Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1403: Tên lửa chở người phi hành lên không trung

Ngoài cửa ra vào của bí cảnh.

Bỗng nhiên xuất hiện thêm một chiếc tên lửa thật lớn.

Vỏ ngoài toàn thân trắng toát, đầu nhọn màu đỏ, còn có hai cánh màu vàng nửa trong suốt.

An Lâm đang bị một sợi tơ vàng cột chặt ở bên ngoài tên lửa, gió lạnh thổi tới trước mặt, thổi đến rối loạn lọn tóc của hắn, giống như dị giáo đang tiếp nhận trừng phạt, lập tức bị đưa lên trời.

Vẻ mặt hắn xám xịt nhìn Bạch Lăng ở bên dưới: "Đây chính là 'để tôi ngồi tên lửa' như lời cô nói hả? Ngồi tên lửa của nhà cô chính là ngồi như này sao?!"

Cột thân thể vào phía ngoài tên lửa, sau đó "ngồi" tên lửa cùng nhau bắn lên trời cao, bạn tin được không?

Gương mặt thanh lệ của Bạch Lăng hiện lên một nụ cười chờ mong: "Tôi thiết kế Tử Tinh số một này, chỉ là thành phẩm ban đầu, không có công năng chở, anh dùng tạm đi."

"Cái loại tạm bợ này có chút đáng sợ, tôi thật sự sẽ không chết sao?" An Lâm thấp thỏm trong lòng.

"Người khổng lồ An Lâm, anh muốn đi đánh nhau, vì sao lại không mang theo tôi!"

"Mau nhìn đi, tông chủ của chúng ta bị trói ở trên tên lửa kìa!"

"Đi đi, mau đưa tôi lên trời cao!" An Lâm hít sâu một hơi, mở miệng nói.

"An Lâm, lần này anh đừng nghĩ đến việc đối mặt một mình, em cũng có thể giúp anh nữa!" Hứa Tiểu Lan cũng ngự kiếm bay đến, thoáng qua như bóng hình của một con hồng nhạn đang bay lượn.

Nghe xong, hình như là đạo lý này.

Bởi vì tên lửa khá lớn, không ít đệ tử tông môn cũng đã nhìn thấy tên lửa kỳ lạ kia, bắt đầu bàn tán sôi nổi, đồng thời cũng vô cùng tò mò.

"Bây giờ anh đã là một đại năng Phản Hư rồi, còn sợ những vật này sao? Không sợ bị mất mặt hả?" Bạch Lăng có phần xem thường nói, "Hơn nữa, đây không phải tranh thủ thời gian ư, cứ coi như là vì Khả Khả Tư Đế bọn họ, cũng phải làm được như vậy chứ."

"Đây là muốn làm gì vậy, muốn xông ra khỏi đại lục Thái Sơ, bay về phía biển sao hả?"

Mẹ kiếp! Vì Khả Khả Tư Đế bọn họ, liều mạng vậy!

An Lâm: "..."

Một tinh linh cực kỳ xinh đẹp từ đằng xa bay tới, trên mặt mang vẻ quan tâm.

Kẻ thù mà hắn phải đối mặt rất có thể là những vị đại năng cấp Hợp Đạo, mang theo mấy người Hứa Tiểu Lan thật sự là quá nguy hiểm. Chung quy thì, mặc dù Hứa Tiểu Lan đã trở lại mạnh hơn nhưng cũng chỉ không có địch thủ dưới cấp Hợp Đạo thôi, mà kẻ thù bây giờ lại chính là cảnh giới Hợp Đạo!

Đúng lúc này, xa xa truyền đến tiếng nói.

Bạch Lăng nghe vậy lập tức nói: "Mười, chín..."

"Cảm giác có chỗ nào đó không đúng lắm, tên lửa hàng không chở khách của nhân gian lại bay lên bầu trời như thế này sao?"

An Lâm nhìn thấy Đề Na và Hứa Tiểu Lan bay tới, lập tức mở miệng nói: "Châm lửa!"

Tốc độ của Đề Na và Hứa Tiểu Lan cực nhanh, lập tức vọt tới trước mặt An Lâm, đều muốn ôm lấy tên lửa thật chặt cùng bay lên trên trời cao.

An Lâm tức giận đến nghẹn lại: "Tôi bảo cô lập tức châm lửa, không phải bảo cô đếm ngược nhanh hơn!"

Tên lửa phóng ra, sao có thể không có biện pháp bảo vệ xung quanh được chứ?

Lúc này còn đếm ngược làm cái gì nữa, chê đám người Hứa Tiểu Lan chạy tới không đủ nhanh hay sao hả?

An Lâm bị tên lửa kéo, một đường bay thẳng lên trời xanh!

Mặt An Lâm xám xịt lại, thúc giục nói: "Lập tức châm lửa đi!"

Tứ Cửu Tiên tông, đám đệ tử vây xem đều sợ ngây người.

Cảm giác quá tải mãnh liệt khiến cho An Lâm không nhịn được hét lên.

"A a a a...!"

Bạch Lăng nghe vậy lập tức đẩy nhanh tốc độ của lời nói hơn: "Tám bảy sáu năm..."

Cái không gian phòng ngự này của cô, đại năng cấp bậc Phản Hư hoàn toàn không có khả năng phá vỡ nó

Uỳnh rầm rầm...

Dưới đáy tên lửa phát ra tia sáng cực kỳ chói mắt, phản lực khiến tên lửa nhanh chóng bay lên bầu trời. Đồng thời, đôi cánh ánh sáng màu vàng hơi mờ ở hai bên tên lửa kéo dài ra hơn một nghìn mét, bắt đầu đập đập giống như cánh chim, lực đẩy mạnh mẽ không biết từ đâu ra bắt đầu xuất hiện.

Bạch Lăng mặc kệ hắn, hắn sao có thể hiểu được cảm giác thiêng liêng thần thánh và nghi thức khi phóng tên lửa ra chứ, nếu như ngay cả nhiệm vụ đếm ngược quan trọng nhất nhất cũng không có, như vậy tên lửa phóng ra sẽ không có linh hồn đấy.

"Bốn ba hai một, châm lửa!" Bạch Lăng mỉm cười, hoàn thành thời gian đếm ngược châm lửa.

Bọn họ giống như đâm vào một bức tường vô hình, dù có sử dụng năng lực xé rách không gian thì cũng không thể phá vỡ nó.

Nhưng vào lúc này, một hàng rào không gian đột nhiên ngăn chặn hai người đang vọt tới.

"Mau nhìn kìa, hiện trường phát sóng trực tiếp cảnh bay lên bầu trời của tông chủ nhà chúng ta nha!"

"Tiểu Lan các chủ với Đề Na các chủ đã đuổi theo rồi!"

"Thật nhanh, họ có thể đuổi theo sao?"

"Được hai người đẹp tuyệt thế đuổi theo, đột nhiên cảm thấy tông chủ thật hạnh phúc."

"Đây chính là hỏa tiễn chở người trong truyền thuyết sao? Cảm thấy rất kích thích..."

An Lâm được tên lửa mang theo bay lên bầu trời theo hình xoắn ốc, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Hứa Tiểu Lan và Đề Na cũng muốn đi theo cùng, nhưng lại không dám cưỡng ép phá vỡ phòng ngự của tên lửa, sợ rằng một người không lưu tay mà chém tên lửa, chẳng phải sẽ làm chậm trễ đại kế cứu vớt đám người Khả Khả Tư Đế sao?

Hứa Tiểu Lan vừa tức vừa vội, hốc mắt đều đỏ lên: "An Lâm anh là tên khốn kiếp! Em rõ ràng sẽ không cản trở anh, tại sao anh lại không chịu đưa em đi cùng!?"

An Lâm nghe vậy chợt nghẹn lời, lớn tiếng nói: "Anh đi một chút rồi sẽ trở về, rất nhanh thôi, chờ anh trở lại!"

Thực sự đánh nhau với mấy vị đế vương Huyết tộc là không thể nào, cũng không có khả năng chiến thắng bọn họ được. Hắn có kế hoạch của riêng mình, nhưng nếu kế hoạch này có nhiều người tham gia lại không dễ thực hiện, cho nên vẫn nên chiến đấu đơn lẻ thì tốt hơn.

Trước khi An Lâm ngồi trên tên lửa đã mở bùa Truyền Âm liên hệ với Thiên Đế.

Bạch Lăng cũng có chút thất bại: "Phòng ngự tên lửa của tôi, rõ ràng là dưới Hợp Đạo không thể phá vỡ mà, tại sao lại bị một tinh linh cảnh giới Phản Hư xuyên qua được chứ?"

Hứa Tiểu Lan nhìn thấy An Lâm đã biến mất, rưng rưng muốn khóc: "Cánh cứng rồi nên không cần em nữa đúng không?"

Trong lúc buồn bực, tên lửa "Ô...ô...Ân...g" lên một tiếng, tăng tốc đến mức tận cùng, bản thể cao lớn như rơi xuống mặt nước, chui vào bên trong không gian, biến mất giữa khoảng trời đất này.

An Lâm quả thực bó tay rồi, bị tơ vàng quấn quanh khóa lại toàn thân thì cũng thôi đi, bây giờ cả cổ cũng bị Đề Na khóa lại, còn có tự do hay không hả.

Hiện giờ An Lâm đang tranh thủ thời gian ngồi lên trên lửa để phóng đến đúng lúc.

"Tọa độ đã xác nhận, quỹ đạo đã xác nhận... Tiến vào hình thức Kim Thoa." Một giọng nói máy móc đột nhiên truyền đến, ngay sau đó tên lửa bộc phát ra ánh sáng màu vàng vô tận, bao phủ toàn thân An Lâm.

Đồng thời, ở trên đỉnh đầu của tên lửa, sóng không gian giống như gợn sóng khuếch tán khắp trời đất.

"Người khổng lồ An Lâm!" Một giọng nói từ xa đến gần, trong trẻo mà lại dễ nghe.

An Lâm quay đầu lại, nhìn thấy một tinh linh nhỏ, toàn thân hiện lên từng đợt Thần phù.

Trong nháy mắt, ngay cả sức mạnh của An Lâm cũng bị biến mất trong tầm nhìn của tiểu tinh linh.

Nhưng đột nhiên cái cổ lại bị một cánh tay ngọc ngà ghìm chặt, cảm giác như sắp tắt thở tới nơi vậy.

"Đờ mờ! Cô muốn mưu sát tôi sao?" An Lâm sợ hãi kêu lên một tiếng.

"Hì hì hi... Anh không bỏ rơi Tiểu Na được đâu." Tiểu tinh linh cười tươi như hoa, một đôi tay ngọc ngà óng ánh mềm mại ôm lấy cổ của An Lâm thật chặt không chịu buông, đắc ý nói.

Giữa những siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo có thể cảm ứng lẫn nhau, nhưng An Lâm mới chỉ có cảnh giới Phản Hư, thừa dịp yếu ớt lẻn vào hoàn toàn không có vấn đề!

Hiện tại, Thiên Đế và Tử Vi Đại Đế đã xuất phát. Đại năng cấp bậc Hợp Đạo chạy với tốc độ cực nhanh, một bước ngàn dặm, không phải tốc độ mà người thường có thể tưởng tượng ra được. Tin rằng trước khi An Lâm đến, có thể bọn họ đã hấp dẫn được đám Đại Đế Huyết tộc đến chiến đấu rồi.

Nhưng Thiên Đế và Tử Vi Đại Đế lại rảnh, bọn họ sẽ chạy tới lãnh địa chính của Huyết tộc để làm việc, dụ dỗ đế vương Huyết tộc còn lại đến đó rồi phản kích. An Lâm liền thừa cơ lẻn vào vùng trung tâm Huyết tộc, tiến vào thánh địa Huyết Tổ cứu ba vị Thánh tử ra, sau đó sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để rút lui khỏi đó.

Ba vị Đại Đế đều có nhiệm vụ quan trọng khác, không thể nào phản hồi trong thời gian ngắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận