Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ
Chương 129
Lần này Khẩu Khẩu bị ốm khá nặng, mà vốn dĩ cậu cũng không quá béo. Nên sau khi bị ốm xong thì Khẩu Khẩu gầy hẳn đi, mặt hóp hẳn lại, hai mắt đã to trông càng to hơn.
Tuy rằng trông tiều tụy hơn nhưng không hiểu sao trông Khẩu Khẩu lại đẹp lên hơn rất nhiều.
Nhưng lời này Kiều Vãn Tình không dám nói ra. Vì hai người Cố phu nhân nhìn Khẩu Khẩu gầy đi sắp đau lòng đến hỏng rồi. Cố phu nhân bảo phòng bếp phải chuẩn bị thật nhiều đồ ăn để tẩm bổ cho Khẩu Khẩu.
Hơn nữa, vấn đề lớn nhất chính là Khẩu Khẩu không chịu uống thuốc. Mỗi lần cho cậu uống thuốc đều là một cuộc đấu trí đấu dũng vô cùng căng thẳng và quyết liệt.
Lần một lần hai còn có thể lừa được Khẩu Khẩu là không uống thuốc sẽ phải tiêm. Lúc đó Khẩu Khẩu sợ tới mất mật, vội vàng uống thuốc. Nhưng đến lần ba là mất tác dụng, thằng nhóc này thông minh lắm, không lừa nổi ba lần.
Kiều Vãn Tình lên mạng tìm xem có cách nào hữu dụng không thì cô thấy có người bảo là cho thuốc vào đồ ăn, đồ uống mà bạn nhỏ thích ăn nhất. Như vậy thì bạn nhỏ sẽ chủ động, tự giác uống thuốc.
Thứ Khẩu Khẩu thích uống nhất chính là sữa. Nhưng Kiều Vãn Tình cũng đã từng thử chiêu này rồi. Sữa có màu trắng, cho thuốc vào là sữa đổi màu ngay. Nhìn vậy là Khẩu Khẩu biết ngay là mẹ mình lừa nên chắc chắn sẽ không chịu uống.
Nhưng mà nhỡ đâu…… Cứ thử xem sao.
Kiều Vãn Tình bảo đầu bếp lấy một hộp chai chua mà Khẩu Khẩu thích uống, sau đó trộn thêm thuốc vào. Vỏ chai sữa chua có màu nên Khẩu Khẩu không nhìn được cái gì bên trong, cắm ống hút lên trên, chắc chắn Khẩu Khẩu sẽ không biết được. Quá tuyệt vời luôn!
“Khẩu Khẩu, ra đây uống sữa chua nào.” Kiều Vãn Tình gọi Khẩu Khẩu đang ngồi chơi với ông nội ra.
Không hiểu tại sao mà dạo gần đây Khẩu Khẩu vô cùng thân thiết với ông nội nó. Bình thường thằng nhóc sợ ông nội lắm, mà đợt này không chỉ thằng nhóc hay chạy ra chơi với ông nội mà đôi khi còn đòi ông nội bế cơ.
Mấy ngày nay Khẩu Khẩu ăn không ngon, ngoài đồ ngọt ra thì cậu không ăn cái gì khác. Đặc biệt là thức ăn, cứ nhìn thấy là vẻ mặt cậu lại nghiêm trọng như nhìn thấy kẻ thù vậy.
Nghe thấy có sữa chua, Khẩu Khẩu lập tức bò từ mặt đất dậy, kéo cái quần sắp tụt của mình lên, chạy nhanh ra chỗ Kiều Vãn Tình. Cứ giống như cậu nhóc bị bỏ đói, 800 năm chưa được uống sữa chua vậy.
Thật ra cậu nhóc chỉ tham ăn, thích ăn nhiều thứ mà thôi. Chứ có lúc thằng nhóc này đòi ăn nhưng ăn được hai miếng đã bỏ ra rồi.
Kiều Vãn Tình ôm cậu vào trong ngực, không cho cậu uống cả hộp sữa chua luôn mà cắm ống hút vào cho cậu uống. Khẩu Khẩu hút liền hai ngụm thì mới cảm thấy có gì đó sai sai. Sữa chua hôm nay uống không ngọt như mọi hôm, lại còn hơi đắng nữa chứ!
Vẻ mặt Khẩu Khẩu đầy dấu chấm hỏi. Có lẽ là do bị cảm nên cung phản xạ của cậu cũng chậm hơn. Cậu đang cân nhắc xem nên tiếp tục uống sữa chua mình yêu thích hay từ bỏ do nó đắng. Cuối cùng cậu nhóc đẩy Kiều Vãn Tình ra, nói: “Bỏ.”
Kiều Vãn Tình nhìn bộ dáng ngốc ngốc của cậu thì nhịn cười, suýt chút nữa không cầm nổi cái chai.
Cố Yến Khanh cũng ngồi một bên, nhìn vậy anh nhịn cười. Anh động viên Khẩu Khẩu: “Con uống đi, uống nhiều mới có thể cao được, cao giống như ba ba nè.”
Nói rồi anh đứng lên. Anh cao hơn mét tám, đứng trước mặt Khẩu Khẩu trông vô cùng cao lớn.
Khẩu Khẩu hơi do dự một chút. Kiều Vãn Tình tiếp tục dỗ cậu: “Đây là sữa chua con thích nhất mà đúng không? Con nhìn nè, trên này còn có một cậu bé, đúng chưa?”
Khẩu Khẩu nhìn lại chai sữa chua, phát hiện đây đúng là sữa chua mà cậu thích uống nhất, vì thế cậu lại cố gắng hút thêm vài ngụm, hút hết chai sữa chua.
Kiều Vãn Tình ném cả chai sữa chua rỗng vào trong thùng rác. Cô nhịn cười sắp chảy cả nước mắt rồi.
Mấy bạn nhỏ này dễ lừa thật đấy! Tuy rằng Khẩu Khẩu vô cùng thông minh và tinh ý, nhưng cậu nhóc cũng không thể ngờ được sữa chua mà mình thích uống nhất đã bị mẹ đánh tráo rồi. Vì thế Khẩu Khẩu vui vẻ uống hết chỗ thuốc mà mình ghét cay ghét đắng.
Cố Yến Khanh lấy kẹo trong túi ra cho Khẩu Khẩu một cái rồi sờ sờ đầu cậu nhóc như an ủi Khẩu Khẩu ngốc nghếch.
Khẩu Khẩu còn không biết mình đã bị lừa, cậu nhóc ăn kẹo ngọt xong lại tung ta tung tăng đi tìm ông bà nội chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận