Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1605: Tình sử không dám nghĩ lại

Chúc Âm Lão Tổ đường đường là thần chí cao của Quỷ tộc giới Bỉ Ngạn lại thất tình?!

Pi! Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, hắn lại bởi vì thất tình mà hạ cảnh giới?

Bất kể là An Lâm, hay là Hứa Tiểu Lan, hay là Đề Na, cũng đều cảm nhận được một cảm giác hoang đường.

Bọn họ ngây ngốc nhìn người con trai mặc áo bào tím, không biết nên nói điều gì.

Đinh Hiểu Như dường như cũng không bất ngờ với phản ứng của họ, thật ra rất nhiều đại lão sau khi nghe thấy tin này thì đều mang vẻ mặt này, có người thậm chí còn kinh ngạc đến mức đánh nứt một ngọn núi thần.

Người con trai áo bào tím khẽ thở dài, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ nói: "Thất tình, chuyện mất mặt này đáng lẽ tôi không nên nói ra..."

An Lâm mặt lộ vẻ không hiểu: "Anh là thần linh cảnh giới Sáng Thế, làm sao nói hạ cảnh giới liền hạ cảnh giới rồi, thất tình làm hạ cảnh giới? Cái này cũng quá ấu trĩ rồi, căn bản không thể nào..."

Đinh Hiểu Như lại lắc đầu khẽ than thở giống như oán phụ khuê phòng, mở miệng nói: "Nếu như anh biết quá trình tình cảm của tôi thì sẽ không nghĩ như vậy."

"Đó là một buổi đêm trăng mờ..." Đinh Hiểu Như nhớ lại chuyện đã qua, vừa đau khổ cũng vừa hạnh phúc, chậm rãi kể về câu chuyện cũ: "Như vậy như vậy, như vậy như vậy!"

"Tôi vốn tưởng rằng tôi sẽ không yêu ma nữ, tôi là thần chí cao của Quỷ tộc, tầm mắt hoàn toàn khác sinh linh phàm tục, nhưng cô ấy đặc biệt như vậy, tôi đột nhiên không kịp phòng bị, cũng không có cách nào tự kiềm chế..."

An Lâm: "..."

Đề Na vừa nghe vừa rơi lệ: "Thật cảm động quá!"

An Lâm người con trai với khuôn mặt bình thường nhưng mang theo khí chất khó tả, nói một cách suy đoán: "Hình dáng anh thích nhất là hình dáng con người? Anh đã yêu một người con gái loài người?"

"Từng cọng cây ngọn cỏ, núi sông biển lớn, ngàn vạn sinh linh, tất cả xây dựng lên đều lấy từ ý tưởng phong phú và sở thích của cô ấy, vì vậy đều có bóng dáng của cô ấy. Đây là thế giới của tôi, cũng là thế giới của cô ấy..."

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đề Na, cùng dùng ánh mắt mong chờ tập trung lên người Đinh Hiểu Như, dường như đang nói: "Đại lão, xin bắt đầu diễn thuyết."

"Lý Y Doãn, cô ấy tu luyện thành Quỷ tiên, tuổi thọ tỉ năm, xuất hiện trước mặt tôi với hình dáng con người. Tôi tự nhiên cũng hóa thân thành hình dáng con người, suốt đời ở bên cô ấy."

Đinh Hiểu Như gật gù, lại lắc đầu: "Hình dáng tôi thích là hình dáng loài người, nhưng người tôi yêu không phải là người con gái loài người, mà là một ma nữ."

Ánh mắt Đinh Hiểu Như thăm thẳm, nhẹ giọng mở miệng nói: "Tôi chính là chúa tể của nơi vô cùng tối tăm, có thể thiên biến vạn hóa, biến hóa nhiều vô kể, mặt người thân rắn, mặt người thân rồng, minh hỏa thân quỷ... Những cái này chỉ là hình dáng thường thấy nhất mà tôi xuất hiện trước mắt người phàm, nhưng cũng không phải hình dáng tôi thích nhất..."

An Lâm và Hứa Tiểu Lan nghe đến mức viền mắt ửng đỏ.

Người con trai áo bào tím vừa nói, trên mặt bắt đầu hiện lên vẻ đau khổ.

Thần chí cao của Quỷ tộc yêu ma nữ, không có vấn đề gì cả!

An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Đề Na lại có chút phấn chấn, thầm nghĩ cuối cùng cũng nói điểm chính rồi!

Đinh Hiểu Như nói tiếp: "Mấy người không thể nào tưởng tượng được tôi yêu cô ấy sâu đậm như thế nào đâu. Tôi là thần linh cảnh giới Sáng Thế, thế giới Hoàng Tuyền Lưu Ly chính là thế giới mà tôi tạo ra, tất cả mọi thứ bên trong thế giới đều là dựng lên vì cô ấy!"

"Tôi vốn tưởng rằng tôi sẽ cùng cô ấy yêu thương nhau đến hết đời..."

"Hay là bởi vì tôi hóa thành hình dáng loài người quá lâu nên cũng có một loại cảm giác động lòng đối với cô ta, đương nhiên cảm giác này là từ góc độ thưởng thức cái đẹp mà động lòng, giống như khi nhìn thấy một bức tranh rất đẹp, cái này không liên quan đến tình cảm." Đinh Hiểu Như mở miệng giải thích.

"Tôi nắm tay Y Doãn đi dạo trong biển hoa này... Đột nhiên có một người con gái thân mặc trang phục rực rỡ màu sắc từ trên trời bay hạ xuống, tiên khí quanh quẩn, chói lọi."

An Lâm: "???"

Khóe miệng An Lâm hơi vừa co lại, giới Bỉ Ngạn này căn bản là không có mặt trời, lúc nào cũng là đêm trăng mờ, sao cứ phải dùng tính từ này chứ, rất lãng mạn sao?

"Để tránh nghi ngờ, tôi cũng cố gắng tránh tiếp xúc nhiều với cô ta, vì vậy mấy ngày đó, đều là Y Doãn với cô ta ở chung, hai người thân nhau rất nhanh, không bao lâu đã trở thành chị em tốt không có gì giấu nhau rồi..."

"Đó cũng là một đêm trăng mờ..." Đinh Hiểu Như tiếp tục nói.

Vị thần chí cao của Quỷ tộc này, cả người run rẩy, giống như đang nhớ lại cơn ác mộng gì đó.

"Mãi đến tận một ngày, mãi đến tận một ngày..."

"Lúc đó tôi cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy Y Doãn tìm được một người bạn tốt, còn đang vui mừng cho cô ấy."

Mặc dù hắn oán thầm không ngớt, nhưng vẫn kiềm chế mà nghe tiếp.

Hứa Tiểu Lan và Đề Na: "..."

Đây là cái khỉ gì vậy? Tình tiết vở kịch có phải là có chỗ nào không đúng vậy!

Hai tay Đinh Hiểu Như nắm chặt, dường như có chút tủi thân và không biết phải làm sao, mở miệng nói: "Cô gái kia nói là đến giới Bỉ Ngạn rèn luyện, đến giới Bỉ Ngạn tìm hiểu pháp tắc Thiên Địa, sau đó tôi cũng không cảnh giác lắm, người tới là khách mà, liền chiêu đãi cô ta mấy ngày."

"Không phải không thừa nhận, cô ta vô cùng xinh đẹp. Bất luận từ chủng tộc gì, góc độ gì phán xét, cô ta cũng đẹp như một tác phẩm nghệ thuật không giống phàm tục mà chỉ trên trời mới có. Sinh linh đối với phương diện thưởng thức cái đẹp vẫn có điểm chung ở mức độ nhất định..."

Đinh Hiểu Như trở nên càng thêm phiền muộn: "Tôi động lòng rồi, nhưng tôi không ngờ rằng, cô ấy còn động lòng hơn cả, trầm luân còn nhanh hơn tôi! Nếu tôi là trầm luân trên thị giác, thì cô ấy là cả thể xác và tinh thần đều bị cô gái kia chinh phục!"

Vừa nói, trong lòng hắn đã tự thêm tình tiết đằng trai bởi vì dung mạo tuyệt thế của tiên nữ mà thay lòng đổi dạ, do vậy mà làm tổn thương trái tim của đằng gái, đến cuối cùng mới phát hiện chân ái lại chính là người con gái ban đầu, sau đó mãi đến tận khi mất đi rồi mới hối tiếc không kịp.

"Sau đó thì sao? Chắc không phải là anh thay lòng đổi dạ chứ?" An Lâm truy hỏi.

An Lâm, Hứa Tiểu Lan cùng Đề Na, đều cảm thấy tâm trạng hăm hở, hiển nhiên cũng khẩn trương theo.

"Đó lại là một buổi đêm trăng mờ..."

"Tôi ra ngoài săn một loại hồn thú hiến thấy, trở về sớm hơn dự định, sau đó nhìn thấy, sau đó nhìn thấy... Y Doãn và cô ta đang ôm hôn nhau trong biển hoa..."

"Lúc đó cả người tôi đều bối rối, đầu óc trống rỗng!"

An lâm, Hứa Tiểu Lan và Đề Na nghe xong cũng cảm thấy bối rối, não bộ cũng trống rỗng theo.

Bị cắm sừng rồi! Chúc Âm Lão Tổ bị cắm sừng rồi rồi! Lại còn bị một người phụ nữ làm cho bị cắm sừng!!

Trong lòng mọi người nổi lên sóng to gió lớn, vốn cho rằng nghe được chuyện thất tình và hạ cảnh giới của Chúc Âm Lão Tổ đã đủ kinh khủng, không ngờ lại còn có thể nghe được chuyện Chúc Âm Lão Tổ bị cắm sừng, quả thực thật sự làm cho người ta chấn động!

Hai tay của Đinh Hiểu Như cào mặt, mặt lộ vẻ vẻ thống khổ: "Tôi dường như phát điên mà lao về phía Y Doãn, chất vấn hai người đó rốt cuộc là đang làm gì, tôi thật sự không thể nào chấp nhận được, cũng không thể nào tin nổi, Y Doãn lại là một loại ma quỷ như vậy!"

"Nhưng Y Doãn lại hết sức thản nhiên mà nói cho tôi biết, nói đây là sự lựa chọn của cô ấy, mỗi một cái sinh linh đều nên đối mặt với cảm giác chân thật nhất của nội tâm, cô ấy nói cô ấy yêu người con gái kia, hơn nữa yêu đến mức không thể nào tự kiềm chế, nếu tiếp tục lừa dối tôi thì chính là không tôn trọng tôi, sau đó thì xin lỗi tôi..."

"Ngoài ra, người con gái kia, lại ở một bên nói cái gì mà khác giới yêu nhau hoàn toàn là chịu ảnh hưởng của gen di truyền, chỉ có đồng tính mới là tình cảm thuần khiết nhất."

"A... Tình cảm thuần khiết chết tiệt, lúc đó tôi thật muốn lập tức xông đến xé xác cô ta!!"

An Lâm và Hứa Tiểu Lan đều kinh ngạc, người con gái kia thật sự mạnh mẽ!

"Mạo muội hỏi tiền bối một chút, người con gái kia rốt cuộc là ai?" An Lâm hết sức tò mò nói.

Đinh Hiểu Như tức giận nói: "Cô ta chính là chủ của Nguyệt cung, Hằng Nga!"

Hứa Tiểu Lan và Đề Na mang vẻ mặt khiếp sợ.

An Lâm bỗng nhiên hiểu ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận