Khu Nhà Ổ Chuột Thập Niên 90

Chương 81

Xem phim xong đi ra, Khương Tuyết Vi sờ sờ bụng, có chút đói bụng, "Mời các ngươi ăn mì lạnh nhé."
Cũng không để ý bọn hắn có phản ứng gì, nàng dẫn đầu đi phía trước, hai người thiếu niên nhìn nhau, nhìn nhau hai tướng ghét, riêng phần mình quay đầu đuổi theo.
Khương Tuyết Vi tìm một nhà tiệm lâu đời, nhà hắn nổi tiếng nhất là mì lạnh.
Mì lạnh nhà hắn là trước hấp sau nấu, lại dùng gió lạnh thổi nguội, dai, có độ giòn, rưới lên bơ lạc cùng tương vừng đặc chế, ngon hết chỗ chê.
Khương Tuyết Vi muốn mì sợi thêm ớt thịt và đồ ăn, Tiêu Trạch Tễ muốn mì ba loại đồ ăn, mà Hứa Quân Hạo muốn cá sốt và Bát Bảo tương ớt.
Mặc dù không phải giờ cơm, nhưng trong tiệm người vẫn rất nhiều, Khương Tuyết Vi nhìn thấy bên cửa sổ có một chỗ trống, tranh thủ thời gian chạy tới.
Vừa định ngồi xuống, Tiêu Trạch Tễ một tay giữ chặt nàng, dưới ánh mắt mờ mịt của nàng, đem ghế cùng mặt bàn lau đi lau lại mấy lần.
Khương Tuyết Vi khóe miệng giật một cái, tốt thôi, bệnh thích sạch sẽ.
Hứa Quân Hạo hừ lạnh một tiếng, "Chỉ giỏi bày vẽ, loại địa phương này không thích hợp với loại đại thiếu gia như ngươi, ngươi đi nhanh lên đi."
Đừng làm trở ngại hắn cùng Khương Tuyết Vi chơi đùa!
Tiêu Trạch Tễ lạnh lùng nhìn hắn một cái, "Nhàm chán."
"Ngươi..."
Ngay lúc sắp ẩu đả, Khương Tuyết Vi tức giận mở miệng, "Hôm nay ta mời khách, các ngươi nhất định phải làm hỏng mặt mũi của ta sao?"
Hứa Quân Hạo ngạo kiều hất đầu lên, "Lần sau không mang theo hắn đi chơi."
Tiêu Trạch Tễ nhíu mày, "Ngây thơ."
Khương Tuyết Vi biểu thị tâm mệt mỏi, không muốn để ý đến bọn họ.
Mì lạnh được mang lên, ớt thịt tràn đầy phủ lên mì sợi, Khương Tuyết Vi dùng đũa trộn mì sợi, để bơ lạc cùng giấm trộn đều, ăn một miếng, đôi mắt sáng lên, ngon quá.
Ba đũa mì sợi một ngụm canh đậu đỏ, ăn đến mức nàng mặt mày hớn hở, hạnh phúc tràn đầy, cuộc sống chính là đơn giản như vậy.
Ăn xong mì lạnh, Khương Tuyết Vi thanh toán, Hứa Quân Hạo lại muốn tranh trả tiền, bị nàng cự tuyệt.
"Ta còn muốn đi cửa hàng mua đồ, các ngươi về nhà đi, các ngươi ở cùng một khu, vừa vặn cùng nhau về."
Hứa Quân Hạo ghét bỏ lắc đầu, ai muốn cùng hắn về cùng?"Ta cũng đi."
Tiêu Trạch Tễ cũng không có ý định đi, "Ta đã nói phải cùng ngươi mua quần áo."
Tốt thôi, vậy thì cùng đi.
Cửa hàng vĩnh viễn là đông nghìn nghịt người, hàng mới vừa lên kệ liền bị tranh mua hết, Khương Tuyết Vi cũng không có hứng thú dạo, tùy ý chọn hai bộ đồ thể thao, một bộ màu lam sẫm, thay phiên đổi là được.
Tuy nói là đồ thể thao, nhưng rất đẹp mắt, chi tiết xử lý không tệ, cũng có nhiều màu sắc để lựa chọn.
Nàng ngoại trừ ở trường học, chính là ở nhà làm việc, không cần thiết phải ăn diện lộng lẫy, chỉ cần ăn mặc sạch sẽ là được.
Hứa Quân Hạo thấy thế, chỉ vào hai bộ quần áo khác, "Đừng nha, lấy bộ này màu hồng phấn, rất xinh đẹp, bộ kia màu đỏ chót cũng đẹp mắt."
Khương Tuyết Vi sờ sờ khuôn mặt của mình, làn da rám đen còn chưa trắng lại, màu hồng phấn màu đỏ chót đều có chút chói mắt.
"Ta vẫn thích hai kiểu này." Ít nhất là nhìn có tinh thần.
Nàng không tiếp thu ý kiến, trực tiếp đi trả tiền, còn mua một hơi ba kiện áo len, hai chiếc quần và một đôi giày da dê.
Đắt nhất chính là đôi giày này, muốn hơn một trăm, nhưng nàng cảm thấy những thứ khác đều có thể chấp nhận, giày thì không được, nhất định phải thoải mái dễ chịu.
Nửa đường, Hứa Quân Hạo tạm thời rời đi một lát, "Tiểu Vi, chờ ta một chút, ta lập tức quay lại."
Khương Tuyết Vi không nghĩ nhiều, chỉ coi hắn đi vệ sinh, Tiêu Trạch Tễ đứng cạnh nàng, kiên nhẫn mười phần, còn mua cho nàng chuối tiêu cùng táo lớn. "Ăn nhiều hoa quả một chút, đối với làn da rất tốt."
"Có phải ta hơi ngăm đen không?" Khương Tuyết Vi rất để ý da của mình, nàng là người có chí trở thành "bạch phú mỹ"!
Tiêu Trạch Tễ đánh giá nàng vài lần, nghiêm túc gật đầu, "Ừ, trước kia là tiểu hắc nhân, hiện tại là Tiểu Hoàng nhân."
Khương Tuyết Vi:......
Hai nam sinh đều không mua gì, liền giúp nàng mang đồ, chỉ có Khương Tuyết Vi một người mua sắm không ngừng, mua đến cuối cùng có chút không có ý tứ.
"Được rồi, trở về đi, làm lỡ của các ngươi nhiều thời gian quá."
Tiêu Trạch Tễ nhàn nhạt cười nói, "Ta không có việc gì, ngươi còn muốn mua cái gì? Tiếp tục đi."
"Đồ nên mua đều mua rồi, về nhà thôi." Khương Tuyết Vi tiêu hết mấy trăm đồng, có chút đau lòng, nhưng phần nhiều là thoải mái.
Tiền thật là đồ tốt!
Đi đến Phúc Minh làm làm miệng, Hứa Quân Hạo giống như làm ảo thuật, biến ra một cái túi, "Tiểu Vi, đây là tặng ngươi lễ vật."
Hắn ném túi về phía ngực nàng, rồi nhanh chân chạy mất, nhanh như chớp chạy không còn thấy bóng.
Khương Tuyết Vi trợn mắt há hốc mồm, đây là sợ nàng trả lại đồ sao?
Tiêu Trạch Tễ khẽ lắc đầu, theo nàng đi đến cửa nhà, lúc này mới dừng bước lại, cũng đưa cho nàng một cái túi, Khương Tuyết Vi có chút mộng bức, "Tiểu ca ca, đây là?"
Theo nàng đi dạo nửa ngày, còn có lễ vật nhận được, nào có chuyện tốt như vậy?
Tiêu Trạch Tễ sờ sờ đầu của nàng, "Là đáp lễ, ngươi mời ta ăn mì lạnh."
Còn có thể như vậy? Khương Tuyết Vi nháy mắt mấy cái, "À, nhưng ngươi mời ta xem phim."
Tiêu Trạch Tễ ánh mắt cực kì ôn nhu, "Giữa chúng ta cần phân chia rõ ràng như vậy sao? Vào đi thôi."
Hắn ở sau lưng nhẹ nhàng đẩy nàng một cái, nhìn nàng đi vào, lúc này mới quay người rời đi.
Đi đến cửa ngõ, hắn dừng bước lại, ánh mắt lạnh lùng quét về phía một góc, "Ra đi."
Trong góc hẻo lánh, Hứa Quân Hạo đi ra, mặt trời chiều ngả về tây, hai thiếu niên đối mặt mà đứng, hai người đối diện, thần sắc khó hiểu......
Khương Tuyết Vi đẩy cửa vào, người nhà họ Khương đều ngồi trong sân, không biết đang thảo luận cái gì, thấy nàng đi vào, thanh âm đột nhiên im bặt, thần sắc đều rất lạ.
Khương Tuyết Vi nhàn nhạt liếc qua, người nhà Khương đại phòng đều ở đây, Khương lão đầu cũng ở đây, chỉ có Khương nãi nãi không có mặt.
Về phần người nhà Khương nhị phòng, không biết đã đi đâu.
Nàng lười hỏi nhiều, cũng không chào hỏi, thẳng tắp đi về phòng của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận