Nữ Thần Giáo Sư Của Ta Thực Sự Quá Tuyệt Mỹ

Chương 45: Tần Tiểu Nhạc thực lực

Chương 45: Thực lực của Tần Tiểu Nhạc
Không hề đọc hiểu được sự khó chịu của Mộ Thiên Tuyết, Tần Tiểu Nhạc lúc này lực chú ý đều tập trung hết lên người Dương Thiên Trúc.
Hai người bốn mắt nhìn nhau, khí thế lập tức ngưng tụ.
Xung quanh bạn học lớp Kế Khoa nhìn mà vội vàng cuống cuồng, ánh mắt chăm chú, mấy người ở hàng trước không khỏi lui về phía sau, chừa lại cho hai người một khoảng đất trống lớn.
Chủ yếu là bởi vì khí thế bạo phát ra trên thân hai người bọn họ khiến cho những người ở hàng trước có chút cảm giác sợ hãi.
Không sai!
Đây chính là đường đường chính chính luyện qua, trên người sẽ mang theo một tia khí thế như có như không.
Mà Dương Thiên Trúc loại người từ trong bộ đội chém giết đi ra, càng là như vậy.
Không bao lâu, không chỉ là lớp một, xung quanh rất nhiều lớp chuyên ngành tất cả đều vây quanh, một vài huấn luyện viên đều tò mò xúm lại.
Đối với bọn hắn mà nói, huấn luyện viên và học sinh luận võ, đây là chuyện rất hiếm gặp.
Có thể mấy năm đều không gặp được một lần!
Bỗng nhiên!
Dương Thiên Trúc chợt quát một tiếng, bỗng nhiên hành động.
Tốc độ của hắn rất nhanh, dạng tốc độ này trong mắt người thường quả thực là khó mà đạt tới.
Không khí rung động xào xạc, ánh mắt chăm chú nhìn về phía Tần Tiểu Nhạc.
Trực tiếp liên tục đá ngang lên!
Tần Tiểu Nhạc cũng không dám khinh thường, thực lực của Dương Thiên Trúc hắn đại khái có thể cảm giác được một chút, tuyệt đối không đơn giản, dù là hắn có được đỉnh cấp cận chiến, nhưng mà phương diện lực lượng và tốc độ không nhất định bằng được Dương Thiên Trúc.
Đối mặt với tấn công mạnh của Dương Thiên Trúc, Tần Tiểu Nhạc liên tục né tránh, áp dụng đấu pháp mượn lực tan lực, không cùng hắn xung đột chính diện.
Cảnh võ thuật của hai người có thể so sánh với tràng diện trong điện ảnh.
Khiến cho xung quanh người quan sát reo hò thích thú.
Chỉ có điều, Mộ Thiên Tuyết cau mày, nhịp tim rất nhanh, ánh mắt một mực chăm chú nhìn xem Tần Tiểu Nhạc, sợ hắn xảy ra chuyện gì.
Mặc dù vừa mới khó chịu gia hỏa này không nhìn mình nói, nhưng mà, lúc này nàng cũng không nghĩ ngợi nhiều được, chỉ chờ đợi Tần Tiểu Nhạc đừng để bị thương.
Tên cặn bã thối!
Sẽ chỉ làm người lo lắng! !
Mộ Thiên Tuyết trong lòng nghĩ như thế, phía bên kia, Tần Tiểu Nhạc liên tục mấy lần né tránh về sau, dự định chủ động xuất kích.
Tại thời điểm Dương Thiên Trúc lại một lần đá ngang, Tần Tiểu Nhạc nhắm ngay thời cơ, lách mình tránh thoát công kích của hắn, nhưng mà thân thể lại hướng phía Dương Thiên Trúc đánh tới.
Không sai!
Hắn dự định cận thân cùng đối phương vật lộn một đối một.
Dựa vào kỹ xảo cận chiến, vì chính mình sáng tạo không gian thắng!
Thời gian qua một lát, tại lúc Dương Thiên Trúc còn chưa kịp hoàn hồn, Tần Tiểu Nhạc đã ở khoảng cách rất gần với hắn.
Lập tức, biến chưởng thành quyền!
Đấm ra một quyền, trực tiếp nhắm ngay ngực Dương Thiên Trúc.
Dương Thiên Trúc lập tức giật mình, lúc này muốn tránh né đã không thể nào, hắn vội vàng đón đỡ.
Hai tay gắt gao che ở trước ngực.
"Ầm!"
Chặt chẽ vững vàng chịu một quyền này của Tần Tiểu Nhạc.
Đăng đăng đăng!
Lập tức, Dương Thiên Trúc trực tiếp lui lại mấy bước, cảm giác hai tay nóng bỏng.
Tiểu tử này, đủ có thể a!
Dương Thiên Trúc nhếch miệng, hít mấy tiếng, làm dịu đau đớn trên tay mình, ánh mắt nhìn về phía Tần Tiểu Nhạc, thần sắc cảnh giác, không dám chút nào chủ quan.
Tiểu tử này thực lực coi như không tệ, năng lực phản ứng cũng mau.
Hơn nữa hình như là luyện qua cận chiến một loại đồ vật, năng lực vật lộn, năng lực cận thân đều rất mạnh.
Mọi người xung quanh nhìn thấy Tần Tiểu Nhạc đánh lui Dương Thiên Trúc, nguyên một đám trên mặt đầy kích động.
"Ta dựa, Nhạc ca lợi hại a, Dương huấn luyện viên đều bị hắn đánh lui."
"Trời ạ, vừa mới hai người bọn họ giao chiến, ta xem đều lo lắng, quá kịch liệt."
"Vậy còn phải nói, thật không nghĩ tới, Nhạc ca thực lực lợi hại như vậy."
"Ta nam thần quá đẹp rồi a, ta yêu! ! "
"Các tỷ muội, nam nhân này, ta muốn định."
". . ."
". . ."
Hai người đánh nhau kịch liệt như là phim hành động, không hề loè loẹt, có chỉ là quyền quyền đến thịt, một chiêu một thức, cũng là tiến công cùng phòng ngự.
Là thật đặc sắc!
Một bên các huấn luyện viên nhìn cũng không khỏi nội tâm khuấy động, xoa tay.
Nhưng mà, cái này còn chưa phải kết thúc!
Tần Tiểu Nhạc muốn tốc chiến tốc thắng, chủ động phát khởi tiến công.
Thừa dịp Dương Thiên Trúc hai tay chấn động tê dại đồng thời, trực tiếp chạy nhanh lao đến.
Sau đó, một cước đá ngang hung hăng quét xuống.
Nhanh, chuẩn, hung ác!
Thẳng đến vai Dương Thiên Trúc!
Dương Thiên Trúc đột nhiên trợn to hai mắt, tốc độ của Tần Tiểu Nhạc đến quá nhanh quá đột ngột, tự biết khó mà tránh né, hai tay nâng lên, dùng để hoà hoãn lực lượng từ chân Tần Tiểu Nhạc.
Ầm!
Tất cả mọi người nhìn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Chỉ thấy Tần Tiểu Nhạc gác ở trên hai tay Dương Thiên Trúc, hai cánh tay kéo lên đặt trên vai.
Dương Thiên Trúc cả người mặt đỏ lên, khuôn mặt khẩn trương.
Phảng phất như thừa nhận cự lực gì đó.
Chủ yếu là Tần Tiểu Nhạc mượn nhờ tốc độ đến quá nhanh, lại thêm chân dài, đây cũng là ưu thế, trực tiếp đánh Dương Thiên Trúc trở tay không kịp.
Nhìn Dương Thiên Trúc một chút, Tần Tiểu Nhạc mỉm cười, thu lực lượng.
Dương Thiên Trúc cũng cảm thấy, thừa dịp cỗ sức lực này đem Tần Tiểu Nhạc đẩy ra.
Hai người giao thủ ngắn ngủi như thế về cơ bản cũng không sai biệt lắm phân ra được thắng bại.
Hai người mặt đối mặt, Tần Tiểu Nhạc cười ha hả nói: "Dương huấn luyện viên thực lực rất mạnh, tiếp tục đánh xuống ta không có nắm chắc, không bằng coi như là hòa tay a?"
Tiếp tục đánh xuống, thật ra khó mà nói.
Mặc dù trước mắt hắn chiếm thượng phong, đó là bởi vì Dương Thiên Trúc không có lấy ra sát chiêu.
Trong quân võ kỹ, phần lớn đều là thuật giết người, chém giết thuật.
Chỉ có điều cùng Tần Tiểu Nhạc khi đối chiến, hắn không có cách nào xuất ra, cho nên bị thất thế.
Dương Thiên Trúc vỗ vỗ bụi đất trên người, thở phào nói: "Tiểu tử ngươi coi như không tệ, lợi hại, hôm nay là ta thua."
Nói xong, Dương Thiên Trúc giơ ngón tay cái về phía Tần Tiểu Nhạc.
Hắn không phải là người thua không nổi, thực lực của Tần Tiểu Nhạc xác thực mạnh.
Tần Tiểu Nhạc mỉm cười, cũng không để ý.
Thắng thua gì đó, vấn đề không lớn.
Vốn chính là biểu diễn chơi đùa, thử xem thân thủ.
Đám người nguyên một đám lập tức kích động.
Ngoan ngoãn!
Huấn luyện viên chủ động nhận thua a!
Cái này cũng quá kích động.
"Ta dựa, nam thần quá đẹp rồi đi, ngay cả huấn luyện viên cũng không là đối thủ."
"Tê, trời ạ, nam nhân này dáng người vừa cao vừa đẹp trai, lại còn biết đánh nhau, quả thực tuyệt a."
"Nhạc ca của ta quá lợi hại rồi a, trời ạ."
". . ."
". . ."
Tất cả mọi người kích động dị thường, trên mặt viết đầy hai chữ kích động.
Chỉ có Mộ Thiên Tuyết thở phào một hơi.
Nàng mặc kệ thắng thua như thế nào, chỉ cần Tần Tiểu Nhạc không chịu tổn thương liền tốt.
Tần Tiểu Nhạc cùng Dương Thiên Trúc rời khỏi trung ương, một chút học sinh các lớp khác quan sát cũng đều nhao nhao tản đi.
Có Tần Tiểu Nhạc cùng Dương Thiên Trúc biểu diễn võ thuật về sau, bầu không khí lớp một Kế Khoa càng thêm nhiệt liệt, từng người thay nhau lên đài biểu diễn.
Mà Bạch Tử Thuần cũng làm người chủ trì, biểu hiện cực kỳ sinh động.
Tần Tiểu Nhạc cùng Dương Thiên Trúc đi tới một bên.
Dương Thiên Trúc đấm một quyền vào ngực Tần Tiểu Nhạc, cười ha hả nói: "Không nhìn ra a, tiểu tử ngươi có thể, thực lực bất phàm!"
Tần Tiểu Nhạc cười ha hả gãi gãi đầu: "Luyện chơi qua một chút, không tính là gì."
Tốc độ của hắn cùng lực lượng trước kia khi còn bé luyện qua, cho nên so với người bình thường mạnh hơn không ít.
Về phần kỹ xảo cận chiến, thì là bắt nguồn từ hệ thống.
Đương nhiên, điểm này tự nhiên không thể nói ra ngoài.
"Nha, Tần Tiểu Nhạc đồng học xem ra cực kỳ hưng phấn a!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận