Ta Tu Tiên Có Thanh Tiến Độ

Chương 196: Nhiệm vụ bắt đầu

**Chương 196: Nhiệm vụ bắt đầu**
Thánh Tâm thảo sắp thành thục, tính toán thời gian thì chính là trong vòng mười ngày này.
Dựa theo thỏa thuận trước đó với Nguyên Chính đạo nhân, Vương Bình được an bài tập kích tổ đội của Thiên Thủy môn, hơn nữa hắn sẽ đảm nhiệm vị trí người quyết định. Hắn còn có hai đồng đội, một Khí Tu và một người tu hành dung hợp ma binh.
Khí Tu tên là Tôn Thư Lâm, bề ngoài của hắn nhìn hào hoa phong nhã, thích mặc một bộ cẩm bào văn sĩ, luyện hóa một thanh pháp khí mang theo khí tức quá âm. Người còn lại tên là Thương Qua, mặc lam sắc tu sĩ bào, dung hợp Ma Binh có thể giúp hắn lấy bản thân làm trung tâm, hình thành một lĩnh vực to lớn. Trong lĩnh vực này, hắn có thể thay đổi ba động năng lượng linh lực nhị cảnh, đồng thời khống chế linh khí để hình thành trọng lực trận mới, thủ đoạn công kích tương tự như ‘Trấn Sơn thuật’.
Ba người lợi dụng đan dược Thượng Đan giáo cấp cho, đem khí tức của bản thân ẩn giấu đi, cưỡi ngựa giống như khách giang hồ bình thường rong ruổi trên con đường đất hướng tới Thánh Tâm đầm lầy.
Sau khi tiến vào Thánh Tâm đầm lầy, Vương Bình đã rải xuống ven đường không ít hạt giống thân thảo, và ngay khi xuất phát cũng đã dặn dò Vũ Liên tùy tiện, không được phép lộ diện.
Ba kỵ khoái mã của bọn hắn vừa tiến vào khu vực Thánh Tâm đầm lầy đã gặp chuyện.
Tại một chỗ ngã ba đường đã xảy ra chuyện, bên trên giao lộ có hai nhóm người đang hỗn chiến, là Luyện Khí sĩ bình thường, còn có một số yêu tộc lẫn trong đó. Ven đường, trên đồng cỏ đã có ba bộ th·i t·hể nằm xuống, máu tươi nhuộm đỏ cả mặt đất.
Tôn Thư Lâm và Thương Qua thấy vậy, đều nhìn về phía Vương Bình, xem như những kẻ già đời đã tu luyện vượt qua trăm năm, bọn hắn đối với việc Vương Bình đảm nhiệm người quyết định không có bất kỳ mâu thuẫn nào, bởi vì Vương Bình là Mộc Tu.
Vương Bình rung động ngón tay, kết nối với Mộc Linh chi khí trong không gian, dò xét rõ ràng toàn bộ tình huống xung quanh địa khu và trên không, sau đó nhìn về phía Thương Qua dặn dò: “Ngươi động tác nhanh một chút.”
Thương Qua nghe vậy, trên mặt hiện lên ánh sáng khát máu, thân thể khẽ nghiêng xuống ngựa, nghênh đón mấy tên đao thủ đang xông tới.
“Sưu sưu sưu”
Ba đạo hàn quang lóe lên, ba thanh phi đao màu bạc nháy mắt xuất hiện, đâm xuyên cổ họng mấy tên đao thủ xông tới, sau đó rơi xuống thân ba tên đao thủ phía trước, trực tiếp xuyên thấu thân thể bọn họ.
Thương Qua lợi dụng khả năng khống chế linh khí, sử dụng phi đao bách phát bách trúng.
Những đao thủ khác thấy thế, lập tức sợ đến mức mặt trắng bệch, vội vàng xoay người bỏ chạy, mà đao thủ bị Thương Qua nhìn chằm chằm, thì không dám động đậy. "Nha!" Có đao thủ muốn liều mạng một lần, nhưng nghênh đón hắn lại là một thanh phi đao màu bạc đoạt mệnh.
Trận chiến kết thúc rất nhanh.
Vương Bình đang chuẩn bị cưỡi ngựa tiếp tục tiến lên, lại nhìn thấy trong số những người vừa bị đao thủ tập kích bỏ mình, có một người trên cổ có tiêu ký tam hoàn, đây là một tiêu chí mà nội vụ Thiên Mộc quan đôi khi sẽ sử dụng.
“Thế nào?” Tôn Thư Lâm chú ý tới biến hóa biểu tình rất nhỏ của Vương Bình.
“Không có gì…”
Vương Bình thu hồi ánh mắt, hành trình Hồ Sơn quốc lần này của hắn, đã điều động ít nhất hai trăm tên nội vụ, sau đó lại phát triển một chút thành viên vòng ngoài ở bản địa Hồ Sơn quốc, đụng phải ở chỗ này cũng không có gì bất ngờ.

Đón gió độ.
Trên bến đò bên cạnh một con sông đục ngầu, vượt qua nơi này, đi thêm trăm dặm nữa chính là Bích Du sơn.
Bên cạnh bến đò có một quán trà, một khách sạn, bên ngoài quán trà có một cây gỗ cao ba trượng, đỉnh treo một lá đại kỳ màu lót đen, một mặt đại kỳ viết chữ ‘trà’, một mặt là đồ án bát trà, khách sạn cũng có một lá cờ lớn, phía trên có bốn chữ lớn ‘đón gió khách sạn’, cuối cùng của hàng chữ còn có ấn ký của Ngọc Thanh giáo.
Giờ phút này, bên ngoài khách sạn và quán trà, tụ tập đầy những khách giang hồ và Luyện Khí sĩ muốn qua sông, những người này không hề có chút trật tự, khiến cho bến đò luôn ở trong trạng thái rối loạn.
Ba người ba kỵ của Vương Bình đến không gây nên quá nhiều sự chú ý, ba người quan sát một lúc, sau đó Vương Bình làm chủ đi về phía quán trà.
“Ba vị, mời vào bên trong…”
Hỏa kế tiếp nhận cương ngựa, để tiểu nhị đưa ba người vào trong quán trà.
Trong quán trà có rất nhiều người, cơ bản đều là kết thành đội ba năm người, trong tay đều cầm binh khí các loại, nhưng không ai gây sự, bởi vì nơi này là địa bàn của Ngọc Thanh giáo.
“Đi lên lầu, nhã gian số Giáp Tam.” Thương Qua đưa một tấm bảng gỗ cho tiểu nhị dẫn đường phía trước.
“Có ngay… Mời đi bên này.”
Cuộc đối thoại này đã thu hút sự chú ý của không ít người, có người lộ ra ánh mắt kiêng kị, có người lại là tham lam.
Ba người không để ý đến ánh mắt của bọn hắn, đi theo tiểu nhị lên lầu, khi lên đến lầu hai, Vương Bình dừng bước chân một chút, liếc nhìn qua đại sảnh, sau đó hắn liền thấy vị chưởng quỹ ở Hải thành, hiện tại hắn đang ăn mặc như một đao khách, bên người đi theo ba tùy tùng Hổ Yêu.
“Đến ấm trà nguội.”
Thương Qua vừa ngồi xuống liền phân phó tiểu nhị làm việc, tiểu nhị nhận được phân phó thức thời đóng cửa rời đi.
“Két”
Tôn Thư Lâm mở cửa sổ ra, cánh cửa sổ này đối diện Bích Du sơn ở phía xa, nhìn từ nơi này, ngọn núi giờ phút này được mây mù vờn quanh, dường như có đại năng đang thi pháp ở bên trong.
“Những người bên ngoài ồn ào thật, rất muốn ra ngoài giết sạch bọn hắn.”
“Đừng sinh sự, chính sự quan trọng.” Tôn Thư Lâm nhắc nhở.
“Yên tâm, ta biết chừng mực.” Thương Qua lấy ra hai thiết cầu, dùng năng lực không linh của hắn để chơi, ánh mắt nhìn chằm chằm Bích Du sơn ngoài cửa sổ, dường như đang suy nghĩ chủ ý xấu nào đó.
“Đạo hữu, hẳn là ngươi còn có an bài khác, đã đến lúc này, chúng ta cũng đừng nên giấu giếm.” Tôn Thư Lâm nhìn về phía Vương Bình, “Để biểu hiện thành ý, ta có thể nói trước, ta đã sớm trù hoạch chuyện hôm nay từ ba năm trước, Thiên Thủy môn và Thanh Huyền môn, ta đều có an bài người vào.”
Vương Bình gật đầu, nhìn về phía Thương Qua, người sau thản nhiên nói: “Ta còn có hai người đồng bạn, lần này một người là giúp Thiên Thủy môn, một người là giúp Thanh Huyền môn, đến lúc đó gặp phải ta sẽ nhắc nhở, nếu như không có người ngoài, chúng ta liền coi như không nhìn thấy, bọn hắn cũng sẽ làm như vậy… Cũng là vì mạng sống, không cần thiết phải đ·á·n·h nhau c·hết sống khi chưa có được chỗ tốt.”
“Ta cũng có một chút an bài, như vậy đi, chúng ta dùng thời gian một khắc đồng hồ để đi thu thập tin tức của mình, nhưng nhất định phải thay phiên nhau…” Vương Bình đưa ra quyết định, nhìn về phía hai người hỏi: “Các ngươi ai đi trước?”
“Để ta đi.” Tôn Thư Lâm trả lời rất quả quyết, nói xong liền đi trước mặt hai người lấy ra một kim loại hộp từ trong túi trữ vật đặt lên bàn, sau đó không quay đầu lại rời đi, vừa vặn lúc này tiểu nhị bưng lên một bình trà nguội.
Sau một khắc đồng hồ, Tôn Thư Lâm đúng giờ trở về.
“Ta không cần đi, chờ thời điểm chiến đấu đụng phải sẽ nhắc nhở các ngươi.” Thương Qua đối mặt ánh mắt hai người trả lời như vậy, nói xong hắn liền nhìn về phía Vương Bình.
Vương Bình cũng không do dự, hắn ném ra một hạt giống cỏ dại, giống như quyết đoán rời đi.
Lưu lại trong phòng, Thương Qua và Tôn Thư Lâm liếc nhau, giống như Vương Bình vừa rồi, giữ im lặng.
Một khắc đồng hồ trôi qua rất nhanh.
Vương Bình sắc mặt như thường trở về nhã gian, sau khi ngồi xuống, Thương Qua im lặng rót cho hắn một chén trà nguội.
“Lưu thủ tại Thiên Thủy môn có hai Kim Tu, còn có một Tinh Thần đang ở trạng thái nửa điên, điều này giống với tin tức Thượng Đan giáo cung cấp.” Tôn Thư Lâm mở lời đầu tiên, “Nhưng ta nhận được tin tức, Thiên Thủy môn sắp mất khống chế vị kia có hai hảo hữu chí giao, đều là Địa Quật môn tại Hồ Sơn quốc chi nhánh, lại thêm bản thân hắn… Thượng Đan giáo không cung cấp cho chúng ta tin tức của ba người này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận