Nữ Thần Giáo Sư Của Ta Thực Sự Quá Tuyệt Mỹ

Chương 110: Xem phim (đằng sau còn có một chương, đừng có gấp)

**Chương 110: Xem phim (Phía sau còn có một chương nữa, đừng vội)**
Nghe vậy, Mộ Thiên Tuyết trong lòng vui vẻ.
Gia hỏa này, hôm nay từ bỏ cơ hội tốt để biểu hiện như vậy cũng là vì không muốn ta ghen sao?
Lập tức!
Trong lòng Mộ Thiên Tuyết cảm thấy ngọt ngào.
Có đôi khi nữ sinh chính là như vậy, khi bạn trai cho nàng đầy đủ cảm giác an toàn, dù chỉ là một chuyện rất nhỏ nhặt, các nàng đều sẽ cảm thấy vui vẻ.
Thế nhưng, Tần Tiểu Hi trực tiếp liếc hắn một cái:
"Chỉ mình ngươi mà đòi có bạn gái, ngươi xứng sao? Cô bé nào mắt bị mù mới có thể coi trọng ngươi!"
Không chút lưu tình, trực tiếp trấn áp.
Đây chính là thái độ của chị gái ruột đối đãi với em trai ruột.
Tuyệt đối không thể để cho tên c·h·ó c·hết này kiêu ngạo lên, bằng không thì sau này sẽ không sai khiến được.
Trấn áp, phải nghiêm khắc trấn áp.
Thế nhưng!
Một câu nói kia của hắn, lại làm cho hai người lập tức c·h·ết lặng.
Mộ Thiên Tuyết: "? ? ? ? ?"
Ý ngươi là, ta bị mù rồi? ?
Mẹ kiếp!
Tần Tiểu Nhạc: ". . . . ."
Không hổ là ngươi, đúng là chị ruột!
Hoạt động tâm lý của hai người nàng không cách nào biết được.
Nàng thấy sắc mặt Tần Tiểu Nhạc tựa hồ hơi không đúng, cười ha hả đẩy hắn ra.
"Thôi được rồi, muốn thi đấu thì mau đi đi, đừng lỡ mất thời gian!"
Tần Tiểu Nhạc bất đắc dĩ, chỉ có thể vụng t·r·ộ·m đưa cho Mộ Thiên Tuyết một ánh mắt rồi rời đi.
Có đôi khi hắn thật sự rất hối hận.
Vì sao không phải mình sinh ra trước?
Nếu hắn là anh trai!
Tuyệt đối sẽ ép Tần Tiểu Hi đến c·h·ết.
Mẹ kiếp!
Đáng tiếc, từ khi sinh ra bước đi này đã sai lầm rồi.
Nửa hiệp sau ra sân, Tần Tiểu Nhạc vẫn giữ tính cách rất Phật hệ.
Bất quá, để phòng ngừa đối phương thắng trận, hắn vẫn hoạt động mấy lần.
Ném vào mấy quả 3 điểm, cố ý kéo dài điểm số, sau đó để cho đồng đội tiếp sức.
Dưới sự trấn áp của thực lực kinh khủng đủ để chi phối toàn bộ trận đấu như vậy, điểm số của hai bên cũng ngày càng lớn.
Đến ba giây cuối cùng, đội Không Tin dù có ném vào quả bóng cuối cùng, nhưng cũng không thể thay đổi cục diện.
Kế Khoa: 42
Không Tin: 36
Cuối cùng, Kế Khoa lấy ưu thế dẫn trước 6 điểm, nhẹ nhõm giành chiến thắng trong lượt trận này.
Lập tức, toàn trường vang lên tiếng hoan hô.
Tần Tiểu Nhạc tuy không có thao tác gì quá chói sáng.
Nhưng!
Vẻ đẹp của hắn vẫn khiến vô số nữ sinh hò reo và tán dương.
Mắt thấy các nàng sắp đến gần.
Tần Tiểu Nhạc trực tiếp xoay người, chạy thoát khỏi vòng vây.
Một chữ, chuồn!
Ở bên ngoài sân bóng rổ chờ Mộ Thiên Tuyết và Tần Tiểu Hi cùng đi ra, sau đó ba người cùng đi ăn tối.
Ba người cùng ăn cơm tối, mỗi người đều ngầm hiểu lẫn nhau.
Chạng vạng tối 7 giờ!
Tần Tiểu Nhạc mượn cơ hội rời đi, Mộ Thiên Tuyết sau khi hắn đi không lâu, cũng tìm một cái cớ chuồn mất.
Vốn ba người đi giờ chỉ còn lại mẹ goá con côi Tần Tiểu Hi một mình.
Cổng Tây của trường!
Tần Tiểu Nhạc và Mộ Thiên Tuyết hẹn gặp mặt ở đây.
Bầu trời chạng vạng tối dần mờ đi, đèn đường của trường cũng bắt đầu dần dần được thắp sáng.
Nhìn qua Tần Tiểu Nhạc đang đợi mình ở cách đó không xa, Mộ Thiên Tuyết trong lòng vui vẻ, bước nhanh chạy tới.
"Chờ lâu rồi hả?"
Mộ Thiên Tuyết cười hì hì nói.
"Vừa nãy để ứng phó với chị ngươi, không bị nàng phát hiện, nên chỉ có thể tách thời gian ra với ngươi."
Tần Tiểu Nhạc cười ha hả bước tới, khẽ hôn lên trán nàng.
"Không sao, ta biết, đi thôi, tối nay nghe ta an bài!"
"Ngươi . . . . Định dẫn ta đi đâu làm gì?"
Khuôn mặt Mộ Thiên Tuyết ửng đỏ, cẩn thận dò hỏi.
Đêm hôm khuya khoắt, vẫn là lần đầu tiên cùng nam sinh ra ngoài hẹn hò.
Không thể không nói, trong nội tâm nàng hơi khẩn trương, có chút hoảng hốt, không biết Tần Tiểu Nhạc rốt cuộc muốn dẫn nàng đi đâu.
Nhìn Mộ Thiên Tuyết ánh mắt khẩn trương, khóe miệng Tần Tiểu Nhạc hơi nhếch lên:
"Hay là dẫn ngươi đi quán bar uống rư.ợ.u?"
Nghe được giọng điệu trêu ghẹo của Tần Tiểu Nhạc, Mộ Thiên Tuyết lập tức căng thẳng trong lòng.
Quán bar uống rư.ợ.u?
Lập tức, trong óc nàng xuất hiện hình ảnh ban đầu ở quán bar gần Đông đại uống rư.ợ.u, còn bị Tần Tiểu Nhạc nhặt được.
Vừa nghĩ tới hình ảnh hai người rời giường vào buổi sáng hôm đó.
Trong lòng Mộ Thiên Tuyết không khỏi thẹn thùng không chịu nổi, vẻ mặt ửng đỏ kiều diễm càng làm cho người ta thương tiếc.
Nàng ngẩng đầu, nhìn Tần Tiểu Nhạc, tức giận nói:
"Hừ, mơ đi, ta . . . Ta không đi!"
Vừa nói, Mộ Thiên Tuyết vừa quay người muốn đi.
Tần Tiểu Nhạc sao có thể để cho nàng rời đi, cười ha hả giữ lấy cổ tay nàng, hơi dùng sức, trực tiếp ôm nàng vào lòng.
"Tiểu nương tử, đi, ngươi không đi được đâu, phải theo ta!"
Nhìn nụ cười tà tà của Tần Tiểu Nhạc, Mộ Thiên Tuyết mặt mày đỏ bừng.
Vừa thẹn vừa giận, rồi lại trong lúc nhất thời không biết nói gì, chỉ có thể thẹn thùng đấm một quyền vào ngực hắn.
Tần Tiểu Nhạc cười ha hả nói:
"Được rồi, ta đùa ngươi thôi, làm sao có thể dẫn ngươi đi quán bar."
Lần đầu hẹn hò, nào có ai dẫn nữ sinh đi quán bar?
Ngay cả tra nam cũng sẽ không dùng thủ đoạn này.
Vì sao?
Bởi vì mục tiêu tính quá rõ ràng.
Đi quán bar uống rư.ợ.u, 100% là uống say.
Tửu lượng nữ sinh vốn không tốt.
Nếu uống say, nam sinh tự nhiên là có cơ hội.
Thế nhưng!
Nữ sinh cũng không phải người ngu.
Lần đầu hẹn hò liền đi loại địa phương này, làm sao các nàng có thể đồng ý.
Như vậy ngược lại sẽ 'đánh rắn động cỏ', làm cho nữ sinh cảm thấy ngươi có mưu đồ khác, là một tra nam!
Cho nên, loại thủ đoạn này tra nam ngược lại sẽ không dùng.
Bọn họ thường dùng phương pháp là mời đi ăn đồ nướng!
Đồ nướng loại này, đại bộ phận nữ sinh vẫn thích, lại thêm chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, tự nhiên là sẽ không từ chối.
Thế nhưng!
Ăn đồ nướng sao có thể không uống chút bia.
Một khi uống, vậy dĩ nhiên là tốt rồi.
Thủ đoạn của tra nam liền có thể bắt đầu.
Đương nhiên, lần đầu tiên đi hẹn hò, không đề nghị qua đêm, nên 'thấy tốt thì lấy'.
Dù sao, làm cũng không phải làm một lần!
Tần Tiểu Nhạc cười ha hả vỗ vỗ đầu nhỏ của Mộ Thiên Tuyết:
"Thôi được rồi, theo ta đi, sẽ không bắt cóc ngươi!"
"Ân ~~"
Mộ Thiên Tuyết cúi đầu khẽ ừ một tiếng, rồi đi theo bên cạnh Tần Tiểu Nhạc.
Hai người một trái một phải ra khỏi trường.
Cho đến khi đi ra khỏi cổng trường một khoảng cách nhất định, Tần Tiểu Nhạc mới nắm tay Mộ Thiên Tuyết.
Dù sao, ở gần trường học có nhiều người, nếu gặp người quen sẽ không tốt.
Chỗ này không sai biệt lắm đã ra khỏi phạm vi nguy hiểm, cũng không cần phải sợ hãi!
Lặng lẽ đi theo bên cạnh Tần Tiểu Nhạc, Mộ Thiên Tuyết không nói một lời, cứ yên lặng đi như vậy.
Không lâu sau!
Tần Tiểu Nhạc dẫn nàng đi vào một rạp chiếu phim Oscar.
Gia hỏa này . . . . Là muốn dẫn ta đi xem phim?
Mộ Thiên Tuyết rất ít khi đi xem phim.
Thứ nhất là không có hứng thú.
Thứ hai, cũng không có người đi xem phim cùng nàng.
Một người xem phim, là một chuyện rất khó chịu.
Nhìn những cặp tình nhân xung quanh, liên tưởng đến sự thật mình là chó độc thân.
Bộ phim này, không xem cũng được!
Tần Tiểu Nhạc sớm đã đặt vé trên điện thoại di động.
Sau khi lấy vé ở máy lấy vé tự động, Mộ Thiên Tuyết tò mò mở miệng hỏi:
"Hôm nay chúng ta xem phim gì vậy?"
Tần Tiểu Nhạc cười hì hì nói:
"Yên tâm, nhất định là kinh điển, mới ra một bộ [C·h·ết để hồi sinh]!"
Bộ phim này vừa mới chiếu gần đây, nghe nói rất cảm động, là một bộ phim hiếm có.
Cho nên, Tần Tiểu Nhạc đã lên kế hoạch dẫn Mộ Thiên Tuyết cùng đi xem thử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận