Ta Tu Tiên Có Thanh Tiến Độ

Chương 206: Trong quán việc vặt

**Chương 206: Việc vặt trong quán**
Vương Bình vừa mới làm xong phù lục, đã thấy chân trời có một đạo sát khí chợt lóe lên, đó là Tả Tuyên ở Đông Thủy sơn, nàng đang phân phát sát khí trong cơ thể.
“Khí Tu thật là liều lĩnh.” Vũ Liên bình luận.
Vương Bình không đưa ra ý kiến, cũng không tiện tùy tiện đi dò xét Tả Tuyên, tránh quấy rầy đến việc tu tâm của nàng. Hắn đang chuẩn bị kiểm kê thu hoạch trong chuyến đi Hồ Sơn quốc lần này, Vũ Liên bỗng nhiên “nha” một tiếng, nói rằng: “Chúng ta quên mất một việc.”
“Chuyện gì?” Vương Bình nhíu mày hỏi.
“Chúng ta không phải nói lúc trở về, muốn xem thử vị công tử ca ở Ninh An huyện kia sẽ thế nào sao?”
Vương Bình nghe vậy thở dài một hơi, mới nhớ tới vị công tử ca bị hắn hạ nguyền rủa phù, thở ra một hơi nói rằng: “Vận mệnh của hắn nằm ở chính hắn.”
“Thật hiếu kỳ, lần sau chúng ta lúc nào đi An Bình huyện?” “Không biết rõ.”
Hai người đối thoại đến đây, có một đồng tử tiến vào trong lâm viên, đứng ở ngoài cửa viện bái lễ nói: “Sư tổ, Lục sư công ở bên ngoài cầu kiến.”
“Nhường hắn vào đi.”
Vương Bình trả lời, đồng thời đem ‘Luyện Ngục phiên’ trên người lấy xuống treo ở dưới mái hiên cửa vào tiểu viện, sau đó lại đem Thủy Nguyệt linh đang đặt ở dưới cửa phòng của hắn.
Dương Hậu mặc đạo bào bằng bông phù hợp với mùa đông, vừa vào cửa lập tức ôm quyền hành lễ, “Sư bá…”
“Ngồi đi.”
Vương Bình bày ra thái độ bình dị gần gũi, Vũ Liên dùng cái đuôi vỗ vỗ lưng Vương Bình, sau đó bay lên không trung đi Bạch Thủy hồ tìm Hồ Thiển Thiển.
Dương Hậu thi lễ về phía Vũ Liên rời đi, rồi mới ngồi xuống. Vương Bình chỉ vào viện lạc Thẩm Tiểu Trúc vừa mới quét dọn sạch sẽ bên cạnh, giới thiệu nói: “Đây là đệ tử ta vừa thu nhận, Thẩm Tiểu Trúc, ngươi xuống dưới sau bảo người ta xử lý thân phận cho nàng ở Đạo Tàng điện.”
“Vâng…” Dương Hậu đầu tiên là nhận lấy phân phó, sau đó bái lễ với Thẩm Tiểu Trúc nói: “Thẩm sư muội.”
“Sư huynh…”
Thẩm Tiểu Trúc rất nghiêm túc đáp lễ.
Vương Bình không để ý đến hai tiểu bối chào hỏi, hắn đem hỏa lò lấy ra nhóm lửa, sau đó lại lấy ra ấm nước cùng đồ uống trà. Dương Hậu thấy thế liền giành lấy ấm nước đi đón nước.
Thẩm Tiểu Trúc rất thông minh tiến lên giành lấy ấm nước, nàng biết vị trí vạc nước.
“Để sư muội ngươi làm đi.”
Vương Bình không nhìn nổi cảnh tượng khách khí lẫn nhau, hắn nhường Dương Hậu lần nữa ngồi xuống, hỏi: “Ngươi tới là có chuyện khẩn cấp gì sao?”
“Là có một ít chuyện.”
Dương Hậu đón ánh mắt Vương Bình, giữa lúc đối diện lại chớp mí mắt xuống, nói rằng: “Chuyện thứ nhất, là Vĩnh Thiện huyện có ba nhà thị tộc, đoạn thời gian trước bởi vì một ít chuyện mà xảy ra tranh đấu, dẫn đến mấy trăm người dân vô tội bỏ mạng, chúng ta theo quy củ trước kia, đem ba nhà thị tộc này trục xuất khỏi Thượng An phủ, trong đó…”
“Trong đó có hai nhà phản kháng, đã bị chúng ta hoàn toàn xóa tên.”
Câu nói sau cùng nói xong, Dương Hậu nhìn sắc mặt Vương Bình, thấy Vương Bình không có phản ứng gì, lại giải thích nói: “Sau đó chúng ta điều tra biết được, là có người cổ động bọn hắn, những người này có liên quan đến một bản án mà sư bá ngài trước đó điều tra…”
Hắn nói đến đây lại dừng lại, bởi vì Thẩm Tiểu Trúc xách ấm nước đi tới.
Vương Bình ra hiệu Thẩm Tiểu Trúc đem ấm nước đặt lên lò, lại nói với Dương Hậu: “Ngươi tiếp tục.”
“Vâng!”
Dương Hậu nhanh chóng nói ra phần sau: “Sư bá ngài trước đó điều tra vụ án Đạo Tàng điện chế tạo bí pháp giả, liên lụy đến Luyện Khí sĩ và Trúc Cơ tu sĩ hơn trăm người, phía sau bọn họ là vô số thế gia đại tộc ở Nam Lâm lộ, thậm chí còn có một số Nhập Cảnh tu sĩ.”
“Rất phiền toái?” Vương Bình hỏi.
“Có một chút, một số đệ tử lạc đàn của chúng ta bị bọn hắn tập kích, rất nhiều người trong số bọn hắn đã tiến vào rừng núi làm cướp, có những kẻ còn tụ tập lên đến mấy ngàn người.”
“Tự tìm đường chết!” Vương Bình lạnh lùng nói, hiện tại vẫn chưa tới thời điểm thiên hạ đại loạn, những người này dựng cờ phản, quả thực chính là muốn chết.
Dương Hậu gật đầu phụ họa nói: “Vâng, Đạo Tàng điện đã hạ đạt mệnh lệnh rõ ràng, muốn giải quyết nạn trộm cướp trước đầu xuân, Đan Thần đạo nhân sẽ đích thân phụ trách chuyện này.”
Hắn nhìn xem Vương Bình không quan trọng gật đầu, đồng thời đem lực chú ý đặt ở trên ấm nước, liền nói tới kiện sự tình thứ hai, “Kiện sự tình thứ hai, là trù bị ngân lượng của Đạo Tàng điện, giai đoạn trước chúng ta đầu tư vào một trăm vạn lượng, nhưng căn cứ kế hoạch kiến tạo Đạo Tàng điện đưa ra, số tiền chúng ta gom góp vẫn chưa tới một phần mười.”
“Tiền của các phú hộ đâu?”
“Đã phát động hoạt động quyên góp, ta nghe nói Đạo Tàng điện lúc đầu cố ý nhường Ô Lang tới làm, nhưng bây giờ thân phận Tuần sát sứ của hắn có thể vứt bỏ.” Dương Hậu là người trực tiếp phụ trách nội vụ, biết chuyện Ô Lang làm ở Hồ Sơn quốc lần này.
Vương Bình muốn điều tra tung tích Ô Lang, tương lai cũng cần dùng đến hắn.
“Đây coi như là một tin tức tốt.” Vương Bình biểu hiện ra sự cao hứng một cách thích hợp.
Dương Hậu gật đầu, mang theo phỏng đoán nói rằng: “Việc này cuối cùng hơn phân nửa sẽ rơi xuống trên tay Đan Thần đạo nhân, hắn có lẽ cũng sẽ không cự tuyệt.”
Vương Bình lại gật đầu.
Tiếp đó, Dương Hậu lại lấy ra một quyển sổ, báo cáo kỹ càng về công trình đào móc núi của luyện đan thất và hỏa viện, đây là hai con thú nuốt vàng.
Trong thời gian một bình trà, Dương Hậu báo cáo xong không sai biệt lắm. Vương Bình nhìn bộ dáng Dương Hậu khó khăn về tài vụ, hắn hỏi: “Trong tay ta có một ít lôi pháp tế đàn, ngươi xem có thể tìm con đường nào đem chúng nó chuyển thành ngân lượng được không?”
“Lôi pháp tế đàn?” Dương Hậu hơi nghi hoặc.
Vương Bình vừa thưởng thức trà, vừa giải thích đơn giản, sau đó lại nhắc nhở: “Tốt nhất tìm địa phương có lực ảnh hưởng của Ngọc Thanh giáo thấp để bán ra, nếu không sẽ rất phiền toái.”
“Ta biết nó, giá bình thường của nó hẳn là ba mươi vạn lượng bạc trắng, bán ở chợ đen sẽ thấp hơn giá thị trường khoảng hai thành.” Dương Hậu cẩn thận trả lời: “Bởi vì muốn bí ẩn, lời nói phải tìm chợ đen không quen biết, đối với người lạ, giá của hắn sẽ không quá cao.”
“Ta suy nghĩ lại một chút…”
Vương Bình nghĩ đến việc chế tạo khôi lỗi sau này, cũng đau đầu về tiền tiết kiệm của mình, lôi pháp tế đàn bán quá tiện nghi rất không có lời, bởi vì nó luyện chế vô cùng phiền phức, khôi lỗi căn bản là không có cách luyện chế thành công, ít ra khôi lỗi bình thường không có cách nào.
“Quên đi, tạm thời cứ như vậy đi.”
“Vâng!”
Dương Hậu cũng thở phào một hơi, hắn không thích liên hệ với người của chợ đen. Hắn dừng lại một chút, nhấc lên một chuyện khác, “Chúng ta có một ít Trúc Cơ đệ tử, bởi vì sử dụng đan dược quá độ, thọ nguyên sắp cạn kiệt, ta muốn… Nếu như bọn hắn cống hiến đầy đủ, để bọn hắn thử lấy « Tinh Mộc chi thuật » Nhập Cảnh.”
“Đem tên đổi một chút, đổi thành Thiên Mộc chi thuật, người có cống hiến trọng đại cho trong quán có thể thử để bọn hắn Nhập Cảnh.” Vương Bình không có phản đối, bởi vì đệ tử lấy « Tinh Mộc chi thuật » Nhập Cảnh, trước khi tu thành, chỉ có thể rời xa hồng trần, nếu bọn hắn thật có thể Nhập Cảnh, liền sẽ trở thành tay chân tự nhiên.
Mặc dù việc này sẽ hao phí nhất định tài nguyên, nhưng xét về lợi ích, tuyệt đối là kiếm lời.
“Vâng, ta đi an bài ngay.” Dương Hậu mặt lộ vẻ vui mừng, lần trước Vương Bình mang về « Tinh Mộc chi thuật », hắn liền mất đi hứng thú với Thủy Linh linh mạch.
Dương Hậu rời đi với tâm trạng vô cùng tốt.
Sau khi Dương Hậu rời đi, Vương Bình truyền thụ « Trường Xuân công » cho Thẩm Tiểu Trúc. Nàng kỳ thật đã không cần học tập bộ công pháp kia để cảm ứng khí cảm, tác dụng lớn nhất của việc Vương Bình truyền thụ cho nàng bộ công pháp kia là khảo nghiệm tâm tính của nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận