Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 2232: Cẩm nang của diệu kế Đề Na

An Lâm thô sơ giản lược mà thưởng thức kiến thức mới vừa rồi đạt được một phen.

Có một loại cảm xúc phong phú khó có thể tưởng tượng, khiến cho linh hồn của hắn cũng cảm thấy phong phú.

Có lẽ, kiến thức thật sự là sự vật có thể làm cho sinh mệnh trở nên phong phú.

Hắn lắc đầu, loại bỏ một số suy nghĩ phức tạp trong đầu a, bắt đầu tìm manh mối ở trong hàng trăm triệu quyển sách, sau đó đi tới vị trí nào đó trong thiên thư các.

Đầu ngón tay làm bút, khắc ra trận pháp phức tạp.

Trận pháp dung nhập vào hư không, một quyển sách tản ra hào quang màu trắng đục bắt đầu xuất hiện ở trước mắt An Lâm, An Lâm thuận tay cầm lấy nó, trong nháy mắt đã cảm giác được sức nặng của cả một cái thế giới với diện tích vô ngần. Quyển sách này rõ ràng không có trang sách, nhưng nội dung của nó đã bao gồm hết thảy trên thế gian, là hiện vật cuối cùng của toàn bộ thế giới.

Cảm giác ấy rất mỹ diệu.

Thậm chí trong lòng An Lâm còn sinh ra một loại xúc động muốn hoàn toàn đoạt lấy nó, có được nó.

" Này, cầm đi đi."

Nhưng cô còn không lập tức biến mất, ngược lại còn nghiêng đầu suy nghĩ.

Khuôn mặt tươi cười xinh đẹp của Đề Na xuất hiệt từ khe nứt hư không, vẻ mặt đỏ bừng, hai tròng mắt bích lục nhìn chằm chằm thiên thư trong tay An Lâm, trong ánh mắt lộ ra tràn đầy khát vọng.

Đề Na vui vẻ ra mặt, nhận lấy thiên thư.

"Người khổng lồ An Lâm, tôi lại tới rồi này!"

"Cô đây nhìn ra được ư? " An Lâm hơi kinh hãi.

Chẳng qua ý tưởng kia đã bị hắn đè ép xuống.

"Đang suy nghĩ cái gì đấy, có lời gì thì cứ nói thẳng đi. " An Lâm cất giọng nói.

Bên cạnh hắn, một cái hư không hé ra.

Hắn biết, nếu thật sự làm như vậy, thì tất cả sinh linh khu thứ ba sẽ phải gặp hủy diệt đầu tiên...

"Cảm ơn người khổng lồ An Lâm!"

An Lâm suy nghĩ một lúc, sau đó kể hết với Đề Na về việc Thiên Thần Quang Minh sẽ làm, cùng với tình cảnh của mình, và đặc tính của cái thế giới này.

An Lâm bật cười, trực tiếp đưa thiên thư đến trước mặt Đề Na.

"Thiên thư chính là Thiên Đạo tan vỡ của cổ vực Thái Sơ bể biến thành, chuyện này tôi có biết, nhưng mà tôi không hề nghĩ tới, Thiên Thần Quang Minh lại muốn dùng Thiên Đạo đã tan vỡ để làm vũ khí! Đây là việc mà chỉ có đại ma đầu diệt thế mới làm được đi? " Đề Na thở hồng hộc mà chống nạnh nói.

"Ưm... " Đề Na chớp chớp đôi mắt sáng, nói, "Tôi thấy có vẻ như là người khổng lồ An Lâm có không ít nỗi phiền lòng ai, là gặp phải phiền toái gì sao?"

"Dĩ nhiên rồi!" Đề Na với thân thể lớn bằng lòng bàn tay nhảy ra từ khe nứt không gian, bay đến mặt trước An Lâm, đầu đỡ thiên thư, một tay chống nạnh, một tay chỉ vào An Lâm nói, "Người khổng lồ An Lâm, sự sầu lo và vội vàng của anh đều viết ở trên mặt, nói ra nghe thử đi, biết đâu tiểu Na có thể giúp anh giải quyết thì sao?!"

"Không thể nào, mọi người đều biết chuyện Thiên Thần Quang Minh tập kích thiên thư các khu thứ hai, uy hiếp Long Hoàng khu thứ sáu rồi, sẽ còn có người ủng hộ Thiên Thần Quang Minh ư? " Đề Na có chút không dám tin tưởng.

Đề Na suy nghĩ một chút, nói: "Anh có thể bàn với trưởng khu của các khu đều tạm dừng biểu diễn, chờ anh tới rồi lại tổ chức?"

"Người khổng lồ An Lâm lo lắng chuyện đó cũng không phải là không có lý... " Đề Na lắc ngón tay nhỏ nhắn, chống cằm, lâm vào trong trầm tư.

"Thế nên, người khổng lồ An Lâm, vấn đề anh gặp phải bây giờ là, anh không tìm được cô ta, nhưng anh chăc chắn là cô ta đã phát hiện ra ngươi. Mà anh vừa sợ cô sẽ học theo phương thức của anh để lấy được thiên thư, coi như là chỉ đạt được thiên thư của một khu, cũng sẽ mang đến hiểm họa hủy diệt cho sinh linh của cái khu kia, mà anh lại không cách nào ngăn cản được? " Đề Na lanh lảnh cất giọng nói.

"Thật ra thì người khổng lồ An Lâm anh căn bản không cần tự mình đi đoạt thiên thư nha. " Đề Na cười khanh khách nói.

"Quang Minh cảm giác chuyện mình làm đều là chính nghĩa, đó là chọn lựa của cô ta. " An Lâm thở dài nói.

"Gọi người khác hỗ trợ... " An Lâm như mở ra cánh cửa của thế giới mới, con mắt cũng sáng lên, "Đúng thế, để người khác hỗ trợ đạt được thiên thư không phải là được rồi?!"

"Gọi người khác tới hỗ trợ không được sao? " Đề Na che miệng cười một tiếng.

"Có ý gì? " An Lâm hơi ngạc nhiên.

"Chính là cái vấn đề này, một mình tôi đi từng khu một để thu thập thiên thư, cần đến thời gian quá lâu, rất có thể là cô ta cũng sẽ đạt được thiên thư của mấy khu khác... " An Lâm cau mày nói, "Tôi lại chẳng thể phân thân, căn bản là không ngăn cản được cô ta đi lấy thiên thư..."

"Có! " tròng mắt Đề Na đột nhiên sáng ngời.

"Có biện pháp gì? " An Lâm hưng phấn.

Theo hắn thấy thì tình huống trước mắt đã là đường cùng rồi, không nghĩ tới Đề Na còn có phương thức phá giải, điều này làm cho hắn rất vui mừng.

An Lâm gật đầu nói: "Đó là một biện pháp tốt. Nhưng vấn đề là, chỉ có Linh Hoàng của khu thứ ba, Xà Hoàng của khu thứ năm, Ma Hoàng của khu thứ bảy, Hồng Hoàng của khu thứ tám là chủ động liên lạc và muốn lấy lòng tôi, trưởng khu của các khu còn lại đều không rõ thái độ, tôi sợ bọn họ có quay đầu sang ủng hộ Thiên Thần Quang Minh..."

Ngược lại thì lực lượng của hắn là hắc ám, tối như mực, sinh linh khác vừa nhìn liền sợ, sợ bị một ngụm nuốt chửng.

Thật ra thì lực lượng quang minh của Thiên Thần Quang Minh có ẩn chứa vô tận hi vọng cùng chính nghĩa, ít nhất cũng khiến cho các sinh linh cảm giác thật thoải mái và hướng tới.

"Khó nói, có lẽ có người đã bị lực lượng quang minh 'cảm hóa' rồi đi. " An Lâm bất đắc dĩ cười một tiếng.

"Tôi có thể tạm thời đưa lực lượng hắc ám cho những cái tên đứng đầu bảng, để cho những cái tên đứng đầu bảng vận dụng hắc ám hấp thu kiến thức, sau đó tìm được vị trí của thiên thư..."

An Lâm vừa nói, đột nhiên ánh mắt trở nên hơi u ám: "Nhưng mà... tu vi cao nhất của những cái tên đứng đầu bảng là cảnh giới Hợp Đạo, nếu muốn trong thời gian ngắn hấp thu hơn trăm triệu quyển sách, cần phải có lực lượng hắc ám cực kỳ cường đại mới được, ít nhất phải mạnh hơn Hắc Vũ Đế Vương, mà căn bản là bọn họ không cách nào chịu tải ta nhiều lực lượng hắc ám như vậy, cho dù trong thời gian ngắn cũng không được..."

"Hợp Đạo không được, thế cảnh giới Sáng Thế có thể không? " Đề Na hỏi.

"Cảnh giới Sáng Thế dĩ nhiên có thể, nhưng mà đi nơi nào tìm cảnh giới Sáng Thế trợ thủ a... " An Lâm vừa nói đột nhiên ngẩng đầu, nhìn về phía tiểu tinh linh cười nói tự nhiên trước mắt.

"Hì hì, người khổng lồ An Lâm, anh nghĩ không sai, tôi có năm tiểu đệ Sáng Thế, bọn họ đều có thể tới đây, giúp anh cướp lấy thiên thư! " Đề Na vỗ bộ ngực nhỏ nói.

Năm tiểu đệ Sáng Thế...

Vị đại ca này còn khoa trương hơn cả An Lâm hắn a.

"Thật sự là quá tốt, tiểu Na cô đúng là ngôi sao may mắn của tôi! " An Lâm sửng sốt một hồi lâu sau, kích động đến mức một tay ôm tiểu tinh linh trước mắt vào trong ngực.

Đề Na đặt đầu nằm lên trên lồng ngực rộng lớn, cảm nhận được ấm áp, trên mặt càng nở nụ cười vui vẻ: "Tiểu Na đã ra tay, hiển nhiên là dễ như trở bàn tay!"

Đề Na vui vẻ ở trong thiên thư các.

Nhưng cấm chế ở nơi này lại hoàn toàn không cảm nhận được cô.

Đề Na cùng An Lâm cứ thế nghênh ngang đi ra ngoài.

"Chúc mừng Lưu Đại Bảo đạo hữu, hết thảy đều thuận lợi đi? Ôi trời, cái yêu tinh này ở đâu chui ra đây? " Linh Hoàng vốn đang treo nụ cười, thấy một cái tiểu tinh linh ngồi ở trên vai An Lâm, không khỏi giật mình, tựa như thấy quỷ.

"À, đây là triệu hoán thú của ta. " An Lâm sắc mặt không đổi nói.

"Hì hì, xin chào, ta là triệu hoán thú của Lưu Đại Bảo, Đề Na. " Đề Na cười tít mắt, chào hỏi với Linh Hoàng.

Linh Hoàng không ngừng co quắp khóe miệng.

Cái mẹ nó hẳn là triệu hoán thú.

Thật sự coi hắn là tên nhóc ba bốn tuổi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận