Ngươi Đã Là Nam Thần Học Đường Lại Còn Giả Vờ Yêu Thầm Ta?

Ngươi Đã Là Nam Thần Học Đường Lại Còn Giả Vờ Yêu Thầm Ta? - Chương 59: Nếu có tiền là tội, thỉnh báo nguy bắt ta (length: 8046)

"Con bé này trốn đi đâu vậy? Tìm ngươi nửa ngày không thấy người, hỏi Hạ Yên bọn họ cũng nói không thấy. Jason Lee đến rồi, cùng mẹ đi gặp mặt, chào hỏi đi."
Phương Lê dặm lại lớp trang điểm rồi quay về yến tiệc, vừa mới về tới liền bị Thư Tinh bắt lấy đi gặp Jason Lee.
...
Buổi lễ này vốn là chốn danh lợi, vì sự xuất hiện của Jason Lee nên giới nghệ thuật cũng đặc biệt chú ý.
Khi tin tức được lan truyền, điều thu hút sự quan tâm nhất chính là bức ảnh chụp Thư Tinh dẫn theo Phương Lê trò chuyện cùng Jason Lee.
Theo có người tìm hiểu ra được, tại triển lãm tranh năm ngoái, tranh của Phương Lê đã được Jason Lee nhìn trúng.
Trong lúc nhất thời, mọi người bàn tán xôn xao, suy đoán liệu Jason Lee có muốn thu Phương Lê làm đồ đệ hay không.
Tuy nhiên, hai người xét cho cùng cũng không phải là nhân vật công chúng theo đúng nghĩa, nên tin tức này rất nhanh đã bị các tin tức giải trí khác làm lu mờ.
"Cảm giác thế nào, hạng nhất có nắm chắc không?"
Phương Lê một bên vuốt mèo một bên gọi video với Giang Hành Khiên.
Giang Hành Khiên đang đứng ở ven đường chờ xe buýt về nhà, nói: "Mượn lời chúc tốt lành của ngươi."
"Đó là đương nhiên." Phương Lê nói: "Ngoài thi đua ra, kỳ nghỉ hè này ngươi còn có kế hoạch gì khác không?"
"Có. Âu Khang Luân tìm ta nói cháu họ hắn có chút theo không kịp tiến độ học tập, hỏi ta có thời gian không đi phụ đạo."
Nghỉ hè kéo dài hai tháng, bản thân nàng lại không ở Tàm Sa thị, không thể ngày nào cũng học cùng Giang Hành Khiên.
Nàng không có lý do gì không cho Giang Hành Khiên đi.
"Ngươi nhận lời rồi?"
"Ân, thi đua vật lý hôm nay thi xong rồi, phải nửa tháng sau mới có kết quả. Thi đua toán học thì phải tới lúc gần kết thúc nghỉ hè, ta ở nhà cũng không có việc gì khác. Liền... đáp ứng. Ngươi thì sao, hết kỳ nghỉ mới về à?"
"Làm gì? Nhớ ta không?"
Phương Lê cười tủm tỉm hỏi, Giang Hành Khiên trên mặt nóng lên, không đáp lại, định thần nhìn nàng trong video đang ra sức xoa nắn con mèo trong ngực.
Nàng ăn mặc khá mỏng manh, trên người chỉ có một chiếc áo hai dây in hoa.
Từ trong video nhìn nàng, tất cả đều là một mảng trắng bóng.
"Xe tới rồi... Ta... cúp máy trước đây."
"Ân tốt." Phương Lê nắm vuốt mèo lung lay: "Tạm biệt ~ "
...
Kỳ nghỉ hè mỗi người đều bận rộn, Phương Lê sắp trưởng thành, Hạ Yên và những người khác cũng vậy.
Đây là kỳ nghỉ hè cuối cùng trước khi trưởng thành, họ không thể tự do tự tại quậy phá như trước nữa, mà đều bị cử đến công ty.
Bắt đầu học hỏi và tìm hiểu từ những vị trí cơ bản nhất.
Chỉ thỉnh thoảng rảnh rỗi, cả đám mới có thể gặp mặt tụ họp.
Ôn Niệm Tưởng và mấy người các nàng thì ngược lại không vội, nhưng rốt cuộc không ở cùng một nơi, cứ mãi cầm di động nói chuyện phiếm cũng không thú vị.
Phương Lê thật sự nhàm chán, liền hứng lên mở phát sóng trực tiếp.
Đại tiểu thư vừa lên sóng, lập tức đạt tới hơn mười vạn người xem.
Buổi phát sóng trực tiếp không có nội dung cụ thể, phần lớn thời gian chỉ là trò chuyện phiếm với cư dân mạng, hoặc trả lời một số câu hỏi kỳ kỳ quái quái.
Điều này khiến Phương Lê vô tình nhận được một làn sóng thiện cảm, toàn mạng đều khen Phương Lê hòa đồng thân thiện, hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ cao cao tại thượng thường thấy.
Tính cách Phương Lê quả thực không được tính là cao lãnh, nhưng cũng chưa đến mức gọi là hòa đồng.
Phần nhiều là do lễ phép và tùy hứng.
Đối mặt với người xa lạ, nàng trước tiên sẽ lễ phép, nếu không thích đối phương, mà đối phương lại không biết điều, nàng liền sẽ không giữ sắc mặt tốt nữa.
Dùng ngôn ngữ mạng mà nói thì chỉ là có chút lễ phép, nhưng không nhiều.
'Ồ, bạn gái nhỏ sao lại còn lên đây phát sóng trực tiếp thế ' 'Giang Hành Khiên đâu? Không đến cổ vũ cho ngươi à ' 'Nào mở quà đi, anh đây tặng cho ngươi cái lớn ' 'Chủ phòng hát bài đi, nhảy một điệu đi chứ, cứ nói chuyện phiếm mãi chán quá ' Phương Lê nhìn những dòng bình luận liên tục spam này, dần dần mất kiên nhẫn.
Người này ngang nhiên gõ tên Giang Hành Khiên ra như vậy, ngoài Lý Mậu ra thì không ai có thể làm loại chuyện này.
Cũng chỉ có Lý Mậu mới cho rằng nàng và Giang Hành Khiên là quan hệ yêu đương.
Phương Lê cười lạnh một tiếng, nhìn vào camera nói: "Thôi cái chút tiền lẻ của ngươi thì tự giữ lại mà tiêu đi, còn chưa đủ mua một bộ quần áo cho mèo nhà ta đâu."
Lời này vừa nói ra, khung chat lập tức chia làm hai phe, cãi nhau ầm ĩ.
Phương Lê lười xem, tắt luôn phát sóng trực tiếp.
Tiếng tranh luận không vì nàng dừng phát sóng mà biến mất, ngược lại càng ngày càng nghiêm trọng, thậm chí còn lên cả hot search.
Phương Lê cực kỳ không còn gì để nói, liền cầm điện thoại lên đăng một dòng trạng thái đáp lại chuyện này.
【 Nếu có tiền là phạm tội, xin hãy báo cảnh sát bắt ta đi. 】 Sau đó cho dù trên mạng có ầm ĩ long trời lở đất, Phương Lê cũng không thèm liếc mắt nhìn qua một lần.
Đương nhiên là nàng không phát sóng trực tiếp nữa để tự tìm bực vào người.
* "Tuy rằng Phương Tuấn xuất thân thấp kém, nhưng Phương thị tập đoàn hiện giờ nói thế nào cũng là nhà có máu mặt, sao cháu gái hắn lại có cái tính cách ngang ngược càn rỡ như vậy được."
Ôn lão gia tử nghe vậy tỏ vẻ bất đắc dĩ, nhưng nét mặt lại mang theo vài phần khinh thường.
Nghe vậy không ai dám nói tiếp, Ôn lão gia tử lại nói: "Bên phía Jason Lee vẫn chưa liên lạc được sao?"
Ôn phụ nói: "Liên lạc thì cũng liên lạc được rồi, chỉ là không phải bản thân Jason Lee."
"Vậy thì có ích gì?" Ôn lão gia tử nhìn về phía Ôn mẫu, hỏi: "Hôm nào ngươi liên hệ với Thư Tinh, hẹn uống trà chiều hay gì đó đi."
Ôn mẫu quen biết Thư Tinh, nhưng tình cảm không sâu đậm, chưa đến mức có thể ngồi chung một bàn uống trà chiều.
Nhưng Ôn lão gia tử đã mở lời, Ôn mẫu chỉ có thể đồng ý.
"Gia gia, hay là... để con đi hỏi thử xem sao." Ôn Ngọc Kha mở miệng nói.
"Ngươi?"
"Vâng. Con và Tần Vụ đều ở hội học sinh, rất thân quen. Con sẽ nhờ Tần Vụ giúp đỡ, để cậu ấy ra mặt hẹn gặp Phương tiểu thư."
Ôn lão gia tử nhìn chằm chằm Ôn Ngọc Kha, thấy Ôn Ngọc Kha thần sắc vẫn bình thường liền đồng ý để Ôn Ngọc Kha đi tiếp xúc.
"Được, vậy chuyện này giao cho con đi làm, tốt nhất là có thể trực tiếp bắt được mối quan hệ để gặp Jason Lee. Gia đình chúng ta hiện giờ trông thì huy hoàng, nhưng thực tế là không tiến tất thối. Nếu muốn gia tộc vững bền lâu dài, các con cháu các ngươi phải làm nên thành tựu đấy."
Thiên phú nghệ thuật của Phương Lê khiến người ta không thể phủ nhận hay bỏ qua, Ôn lão gia tử bây giờ cũng đã nhìn ra điều đó.
Đồng ý để Ôn Ngọc Kha đi, cũng là có ý để Ôn Ngọc Kha tiếp cận Phương Lê.
Mà bản thân Ôn Ngọc Kha cũng có suy nghĩ này.
Chỉ là điểm xuất phát của hai ông cháu lại không giống nhau.
Ôn lão gia tử dù chướng mắt Phương thị, nhưng đám con cháu nhà mình trong lĩnh vực văn hóa nghệ thuật này đều có tư chất tầm thường, hoàn toàn phải nhờ vào sự giáo dục ngày qua ngày mới có năng lực đứng vững trong giới.
Nếu Phương Lê trở thành con dâu Ôn gia, liền có thể phá giải khốn cảnh hiện tại của Ôn gia.
Còn về phần Ôn Ngọc Kha, thì là vì Tần Vụ.
Tần Vụ đã là người của hắn, vậy hắn tự nhiên muốn giúp Tần Vụ có được thứ cậu ta muốn.
Đúng dịp.
Chỉ cần có được Phương Lê, là có thể khiến tất cả mọi người đều vui vẻ.
...
Kỳ nghỉ hè đã qua hơn nửa, hôm nay Phương Lê đột nhiên nhận được điện thoại của Tần Vụ.
"Alo, Tần Vụ ca."
"Tiểu Lê, ở nhà đấy à?"
"Ân."
"Ở nhà làm gì thế?"
"Vẽ tranh."
"À, vẽ tranh à."
"Tần Vụ ca, tìm ta có việc gì không?"
Phương Lê siết chặt dây cương, con ngựa dưới thân chậm rãi dừng lại, Hạ Yên và những người khác cũng dừng theo, tò mò nhìn nàng.
"Tần Vụ tìm ngươi? Đúng là không biết xấu hổ." Hạ Yên trợn trắng mắt, nhỏ giọng chửi thầm.
Chuyện nội bộ tập đoàn Phương thị mặc dù không công khai, được xử lý kín đáo sau cánh cửa đóng kín.
Nhưng thiên hạ làm gì có bức tường nào gió không lọt qua, trong giới đều biết là Phương Nhị Nhi vì tranh thủ lợi ích cho Tần Vụ mà khuấy đục nước, thiếu chút nữa khiến ban giám đốc Phương thị phải thay máu lần nữa.
Bây giờ thì hay rồi, quay mặt đi lại tỏ ra như không có chuyện gì xảy ra.
"Cũng không có chuyện gì lớn, chẳng phải là ngươi đã về lâu như vậy rồi mà chúng ta vẫn chưa tụ tập tử tế lần nào sao. Mấy ngày nữa đi, định thời gian, hẹn địa điểm, anh dẫn ngươi ra ngoài chơi một chuyến."
"Được thôi."
Phương Lê đồng ý ngay lập tức, nhanh đến mức Tần Vụ cũng phải sững sờ một chút...
Bạn cần đăng nhập để bình luận