Sau Giấc Mơ, Tôi Trở Thành Thai Phụ
Chương 119
Vốn dĩ ở nông thôn, muốn giao hàng qua chuyển phát nhanh thì chi phí khá là đắt đỏ. Thêm vào đó, địa điểm giao, nhận hàng gần nhất cũng là ở trấn trên.
Nhưng hiện tại, do được bên chính phủ giúp đỡ, chính phủ lại hợp tác với đơn vị vận chuyển nên mỗi đơn hàng chuyển đi, Kiều Vãn Tình chỉ tốn 3.5 đồng.
Nếu mà không được chính phủ giúp đỡ, Kiều Vãn Tình lại ở vùng xa xôi như thế này thì kiểu gì khi cô mở shop, cô cũng sẽ bị lỗ vốn bởi số tiền vận chuyển vô cùng khổng lồ.
Kiều Vãn Tình nghe theo ý kiến của Cố Yến Khanh, xây xưởng làm rau củ nướng ở ngay bên cạnh nhà mình. Giai đoạn đầu, khi cô mới mở shop, lượng hàng cần bán chưa quá nhiều thì cô sẽ nhờ cậu hai dùng xe máy chở hàng lên trên trấn trên để gửi bên đơn vị vận chuyển cho họ chuyển hàng đi.
Khi nào mà shop của cô nổi tiếng, lượng hàng bán ra lớn thì nhân viên chuyển phát nhanh sẽ tới tận nhà của cô để lấy hàng. Mà nhà của cô cũng đối diện đường quốc lộ luôn nên việc giao hàng khá tiện lợi.
Trùng hợp là bên cạnh phòng bếp nhà cô là phòng chứa đồ, phòng trống ở cách vách cũng bỏ không không làm gì. Kiều Vãn Tình định đầu tiên sẽ dọn hết đồ ra, sau đó cải tạo, tạm thời biến nơi này trở thành nhà xưởng để sản xuất.
Bây giờ shop cô vẫn còn chưa mở, chưa có đơn đặt hàng nên cô còn chưa xác định được lượng hàng cần cung cấp là bao nhiêu, vì thế trước mắt chưa cần làm
lớn.
Nếu mà xây lớn thì sẽ bị người ta chú ý nhiều lắm. Bây giờ trong thôn người ta đều đang truyền nhau rằng năm nay, Kiều Vãn Tình trồng rau và mở quán cơm mà kiếm được bội tiền. Vì thế hiện tại, trong thôn có thêm rất nhiều hộ trồng rau.
Người ta bảo cô kiếm được nhiều tiền chính là do nhà Kiều Vãn Tình dựng nhà kính để trồng rau. Ở chỗ này, chỉ có duy nhất một người trên trấn trên dựng nhà kính để trồng rau, và nhà Kiều Vãn Tình cũng chính là nhà tiếp theo, cũng là nhà đầu tiên ở thôn Đông Dương dựng hẳn nhà kính để trồng rau. Vì thế người trong thôn đều đoán rằng cô kiếm được rất nhiều tiền nên bàn luận vô cùng sôi nổi với nhau.
Ở chỗ ruộng hay mấy chỗ công trường đang làm, bình thường họ tán ngẫu với nhau về Kiều Vãn Tình sắp rách cả mồm rồi.
Lần này Kiều Vãn Tình trở về, trên đường gặp người quen, bọn họ còn gọi cô là “bà chủ”, sau đó còn khen cô vừa xinh đẹp vừa kinh doanh giỏi, làm Kiều Vãn Tình vô cùng xấu hổ.
Người ta nói đúng, có tiền tự khắc sẽ có địa vị. Lúc trước khi cô độc thân, mang Khẩu Khẩu về quê trồng rau dưới này, tuy rằng lời nói dối cô bịa ra vô cùng hay, nhưng vẫn có một số người thỉnh thoảng nói xấu và khinh thường cô sau lưng.
Mà hiện tại, việc làm ăn của cô vô cùng tốt nên cũng có người tới đánh tiếng hỏi cô xem cô có thuê thêm người làm ở vườn rau và quán cơm hay không. Bởi lẽ lương cùng đãi ngộ của Kiều Vãn Tình dành cho các nhân viên là khá tốt.
Vào mùa đông, mọi người cũng không có thu hoạch gì nhiều nên cũng muốn tới chỗ Kiều Vãn Tình làm việc để kiếm thêm thu nhập. Thêm vào đó, công việc chỗ Kiều Vãn Tình không chỉ không quá nặng mà lương một tháng cũng được tới mấy ngàn, có thể so sánh được với lương của kế toán ở mấy xí nghiệp lớn trong vùng rồi!
May là bọn họ không biết chồng của Kiều Vãn Tình có tài sản kinh khủng đến mức nào, bọn họ chỉ biết chồng cô là người thành phố. Có mỗi mấy lần đầu tới đây, Cố Yến Khanh đi siêu xe mà thôi, chứ bây giờ anh vô cùng khiêm tốn, chỉ đi một chiếc Mazda tới đây.
Cũng có một số người nhìn khí chất và phong thái của Cố Yến Khanh mà bảo anh là ông chủ lớn trong thành phố nhưng lần nào Kiều Vãn Tình cũng một mực không chịu thừa nhận nên dần dần người ta cũng không nói gì về Cố Yến Khanh nữa.
Bây giờ trời lạnh, nhà Kiều Vãn Tình lại đông người nên cô định làm một nồi gà hầm để cả nhà cùng ăn cho ấm bụng.
Đây là lần đầu tiên Kiều Vãn Tình nấu gà hầm bằng củi. Trước đó cô cũng xem qua hướng dẫn trên mạng rồi. Cô dành ra ba tiếng đồng hồ để sơ chế thịt gà cùng chuẩn bị gia vị. Bỏ bao nhiêu công sức vào làm món này, quả nhiên thành quả không làm cô thất vọng! Một nồi gà hầm thơm phức, sánh quyện lại, trông vô cùng hấp dẫn.
Trời đông giá rét, mọi người vây quanh nồi gà hầm củi nóng hầm hập, vô cùng ấm áp!
Vì là gà nhà nên thịt vô cùng chắc, vừa ngọt vừa ngon, nạc mà không béo. Trong canh cũng có thêm cả khoai tây, hành tây, đậu đũa, khoai sọ. Tất cả cùng được hầm trong một nồi làm nước canh trở nên ngọt hơn bao giờ hết, cắn một miếng mà dư vị tới tận hôm sau!
Thêm vào đó, trên bàn còn có bánh bao được nướng giòn rồi. Chấm bánh bao vào nước canh này ăn cũng vô cùng ngon.
Uyên Uyên cắn một miếng bánh, vui vẻ nói: “Ngon quá ạ!”
“Ngon, ngon quá!” Khẩu Khẩu vừa nhai vừa nhại lại lời của Uyên Uyên.
Khẩu Khẩu rất thích ăn khoai tây và khoai sọ, nên là cậu mải ăn hai thứ đó, không ăn chút thịt gà nào.
Mấy ngày nay, do chuyện trong nhà nên lúc nào mặt mũi Uyên Uyên cũng ủ rũ. Hiếm có lúc thấy cậu nhóc vui. Vì thế, Kiều Vãn Tình gắp cho Uyên Uyên một cái đùi gà, nói: “Thế Uyên Uyên cùng Khẩu Khẩu ăn thêm một chút nha!”
Khẩu Khẩu đúng là cái đồ bắt chước. Thấy Kiều Vãn Tình gắp gà cho Uyên Uyên cũng một hai đòi cầm đũa gắp cho Uyên Uyên. Thằng nhóc này còn chưa biết cầm đũa, gắp cả nửa ngày cũng chả gắp được cái gì. Thế mà lại còn cố chấp, không chịu cho người khác gắp hộ!
Đột nhiên Khẩu Khẩu có một sáng kiến mới. Cậu dùng đũa chọc vào một miếng khoai tây, sau đó giơ lên trước mặt Uyên Uyên: “Anh ơi, anh ơi, ăn.”
“Cảm ơn em nha.” Uyên Uyên há mồm ăn khoai tây. Cậu nhóc rất biết cách dỗ Khẩu Khẩu vui vẻ nên tỏ vẻ vui mừng ra mặt, nói, “Oa, ăn ngon quá! Miếng mà Khẩu Khẩu gắp cho anh ăn ăn ngon nhất luôn!”
Nghe vậy, quả nhiên Khẩu Khẩu vui vẻ cười, sau đó lấy chiếc đũa mà Uyên Uyên vừa ăn cho vào miệng mút, nói: “Ngon ~”
Kiều Vãn Tình đã từng dặn Khẩu Khẩu rất nhiều lên về vấn đề vệ sinh. Bát đũa rửa xong, để trên bàn còn chưa chắc đã sạch, huống chi là chiếc đũa có dính nước miếng của người khác?
Cậu nhóc hoàn toàn không quan tâm tới lời dạy của cô luôn!
Hoàng Đại Tiên cùng Tiểu Hắc ăn rất khỏe. Kiều Vãn Tình trộn ức gà cùng bông cải xanh, xà lách vào rồi đổ vào trong cái khay cho hai đứa chúng nó ăn.
Gần đây, Hoàng Đại Tiên cùng Tiểu Hắc sống vô cùng hòa thuận, gắn bó với nhau. Người trong thôn đều coi đây là việc lạ nên ngày thường, thỉnh thoảng cũng có người tới nhà Kiều Vãn Tình để xem cặp “vợ chồng” khác loài này.
Như hiện tại này, rõ ràng là Kiều Vãn Tình đổ đồ ăn cho hai đứa chúng nó vào hai cái khay khác nhau. Nhưng hai đứa này lại một hai đòi ăn chung một khay, sau khi ăn xong khay đứa này thì quay sang ăn ở khay đứa kia, cứ anh một miếng em một miếng. Đến người cũng không buồn nôn như chúng nó ấy chứ!
Đôi khi Kiều Vãn Tình cũng chẳng thể hiểu nổi tình cảm của đôi chồn mèo này!
Mà hai đứa này cũng khôn cực kỳ luôn. Hôm nào nhà Kiều Vãn Tình có đồ ăn ngon thì chúng ăn ở nhà cô, hôm nào nhà dì Lý có đồ ngon hơn thì chúng lại qua đó ăn ké, có hôm thì chúng còn ăn ở cả hai nơi. Vì vậy, cả hai đứa nó béo lên rất nhanh. Vốn dĩ ngày trước, Hoàng Đại Tiên vì yêu mà giảm cân thì bây giờ, khi mà trở thành “người có tình yêu” rồi thì nó còn béo hơn cả ngày trước nữa!
Khụ khụ.
Đang ăn cơm thì có người gõ cửa. Bà nội Kiều đứng dậy nói: “Tay bà sạch, để bà ra mở cho.”
Một lát sau, bà nội Kiều dẫn theo một người phụ nữ khoảng 50 tuổi đi vào. Người phụ nữ kia ôm một thùng gì đó khá nặng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận