Nữ Thần Giáo Sư Của Ta Thực Sự Quá Tuyệt Mỹ

Chương 431: Tần Cửu Ca

Chương 431: Tần Cửu Ca
Đối với một người sắp trở thành phụ thân như Tần Tiểu Nhạc mà nói, giờ phút này hắn có tâm trạng hết sức phức tạp.
Sau khi khẩn trương, sốt ruột, còn có mấy phần tâm trạng k·í·c·h động dị dạng.
Mấy người đang sốt ruột chờ đợi ở cửa, không biết qua bao lâu, đèn phòng phẫu t·h·u·ậ·t tối xuống, cửa bỗng nhiên mở.
Một cô y tá từ trong phòng đi ra, k·í·c·h động nói: "Chúc mừng Tần tiên sinh, phu nhân của ngài đã sinh, là một bé trai, mẹ tròn con vuông! !"
Nghe được lời y tá nói, lập tức, cả nhà đều mừng rỡ.
Tần Tiểu Nhạc nguyên bản đang treo trái tim lơ lửng cũng lập tức được đặt xuống, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "Quá tốt rồi quá tốt rồi, ta có con trai rồi! !"
Lúc này hắn, biết được mẹ con bình an, thật sự là quá k·í·c·h động.
Tần Việt mấy người cũng k·í·c·h động không thôi.
Tần gia truyền thừa đã có đời thứ ba! !
Hắn lúc này cười nói: "Vương viện trưởng, hôm nay đa tạ, tất cả bác sĩ khoa phụ sản, ta sẽ để trợ thủ đưa cho mỗi người một phong bao lì xì lớn!"
Tần Việt hôm nay cũng rất vui vẻ, ngày thường rất ít khi tiêu tiền như nước, hôm nay lại khác thường, mỗi người một cái bao lì xì lớn.
Mộ t·h·i·ê·n An cũng cười nói: "Không sai, còn có ta, dù sao cũng là cháu ngoại của ta xuất thế, lát nữa ta cũng lì xì cho mỗi người một bao."
Nghe được Tần Việt cùng Mộ t·h·i·ê·n An hai người nói như vậy, tiểu hộ sĩ kia lập tức k·í·c·h động không thôi.
Nàng cũng không ngốc, bao lì xì nhỏ trong miệng những đại lão đỉnh cấp như Tần Việt và Mộ t·h·i·ê·n An, vậy khẳng định không phải con số nhỏ.
Nói không chừng còn nhiều hơn cả tiền thưởng cuối năm nay.
Nghĩ tới đây, tiểu hộ sĩ lập tức vui mừng hớn hở.
Vương viện trưởng cũng hết sức vui vẻ, mặc dù số tiền này với hắn mà nói không tính là gì, nhưng mấu chốt là có thể kết giao với hai vị đại lão.
Ngươi nghĩ mà xem, cháu trai của Tần Việt lại được sinh ra tại b·ệ·n·h viện của mình, hơn nữa bản thân còn ở bên ngoài cùng đi.
Ít nhiều gì, cũng coi như một phần tình nghĩa.
Vương viện trưởng cười ha hả nói: "Đa tạ Tần tổng, đa tạ Mộ tổng! !"
Hai người cười ha ha.
Tần Tiểu Nhạc thì một bước nhanh chân chạy vào, không kịp chờ đợi muốn nhìn Mộ t·h·i·ê·n Tuyết và con trai mình.
Bởi vì Mộ t·h·i·ê·n Tuyết vừa mới sinh xong, cho nên Tần Việt bốn người bọn họ cũng không có đi vào quấy rầy, để cho vợ chồng trẻ nói chuyện riêng.
Tần Tiểu Nhạc vừa đi vào, liền thấy Mộ t·h·i·ê·n Tuyết nằm ở trên giường bệnh màu trắng, bác sĩ và y tá ở một bên cẩn t·h·ậ·n từng li từng tí trông nom.
Con t·r·a·i thì ở ngay bên cạnh Mộ t·h·i·ê·n Tuyết.
Gặp Tần Tiểu Nhạc tiến vào, Mộ t·h·i·ê·n Tuyết mồ hôi đầy đầu nhưng trên mặt lộ ra nụ cười đã lâu không thấy.
Sinh con là một việc th·ố·n khổ, người bình thường căn bản không thể t·r·ải nghiệm.
Nếu như nói đau đớn có 10 cấp, vậy thì sinh con chính là cấp 10.
Cũng may, chịu đựng được.
"Ngươi đã đến."
Nhẹ nhàng một câu, lại là để Tần Tiểu Nhạc cảm thấy rất đau lòng.
Hắn gật đầu thật mạnh, thuận thế đứng ở bên cạnh Mộ t·h·i·ê·n Tuyết, đầy cõi lòng nhu tình nhìn xem nàng nói: "Khổ cực cho nàng rồi, còn đau không?"
Mộ t·h·i·ê·n Tuyết nhu thuận lắc đầu, trên mặt suy yếu lộ ra một tia nụ cười gượng ép.
"Còn tốt. . ."
Tần Tiểu Nhạc dịu dàng sờ lên mặt của Mộ t·h·i·ê·n Tuyết, trên mặt trắng bệch viết đầy vẻ suy yếu.
Ngay sau đó, hắn nhìn về phía con trai mình.
Tiểu t·ử mập mạp im lặng nằm ở bên cạnh Mộ t·h·i·ê·n Tuyết, tò mò nhìn toàn bộ thế giới.
Khác với những đứa t·r·ẻ khác, tiểu t·ử này sinh ra vậy mà không k·h·ó·c, ngược lại trong ánh mắt tràn đầy vẻ tò mò với thế giới này.
"Ngươi xem tiểu t·ử này, rất giống ngươi."
Tần Tiểu Nhạc cười ha hả nhìn tiểu t·ử mập mạp trước mắt nói ra.
Vừa nói, hắn vừa duỗi ra một ngón tay, nhẹ nhàng vuốt ve trên mặt của con trai mình, tiểu t·ử này không những không cảm thấy sợ hãi, ngược lại còn cười ngọt ngào, nhẹ nhàng m·ú·t ngón tay của Tần Tiểu Nhạc.
Điều này làm cho hai vợ chồng phá lên cười.
Mộ t·h·i·ê·n Tuyết cười nói: "Ngươi xem con trai chúng ta thông minh bao nhiêu, vừa ra đời không giống như những đứa trẻ khác chỉ biết k·h·ó·c, tiểu t·ử này vậy mà lại biết cười."
Lời nói của Mộ t·h·i·ê·n Tuyết cũng nhận được sự đồng ý của bác sĩ bên cạnh.
"Không sai, những đứa t·r·ẻ khác khi ra đời cơ bản đều k·h·ó·c, ta cho tới bây giờ chưa từng thấy qua đứa trẻ nào sinh ra đã biết cười.
Mộ tiểu thư, Tần tiên sinh, c·ô·ng t·ử nhà ngài tương lai chỉ sợ không phải người thường a!"
Bác sĩ tán thán nói, trong ánh mắt cũng mang theo một chút hâm mộ.
Đỡ đẻ nhiều hài t·ử như vậy, duy chỉ có hài t·ử của Tần Tiểu Nhạc là không giống.
Nói thật, dòng dõi của những nhân vật lớn này đều không giống người thường, thật sự là quá hâm mộ.
Tần Tiểu Nhạc mỉm cười, nói tiếng cám ơn, ánh mắt lại nhìn về phía nhi t·ử bảo bối của mình.
Mộ t·h·i·ê·n Tuyết ôn hòa nói: "Tiểu Nhạc, đặt tên cho con của chúng ta đi, đã nghĩ được chưa?"
Đặt tên, vốn dĩ nên là phụ thân làm.
Tần Tiểu Nhạc cười ha hả nói: "Đó là đương nhiên, thật ra một tháng trước ta đã suy nghĩ rồi."
Liên quan tới việc đặt tên, Tần Tiểu Nhạc đã sớm suy nghĩ.
Vô luận là nam hài hay là nữ hài, hắn đều đã cân nhắc qua.
Vừa nói, Tần Tiểu Nhạc vừa cười ha hả nói: "Nếu như là nữ hài, ta nghĩ để cho nàng gọi là Tần Yên Nhiên."
"Bất quá, tiểu t·ử này nếu là nam hài, vậy thì gọi là Tần c·ẩ·u Đản a."
Mộ t·h·i·ê·n Tuyết: "? ? ? ?"
Con trai: "? ? ? ? ?"
Mộ t·h·i·ê·n Tuyết "xì" Tần Tiểu Nhạc một tiếng, cười mắng: "Trước mặt con trai có thể đứng đắn một chút được không, còn Tần c·ẩ·u Đản, ngươi xem bố chồng mẹ chồng có đ·ánh c·hết ngươi không."
Tần Tiểu Nhạc mà dám đặt cho con trai mình cái tên này, Tần Việt và Diệp An Nhiên sợ là người đầu tiên sẽ không bỏ qua cho hắn.
Tiểu t·ử này, quá thiếu đòn! !
Tần Tiểu Nhạc cười ha ha một tiếng nói: "Nói đùa, nói đùa thôi."
Vừa nói, hắn vội ho một tiếng, hắng giọng một cái nói: "Nàng cảm thấy Tần Cửu Ca thế nào?"
Tần Cửu Ca?
Mộ t·h·i·ê·n Tuyết trong miệng lẩm bẩm nói: "Chín ngày chi ca, có thể lên Vân Tiêu!" (tạm dịch: khúc ca chín tầng trời, có thể lên đến mây xanh!)
"Ta cảm thấy không sai, tên rất hay! !"
Cái tên này không tệ, có ý thơ.
Nhìn ra Tần Tiểu Nhạc đã nghiêm túc suy nghĩ qua.
Mộ t·h·i·ê·n Tuyết cười ha hả nói: "Vậy thì cứ quyết định như vậy đi!"
"Tốt!"
Hai vợ chồng đã quyết định tên của tiểu Cửu Ca.
Hai người trò chuyện một lúc, sau đó phụ mẫu của Tần Tiểu Nhạc và bốn người liền không nhịn được chạy vào nhìn hài t·ử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận