Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2388: Bất khả chiến bại trên thế giới

An Lâm nghĩ đủ biện pháp điều không thể phá lồng ánh sáng. Hắn chỉ có thể xuyên qua lồng ánh sáng nửa trong suốt, trơ mắt nhìn nữ thần Quang Minh thi triển thuật pháp.

"Thiên thần thuật : Nhất Niệm Vạn Giới Quang."

Đôi mắt của nữ thần Quang Minh như bao hàm tình cảnh vạn giới, mái tóc dài bạch kim nhẹ lay động, thoắt ẩn thoắt hiện như tơ sáng,

nối liền tất cả chư thiên có thể kết nối.

Bầu trời đại lục Thái Sơ biến thành một vùng

trắng xóa.

Hàng tỉ chúng sinh đều có cảm giác cực kỳ thoải mái, chẳng qua cùng với cảm giác thoải mái, chúng nó lại cảm giác như có một luồng ánh sáng khóa chúng lại.

"Cảm giác bị giám thị thật không tốt nha..." Lục Áp Đạo Quân rung đùi đắc ý nói.

Cũng không biết đòn tấn công đã xuyên qua không gian thế nào, khi ánh sáng Thái Sơ dưới hình bàn tay xuất hiện thì nó đã xé rách mảnh đất Vô Trần, hung hăng nện lên ngực Trần Trần!

Chỉ một kích, đã đánh người đứng thứ hai trong liên quân Phá Thiên rơi xuống mặt đất!

"Vô Trần Vô Quang!" Hai con ngươi hắn dừng lại, sức mạnh Vô Trần có thể ăn mòn đất trời cũng bám lên trên trường mâu Phá Thiên, nhanh chóng phân giải ánh sáng Thái Sơ bên trên.

Ngực Trần Trần bị bàn tay đánh ra một động máu, cơ thể bị sức mạnh khủng bố đánh mạnh rơi ầm xuống đất.

Cấp bậc sức mạnh của nữ thần Quang Minh đã đạt tới trình độ ngay cả Đạo Đức Thiên Tôn cũng phải chùn bước.

Trên trời truyền đến tiếng nổ kịch liệt.

"Tất cả ánh sáng đều phục vụ và thiên thần Quang Minh, vô hạn lại vô tận, không có bắt đầu cũng chẳng có kết thúc... Số lượng này... Thật vượt quá sức tưởng tượng..."

"Không ngoan, phải diệt trừ." Nữ thần Quang Minh vô cảm nói.

Sắc mặt Trần Trần lại thay đổi, hắn phát hiện mâu Hắc Bạch Phá Thiên trong tay cũng đã bị ánh sáng Thái Sơ bao phủ, nó đang từng bước ăn mòn độ bén nhọn của Hắc Bạch Phá Thiên.

"Đây thật là sức mạnh một cơ thể có ý thức có thể khống chế sao? Rốt cuộc Bàn Cổ đã tạo ra loại quái vật gì chứ." Đạo Đức Thiên Tôn cũng vô cùng hoảng sợ, sức chiến đấu trước mắt đã vượt qua sự tưởng tượng của ông, dù ông muốn nhúng tay cũng không thể nhúng.

Một tiếng nổ mạnh vang lên.

mạnh.

Nữ thần Quang Minh khẽ nhíu mày, đánh Trần Trần một cái.

"Nhanh! Giữ đại trận Phá Thiên hoạt động! Chúng ta thật vất vả mới đến bước này, không được từ bỏ!" Cổ Long Đế cao giọng hô to, cổ vũ các thành viên trong liên quân Phá Thiên, đồng thời dùng hết sức rót chân ý phá thiên và toàn bộ sức mạnh trong cơ thể vào đại trận.

Ầm ầm ầm...

Trường mâu Hắc Bạch Phá Thiên đâm vào Thiên Đạo đã không còn Trần Trần giữ, mơ hồ xuất hiện dấu hiệu bằng diệt, đang chấn động

"Là các Thiên tử hậu tuyển! Bọn họ cũng tới giữ đại trận Phá Thiên!" Có thành viên liên quân Phá Thiên đỏ mắt nói.

Cùng lúc đó, từng sức mạnh cường hãn bắt đầu phủ xuống tấn công Lưu Li điện.

Sức mạnh cường đại do bọn họ gom lại, dung nhập vào đại trận Phá Thiên, thế mà thật sự giúp mâu Hắc Bạch Phá Thiên bị ánh sáng Thái Sơ vây chặt ổn định lại, làm lợi khí phá thiên đang bên bờ tan vỡ có dấu hiệu sống lại lần nữa.

"Phá thiên!!"

"Aa a a...!"

"Phá thiên! Phá thiên!"

Trường mẫu được liên quân Phá Thiên đặt kỳ vọng cao vỡ vụn thành vô số mảnh nhỏ ngay tại chỗ, hóa thành một vòng tròn năng lượng

Nhưng rồi, một tiếng nổ chói tai, cuối cùng vẫn lôi họ về hiện thực.

Thành viên liên quân Phá Thiên điên cuồng thúc giục lực lượng trong cơ thể, muốn tiếp tục giữ trường mâu Phá Thiên.

Các thành viên trong liên quân Phá Thiên đồng thanh hô to, cắn răng, phóng thích toàn bộ lực lượng trong cơ thể, để giữ trường mẫu Hắc Bạch Phá Thiên không bị vỡ. Dù họ đã không thấy hi vọng gì nữa, nhưng họ vẫn thủ vững vị trí của mình, chiến đấu đến cùng.

"Chống cự ư, nực cười." Nữ thần Quang Minh lắc đầu, một tay vung lên, ánh sáng Thái Sơ lại lần nữa xuyên thủng không gian, chạm vào trường mẫu Hắc Bạch Phá Thiên.

Kim quang đâm vào mâu, trường mầu như chịu phải sức mạnh gì đó vô cùng kinh khủng, thân lập tức xuất hiện đầy vết nứt.

"Kiên trì giữ vững!"

Bất Diệt Thần Hầu, thánh thiên sứ tám cánh, nữ vương Ám dạ Tinh linh, Ma thần ma khí ngập trời...

Một đám mạnh đến giúp liên quân Phá Thiên, trong lúc biết không thể chiến thắng kẻ địch trước mắt, vẫn chọn đứng ra, đứng trên mặt đối lập với Quang Minh.

"Có ngài Tây Lý Nhĩ tiên phong, chúng ta cứ theo chân hắn, há có gì để sợ?!" Tư Vũ Ma Đế hô lớn.

"Yên tâm đi, lão Tôn tôi nguyện theo liên quân Phá Thiên chiến đấu hết mình, cùng vào sinh ra tử!" Đấu Chiến Thắng Phật thả chân ý nghịch thiên của Bất Diệt Thần Hầu ra, cười ha hả.

đen trắng và bắt đầu khuếch tán tấn công ra xa.

Phản phệ khủng bố cũng theo tới, dừng trên người những thành viên liên quân Phá Thiên liên kết với đại trận Phá Thiên, khiến thân họ như bị búa tạ nghiền nát, liên tục hộc máu lảo đảo rơi xuống đất.

Bầu trời vỡ ra chuyển sang màu bạch kim, chiếu vào mắt họ lại là nỗi tuyệt vọng khôn xiết.

"Xong rồi... Trường mầu chúng ta dùng phá thiên đã bị hủy..."

"Không, chẳng lẽ chúng ta cứ thất bại thế sao? Rõ ràng rất vất vả mới kiên trì đến tận đây... Cứ như vậy bị thiên thần Quang Minh nghịch chuyển sao?"

Đối mặt với thiên thần Quang Minh, trong lòng họ đều xuất hiện cảm giác vô lực khó thể kìm nén.

Quá mạnh, mạnh đến vô lý.

Dù bọn họ có nỗ lực thế nào, thiên thần Quang Minh chỉ cần phất tay đã nghiền sạch những nỗ lực của họ, không để lại chút vết tích nào.

"An Lâm!" Đề Na nhanh chóng quay về phía An Lâm, kiếm thế giới Thần Kính trong tay bùng nổ tỏa ra luồng sáng lạ kỳ, muốn phá lồng ánh sáng đang vây khốn An Lâm kia.

Nữ thần Quang Minh nhìn thấy liền công ngón búng một cái về phía Đề Na.

Quang thân Đề Na đột ngột xuất hiện vô số cột ánh sáng Thái Sơ cực kỳ cứng rắn ngang dọc đan xen nhau, hai cánh Đề Na chợt rung lên, muốn tiện lao ra khỏi vòng vây, thế nhưng tốc độ hình thành của lồng ánh sáng nhanh hơn cô nhiều, chớp mắt đã tạo nên nhà giam kín không kẽ hở, cắt đứt tất cả liên hệ với lực lượng!

"Grào!!" Cùng lúc đó, Chân Long bay ngang trời, Chu Tước ngũ sắc vờn quanh Chân Long, dẫn theo hỏa nguyên bàng bạc tựa như biển của Long Tước đột nhiên đâm vào nữ thần Quang Minh trong chớp mắt nữ thần đánh về phía Đề Na!

Àm!!!

Hai thánh thú hợp lực công kích, sinh ra đòn tấn công với sức mạnh trước đây chưa từng có.

Nữ thần Quang Minh đứng lặng hồi lâu trên trời cao, bình thản nói.

Cô gái áo xanh tự thiêu tinh huyết quanh thân, phóng một kích mạnh nhất về phía thiên thần Quang Minh.

Nhưng ánh sáng kia, giữa trung tâm vụ nổ, chính giữa lỗ đen, không chút sứt mẻ, chói mắt như vậy, khó lay chuyển như vậy...

Thiên thần Quang Minh vốn định dùng một cái tát nghiền nát Hứa Tiểu Lan, nhưng nghĩ tới An Lâm lại tùy tay bắn một cái, tiếp tục dùng lồng ánh sáng nhất người phụ nữ vừa gây sốc cho chúng sinh vũ trụ kia.

Thiên thần Quang Minh làm xong tất cả những việc này cũng không tiếp tục bổ đao xuống Lưu Li Phá Thiên điện. Trái lại, cô đưa mắt nhìn phía trời cao, lại từ trời cao quan sát đại lục Thái Sơ, quan sát hàng trăm hàng tỉ chúng sinh chư thiên vạn giới, thu tất cả vào đáy mắt, như vị thần tối cao quan sát hạ giới.

Toàn trí toàn năng.

Khống chế hết thảy.

Dù là nhỏ bé như phàm nhân hay là cao thâm như thần Sáng Thế, tất cả sinh mệnh trên thế gian, đối với cô của giờ phút này, đều không có gì uy hiếp.

Cô có thể làm mọi thứ mình muốn.

"Như vậy... Kế tiếp, ta nên hoàn thành sứ mệnh của mình..."

Đó là cú đánh đủ để nghiền nát thần Sáng Thế, nguyên lực siêu thoát mờ mịt lại bá đạo vô song của Long Tước nổ ầm ầm, hỏa nguyên lập tức nổ bay đất trời tạo ra một lỗ đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận