mới sẽ lại hình thành.
Cứ như vậy lặp đi lặp lại, trong bóng tối vô biên vô tận, tinh không dần dần mở rộng.
Lại là năm tháng không đếm được trôi qua.
‘Vương Bình’ nhìn thấy thân ảnh chói mắt ban đầu xuất hiện lần nữa, hắn vội vàng chạy tới, quỳ gối trước thân ảnh kia giống như ban đầu.
Thân ảnh kia lại nói rất nhiều, ‘Vương Bình’ vẫn như cũ không hiểu một chữ, hoặc là nói không nhớ nổi, chỉ biết là hắn đang nói chuyện. Đợi đến khi nói chuyện gần xong, năm người bọn họ mời vị này đến cung điện mà bọn hắn xây dựng trên viên tinh cầu ban đầu.
Tiến vào cung điện sau, thân ảnh chói mắt kia dường như thật cao hứng, sau đó lại bắt đầu nói chuyện. ‘Vương Bình’ chỉ là vui vẻ lắng nghe, nhưng niềm vui này không duy trì được bao lâu, bởi vì đột nhiên có một ngày, thân ảnh chói mắt kia lại biến mất không còn tăm hơi.
‘Vương Bình’ còn đang tiếc nuối thì bỗng nhiên phát hiện bên ngoài thế giới truyền đến tiếng giết chóc vô biên vô tận. Hắn hiểu được hành động giết chóc, khi sáng tạo tinh cầu mới, bọn hắn sẽ giết chết một số sinh mệnh không hiểu quy củ.
Nhưng lần này, sự giết chóc làm hắn cảm thấy bực bội. Hắn cùng bốn sinh mạng thể khác đi ra cung điện thì phát hiện, tinh cầu vốn tràn đầy sức sống đã trở nên hoang vu. Là những sinh vật ngũ hành mất đi thủ lĩnh, lấy huyết mạch làm cơ sở, phân chia địa bàn, chém giết lẫn nhau!
‘Vương Bình’ cảm thấy phẫn nộ, sau đó, thân thể ở trạng thái năng lượng ban đầu của hắn biến thành một thân cây to lớn chiếm cứ vài tinh hệ, cành lá rung động, vô số sinh mệnh tham gia vào việc giết chóc bị quất ngã.
Sau đó Kim Linh biến thành một con Kim Ngưu hung bạo, Thủy Linh thì là một con cự long to lớn vượt qua mấy tinh hệ, Hỏa Linh thì là một con Kim Ô bốc cháy hừng hực, Thổ Linh thì là bản thân tinh cầu!
Giết chóc bị ngăn lại, nhưng có lẽ bởi vì trận giết chóc này, năm sinh mạng thể ban đầu nảy sinh càng nhiều suy nghĩ, sau đó không lâu, bọn hắn lần lượt rơi vào trạng thái ngủ say.
Mà bọn hắn không biết là, những đứa con mà bọn hắn mong đợi đã sớm trở nên xảo trá trong quá trình chém giết, trong khi đó ý nghĩ của bọn hắn vẫn còn đơn thuần như trước.
Cho nên, đợi đến khi bọn hắn tỉnh lại, lại thấy cảnh giết chóc tràn ngập vũ trụ!
Bọn hắn lại một lần nữa bị lừa gạt, con của bọn hắn đều tuyên bố là những người khác sai, điều này khiến năm người bọn hắn không còn tin tưởng như trước.
Lần này, sự chém giết không bị ngăn lại.
Thân ảnh chói mắt kia dường như bị sự giết chóc đánh thức, sau khi xuất hiện một lần nữa không vội nói chuyện, mà là đảo mắt nhìn khắp vũ trụ đang chém giết, tiếp đó phun ra liên tiếp từ ngữ: Dối trá, chiến tranh, giết chóc, tử vong…
Đây là lần đầu tiên ‘Vương Bình’ hiểu được vị này nói ra ngôn ngữ, phải nói là trong ký ức, lần này ngôn ngữ đặc biệt rõ ràng.
Khi năm sinh mệnh ban đầu tụ tập lại xung quanh thân ảnh chói mắt kia, đã không còn sự hòa thuận ban đầu, thay vào đó là cừu hận cùng không tin tưởng.
Sau đó, lại một câu nói rõ ràng rơi vào trong tai, “các ngươi quá yêu chiều con của mình!”
Dứt lời, thân ảnh chói mắt kia lại biến mất không thấy gì nữa.
Chiến tranh cùng giết chóc, cũng không có vì vậy mà dừng lại.
Trận chiến tranh này kéo dài cực kỳ lâu, lâu đến mức ‘Vương Bình’ quên đi sự hòa bình ban đầu của vũ trụ.
Bỗng nhiên có một ngày, tại biên giới vũ trụ mà bọn hắn thành lập, xuất hiện một số sinh mệnh mà bọn hắn chưa từng gặp qua, nhưng giờ phút này Vương Bình lại biết những sinh mạng này là gì…
Bọn hắn là yêu tộc!
Nhưng mà, ký ức ngay chỗ này im bặt mà dừng.
Sau một khắc, Vương Bình mở mắt ra, có chút mờ mịt nhìn xung quanh, ký ức của con người theo đó hiện lên.
“Ngươi không sao chứ?”
Vũ Liên lên tiếng hỏi.
Suy nghĩ của Vương Bình lập tức trở về, mấy hơi sau, hắn nhẹ giọng nói: “Không có việc gì, chính là có chút cảm thán!”
Lúc này, hắn cảm giác được ở vị trí ngực mình có một luồng sức mạnh cường đại đang hội tụ, hắn theo bản năng tế ra ý thức Nguyên Thần để quan sát, nhìn thấy chính là một viên Mộc Linh tinh hạch màu xanh biếc, mang theo hoa văn đồ án đã thành hình.
Viên Mộc Linh tinh hạch này đang hấp thu một loại năng lượng đặc thù trong cơ thể hắn, Vương Bình nhớ lại một chút liền nhớ ra, đó là lúc trước hắn thôn phệ ‘Mộc Linh bản nguyên’!
Vốn Vương Bình cho rằng viên ‘Mộc Linh bản nguyên’ kia đã bị hắn tiêu hóa, không ngờ chỉ là dung hợp, năng lượng vẫn tồn tại trong linh thể ở thân thể của hắn.
Quá trình Mộc Linh tinh hạch thôn phệ rất chậm chạp, cứ theo đà này, e rằng mấy trăm năm cũng chưa chắc có thể thôn phệ sạch sẽ.
Dựa theo ký ức mà ‘Già Thiên phù’ mang đến cho Vương Bình, hắn biết trạng thái hiện tại của mình đã được coi là tấn thăng thành công, trạng thái thôn phệ của Mộc Linh tinh hạch hẳn là thuộc về quá trình tu luyện sau này. Chỉ là bởi vì hắn sớm đạt được ‘Mộc Linh bản nguyên’, đem bước tu luyện này thực hiện sớm mà thôi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận