Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 325: Lá bài tẩy của anh Thành

Tin tức Hư Minh Chiến Đế công khai mời hai người đến núi Tâm Cảnh luận chiến giống như quả lựu đạn ném vào mặt hồ vốn không yên ả, mạnh mẽ nổ tung. Đây là lần đầu tiên Chiến Đế công khai tỏ thái độ, cũng thể hiện quyết tâm Chiến Đế muốn giải quyết vấn đề thông qua trận chiến này.

Không lâu sau, An Lâm Kiếm Tiên cũng sai người công khai đáp lời, mười ngày sau hắn sẽ tới đúng hẹn.

Tin tức vừa truyền ra, trong lúc nhất thời, cường giả ở Đế Quốc Áo Tâm, thậm chí là toàn bộ đại lục Chiến Khí đều bị kinh động, tất cả bọn họ đều chuyển mắt về phía núi Tâm Cảnh Đế Quốc Áo Tâm. Mọi người sôi nổi giật mình, một trận đại chiến kinh thiên động địa đã sắp nổ ra, đó là trận chiến đáng để mong chờ nhất trong mấy trăm năm qua!

Đại lục này đã an ổn mấy trăm năm, cuối cùng cũng nghênh đón chuyện lớn kích động lòng người lần nữa, đó là trận đấu giữa những cường giả đỉnh cao đấy, kết quả chiến đấu của bọn họ thậm chí có thể ảnh hưởng đến hướng đi của cả thế giới.

Hiện tại, có nhiều người thích hóng chuyện đã bắt đầu tụ tập gần khu vực núi Tâm Cảnh, rất muốn tận mắt nhìn thấy cảnh tượng chiến đấu hiếm có trên đời này.

Đế Quốc Bắc Hồng, đảo Bạch Hạc ở giữa hồ.

Người đàn ông trung niên khoác áo bào màu tím đang dựa nửa người vào trên vương tọa, hai mắt khép hờ, cả người như có ánh mặt trời nóng bỏng làm cho lòng người cảm thấy sợ hãi.

"Tử Dương, ông không đi núi Tâm Cảnh sao?" Quốc sư Lục Trạch Vũ đứng bên cạnh vương tọa, tò mò hỏi.

"Chậc chậc chậc, vốn là một cái hồ đầy nước, cứ thế mà bốc hơi sạch... Lại nói lần sau lúc ông kích động, có thể cố khắc chế một chút hay không." Lục Trạch Vũ lấy ra một viên ngọc Huyền Băng giúp mình mát mẻ một chút, vừa lau mồ hôi vừa nói.

Ánh nắng rực rỡ buổi đầu chiều.

Mặt trời rực rỡ hiện lên trên bầu trời.

Đế quốc Xà Linh, vùng đất rộng lớn bao la yên tĩnh lạ thường, ngoại trừ những người cấp thấp ở Xà tộc có chút xôn xao nghị luận, các cường giả cấp cao đều im lặng không lên tiếng. Nhưng đằng sau sự yên tĩnh này, không biết cuối cùng đã có chuyện gì phát sinh.

Tử Dương Chiến Đế mở hai mắt ra.

An Lâm vui vẻ đi tới, sau đó ôm chầm lấy người đối diện.

"Không có gì đẹp đẽ, hai tên tu sĩ tầng lớp khác nhau chiến đấu với nhau, bất kể cảnh giới có gần như thế nào, chỉ cần vẫn chưa vượt qua lằn ranh kia, kết quả đều chỉ có một." Tử Dương Chiến Đế cười nhạt, trên mặt lộ ra niềm tin tuyệt đối là ai chiến đấu cùng Chiến Đế thì chắc chắn cũng thất bại.

Ngày thứ năm An Lâm và Tô Thiển Vân đi lang thang ở thành Tâm Cảnh thì gặp được Hiên Viên Thành.

Ầm!

Quốc sư chần chờ chốc lát, lại mở miệng: "Tôi cố ý điều tra vài chuyện có liên quan đến An Lâm Kiếm Tiên và Nguyệt Quang Thánh Nữ thì phát hiện một tin tức còn chưa được chứng thực, đó chính là bọn họ sử dụng năng lượng trời đất, không phải Chiến Khí..."

Tử Dương Chiến Đế không để ý đến lời than phiền của quốc sư, ông đứng lên, đôi mắt lòe sáng chói chang: "Chúng ta đi, đi núi Tâm Cảnh!"

"Này, anh cũng đừng nhắc chuyện này, chỉ vì triệu tập đồng đội, người đội trưởng là tôi đã làm việc rất mệt mỏi, thậm chí không tiếc làm kẻ địch của cả thế giới..." An Lâm dùng vẻ mặt hào hùng mà cảm thán.

Làn khí nóng nực khuếch tán khắp nơi, nhiệt độ kinh khủng làm cho cả vùng không gian trở nên vặn vẹo, khiến nước trong hồ Bạch Hạc nhanh chóng bốc hơi đến cạn khô.

Khóe miệng Hiên Viên Thành giật giật, không biết nên tiếp lời thế nào.

"Anh Thành! Ha ha, rốt cuộc cũng gặp được anh!"

"Ha ha, đại chiến giữa bạn An Lâm và Chiến Đế quá khủng bố, tôi há có thể không tới giúp cậu tạo uy phong." Hiên Viên Thành dịu dàng mở miệng, trên mặt cũng nở một nụ cười tươi rói.

An Lâm gật đầu, sau đó lại nghĩ tới một chuyện: "Anh Thành, không phải là anh biết bố trí trận pháp sao, có thể thiết kế một trận pháp tỏa ra làn sóng nguyên khí tại khách sạn này không, bao trùm cả một khu vực lớn, chỉ cần bọn họ tiến vào khu vực này là có thể lần theo nguồn phát nguyên khí mà đi tới khách sạn."

Hiên Viên Thành thấy vậy, chỉ cảm thấy tức ngực, lúc trước bạn Tô Thiển Vân cũng có dáng vẻ này sao?...

Trận pháp vừa được bố trí xong, phạm vi nguyên khí dao động lan rộng hơn mười dặm.

"Nói rất hay!" An Lâm tán thưởng nhìn cô gái đứng bên cạnh mình.

Cứ như vậy, tiểu đội mười người chỉ triệu tập được sáu người, bốn người còn lại thì không rõ tung tích.

Ngược lại, em gái Tô Thiển Vân đứng bên cạnh cười duyên nói: "Cái giá của cao thượng, vĩ đại chính là trách nhiệm!"

Đè lại mối lo lắng trong lòng, đám người An Lâm tụ tập ở khách sạn, bàn luận vấn đề chiến đấu với Chiến Đế.

Theo lý mà nói, hắn làm ra động tĩnh lớn như vậy, chỉ cần bốn người kia ở cùng một thế giới với hắn thì chắc chắn sẽ biết hắn ở thành Tâm Cảnh, vậy mà bây giờ bọn họ đã tìm khắp thành Tâm Cảnh mà cũng không thấy người, chuyện này quá kỳ lạ.

Liễu Thiên Huyễn và Đường Tây Môn thì An Lâm không lo lắng mấy, chỉ cần không phải là cái tên Chiến Đế nóng đầu vừa rời đi kia thì không người nào có thể đối phó được với bọn họ. Nhưng việc hai người Điền Linh Linh và Bạch Linh Xà không có tin tức lại khiến An Lâm có chút lo âu.

Tô Thiển Vân nghe vậy thì đắc chí cười, vẻ mặt đương nhiên.

Đương nhiên, thành Tâm Cảnh rất lớn, phạm vi mười dặm còn lâu mới có thể bao trùm tòa thành rộng lớn này.

Ba người An Lâm, Tô Thiển Vân và Hiên Viên Thành bắt đầu tản ra các phương hướng khác nhau, tìm kiếm dấu chân của những thành viên khác trong đội.

Thẳng đến hai ngày trước trận ước chiến, bọn họ mới tìm thấy hai người Hồ Quán và Diêu Minh Hi. Còn Hứa Tiểu Lan thì vì phát hiện nguyên khí dao động mà chủ động tìm tới khách sạn Đồng Phúc.

"Hay là chúng ta đến khách sạn Đồng Phúc để nghỉ ngơi, ban ngày chia nhau đi tìm người, buổi tối thì hội họp ở chỗ đó được không?" Trong quán rượu, Hiên Viên Thành uống chút rượu, chỉ khách sạn đối diện mà nêu ý kiến.

Khả năng thiết kế trận pháp của An Lâm và Tô Thiển Vân không cao, chỉ có thể ở một bên cắn hạt dưa.

Nói làm liền làm, An Lâm lập tức đi khách sạn Đồng Phúc đặt mấy căn phòng, sau đó nhìn Hiên Viên Thành bố trí trận pháp.

Ánh mắt Hiên Viên Thành sáng lên: "Biện pháp này rất hay! Người trên đại lục Chiến Khí không tu luyện nguyên khí, không cảm giác được nguyên khí dao động, dùng trận pháp này triệu tập đồng đội thì có tính bí mật rất cao!"

Ánh mắt Diêu Minh Hi nóng rực, mở miệng nói trước: "Anh An, theo tôi thấy, cuộc chiến hai ngày sau anh cứ quang minh chính đại đánh với Hư Minh Chiến Đế một trận, giẫm Chiến Đế ở dưới chân. Sau đó uy chấn thiên hạ, khiến mọi người khiếp sợ, rạng danh ngàn thu, chẳng phải rất vui sao?"

Hồ Quán đồng ý gật đầu: "Ừ, sau đó khuất phục luôn Tử Dương Chiến Đế và Bích Quỳnh Nữ Đế, thống nhất thiên hạ, xưng bá đại lục!"

An Lâm: "..."

Trong lòng hai tên não tàn này hắn chính là vô địch, nhất định có thể chinh phục thế giới.

Hứa Tiểu Lan thì lý trí hơn một chút: "Chúng ta không rõ chiến lực của Chiến Đế, nếu hắn là Hóa Thần hậu kỳ, cậu và Tô Thiển Vân còn có phần thắng. Nhưng nếu thực lực của hắn cao hơn một chút, ví dụ như có thể vận dụng Không Gian Chi Lực một cách linh hoạt, vậy thì quá nguy hiểm. Các cậu cũng không phải là bắt buộc phải đánh với Chiến Đế một trận, trận này thật sự không có ý nghĩa gì..."

Ý của Hứa Tiểu Lan rất rõ ràng, mục đích của bọn họ là lăng mộ Thủ Dương, chứ không phải là xưng vương xưng bá tại đại lục này, Chiến Đế khiêu chiến thì bọn họ cũng có thể cho hắn leo cây mà, lúc nên nhận thua thì cứ nhận thua thôi. Sau đó tập trung tìm đồng đội, tìm truyền thừa.

Hiên Viên Thành chìm vào trầm tư: "Hẳn là Đế Quốc Áo Tâm có không ít tài nguyên tin tức, khống chế được thế lực to lớn này cũng rất có ích đối với việc thu thập manh mối về lăng mộ của chúng ta. Nếu không tối nay chúng ta tiên hạ thủ vi cường (*)? Đấu cùng nhau vẫn tốt hơn đấu một mình."

Ý của tiểu đội trưởng cũng rất rõ ràng, đó chính là bất kể hắn khiêu chiến hay không khiêu chiến, trước hết mọi người cứ cùng nhau tiến lên, đánh bại Chiến Đế rồi tính tiếp.

An Lâm xoa cằm, trong lòng suy nghĩ.

Rõ ràng Chiến Đế muốn mượn trận chiến này để giết chết hắn, một ông già đã quen tự do nhảy nhót ở lãnh địa của mình muốn dạy dỗ đám tai họa ngầm không chịu phục tùng. Suy nghĩ đầu tiên của người thống trị chính là đập chết trước rồi nói, đây cũng là đường tắt để lập uy.

Hắn cũng điều tra tin tức có liên quan tới Chiến Đế, ghi lại cách thức ông ta ra tay, có thể nói nếu Chiến Thánh bình thường không nhường thì là một chiêu một giây, Chiến Thánh đỉnh phong có thể miễn cưỡng chống đỡ mấy chiêu, nhưng sau khi Chiến Đế sử dụng đại chiêu thì cũng sẽ trực tiếp bị giết chết. Mà trong miêu tả lại không có đề cập đến hiện tượng không gian xuất hiện trong chiến đấu, đây là chuyện duy nhất đáng để ăn mừng.

"Nếu thật sự có thể đánh bại Chiến Đế, đối với hoạt động sau này của chúng ta sẽ tốt hơn rất nhiều."

"Mặc dù hiện tại Hư Minh Chiến Đế sống một mình ở núi Tâm Cảnh, nhưng trong tình huống không rõ lực chiến đấu của ông ta, cho dù chúng ta cùng nhau đánh thì vẫn có chút không ổn thỏa." Rõ ràng An Lâm có chút do dự.

Hiên Viên Thành nghe vậy thì cười ha ha: "Mười triệu tấn bom Hy-đrô đã đủ ổn chưa?"

An Lâm, Hứa Tiểu Lan và Tô Thiển Vân run lên.

Bọn họ đã từng chứng kiến uy lực của mười triệu tấn bom Hy-đrô, có thể coi là hủy thiên diệt địa, sào huyệt tộc Kiến gần như bị tiêu diệt trong nháy mắt.

Không ngờ bây giờ Hiên Viên Thành lại nắm giữ mười triệu tấn bom Hy-đrô, đây chính là vũ khí diệt vong đó nha!

"Đây chính là bảo vật tôi dùng rất nhiều linh thạch để đổi lấy, là lá bài tẩy lớn nhất của tôi, rốt cuộc có muốn chơi một trận hay không?" Hiên Viên Thành hưng phấn mở miệng.

Cơ mặt An Lâm giật giật, từ lúc nào mà lá bài tẩy của anh Thành đã biến thành bom Hy-đrô rồi...

Hắn nghĩ một hồi, đến cùng thì hạ quyết tâm:

"Được, vậy hãy để cho đại lục dị giới này, để cho Hư Minh Chiến Đế này nếm thử khoa học kỹ thuật đen (**) của trái đất chúng ta đi!"

Chú thích:

(*) Tiên hạ thủ vi cường: ra tay trước thì chiếm được lợi thế.

(**) Khoa học kỹ thuật đen: khoa học kỹ thuật phục vụ cho những công việc xấu xa, không công khai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận