Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1123: Gặp phải quái vật khổng lồ trên biển

Lời khẩn cầu của An Lâm có thể nói là rất không biết xấu hổ.

Nhưng lần này kiếm Thắng Tà không im lặng nữa, mà mở miệng nói bằng một giộng nói sâu thăm thẳm: "Cái Đản Linh cần không chỉ là cảm ngộ kiếm đạo của chủ nhân, mà còn cần con đường để ban phát sức mạnh cường đại cho mũi kiếm hấp thu."

"Tôi đã có Linh hải, nhưng không có cách nào ra đời với tư cách là một sinh linh chân chính, thứ tôi đang thiếu là năng lượng có thể giúp tôi ngưng tụ được Linh thể..."

An Lâm kích động hỏi thêm: "Vậy làm sao mới có thể cung cấp năng lượng cho cô vậy?"

"Nếu như tôi biết, tôi đã sớm nói cho anh nghe rồi." Kiếm Thắng Tà nói thẳng.

An Lâm nghe mà ngớ người.

"Tiên Khí có năng lượng sinh ra được linh trí, là thứ cực kì hiếm có trên thế gian hiếm có, cách đản linh cũng đủ đường đủ nẻo cả, không có bất kì yêu cầu cố định nào hết."

"Tôi vốn tưởng rằng cách để đản linh ra rời chính là giết chết một vị cường giả của Hắc Vũ tộc, hấp thụ sức mạnh trên người họ, nhưng giờ xem ra, hoặc là cường giả Hắc Vũ tộc mà chúng ta gặp được quá yếu, hoặc là phải mượn dùng một cách khác nữa."

"Ha ha... Nhóc thật biết nói đùa đấy." Khóe miệng An Lâm run lên vài cái.

Một cái tát của Hắc Vũ Đế Vương chỉ sợ cũng đủ để chụp chết hắn rồi!

Giết một Hắc Vũ Đế Vương thuộc cảnh giới Hợp Đạo thử xem ấy à?

Dù là chuyện xưa ly kỳ lạ lùng nhất cũng không dám viết như vậy có được không!

Kiếm Thắng Tà trầm ngâm một lát, nói: "Ít nhất, cấp độ Nguyệt Dạ Chân Vương vẫn chưa đủ, anh hãy giết một tên Hắc Vũ Đế Vương thuộc cảnh giới Hợp Đạo thử xem nhé?"

Cứ như vậy, kiếm Thắng Tà ngạo kiều không thèm để ý gì tới An Lâm nữa, bắt đầu nghỉ ngơi.

Kiếm Thắng Tà rất ít khi nói một câu dài như vậy, nên sau khi nói xong khí tức cũng càng thêm mơ hồ, hơi thở hỗn loạn.

Không được, chuyện này tuyệt đối không thể đi thử được...

An Lâm mở to miệng.

An Lâm hỏi tiếp: "Hắc Vũ tộc quá yếu? Vậy phải mạnh như thế nào mới có thể hợp khẩu vị của nhóc?"

Tu sĩ cảnh giới Hóa Thần nhỏ nhoi dũng mãnh tấn công siêu cấp đại năng cảnh giới Hợp Đạo ấy à?

Nhưng ít nhất giờ cũng đã có một mục tiêu rõ ràng, có cơ hội hắn phải làm thịt Hắc Vũ Đế Vương thử coi sao.

Là ai cho nhóc lá gan nói một chuyện đáng sợ như vậy, thành gió thổi mây bay thế chứ!

An Lâm thấy mình chỉ nghĩ thôi trong lòng cũng đã sợ hết cả hồn rồi, con mẹ nó, vậy thì làm sao chơi tiếp được đây chứ!

Kiếm Thắng Tà chỉ lạnh lùng nói: "Sợ rồi à? Mà cũng đúng thôi, vậy chúng ta nghĩ cách khác đi. Mà không nói với anh nữa, tôi mệt quá, đi ngủ trước đây."

An Lâm không hết cách rồi, chỉ đành để nó nghỉ ngơi.

Đám người An Lâm, Hứa Tiểu Lan, Tiêu Trạch, ai đấy đều dựng lỗ tai lên nghe lén.

Một viên Trân Châu đen bóng khác nghe vậy cũng hết hồn: "Tôi đang bắt cá ở cùng biển lân cận đó, vậy có phải tôi nên cách chỗ đó xa một chút không?"

Sắc mặt của cả đám Trân Châu đều trở nên khá nặng nề, mặt ngoài của viên màu trắng, cũng biến thành màu đen sẫm.

Không thể không nói, Hứa Tiểu Lan càng ngày càng chuyên nghiệp trong chuyện bếp núc.

An Lâm gật đầu: "Được, chúng ta tới đó sớm hơn để xem tình hình thế nào."

Hắn và Hứa Tiểu Lan tiếp tục đi dạo quanh thành Ba Lan một vòng, cuối cùng cũng tìm được một tiệm cơm hải sản, cả hai tấp vào tiệm nhấm nháp những món hải sản đặc sắc. Đi khắp các nơi thưởng thức món ngon dựa theo cách nói của Hứa Tiểu Lan, đây chính là một loại hưởng thụ, cũng là cách rèn luyện để kích phát linh cảm nấu nướng, vô cùng có ý nghĩa.

Dị thú trên biển hoàn toàn không phải là mối uy hiếp gì với đám người An Lâm.

Họ đồng loạt bay lên trời, nhắm thẳng về hướng toạ độ được ghi trên bản đồ Bắc Liên đưa.

Mọi người ăn xong đại tiệc hải sản, mới quay trở lại bờ biển lại.

"Ầy, không biết cậu đã nghe nói chưa, nghe nói hải vực Nam Xà đã bị sấm chớp mưa bão bao phủ trọn vẹn hai mươi ngày rồi đấy, nghe người ta đồn là rất có thể ma vật sẽ hiện thế ở chỗ đó!" Có một viên Trân Châu to lớn cao cỡ nửa người ở bên bàn bên cạnh, vừa uống canh vừa cất tiếng nói.

Đương nhiên, ngoại trừ viên Trân Châu đen thì vẫn không nhìn rõ sắc mặt nó thế nào.

Hứa Tiểu Lan lét lút truyền âm nói: "Xem ra tình hình huống lần này không được bình thường lắm, chúng ta có nên qua đó sớm hơn để kiểm tra lại không?"

Kế hoạch của họ họ vốn là đi thăm dò tình huống ở vùng chung quanh trước rồi mới tới đó, nhưng giờ vùng biển Nam Xà xảy ra hiện tượng kì lạ thế này, chắc họ phải thay đổi kế hoạch của mình rồi.

"Sấm chớp mưa bão? Không phải mỗi cách mười năm, vùng biển Nam Xà lại có mấy ngày chìm trong mưa bảo à?" Viên Trân Châu thứ ba có kiến thức khá nhiều về vùng biển quanh đó, bèn mở miệng hỏi lại thử.

"Mấy ngày hôm trước còn có một tiểu đội không biết sống chết đi thám hiểm, đoàn thám hiểm đó do một cường giả Dục Linh dẫn đầu, vừa tiến vào phạm vi sấm chớp mưa bão của vùng biển đó thì lập tức mất liên lạc, tới giờ còn chưa biết tung tích, đoán chừng là đã chìm xuống biển thành thức ăn cho cá hết rồi."

Lúc này, viên Trân Châu cái thứ tư toàn thân tròn mượt trắng noãn, đeo một cái bịt mắt màu đen thoải mái giải thích: "Bây giờ không giống như hồi trước nữa đâu, sấm chớp mưa bão lần này không chỉ có quy mô lớn hơn hẳn, mà thời gian còn kéo dài vô cùng, đó chắc chắn là hiện tượng khác thường rồi!"

Hòn đảo Thiên Long mà họ muốn tới kia, nằm ngay trong phạm vi vùng biển Nam Xà luôn.

An Lâm gặp một con giết một con, một đường vượt đi thẳng về trước.

Sau nửa canh giờ, một mảnh mưa bão sấm chớp bắt đầu xuất hiện trong trước mắt họ.

Tầng mây nặng nề đen kịt kéo dài tới gần như vô tận, ngăn cách ánh mặt trời, cả một vùng biển đều chìm trong màn đêm tăm tối.

Vòi rồng bốc lên trải rộng hơn ngàn dặm, mưa to đổ xuống xối xả, sóng lớn cuồn cuộn, vô số Lôi Xà màu tím chạy tung tăng bên trong tầng mây, tạo thành những tiếng nổ lớn rung trời.

Đây chính là hiện tượng dị thường đang xảy ra ở đảo Thiên Long.

"Tiểu Na, sử dụng thần thuật ẩn thân của cô thử đi!" An Lâm mở miệng nói.

"Được!" Đề Na dang hai cánh tay nho nhỏ ra, dao động thẩm thấu vô hình bao quanh lấy mọi người, che giấu hoàn toàn hơi thở của họ.

Cô dùng thân phận Sáng Thế Thần của thế giới Kính Thần để tự nghĩ ra thuật pháp, những thuật pháp đó đều cực kì mạnh mẽ, ít nhất muốn ngăn cách sự thăm dò của đại năng cảnh giới Phản Hư, hoàn toàn không thành vấn đề.

Mọi người được thuật pháp che giấu, dựa theo tọa độ trên bản đồ, một đường đi thẳng về phía trước.

Tiêu Trạch thấy cảnh tượng này, lại nói ra một câu rất đáng tin cậy:

Những lời này, thật đúng là mẹ nó đâm thẳng vào tim hắn luôn rồi nè!

An Lâm: "..., Tiểu Lan, em thay đổi rồi."

"Chẳng lẽ là một con rồng tu luyện thuật pháp 'núp dưới mai rùa' của anh à?" Hứa Tiểu Lan cười hỏi.

"Không đúng, đây không phải con rùa đen, đầu của nó là đầu rồng, thân thể mới là con rùa đen!" An Lâm mở miệng sửa đúng.

Lớn tới bao nhiêu? Thân thể của nó kéo dài suốt hơn ba trăm dặm hải vực, dường như tạo thành một bức tường cao, kín mít không thể chạm tới, ngắt ngang vùng biển rộng bao la vô tận. Mai rùa giống như một vùng đất đang nâng một ngọn núi cao tới trăm dặm đâm thẳng vào mây xanh, như thể muốn chọc xuyên qua bầu trời luôn vậy!

Ngay sau đó, một con Hắc Long cực lớn phóng lên trời, mở miệng nói với bóng đen cách đó không xa.

An Lâm vừa nghe giọng nói này, là biết người đó là ai ngay, thế là hắn nghiêng đầu nói với cô gái áo xanh bên cạnh mình: "Là ông nội của em đó."

Hứa Tiểu Lan thở dài một tiếng: "Đằng trước hình như đang xảy ra chuyện gì đó lớn lắm thì phải, chúng ta cũng đến đúng lúc quá nhỉ."

Bóng đen vô cùng lớn kia dần dần xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Nó thật sự là quá lớn, lớn đến mức khi đã bay lên trên không trung mà mọi người vẫn chỉ có thể nhìn lên!

Ngay lúc phát hiện ra chuyện này, cả đám người đều ngớ ra, chẳng hiểu gì cả.

"Con rùa đó lớn quá đi! Ngọn núi cũng thật là to thật là to!" Đề Na hoảng sợ nói.

Cô tinh linh nhỏ không tìm được từ nào chính xác để hình dung cảnh tượng trước mặt, chỉ đành không ngừng lặp lại từ thật lớn đó!

Đúng vậy, hiện tại ở trước mặt bọn họ, là một con rùa đen cực lớn.

Một giọng nói uy nghiêm ẩn chứa sự khẩn cầu đột nhiên vang lên.

"Tiền bối, xin ngài tha cho con trai tôi."

Không lâu sau, một cái bóng đen vô cùng to lớn xuất hiện ở trong tầm mắt họ, nó có một cặp mắt đỏ tươi, như ánh đến đòi mạng lập loè trong đêm tối, làm người ta vừa thấy đã phải giật mình chết khiếp.

Nơi truyền ra tiếng gầm gừ đáng sợ đó, chính là toạ độ của đảo Thiên Long!

An Lâm và Hứa Tiểu Lan nhìn nhau, lập tức tăng tốc độ bay lên một mức mới.

"Grào!" Một tiếng gầm gừ động trời đột nhiên truyền đến từ đằng xa.

"Sư phụ, sinh linh trước mặt chúng ta... Hình như là Thần Thú duy nhất ra đời từ sự kết hợp của lão tổ Long Tộc bọn con và lão tổ Thiên Quy tộc đấy, trên người hắn đồng thời có hai loại huyết mạch của rồng và rùa - Thần Thú Phách Hạ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận