Nữ Thần Giáo Sư Của Ta Thực Sự Quá Tuyệt Mỹ

Chương 381: Mộ Thiên Tuyết kinh diễm

**Chương 381: Vẻ đẹp kinh diễm của Mộ Thiên Tuyết**
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Trương Vũ trong lòng vui như mở cờ.
Đãi ngộ này, quá tốt rồi!
Hắn cười ha hả nói: "Cảm tạ đại gia đã lắng nghe, ta sẽ không quấy rầy thời gian tốt đẹp buổi tối của các ngươi."
Vừa nói, hắn vừa phất tay với đám người, sau đó đi đến bên cạnh Tần Tiểu Nhạc, nhỏ giọng nói: "Nhạc ca, đi trước thôi."
Chuyện buổi tối hôm nay, hắn biết rõ "hăng quá hoá dở".
Đã vừa mới để lại cho Lý Tuyết Dương một ấn tượng sâu sắc, tiếp theo, không thể biểu hiện quá vội vàng.
Trước khi đi, Trương Vũ còn cố ý liếc nhìn nàng một cái.
Chỉ thấy nàng nghe được Trương Vũ muốn rời đi, ánh mắt khẽ xao động.
Có lẽ người khác không biết Lý Tuyết Dương có cảm giác này là có ý gì, nhưng là một "lão thủ" như Trương Vũ thì mười phần rõ ràng.
Buổi tối hôm nay trở về, sớm rửa mặt đi ngủ, cái gì cũng không cần quản.
Đợi đến tối mai, lại thêm bạn tốt với Lý Tuyết Dương.
Trương Vũ làm như vậy, tự nhiên cũng có thâm ý.
Tối nay Lý Tuyết Dương trở về, ắt sẽ trằn trọc, tò mò Trương Vũ có phải hay không có ý với nàng.
Dù sao buổi tối hôm nay, gia hỏa này đều nhìn Lý Tuyết Dương suốt buổi.
Một khi nữ sinh bắt đầu suy nghĩ loại chuyện này, thì đó cũng chính là lúc đối phương bắt đầu "trầm luân".
Mà, Trương Vũ cố ý đợi đến ngày mai mới đi "thu hoạch", tất nhiên sẽ có kết quả không tưởng được.
Đây chính là chút mưu kế của Trương Vũ.
Một "tra nam" thâm niên tự trau dồi bản thân.
Tần Tiểu Nhạc khẽ cười một tiếng, gật đầu.
Gia hỏa này, thật đúng là "lão thủ" tán gái bẩm sinh.
Sau khi Trương Vũ rời đi, không khí hiện trường cũng không lạnh xuống.
Mà là theo ban tách ra, mỗi lớp lớp phó mang theo bạn học của mình tận hứng tự giới thiệu.
Thật kỳ diệu là, Lý Tuyết Dương và Đường Nhu hai mỹ nữ, đều ở trong lớp do Tần Tiểu Nhạc phụ trách.
Hai người cũng đều lần lượt tự giới thiệu.
Tần Tiểu Nhạc cũng âm thầm ghi nhớ trong lòng một chút thông tin liên quan tới Lý Tuyết Dương.
Người địa phương Ma Đô, thích bơi lội, chạy bộ rèn luyện sức khỏe, thích du lịch, đi khắp non sông đất nước Hoa Hạ.
Những tin tức này, Tần Tiểu Nhạc dĩ nhiên không phải vì mình, mà là vì Trương Vũ.
Bất quá, chỉ riêng những tin tức này, Lý Tuyết Dương và Trương Vũ vẫn là rất xứng đôi.
Cũng là người địa phương Ma Đô, hơn nữa trong nhà cũng đều không tệ, gia cảnh không tồi.
Mặc dù không giống như gia đình đại phú đại quý gì, nhưng mà tuyệt đối là không thiếu tiền.
Chỉ cần nhìn khí chất là có thể thấy được điều này...
...
Thời gian ban đêm trôi qua rất nhanh.
Trọn vẹn hai tiếng tự giới thiệu, còn có đủ loại biểu diễn, cũng coi như khiến cho đám học đệ học muội này quen thuộc một chút.
Gần đến lúc kết thúc, Mộ Thiên Tuyết chậm rãi đi tới thao trường.
Bóng dáng của nàng vừa xuất hiện, lập tức liền hấp dẫn vô số ánh mắt.
Một thân váy ngắn đồ lao động màu đen bó sát người, tất đen, giẫm giày cao gót, toàn thân trên dưới tản ra khí chất "ngự tỷ" nồng đậm.
Nhất là ánh mắt!
Một chiếc kính gọng vàng, lập tức càng tôn lên khí chất của nàng.
"Ta dựa, kia là ai vậy, quá đẹp a!?"
"Má ơi, quá đẹp, ta cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ sinh nào xinh đẹp như vậy!"
"Ta dựa, nàng đang đi về phía chúng ta."
...
...
Khi thấy Mộ Thiên Tuyết, tất cả sinh viên đại học năm nhất toàn bộ đều ngây ra, từng ánh mắt nhìn về phía nàng, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin.
Vẻ đẹp này, quả thực là quá mức!
Khi nàng đi đến trong đám người, Tần Tiểu Nhạc mỉm cười, tiến lên đón: "Sao ngươi lại tới đây?"
"Bận rộn công việc xong rồi, tiện đường tới đón ngươi về nhà."
Mộ Thiên Tuyết mỉm cười, khuôn mặt vốn lạnh lùng lập tức dịu đi.
Khi đối mặt với Tần Tiểu Nhạc, khí tức băng sơn trên mặt nàng vĩnh viễn không tồn tại.
Phảng phất như vừa nhìn thấy gia hỏa này, khí tức băng sơn trên mặt nàng liền hoàn toàn tiêu tan.
Nhìn thấy Mộ Thiên Tuyết cười, đám người phảng phất thấy choáng váng, từng người ngơ ngác nhìn, thất thần.
Thật là xinh đẹp!
Mộ Thiên Tuyết mỉm cười, thoải mái ôm Tần Tiểu Nhạc, sau đó ánh mắt nhìn về phía đám sinh viên năm nhất vẫn đang nhìn hai người, cười nói: "Giới thiệu với các ngươi một chút, vị này, chính là vị hôn thê của ta, cũng chính là giáo sư Mộ Thiên Tuyết."
Lập tức!
Khi nghe Tần Tiểu Nhạc giới thiệu, tất cả mọi người đều ngây ngẩn.
Chết tiệt?
Vị này chính là vị hôn thê của Tần Tiểu Nhạc, giáo sư Mộ Thiên Tuyết? ?
Vẻ đẹp này, quá đỉnh rồi!!
Lúc mới nhìn thấy Tần Tiểu Nhạc, còn nghĩ nữ sinh như thế nào mới có thể xứng với hắn.
Hiện tại không cần suy nghĩ nữa, vừa nhìn liền biết.
Cũng chỉ có nữ thần tuyệt mỹ như Mộ Thiên Tuyết, mới có thể xứng với Tần Tiểu Nhạc.
Dáng vẻ và khí chất của hai người, quả thực là xứng đôi hoàn hảo.
"Ta... Ta dựa, vị này chính là giáo sư Mộ Thiên Tuyết nổi danh sao, quả thực quá tuyệt!"
"Trời ạ, cái này cùng học trưởng Tần Tiểu Nhạc quá xứng rồi."
"Má ơi, thầy trò yêu nhau, cái này cũng quá khốc liệt rồi!!"
"Lợi hại lợi hại!"
...
...
Mọi người đều vẫn là mới từ cấp ba lên, đối với tình yêu vẫn có chút bảo thủ cùng dò xét.
Bởi vì các trường cấp ba, đối với việc yêu đương quản lý cực kỳ nghiêm.
Nhất là loại học sinh đứng đầu các tỉnh thành phố như bọn họ, tự nhiên là quản càng nghiêm, sợ bọn họ làm ra chuyện gì hối hận.
Dù sao, yêu đương thời kỳ cấp ba, vô luận là nói hay chia tay, đều rất ảnh hưởng đến việc học.
Nhất là chia tay, đặc biệt ảnh hưởng đến tâm trạng và việc học! !
Tần Tiểu Nhạc mỉm cười, nhìn đám người hâm mộ, trong lòng hắn cũng có một loại cảm giác thỏa mãn đặc biệt.
"Thời gian không còn sớm, mọi người tự do giải tán đi."
Buổi tối hôm nay tụ tập cũng đã khá lâu, cũng sắp đến lúc về phòng ngủ.
Nói xong, Tần Tiểu Nhạc lại khoát tay, cười ha hả nói: "Ta đi trước đây, mai gặp!"
Mộ Thiên Tuyết cùng Tần Tiểu Nhạc liếc nhau, nhìn nhau cười, nắm tay rời đi.
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, đám tân sinh khoa Kế còn lại, trong ánh mắt tràn đầy hâm mộ.
Cặp tình nhân thần tiên này, quá tuyệt vời! !
Bạn cần đăng nhập để bình luận