Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1553: Thần hoàn trợ công tốt nhất

Thật ra thì An Lâm không nghĩ quá nhiều, Chu Tước Cảnh cứu hắn rất nhiều lần, hắn thấy Chu Tước Cảnh còn sống, trong lòng cảm kích đến mức không cách nào biểu đạt, lập tức hiến ra một nụ hôn này.

Hôn một cái tấm gương mà thôi.

Cũng giống như một cái khuyên tai ngọc rơi xuống mặt đất không vỡ, người khác nhặt khuyên tai ngọc lên, hôn một cái, sau đó cám ơn trời đất, đại khái tình huống cũng không khác biệt cho lắm.

Sau đó, Chu Tước Cảnh lập tức bùng nổ!

Cả tấm gương đều chấn động kịch liệt.

"Cái con mẹ nhà anh! An Đại Ngu! Anh điên rồi hả?"

"Anh... anh..."

"Nụ hôn đầu của tôi... hu hu hu..."

Làm sao mình biết mặt kính tấm gương, lại chính là miệng của cô ấy chứ?

Trong lòng Thiên Thần Lâm Ngọc thì lại hiện lên một luồng cảm xúc tức giận vì bị không để ý tới.

Không đúng, trọng điểm không phải là cái này.

Vẻ mặt của An Lâm trở nên méo mó.

Đây là bị mình hôn cho tự kỷ luôn hả?

"Cho dù ngươi có thể dùng phong quyền hành tránh né công kích của ta thì sao chứ, sau khi thành lập liên kết nhân quả, ta giết chính mình, chẳng khác nào giết ngươi, ngươi còn có thể trốn như thế nào hả?"

Chu Tước Cảnh khóc một trận, sau đó trực tiếp không nói lời nào, giống như đã chết vậy.

Đối thủ hoàn toàn không thèm để ý đến sự tồn tại của cô, ngược lại còn đi hỏi han ân cần một cái tấm gương, thậm chí còn thồn "thức ăn cho chó" vào miệng cô... Bị một cái tấm gương thồn thức ăn cho chó, đây là cái loại cảm giác gì?

Con mẹ nó cô chỉ là một cái tấm gương, còn có nụ hôn đầu?

An Lâm: "..."

Này... Thế này cũng quá không khoa học rồi!

Máu tươi thuần sắc trắng vẩy ra.

Trọng điểm là, không phải là mình chỉ hôn một tấm gương thôi sao?

Mặt Thiên Thần Lâm Ngọc lộ vẻ thống khổ kêu thảm thiết một tiếng, bàn tay xuyên vào cơ thể, máu tươi giống như sữa bò bao trùm ở trên con dao.

"Đi chết đi!" Thiên Thần Lâm Ngọc nổi giận gầm lên một tiếng, một tay bao trùm thần huy kim sắc, chợt đâm vào trái tim của cô, nhe răng cười nói, "Ha ha ha... Tiếp tục trốn đi!"

Phụt!

"Chủ nhân!"

"Sư phụ!"

Các bạn bè bên ngoài chiến trận, thấy một màn như vậy, đều giật nảy mình.

Cô rất thống khổ, nhưng lại mang theo một loại cuồng nhiệt cực đoan, nhìn An Lâm với vẻ mặt mong đợi, hy vọng có thể thấy chàng trai thống khổ kêu thảm thiết.

Một tiếng nổ vang dội.

Đây là cảm giác trái tim tan vỡ!

Trên mặt An Lâm, Phượng Hoàng, Thiên Thần Lâm Ngọc, đồng thời hiện ra vẻ khiếp sợ.

Tiếng kêu thảm thiết lần nữa vang lên.

Hoa máu vẩy ra.

An Lâm cũng rất khẩn trương, cho một viên tiên đan chữa thương vào miệng.

Bọn họ biết, Chu Tước Cảnh vỡ, rất có thể An Lâm sẽ dẫm vào vết xe đổ của Thiên Đế!

Trái tim mọi người đều nhói lên.

"Đùng đùng!"

Diệp Linh đang xem cuộc chiến ở phía xa, nắm chặt bàn tay nhỏ bé, đầy mặt lo lắng nói.

"Thánh Tổ đại nhân!"

"Bạn học An Lâm!"

"Anh An!"

Bọn họ đều nhìn vị trí trái tim của Thiên Thần Lâm Ngọc, nơi đó lại nở rộ một đóa hoa máu, nhuộm trắng áo bào kim sắc, thoạt nhìn thê thảm mà đẹp đẽ.

Cái tiếng hét thảm kia, chính là Thiên Thần Lâm Ngọc phát ra.

"Hả hả hả?"

"Đây... Đây là cái tình huống gì?"

An Lâm trừng lớn hai mắt, nhìn trái tim Lâm Ngọc liên tục phát nổ hai lần, nhìn trái tim của cô ta như thật sự hết thuốc chữa...

"Chẳng lẽ là..."

An Lâm hồi tưởng lại Chu Tước Cảnh, đang nhớ lại thuật pháp bắn ngược kia.

"Mặc dù Tiểu Tước đã vỡ rồi, nhưng hiệu quả của thuật pháp bắn ngược vẫn còn ở đây. Tiểu Tước bắn ngược nguyền rủa nhân quả của Thiên Thần Lâm Ngọc cho chính Thiên Thần Lâm Ngọc, khiến cho chính cô tự khóa lại mình, thành lập liên kết!"

"Sau đó một khi Thiên Thần Lâm Ngọc thương tổn tới chính mình, là có thể thông qua lực lượng tối tăm trong nhân quả, lần nữa chuyển cái luồng thương tổn này lên người mình, tạo thành công kích gấp đôi, cũng có thể gọi là tự công tự thụ!"

Kết quả là, Thiên Thần Kiều Tư suy yếu không ngăn được kia công kích mạnh mẽ liên tiếp không ngừng, thương thế càng tăng thêm, chỉ có thể thêm lực lượng lớn đểkhôi phục thương thế, sau đó lại không ngăn được công kích, cứ thế tựa như tuần hoàn ác tính...

Thân thể và thần hồn Thiên Thần Kiều Tư đều bị thương nặng, chỉ có thể không ngừng nghiền ép lực lượng của mình, vừa khôi phục thương thế, vừa chống chọi trước công kích của ba vị đại năng siêu cấp là Thiên Đế, Hắc Linh Xà và Bạch Linh Xà liên thủ công kích.

Cuộc tiến công còn đang kéo dài điên cuồng.

Nhờ cái thần hoàn thứ tám trợ công, càng là nhờ thao tác hài hước của hai đại thiên thần, rốt cuộc đám người An Lâm và Thiên Đế cũng thấy được ánh rạng đông thắng lợi.

Đây không phải là nguyền rủa thì là cái gì?

Một kẻ thì suýt nữa khiến cho hình thần của chính mình cũng bị tiêu diệt, một kẻ thì liên tục đâm vào trái tim của chính mình hai lần.

An Lâm không nói hai lời, vận chuyển phong quyền hành, chợt chém tới phía Thiên Thần Lâm Ngọc!

Thiên Thần Lâm Ngọc bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là thả ra một phần lực lượng ngăn cản công kích của An Lâm.

Phượng Hoàng cũng là nhanh chóng nắm bắt lấy cơ hội, lúc này cũng há mỏ phun một hơi, Niết Bàn Phá Thiên Viêm tái hiện thế gian, nuốt chửng thiên địa!

Thiên Thần Lâm Ngọc vốn đang có ưu thế rất tốt, hôm nay trong nháy mắt đã biến thành hoàn cảnh xấu, chỉ có thể vội vàng ngăn cản thế công như cuồng phong bạo vũ của hai đại lão.

Mà hết thảy những điều này, đều là bởi vì sai sót lúc cô thi triển nguyền rủa nhân quả...

Giờ phút này, đám người Hiên Viên Thành và Khả Khả Tư Đế vừa vui vẻ, vừa không nhịn được mà phỉ nhổ.

Thiên Thần Lâm Ngọc và Thiên Thần Kiều Tư, ở thời điểm phóng ra bảy cái thần hoàn, đều mãnh liệt như chó, vất vả lắm mới mở ra được thần hoàn thứ tám, thi triển nguyền rủa nhân quả, tình thế lập tức đảo ngược! Biến thành hai đại thiên thần Lâm Ngọc và Kiều Tư bị đánh như chó...

Đúng thật không hổ là nguyền rủa nhân quả?

Chỉ có điều không nguyền rủa kẻ địch, mà là mình!

"Xem chiêu, Thiên Nhận!"

An Lâm thấy một màn như vậy, sao có thể làm cho cô được như ý?

Trong lòng Thiên Thần Lâm Ngọc như có hàng vạn con thần thú chạy qua, quả thực là kích thích đến mức khiến cô muốn chết, sau khi làm rõ chân tướng ở trong khoảng thời gian vô cùng ngắn, thần hoàn màu xanh lá ở phía sau bắt đầu điên cuồng phóng ra ra lực lượng chữa trị, muốn khôi phục trái tim bị thương.

Hiện giờ cô chỉ có một suy nghĩ đảo quanh ở trong đầu, con mẹ nó chứ, vừa nãy ta đã làm những gì?! Ta giết chính mình hai lần? Mua một tặng một?

Thiên Thần Lâm Ngọc nghe thế thì rất khó chịu, lại phu ra một ngụm máu tươi.

An Lâm hưng phấn nói.

Thiên Thần Lâm Ngọc cũng không khá hơn chút nào, rõ ràng An Lâm đã như đèn cạn dầu, nhưng vẫn cố chống chọi liên tục dùng năm lần Thiên Nhận với cô, liều mạng muốn bào mòn cô đến chết.

Nhưng không thể không nói, hiệu quả vô cùng tốt.

Thiên Thần Lâm Ngọc có hai lần không kịp phóng ra lá chắn bảo vệ nhiều lớp, lực lượng Thiên Nhận còn sót lại xuyên qua cơ thể, chém thân thể của cô ra thành hai vết thương rất là nặng.

Hiển nhiên là tình cảnh của hai vị thiên thần đã vô cùng hỏng bét, bị đánh bại là chuyện sớm hay muộn thôi. Trừ khi lực lượng của bọn họ còn có thể tăng vọt thêm lần nữa, đạt được lực lượng thần hoàn mới, nếu không thì không cách nào thay đổi cục diện.

Như vậy, những thiên thần này còn có thể còn lại những thần hoàn nào nữa không?

Bất kể là mọi người đang xem cuộc chiến, hay là đám người An Lâm và Thiên Đế đang chiến đấu, trong lòng đều cũng có một loại nghi ngờ như vậy. Mà cái mối nghi vấn, tựa như một tòa núi lớn, đang đè nặng trong lòng mọi người.

Không có ai biết Thiên Thần cảnh giới Thiên Nhân tộc, có thể mở ra bao nhiêu cái thần hoàn.

Thế nên, không có có ai dám nói, cuộc chiến đấu này bọn họ thắng chắc.

Ầm!

Một cột sáng kim sắc giáng xuống từ trên trời, đánh cho Thiên Thần Lâm Ngọc không kịp tránh né lún sâu dưới mặt đất.

Phượng Hoàng mở rộng hai cánh, vẻ mặt cao ngạo nhìn xuống thiên thần nằm dưới đất.

Thiên Thần Lâm Ngọc tựa như thần linh ngã xuống phàm trần, toàn thân tràn đầy vết thương và vết cháy đen, thoạt nhìn thê thảm hại chật vật đến tột độ, vùng hư thối trên cổ tay đã khuếch tán ra khắp cánh tay bạch ngọc.

Không có ai chú ý tới, con ngươi của cô đã dần dần từ màu vàng ròng biến thành màu đen nhánh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận