Ta Tu Có Thể Là Giả Tiên

Chương 1049: Bí mật dưới tầng mây

Mênh mông mờ mịt, nơi đâu mới là điểm tận cùng?

Khiến cho người ta cảm thấy phiền phức không phải là khi cả đoạn đường xuất hiện nhiều quái vật, hoặc là hoàn cảnh lộ trình quá khó khăn, mà là cả đoạn đường không có một thứ gì cả, mênh mông mờ mịt cũng chẳng thể làm được gì.

"Cái này... đại ca An Lâm, tôi nghĩ chỗ này có chút kì lạ." Lam Tiểu Nghê đi theo phía sau An Lâm, không nhịn được mở miệng nói.

An Lâm đảo cặp mắt trắng dã, tức giận nói: "Lời này của cô chẳng phải vô ích sao?"

"Thế nhưng mà... chính xác là tôi muốn nói mấy lời vô nghĩa, chứ không gian mênh mông trống rỗng thế này cũng thật đáng sợ..." Lam Tiểu Nghê lộ vẻ mặt khẩn trương nhìn bốn phía xung quanh, như sợ bất cứ lúc nào cũng có thể đột nhiên xuất hiện nguy hiểm trí mạng.

An Lâm: "..."

Có đôi khi, càng là nơi nào yên tĩnh, lại càng khiến cho người ta cảm thấy bất an.

Sợ hãi lúc nào cũng có thể bộc phát.

Sáu giờ đồng hồ, một ngày một đêm...

Lam Tiểu Nghê nhức đầu nói: "Dù sao, mỗi một thế giới quang cầu đều không có đặc tính giống nhau đâu."

Hai người tiếp tục hướng biển mây mênh mông vô bờ bay tiếp.

An Lâm yên lặng dừng lại bánh xe đang bay, nghiêm nghị nói: "Không thể như thế được, một thế giưới quang cầu, làm sao có thể lớn đến như vậy?"

Chỉ cần Lam Tiểu Nghê cảm thấy có chút bất an, khẩn trương thì chỉ cần nhìn thân hình áo trắng của người trước mặt, nhìn bóng lưng ấy, liền khiến cô có thể an tâm lại.

An Lâm: "..."

"Cứ tiếp tục đi đi, tôi cũng không tin, cái nơi này lại rộng không bờ bến như thế!" An Lâm kiên quyết nói.

"Mấy ngày nay chúng ta dồn hết sức để bay lượn, cũng chắc phải bay được vòng quay trái đất mấy vòng rồi! Toàn bộ trà sữa Xiang Piao Piao mà con người uống có xếp chồng lên cũng không dài bằng khoảng cách chúng ta bay đâu! Cái thế giới nhỏ bé này sao lại có thể lớn đến như vậy!" An Lâm kiên trì với ý nghĩa của mình.

Cho dù kẻ địch có lợi thế nào đi chăng nữa, An Lâm cũng chỉ cần một chiêu là có thể đập chết.

Lam Tiểu Nghê cũng gật đầu, tiếp tục đi phía sau An Lâm.

Không có gì cả, hoàn toàn không có bất kì thứ gì cả!

Hai mắt Lam Tiểu Nghê đột nhiên sáng ngời.

Nửa giờ, rồi một giờ...

Mở miệng nói: "Anh nói xem có phải cái chỗ này cũng giống như nơi mà chúng ta vừa mới vào ấy, cần phải thúc giục một sự vật nào đó, mới có thể khiến cho thế giới này xuất hiện biến hóa?"

Lam Tiểu Nghê vẻ mặt mơ hồ nhìn An Lâm: "Anh vừa nói cái gì thế?"

Được rồi, tự dưng quên mất nhân ngư thì sao có thể biết trái đất được.

Lam Tiểu Nghê ngạc nhiên nói: "Điều anh vừa nói chính là thuật Quỷ Đả Tường sao?"

"Nơi đó thực sự rất giống chỗ này, đều không nhìn thấy điểm đầu và cuối. Dựa vào thuật Vô Vạn Kiếm Chế, có thể hấp thu tất cả tử kiếm, như thế mới có thể rời khỏi thế giới đó."

Nếu như quả thực như lời An Lâm nói thì bọn bọ nên thảy đổi như thế nào đây?

Lam Tiểu Nghê tỏ vẻ mờ mịt nhìn An Lâm: "Anh đang nói cái gì thế?"

An Lâm nghe thế mà sửng sốt, sau đó hai mắt dần dần sáng lên.

An Lâm lộ vẻ mặt suy tư: "Cô đang nói tới thuật Vô Hạn Kiếm Chế sao?"

Hai mắt An Lâm đột nhiên hiện lên vô số ngôi sao, ngay sau đó đồng thời liền biến thành một mảnh trong suốt, phản phiếu khắp đất trời. Thần Diễn Thuật!

Đôi mắt xinh đẹp của Lam Tiểu Nghê nhìn về phía An Lâm, kinh ngạc nói: "Không phải thế chứ, chẳng lẽ lại nói... Loại chuyện này anh cũng có thể làm được sao?"

"Ha ha ha ha, ai nói việc này là không thể nào?" An Lâm khẽ cười một tiếng.

An Lâm: "..."

Trước kia An Lâm có dây xích Táng Kiếm Tu, nhưng lúc này đây cả hai không có thứ gì cả. Nói thẳng ra, giờ đây bọn họ không tìm được phương hướng chính xác...

"Haiz... Nếu có thể hiểu triệt để được vật chất và không gian mà trời vốn sở hữu, thì mới có khả năng tìm ra kẽ hỡ được, nhưng mà điều này không thể xảy ra được..." Lam Tiểu Nghê ngồi trên máy bay hình vỏ sò to lướn, hai tay nâng chiếc má đầy đặn, mở miệng thì thào nói.

Hiểu biết triệt để được vật chất và không gian mà trời đất vốn sở hữu?

An Lâm trầm ngâm trong chốc lát, rồi lại tiếp tục nói: "Trên thực tế, tử kiếm ở nơi đó căn bản thoạt nhìn không nhiều như vậy, chúng ta bay nãy giờ, không chừng chỉ là quanh quẩn trong một không gian nhất định mà thôi."

Về việc này, cả hai người đều rơi vào trầm mặc.

An Lâm liếc mắt đanh giá bầu trời xanh mây trắng menh mông, mở miệng nói: "Cái chỗ này, rất có thể cũng là như vậy. Chúng ta bay trong không gian này, khả năng luôn bay tại một chỗ!"

An Lâm bĩu bĩu môi: "Cũng có thể hình dung như vậy đó..."

Trong phút chốc, vô số màu sắc chuyển động khuếch tán ra mấy ngàn mét.

Cho dù là hình dạng mây trắng, khí lưu mới bắt đầu hình thành, hay là nguyên khí lưu động, tất cả chi tiết đều tụ hợp lại trong não của An Lâm.

Khí hậu, không gian, hay vật chất...

Tất cả mọi thứ, đều được An Lâm thu vào trong tầm mắt!

"Có rồi..."

Hai mắt An Lâm dần phục hồi thần sắc như bình thường, sắc mặt lại trở nên hết sức tái nhợt.

"Đại ca An Lâm, anh sao thế?" Lam Tiểu Nghê cảm nhận được khí tức mệt mỏi từ trên người An Lâm, khí tức đó khiến cô giật mình, vội vàng hỏi thăm.

"Tôi không sao." An Lâm lấy từ trong nhân không gian ra một quả linh đan Cao Giai cắn một miếng.

Sử dụng thuật Thần Diễn cực kì tiêu hao tâm thầm, một tháng tối đa chỉ được dùng một lần, nếu không sẽ tạo thành thương tổn nặng nề đối với cơ thể, thậm chí tiêu hao sinh mệnh của bản thân.

Độ khó của thế giới quang cầu này, đã vượt xa khỏi tượng tượng của hắn.

An Lâm bay về không gian thông đạo trước mặt, thần sắc cực kì ngưng trọng.

Nếu không phải Lam Tiểu Nghê thấy bản thân không đánh lại An Lâm thì cô tuyệt đối sẽ xông lên cho An Lâm một cái cái chùy vào mặt.

Lam Tiểu Nghê: "..."

"Nói cô cũng không hiểu đâu, đi xuống đi." An Lâm lười giải thích.

"Ôi trời ơi, không ngờ lại có một thông đạo chập chờn năng lượng trong không gian, sao anh lại phát hiện ra thế?" Vẻ mặt Lam Tiểu Nghê sùng bái nhìn An Lâm.

Lam Tiểu Nghê có chút bận tậm ngồi trên vỏ sò bay theo sau.

Không bao lâu, An Lâm dừng lại trước một chỗ.

Lam Tiểu Nghê nhìn thoáng qua bốn phía xung quanh, cũng không phát hiện nơi này có gì đặc biệt cả.

Lam Tiểu Nghê lại yên lặng lấy kiếm Thắng Tà ra: "Thực ra vừa rồi chúng ta đều đoán sai, vì sao chúng ta cứ bay liên tục trên đám mây này?"

Lam Tiểu Nghê cũng không ngốc, nghe thấy thế sắc mặt đột nhiên thay đổi, đưa ánh mắt về phía đám mây tắng mềm mại.

"Đúng thế, ngay phía dưới tầng mây này, chính là con đường đi!"

An Lâm quay lại chém xuống tầng mây trắng một nhát kiếm.

Kiếm quang đen kịt xé rách tầng mâu trắng xóa, nhát chém tạo ra hơn một nghìn lỗ thủng!

Ở dưới tầng mây, lại có một thông đạo màu trắng hình ốc.

Hắn lên tấm đá bay về một hướng phía trước.

An Lâm lắc đầu: "Thật sự là không sao cả, cô đi theo tôi."

"Anh thực sự là không có chuyện gì chứ?" Lam Tiểu Nghê vẫn không quan tâm tới chuyện kia.

"Tôi đã tìm được kẽ hở của thế giới này." An Lâm mỉm cười nói.

Nhưng mà kết quả ngược lại thì rất tốt.

An Lâm chỉ sử dụng một lần, mà cơ thể cũng giống như bị vét sạch.

Nếu như không có thuật Thần Diễn, hắn cũng không biết bản thân sẽ bị nhốt ở phía trên thông đại này bao lâu nữa, cái thử thách này căn bản không chỉ một sinh linh cấp bậc hóa thần có thể giải quyết.

Cảm giác mỗi lần bắt đầu một thử thách quang cầu mới thì độ khó của quang cầu kế tiếp lại tăng lên, cũng không liên quan tới quá trình chọn lựa, thật sự giống như độ khó mỗi quang cầu có thể tự do điều chỉnh vậy.

Đi xuyên qua không gian thông đạo.

An Lâm đã đi tới một thế giới khác.

Cũng lại là một mảnh mây mênh mông mờ mịt không thấy bờ.

Nhưng mà, cũng có một vòng tuần hoàn mặt trời lặn lại mọc như thế giới thật, ở cuối trời có tầng mây màu lam, mặt trời khiến cho những tầng mây trắng nhuộm thành một màu đỏ rực như bị thiêu đốt.

"Nơi này là..."

An Lâm hơi ngẩn ra, trong lúc bất ngờ, chợt có một tia sát khí cực kì nguy hiểm bỗng dưng tiến lại gần.

Hai thanh Thiên Trường kiếm bỗng nhiên xuất hiện trên không khí cách đó không xa, thanh kiếm Kinh Thiên này thậm chí có thể đè sụp được cả một bầu trời.

Xuất hiện một người cả thân hình bị bao phủ bởi màn sương dày, chỉ có hai con ngươi đỏ sậm lộ hiện giữa không trung, người đó dùng một thanh âm cực kì khàn mở miệng nói: "Ngươi thích sống, hay là thích chết?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận