Khu Nhà Ổ Chuột Thập Niên 90

Chương 348

"Tốt."
Giày vò nửa ngày, cuối cùng cũng làm xong, Khương Tuyết Vi sờ sờ bụng, có chút đói, bèn đi vào trong tiệm gọi một bát mì hoành thánh lạnh.
Mì hoành thánh lạnh bên trên có đặt thêm thịt gà thái sợi cùng dăm bông thái sợi, rưới lên trên nước sốt được điều chế từ bơ lạc, hương dấm, xì dầu và vừng trắng, mỹ vị lại dễ ăn, rất kích thích vị giác. Cắn một miếng, bánh nhân thịt rau tể thái đầy đặn, hòa quyện với vị bơ lạc nồng đậm, thơm mà không ngán.
Ăn kèm canh sườn củ cải, đúng là hoàn mỹ cho mùa hè này!
Khương Yêu Hoa lại càng thích món mì lạnh, ăn rất có thứ tự, "Tiểu Vi, con định để ai làm nhân viên văn phòng?"
Khương Tuyết Vi thong thả thưởng thức đồ ăn, "Gấp cái gì? Cứ xem xét thêm đã."
Ăn gần xong, Hứa Quân Hạo chạy tới, "Tiểu Vi, con mau qua đây với ta, xem báo cáo tài vụ của cửa hàng gà rán chúng ta."
Mặc dù đã được nghỉ hè, nhưng hắn vẫn không thể thoải mái vui chơi, chỉ tự trách mình quá nhanh mồm nhanh miệng, lại trúng kế của lão già kia, hừ.
Khương Tuyết Vi biết hắn bị lão sư bắt đi làm việc, cũng không hỏi nhiều, trở lại văn phòng, tiếp nhận sổ sách xem xét.
Tài vụ của cửa hàng gà rán được tách riêng, thành một hệ thống khác, toàn bộ do một mình Hứa Quân Hạo xử lý.
Khương Tuyết Vi có chút bất ngờ, tiến bộ vượt bậc, "Tự con làm?"
Trước kia sổ sách có chút lộn xộn, phải kiểm tra đối chiếu từng bút, nhưng lần này, chi tiết rõ ràng.
Hứa Quân Hạo đắc ý nhướng mày, "Đương nhiên, cái này có gì khó? Tìm người dạy một chút là biết."
Khương Tuyết Vi buồn cười, nếu nàng đoán không lầm, là lão sư dạy hắn, hai cha con bọn họ khi nào hòa giải?
Nàng cũng không vạch trần, khen một câu, "Giỏi lắm."
Hết lần này tới lần khác, Khương Yêu Hoa không biết điều, "Con tìm ai dạy? Giới thiệu cho ta, Tiểu Vi cũng cho ta đi học tài chính kế toán."
Hứa Quân Hạo có nói cho hắn biết không? Nhất định là không thể, "Tiểu thúc, ta đề nghị thúc đi học lớp ban đêm, hệ thống hơn, lại còn có bằng cấp. Tiểu Vi để thúc học kế toán, là đặc biệt coi trọng thúc, tương lai để thúc quản sổ sách, thúc đừng làm nàng thất vọng."
Hắn ba hoa một hồi, thao thao bất tuyệt, hoàn toàn không thể nhìn ra.
Khương Yêu Hoa ngẩn ngơ, "Thật không phải là chê ta năng lực quản lý kém?"
Hứa Quân Hạo liếc mắt, vốn là kém, hắn đều ghét bỏ, vợ chồng Khương Hướng Đông gây ra chuyện mà không giải quyết được, lại phải lôi kéo Tiểu Vi trở về.
Bất quá, lời này không thể nói, "Nàng nếu thật sự chê thúc, đã sớm một cước đá bay, nàng là loại người nương tay sao?"
Khương Tuyết Vi xem xong bảng nợ, cửa hàng gà rán kinh doanh ổn định, cửa hàng ở trường học vì nghỉ hè nên kém hơn một chút, bên này tổng cửa hàng thì doanh thu tăng.
Nàng hắng giọng một tiếng, nói thật cái gì chứ? "Khụ khụ, sao lại ăn nói như vậy? Coi ta không tồn tại sao?"
Hứa Quân Hạo cười ha ha, "Tiểu Vi người vừa xinh đẹp lại tốt bụng, trên đời này khó tìm người tốt như vậy."
"Vậy còn tạm được."
Hai người đùa giỡn quen rồi, ai cũng không coi là thật.
Hứa Quân Hạo giải quyết xong công việc, vội vàng lấy ra món đồ yêu thích trong lòng, chiếc laptop mới tậu, "Tiểu Vi, con giúp ta xem hệ thống này làm như thế nào?"
Hắn là đi tới đâu mang tới đó, chính là đang lúc cao hứng nhất.
Khương Yêu Hoa ngây ngẩn cả người, "Con cũng có một cái?"
"Cũng?" Hứa Quân Hạo giật mình, "Tiểu Vi, tổng cộng con mua mấy cái?"
Khương Tuyết Vi đem máy tính của mình cũng mở ra, cười tủm tỉm giơ lên một bàn tay, Năm cái? Khương Yêu Hoa cả người đều không tốt, chưa thấy qua ai phá của như vậy!
Tất cả đều là tiền a, trái tim đau quá! Sao không mua thứ khác chứ?
Hắn đảo mắt suy nghĩ, "Không đúng, con ra ngoài đâu có mang nhiều tiền như vậy."
Lúc nàng ra cửa chỉ mang theo năm ngàn đô la Mỹ, tiền là hắn đi ngân hàng đổi, cho nên rất rõ ràng.
Hứa Quân Hạo lại khinh thường, cha hắn ném cho nàng một tấm thẻ, hẳn là có không ít tiền.
Ai ngờ, Khương Tuyết Vi lại nói, "À, ta ở nước ngoài thuận tay kiếm chút tiền, mua năm cái máy tính tiền dư ra."
Ra vẻ ta đây!
Cái gì? Hai người lập tức trợn mắt há mồm, không dám tin.
Thật không phải là khoác lác? Nước ngoài tiền dễ kiếm như vậy sao?
"Con chắc chắn là không có đi cướp ngân hàng nước ngoài đấy chứ?" Đây là Hứa Quân Hạo biểu thị hoài nghi.
"Chẳng lẽ là người nước ngoài ngốc nhiều tiền?" Khương Yêu Hoa phản ứng càng kích động, nếu là như vậy, hắn đều muốn đi nước ngoài kiếm tiền.
Nói gì vậy? Hoài nghi năng lực của nàng? Khương Tuyết Vi ngạo kiều ngẩng đầu, "Ta, là mèo chiêu tài trong truyền thuyết, hành tẩu hấp kim thạch, tay trái chiêu phúc, tay phải chiêu tài! Quen biết ta, các người nên cảm thấy vô cùng vinh hạnh!"
Hứa Quân Hạo bị chọc cười, "Ha ha, Tiểu Vi, con còn trung nhị hơn cả ta."
Khương Tuyết Vi lập tức khôi phục bình thường, bày ra tay một mặt vô tội, "Vui thôi mà."
Chương 120: Thời khắc đoàn tụ
Chín giờ tối, mọi người lục tục kéo đến, cửa hàng gà rán đóng cửa sớm một chút, đặc biệt dành không gian cho buổi tụ họp lần này.
Hứa Quân Hạo ở lại, không có về, ôm chiếc laptop không buông tay.
Lục Tiểu Thiên đến sớm nhất, vừa đến đã vây quanh Khương Tuyết Vi, cười tươi như hoa, tâm tình vui sướng lộ rõ trên mặt, "Chị Vi, cuối cùng chị cũng về, chị không có ở đây mỗi ngày, bọn em đều rất nhớ chị, chị Vi, em mang cho chị hoa quả."
Một thùng táo, một thùng dưa ngọt, làm Khương Tuyết Vi rất cao hứng, có tấm lòng này là tốt rồi. "Tiểu thúc, đi cắt mấy quả dưa ngọt, để mọi người nếm thử."
"Chị Vi, chị trở về mọi người liền an tâm, mấy ngày nay đã xảy ra rất nhiều chuyện......"
Báo Tử cũng vào cửa, mặt mày hồng hào, "Chị Vi, em mang cho chị bánh quế, còn nóng hổi."
Nhìn thấy chị Vi, hắn liền an tâm, không cần lo lắng gì cả.
Vu Ca và Tẩu Tử cùng đi, "Chúng tôi mua bánh của Thẩm Đại Thành và bánh đoàn song nhưỡng."
A Mai cũng tới, cầm một hộp điểm tâm tự làm, "Tiểu Vi, em mang cho chị nem rán."
Mọi người hình như đã hẹn nhau, khi đến đều mang theo một chút đồ ăn thức uống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận