Nữ Thần Giáo Sư Của Ta Thực Sự Quá Tuyệt Mỹ
Chương 244: Kiền Việt khoa học kỹ thuật, Trương kỹ sư trưởng (đằng sau còn có)
**Chương 244: Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, Trưởng Kỹ Sư Trương (còn tiếp)**
Ngày hôm sau!
Sau khi rút thăm kết thúc ngày hôm qua, cả phòng ký túc của Tần Tiểu Nhạc rủ nhau ra ngoài ăn một bữa, làm chút đồ nướng và bia.
Dù sao, với danh nghĩa là sinh viên đương đại, đồ nướng và bia vẫn là đỉnh của chóp.
Cũng coi như là ăn mừng một phen vận may của phòng ký túc.
Đương nhiên, cuối cùng người thanh toán tự nhiên là Tần Tiểu Nhạc, Đường Mãnh còn có Trương Vũ ba người.
Dù sao, ba người bọn họ đều nhận được tư cách, chỉ có Ngô Lạc là một kẻ xui xẻo.
Thứ tư, Mộ Thiên Tuyết dẫn theo ba mươi người của Đông Đại đi tới Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, người tới đón bọn họ là một thanh niên mặc quần áo công nhân.
Tuổi của hắn không lớn, nhưng mà cả người trông rất tinh anh, từng trải, trong ánh mắt có một loại tinh khí thần và sự tự tin đặc thù.
Dường như điều này rất phổ biến ở toàn bộ Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt.
Nhưng mà điều này cũng bình thường, có thể làm việc ở sở nghiên cứu khoa học của Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, đều không phải là người thường.
Phải biết, có thể vào được nơi này làm việc, cơ bản đều là từ Bắc Đại đi ra, hơn nữa còn phải trải qua tầng tầng phê duyệt mới có tư cách.
Mỗi người đều là hạng người thiên tư tung hoành.
Không chỉ có như thế!
Một khi vào được Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, có thể thu hoạch được tiền lương và bên ngoài cũng tạo thành sự khác biệt mãnh liệt.
Dù là, chỉ là một nhân viên nghiên cứu khoa học cấp thấp nhất, lương một năm cũng đạt đến 50 vạn!
Đúng!
Ngươi không có nghe lầm, chính là 50 vạn.
Đây vẫn chỉ là một nhân viên nghiên cứu khoa học vô cùng đơn giản bình thường.
Nếu là những người ở tầng lớp trung lưu, thậm chí là tầng lớp cao, tiền lương một năm càng là một con số cực cao.
Đây cũng là lý do vì sao rất nhiều người muốn đầu quân vào Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, tiền lương thật sự là quá cao.
Hơn nữa nghiên cứu khoa học còn cực kỳ minh bạch tự do, nơi như vậy, ai mà không yêu chứ?
"Ngài khỏe chứ, xin hỏi là giáo sư Mộ ạ?"
Nhân viên công tác trẻ tuổi kia mỉm cười một tiếng, nói khẽ.
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu: "Đúng, là ta."
Nghe được Mộ Thiên Tuyết khẳng định trả lời, người kia cười ha hả gật đầu nói: "Chào cô, tôi là Ngô Thế Huân, tổ trưởng tổ bốn của sở nghiên cứu Kiền Việt."
Không sai, đừng nhìn người trẻ tuổi này tuổi không lớn, nhưng mà là một tổ trưởng của sở nghiên cứu khoa học Kiền Việt, địa vị không thấp.
Hơn nữa, học vấn của Ngô Thế Huân không thấp.
Bắc Đại liên thông thạc sĩ, hơn nữa còn là học trò của giáo sư trí tuệ nhân tạo hàng đầu Bắc Đại, thực lực cực mạnh, cho nên mới có thể ở cái tuổi này làm đến vị trí tổ trưởng.
Mộ Thiên Tuyết mỉm cười, nói một tiếng chào cậu.
Ngô Thế Huân cười ha hả, làm một động tác mời: "Phía trên bảo tôi làm người dẫn đường cho các vị, mời đi theo tôi."
Vừa nói, Ngô Thế Huân đi ở phía trước, Mộ Thiên Tuyết dẫn theo đám người Đông Đại theo sau lưng.
Nàng hơi quay đầu, liếc nhìn Tần Tiểu Nhạc một cái, nói: "Thế nào, có cảm giác gì?"
"Cũng không tệ lắm!"
Tần Tiểu Nhạc sờ cằm, khẽ gật đầu nói.
Mặc dù còn chưa có đi vào nội bộ sở nghiên cứu quan sát, nhưng mà chỉ nhìn bên ngoài đã cảm thấy rất không tệ.
Đủ loại trang trí đều có một loại cảm giác nghiên cứu khoa học công nghệ cao.
Cảm giác như vậy, thật sự là có chút huyễn hoặc.
Hơn nữa, Ngô Thế Huân vừa mới kia đối xử với mọi người cũng không tệ, mặc dù là tổ trưởng, nhưng mà lại tương đối khiêm tốn, không hề vênh váo hung hăng.
Biết rồi một công ty, có thể hiểu rõ thông qua trình độ làm việc của nhân viên.
Rất rõ ràng, mới nhìn cũng khá.
Mộ Thiên Tuyết yên lặng gật đầu, ghé sát tai Tần Tiểu Nhạc, nhỏ giọng nói: "Ân, cậu nhìn nhiều một chút, nếu là cực kỳ thích nơi này, đến lúc đó tôi có thể nhờ bạn bè cho cậu một cơ hội phỏng vấn."
Dù sao Mộ Thiên Tuyết cũng là từ Bắc Đại đi ra, tại Bắc Đại, không ít học sinh tốt nghiệp liền tới Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt.
Lúc trước nàng suýt chút nữa thì tới nơi này.
Chỉ có điều cuối cùng suy nghĩ một chút, vẫn là đi Đông Đại làm giáo viên.
Cho nên!
Ở chỗ này, Mộ Thiên Tuyết vẫn còn hơi có quan hệ.
Nếu như Tần Tiểu Nhạc thật sự cực kỳ thích không khí và nghiên cứu khoa học ở nơi này, nàng không ngại vì Tần Tiểu Nhạc tìm kiếm quan hệ.
Dù sao, đây là người đàn ông của mình.
Mình đương nhiên phải sủng ái hắn.
Tần Tiểu Nhạc nghe vậy, có chút ngoài ý muốn, nhưng mà sau khi ngoài ý muốn, trong lòng tràn đầy cảm động.
Không thể không nói, Mộ Thiên Tuyết có thể nói ra những lời này, trong lòng Tần Tiểu Nhạc vẫn là cực kỳ cảm động.
Dựa vào ân tình của mình đi tìm việc làm cho Tần Tiểu Nhạc.
Hắn khẽ mỉm cười nói: "Tốt!"
Hai người sau khi trao đổi sơ lược, không tiếp tục nói chuyện, mà là đi theo Ngô Thế Huân yên lặng đi vào bên trong.
Có Ngô Thế Huân dẫn đường ở phía trước, lại thêm phía trên trước kia cũng nói qua hôm nay sẽ có học sinh Đông Đại đến tham quan, cho nên cũng không có người ngăn cản.
"Nơi này chính là tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1 của chúng ta."
Vừa nói, Ngô Thế Huân cười ha hả, chỉ chỉ một tòa nhà phía trước.
Tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1, nghiên cứu những hạng mục mũi nhọn của toàn thế giới.
Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt tổng cộng có năm tòa nhà nghiên cứu khoa học, mỗi một tòa đều là hao phí vài tỷ mà xây dựng thành.
Tất cả diện tích cộng lại, còn lớn hơn cả Đông Đại.
Phải biết, giống như Đông Đại, những trường đại học hàng đầu này, diện tích rất rộng, hơn nữa, có tòa nhà giảng đường, lầu ký túc xá, nhà ăn.
Nhưng ngay cả như vậy, đều không thể so sánh với sở nghiên cứu Kiền Việt.
"Đi thôi, chúng ta vào sở nghiên cứu khoa học số 1 tham quan một chút."
Vừa nói, Ngô Thế Huân cười ha hả, đi ở phía trước, giảng giải: "Sở nghiên cứu khoa học số 1 là tòa sở nghiên cứu khoa học được thành lập sớm nhất của Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt chúng ta, bên trong có rất nhiều đại lão, rất nhiều người cũng là nhân vật cấp bậc nguyên lão, mỗi một người đều có năng lực nghiên cứu khoa học Vô Song."
Vừa nói, Ngô Thế Huân liền dẫn theo đám người đi vào bên trong tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1.
Vừa mới đi vào!
Đám người lập tức trợn to hai mắt, tất cả trước mắt quả thực làm bọn họ kinh ngạc.
Không có cái gọi là tráng lệ, nhưng mà tất cả những gì được trưng bày xung quanh đều rất có cảm giác khoa học kỹ thuật.
Đủ loại mô hình máy bay không người lái.
Đây là nội dung nghiên cứu phát minh sớm nhất của Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, về sau trải qua không ngừng cải tiến và nghiên cứu phát minh, biến nó càng ngày càng hoàn mỹ.
Đi vào trong nữa, chính là những trang bị khác.
Ví dụ như trí năng ở nhà, còn có đủ loại người máy trí năng.
Có thể nói, đến nơi này, phảng phất như là tiến vào một tòa nhà cao ốc khoa huyễn.
"Các ngươi làm cái gì?"
Đang lúc mấy người đi theo Ngô Thế Huân tham quan, bỗng nhiên từ phía sau đám người truyền đến một âm thanh tràn đầy trung khí.
Đám người cùng nhau quay đầu lại.
Nhìn người tới, Ngô Thế Huân cũng không dám chút nào chủ quan, vội vàng bày ra thái độ ngay ngắn, cung kính nói: "Trưởng kỹ sư Trương!"
Không sai!
Người tới chính là tổng công trình sư của tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1 này, cũng chính là nhân vật lợi hại nhất ở tại tòa nhà này.
Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, mỗi một tòa nhà nghiên cứu khoa học đều có một vị tổng công trình sư, mỗi một vị đều là tồn tại cấp bậc đại lão.
Tương đương với nhiệm vụ cấp bậc giáo sư của Bắc Đại, thậm chí còn hơn thế nữa.
Cho nên, dù là Ngô Thế Huân là một tổ trưởng, cũng coi như là tuổi trẻ tài cao, nhưng mà so với vị trưởng kỹ sư Trương trước mắt này cũng không dám sánh bằng.
Phải biết, vị trưởng kỹ sư Trương trước mắt này chính là tồn tại cấp bậc nguyên lão của toàn bộ Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, nghe nói còn có quan hệ chặt chẽ không thể tách rời với ông chủ.
Cho nên, ánh mắt của Ngô Thế Huân càng thêm cung kính.
Trưởng kỹ sư Trương nhướng mày nói: "Ngô Thế Huân đúng không, các cậu đang làm gì vậy?"
Ngô Thế Huân vội vàng cung kính nói: "Trưởng kỹ sư Trương, bọn họ là học sinh của Đông Đại, chủ tịch an bài hôm nay tới sở nghiên cứu Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt của chúng ta tham quan."
Ngày hôm sau!
Sau khi rút thăm kết thúc ngày hôm qua, cả phòng ký túc của Tần Tiểu Nhạc rủ nhau ra ngoài ăn một bữa, làm chút đồ nướng và bia.
Dù sao, với danh nghĩa là sinh viên đương đại, đồ nướng và bia vẫn là đỉnh của chóp.
Cũng coi như là ăn mừng một phen vận may của phòng ký túc.
Đương nhiên, cuối cùng người thanh toán tự nhiên là Tần Tiểu Nhạc, Đường Mãnh còn có Trương Vũ ba người.
Dù sao, ba người bọn họ đều nhận được tư cách, chỉ có Ngô Lạc là một kẻ xui xẻo.
Thứ tư, Mộ Thiên Tuyết dẫn theo ba mươi người của Đông Đại đi tới Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, người tới đón bọn họ là một thanh niên mặc quần áo công nhân.
Tuổi của hắn không lớn, nhưng mà cả người trông rất tinh anh, từng trải, trong ánh mắt có một loại tinh khí thần và sự tự tin đặc thù.
Dường như điều này rất phổ biến ở toàn bộ Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt.
Nhưng mà điều này cũng bình thường, có thể làm việc ở sở nghiên cứu khoa học của Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, đều không phải là người thường.
Phải biết, có thể vào được nơi này làm việc, cơ bản đều là từ Bắc Đại đi ra, hơn nữa còn phải trải qua tầng tầng phê duyệt mới có tư cách.
Mỗi người đều là hạng người thiên tư tung hoành.
Không chỉ có như thế!
Một khi vào được Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, có thể thu hoạch được tiền lương và bên ngoài cũng tạo thành sự khác biệt mãnh liệt.
Dù là, chỉ là một nhân viên nghiên cứu khoa học cấp thấp nhất, lương một năm cũng đạt đến 50 vạn!
Đúng!
Ngươi không có nghe lầm, chính là 50 vạn.
Đây vẫn chỉ là một nhân viên nghiên cứu khoa học vô cùng đơn giản bình thường.
Nếu là những người ở tầng lớp trung lưu, thậm chí là tầng lớp cao, tiền lương một năm càng là một con số cực cao.
Đây cũng là lý do vì sao rất nhiều người muốn đầu quân vào Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, tiền lương thật sự là quá cao.
Hơn nữa nghiên cứu khoa học còn cực kỳ minh bạch tự do, nơi như vậy, ai mà không yêu chứ?
"Ngài khỏe chứ, xin hỏi là giáo sư Mộ ạ?"
Nhân viên công tác trẻ tuổi kia mỉm cười một tiếng, nói khẽ.
Mộ Thiên Tuyết gật gật đầu: "Đúng, là ta."
Nghe được Mộ Thiên Tuyết khẳng định trả lời, người kia cười ha hả gật đầu nói: "Chào cô, tôi là Ngô Thế Huân, tổ trưởng tổ bốn của sở nghiên cứu Kiền Việt."
Không sai, đừng nhìn người trẻ tuổi này tuổi không lớn, nhưng mà là một tổ trưởng của sở nghiên cứu khoa học Kiền Việt, địa vị không thấp.
Hơn nữa, học vấn của Ngô Thế Huân không thấp.
Bắc Đại liên thông thạc sĩ, hơn nữa còn là học trò của giáo sư trí tuệ nhân tạo hàng đầu Bắc Đại, thực lực cực mạnh, cho nên mới có thể ở cái tuổi này làm đến vị trí tổ trưởng.
Mộ Thiên Tuyết mỉm cười, nói một tiếng chào cậu.
Ngô Thế Huân cười ha hả, làm một động tác mời: "Phía trên bảo tôi làm người dẫn đường cho các vị, mời đi theo tôi."
Vừa nói, Ngô Thế Huân đi ở phía trước, Mộ Thiên Tuyết dẫn theo đám người Đông Đại theo sau lưng.
Nàng hơi quay đầu, liếc nhìn Tần Tiểu Nhạc một cái, nói: "Thế nào, có cảm giác gì?"
"Cũng không tệ lắm!"
Tần Tiểu Nhạc sờ cằm, khẽ gật đầu nói.
Mặc dù còn chưa có đi vào nội bộ sở nghiên cứu quan sát, nhưng mà chỉ nhìn bên ngoài đã cảm thấy rất không tệ.
Đủ loại trang trí đều có một loại cảm giác nghiên cứu khoa học công nghệ cao.
Cảm giác như vậy, thật sự là có chút huyễn hoặc.
Hơn nữa, Ngô Thế Huân vừa mới kia đối xử với mọi người cũng không tệ, mặc dù là tổ trưởng, nhưng mà lại tương đối khiêm tốn, không hề vênh váo hung hăng.
Biết rồi một công ty, có thể hiểu rõ thông qua trình độ làm việc của nhân viên.
Rất rõ ràng, mới nhìn cũng khá.
Mộ Thiên Tuyết yên lặng gật đầu, ghé sát tai Tần Tiểu Nhạc, nhỏ giọng nói: "Ân, cậu nhìn nhiều một chút, nếu là cực kỳ thích nơi này, đến lúc đó tôi có thể nhờ bạn bè cho cậu một cơ hội phỏng vấn."
Dù sao Mộ Thiên Tuyết cũng là từ Bắc Đại đi ra, tại Bắc Đại, không ít học sinh tốt nghiệp liền tới Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt.
Lúc trước nàng suýt chút nữa thì tới nơi này.
Chỉ có điều cuối cùng suy nghĩ một chút, vẫn là đi Đông Đại làm giáo viên.
Cho nên!
Ở chỗ này, Mộ Thiên Tuyết vẫn còn hơi có quan hệ.
Nếu như Tần Tiểu Nhạc thật sự cực kỳ thích không khí và nghiên cứu khoa học ở nơi này, nàng không ngại vì Tần Tiểu Nhạc tìm kiếm quan hệ.
Dù sao, đây là người đàn ông của mình.
Mình đương nhiên phải sủng ái hắn.
Tần Tiểu Nhạc nghe vậy, có chút ngoài ý muốn, nhưng mà sau khi ngoài ý muốn, trong lòng tràn đầy cảm động.
Không thể không nói, Mộ Thiên Tuyết có thể nói ra những lời này, trong lòng Tần Tiểu Nhạc vẫn là cực kỳ cảm động.
Dựa vào ân tình của mình đi tìm việc làm cho Tần Tiểu Nhạc.
Hắn khẽ mỉm cười nói: "Tốt!"
Hai người sau khi trao đổi sơ lược, không tiếp tục nói chuyện, mà là đi theo Ngô Thế Huân yên lặng đi vào bên trong.
Có Ngô Thế Huân dẫn đường ở phía trước, lại thêm phía trên trước kia cũng nói qua hôm nay sẽ có học sinh Đông Đại đến tham quan, cho nên cũng không có người ngăn cản.
"Nơi này chính là tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1 của chúng ta."
Vừa nói, Ngô Thế Huân cười ha hả, chỉ chỉ một tòa nhà phía trước.
Tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1, nghiên cứu những hạng mục mũi nhọn của toàn thế giới.
Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt tổng cộng có năm tòa nhà nghiên cứu khoa học, mỗi một tòa đều là hao phí vài tỷ mà xây dựng thành.
Tất cả diện tích cộng lại, còn lớn hơn cả Đông Đại.
Phải biết, giống như Đông Đại, những trường đại học hàng đầu này, diện tích rất rộng, hơn nữa, có tòa nhà giảng đường, lầu ký túc xá, nhà ăn.
Nhưng ngay cả như vậy, đều không thể so sánh với sở nghiên cứu Kiền Việt.
"Đi thôi, chúng ta vào sở nghiên cứu khoa học số 1 tham quan một chút."
Vừa nói, Ngô Thế Huân cười ha hả, đi ở phía trước, giảng giải: "Sở nghiên cứu khoa học số 1 là tòa sở nghiên cứu khoa học được thành lập sớm nhất của Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt chúng ta, bên trong có rất nhiều đại lão, rất nhiều người cũng là nhân vật cấp bậc nguyên lão, mỗi một người đều có năng lực nghiên cứu khoa học Vô Song."
Vừa nói, Ngô Thế Huân liền dẫn theo đám người đi vào bên trong tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1.
Vừa mới đi vào!
Đám người lập tức trợn to hai mắt, tất cả trước mắt quả thực làm bọn họ kinh ngạc.
Không có cái gọi là tráng lệ, nhưng mà tất cả những gì được trưng bày xung quanh đều rất có cảm giác khoa học kỹ thuật.
Đủ loại mô hình máy bay không người lái.
Đây là nội dung nghiên cứu phát minh sớm nhất của Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, về sau trải qua không ngừng cải tiến và nghiên cứu phát minh, biến nó càng ngày càng hoàn mỹ.
Đi vào trong nữa, chính là những trang bị khác.
Ví dụ như trí năng ở nhà, còn có đủ loại người máy trí năng.
Có thể nói, đến nơi này, phảng phất như là tiến vào một tòa nhà cao ốc khoa huyễn.
"Các ngươi làm cái gì?"
Đang lúc mấy người đi theo Ngô Thế Huân tham quan, bỗng nhiên từ phía sau đám người truyền đến một âm thanh tràn đầy trung khí.
Đám người cùng nhau quay đầu lại.
Nhìn người tới, Ngô Thế Huân cũng không dám chút nào chủ quan, vội vàng bày ra thái độ ngay ngắn, cung kính nói: "Trưởng kỹ sư Trương!"
Không sai!
Người tới chính là tổng công trình sư của tòa nhà nghiên cứu khoa học số 1 này, cũng chính là nhân vật lợi hại nhất ở tại tòa nhà này.
Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, mỗi một tòa nhà nghiên cứu khoa học đều có một vị tổng công trình sư, mỗi một vị đều là tồn tại cấp bậc đại lão.
Tương đương với nhiệm vụ cấp bậc giáo sư của Bắc Đại, thậm chí còn hơn thế nữa.
Cho nên, dù là Ngô Thế Huân là một tổ trưởng, cũng coi như là tuổi trẻ tài cao, nhưng mà so với vị trưởng kỹ sư Trương trước mắt này cũng không dám sánh bằng.
Phải biết, vị trưởng kỹ sư Trương trước mắt này chính là tồn tại cấp bậc nguyên lão của toàn bộ Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt, nghe nói còn có quan hệ chặt chẽ không thể tách rời với ông chủ.
Cho nên, ánh mắt của Ngô Thế Huân càng thêm cung kính.
Trưởng kỹ sư Trương nhướng mày nói: "Ngô Thế Huân đúng không, các cậu đang làm gì vậy?"
Ngô Thế Huân vội vàng cung kính nói: "Trưởng kỹ sư Trương, bọn họ là học sinh của Đông Đại, chủ tịch an bài hôm nay tới sở nghiên cứu Khoa Học Kỹ Thuật Kiền Việt của chúng ta tham quan."
Bạn cần đăng nhập để bình luận