Nữ Thần Giáo Sư Của Ta Thực Sự Quá Tuyệt Mỹ

Chương 386: Chia tay về sau (đằng sau còn có)

Chương 386: Chia tay xong (còn tiếp)
Nhìn dáng vẻ đau buồn của bạn gái cũ, thật lòng mà nói, trong lòng Trương Vũ cũng không dễ chịu gì.
Hắn không phải loại tra nam lấy việc đùa giỡn tình cảm làm thú vui.
Chỉ là đơn thuần bởi vì tính cách hai người không hợp, không thể đi cùng nhau nên mới quyết định chia tay mà thôi.
Chuyện tình cảm, muôn ngàn lần không thể gượng ép.
Nhất là loại này, yếu tố trí mạng.
Tính cách là thứ trời sinh khó mà thay đổi, tuyệt đối là tử huyệt!
"Chúc ngươi, hạnh phúc! ! !"
Nghe được lời nói kiên định của Trương Vũ, khóe mắt bạn gái cũ rơi lệ, cố nén bi thương trong lòng, chạy đi.
Đau đớn, khó chịu!
Nỗi buồn vô tận tràn vào trong tim nàng, lập tức khó mà chống đỡ.
Bạn gái của Ngô Lạc thấy vậy, sợ nàng xảy ra chuyện, vội vàng giằng tay Ngô Lạc ra, đuổi theo.
Chỉ để lại Trương Vũ bốn người đứng tại chỗ, nhìn nhau.
"Mẹ lão Trương, tiểu tử ngươi thật là tuyệt tình!"
Ngô Lạc hùng hổ đi lên trước, nhìn Trương Vũ nói.
Mặc dù việc Trương Vũ chia tay không có quan hệ trực tiếp gì đến hắn, nhưng đối tượng của hắn và bạn gái cũ của Trương Vũ là bạn tốt cùng lớp, tình cảm của hai người họ nhất định sẽ chịu ảnh hưởng.
Hơn nữa, có việc Trương Vũ chia tay bạn gái cũ, không chừng trong lòng đối tượng của Ngô Lạc cũng sẽ có chút chán ghét.
Đây đều là điều không thể tránh được.
Trương Vũ thở dài, cũng cảm thấy ngực hơi buồn bực đến hoảng.
"Ta cũng không muốn tuyệt tình như vậy, nhưng mà không có cách nào, tình cảm là thứ, nếu như không giải quyết dứt khoát, đối với hai người đều không tốt."
Vừa nói, hắn thở dài, trong ánh mắt ẩn chứa quầng sáng lý trí.
Tình cảm không giống với những thứ khác, nếu như không giải quyết triệt để, tuyệt đối sẽ do dự thiếu quyết đoán, ngược lại càng rắc rối.
Cho nên, vẫn là nói rõ ràng thì tốt hơn.
Dù đối phương hiện tại rất khó chịu, nhưng cũng chỉ là khó chịu trong khoảng thời gian này mà thôi, qua thời gian này, hoặc là tìm được người mới, sẽ tốt hơn nhiều.
Tần Tiểu Nhạc và Đường Mãnh cũng từ phía sau chậm rãi đi tới, nhẹ nhàng vỗ vai Trương Vũ nói:
"Được rồi, về phòng ngủ thôi."
"Ừ!"
Trương Vũ quay đầu, nhìn hai người một chút, thở dài, gật gật đầu.
Lúc này, nói gì làm gì cũng đều vô ích.
Việc đã đến nước này, thì cứ tiếp tục vậy đi.
Bốn người liếc nhau, cùng nhau đi về, nhìn nhau trong ánh mắt đều mang một chút ý vị khó hiểu.
Nói thật, thứ gọi là tình cảm này, thật phức tạp.
Hơn nữa, cũng chỉ có người trong cuộc mới chân chính hiểu rõ, những người khác, căn bản không rõ được những biến đổi trong tâm tư hai người đang trong vòng xoáy tình cảm.
"Ai, lão Ngô, ta... Có phải đã ảnh hưởng đến tình cảm của ngươi không?"
Trong quá trình lên lầu, Trương Vũ bỗng nhiên mở miệng hỏi.
Ảnh hưởng nhất định là có, cũng không biết đối tượng của Ngô Lạc cảm thấy thế nào.
Nhưng mà, thấy Trương Vũ nghiêm túc hỏi thăm như vậy, Ngô Lạc chỉ cười nhạt một tiếng, hùng hổ nói:
"Mẹ, ngươi cũng biết rồi à, việc này mà không mời lão tử ăn mấy bữa cơm, thì không xong đâu."
Vừa nói, hắn cười ha hả vỗ vai Trương Vũ, mặc dù ngoài miệng hùng hổ, nhưng trong mắt tràn đầy ý cười.
So với bạn gái, vẫn là Trương Vũ, người huynh đệ ở chung nhiều năm này quan trọng hơn.
Hai người từ tiểu học đến sơ trung, cao trung, cho tới bây giờ là đại học, vài chục năm tình bạn, có thể nói, kiên cố không thể phá vỡ.
Thậm chí, chỉ cần nhìn nhau một cái, liền biết đối phương có ý gì.
Cấp độ này, không phải là cái gọi là nam đồng, mà là thuần túy tình nghĩa huynh đệ.
Tình nghĩa hai người, so với tiền tài thì quý giá hơn, so với bạn gái cũng quan trọng hơn.
Trương Vũ nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó khóe miệng hơi nhếch lên, ôm vai Ngô Lạc nói:
"Ăn, ăn lớn, hắc hắc hắc!"
Trương Vũ cười ha hả, trong mắt tràn đầy vẻ hiền hòa.
Mấy người trở về phòng ngủ, sau khi rửa mặt liền lên giường ngủ.
Buổi tối, Ngô Lạc cùng đối tượng trò chuyện vài câu, nàng đang an ủi bạn gái cũ của Trương Vũ.
Rất rõ ràng, giờ phút này trạng thái của nàng không tốt lắm.
Chính là lúc cần người an ủi, cho nên, cùng Ngô Lạc nói hai câu xong, lại chạy tới an ủi bạn gái cũ của Trương Vũ.
Còn Trương Vũ gia hỏa này, trở về phòng ngủ xong tắm rửa một cái, sau đó liền chạy lên giường chơi game.
Hoặc có lẽ là vì phát tiết nỗi khó chịu trong lòng, liên tiếp chơi mấy ván.
Đêm, dần dần khuya.
Trong phòng ngủ, tiếng hít thở cũng bắt đầu đều đặn.
Tình cảm là thứ sẽ thay đổi theo thời gian, tốt hay xấu, chủ yếu vẫn là xem hai người kinh doanh thế nào.
Sáng sớm hôm sau!
Mấy người rất sớm đã rời giường, vẫn như ngày thường đi học.
Bốn người vẫn cùng nhau xuất phát, sau khi rửa mặt thay quần áo xong liền đi căng tin ăn cơm.
Buổi sáng ăn uống tương đối đơn giản, một chén sữa đậu nành, thêm mấy cái bánh bao hoặc là bánh quẩy, ngồi ở căng tin ăn.
Mấy người vừa ăn được một lúc, bỗng nhiên, ngẩng đầu một cái, liền thấy bạn gái cũ của Trương Vũ.
Một hơi uống hết sữa đậu nành, suýt chút nữa bị nghẹn.
Mà trùng hợp là, bạn gái cũ hình như cũng nhìn thấy hắn, hai người nhìn nhau.
Trương Vũ vội vàng cúi đầu, thành thành thật thật ăn cơm.
Tần Tiểu Nhạc cười khúc khích, vỗ vai Trương Vũ nói:
"Lão Trương, ta nói ngươi sau khi chia tay, ngược lại số lần gặp mặt bạn gái cũ còn nhiều hơn."
Trương Vũ: ". . ."
Câm nín!
Tê liệt cả người!
"Mẹ, ăn mau, ăn xong đi học thôi, tiết đầu tiên là tiết của Mộ giáo sư, không nên đến trễ."
Tần Tiểu Nhạc cười ha hả nói:
"Không có việc gì, cứ từ từ ăn không cần vội, ta bảo kê ngươi."
Trương Vũ: ". . ."
Ngô Lạc: ". . ."
Đường Mãnh: ". . ."
Thảo!
Đây chính là người trong nội bộ sao?
Thật mẹ nó kiên cường!
Bạn cần đăng nhập để bình luận