Khu Nhà Ổ Chuột Thập Niên 90

Chương 80

Khương Tuyết Vi có chút mông lung, sao lại đông người như vậy? Mọi người không ở nhà nghỉ ngơi sao?
Tiêu Trạch Tễ dừng xe xong đi tới, liền thấy Khương Tuyết Vi ngơ ngác đứng đó, "Sao thế?"
Khương Tuyết Vi chỉ vào hàng người xếp thành hàng dài, khóc không ra nước mắt, "Cái này phải xếp hàng đến khi nào? Hay là thôi đi?"
Vì xem một bộ phim mà phải xếp hàng một giờ, nàng không muốn, quá lãng phí thời gian.
Tiêu Trạch Tễ chỉ cười cười, tiến lên chặn lại một đôi nam nữ trao đổi một hồi, liền từ trong tay bọn họ lấy được hai tấm vé xem phim.
"Thêm bao nhiêu tiền?" Khương Tuyết Vi nhìn tận mắt cặp nam nữ kia hoan thiên hỉ địa đi xếp hàng lại.
"Gấp đôi." Hắn có tiền, người ta có thời gian, tài nguyên trao đổi, đôi bên cùng có lợi. "Đi vào thôi."
Tiêu Trạch Tễ che chở nàng đi vào bên trong, đi tới đi tới, Khương Tuyết Vi hét lên một tiếng, "A, ai giẫm chân ta!"
Mẹ nó, đau quá đi mất.
"Tiểu Vi, không sao chứ?" Tiêu Trạch Tễ đỡ lấy nàng, có chút đau lòng.
Trong đám người, một thiếu niên nghe tiếng nhìn qua, "Tiểu Vi, ngươi cũng tới xem phim? Sao không nói với ta một tiếng, ta mang ngươi đến a."
Thiếu niên thiên tân vạn khổ chen tới, chen đến toàn thân chật vật, nhưng khi nhìn thấy Tiêu Trạch Tễ, sắc mặt liền thay đổi.
"Ngươi cùng hắn đi cùng? Hai người các ngươi đơn độc xem phim? Ngươi không phải nói, các ngươi không phải biểu huynh muội sao?"
Khương Tuyết Vi kỳ quái hỏi lại, "Có vấn đề gì không?"
Bạn bè cùng nhau xem phim, không phải rất bình thường sao?
Lúc này cũng không có hoạt động giải trí nào khác, ngoại trừ xem phim dạo phố, còn có thể làm gì?
Hứa Quân Hạo rất không vui, "Ngươi không chịu cùng ta xem phim, lại cùng hắn đến!"
Rõ ràng là càng thích người khác! Bạn tốt sắp bị cướp đi, ghen tị, phải làm sao đây?
Ách? Khương Tuyết Vi sửng sốt một chút, lúc này mới nhớ tới hắn đã từng hẹn nàng xem phim, "Hôm nay rảnh."
Hứa Quân Hạo hậm hực, "Ngươi gạt người, ngươi khi nào thì rảnh rỗi?"
Âm thanh lớn lên, làm kinh động đến người xung quanh, nhao nhao nhìn qua.
Tiêu Trạch Tễ đem Khương Tuyết Vi bảo vệ trong lòng, có chút nhíu mày, "Rống cái gì? Nàng là con gái, ngươi tốt nhất nên lịch sự chút."
Hứa Quân Hạo không thể chịu được việc bọn họ thân mật, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, "Đây là chuyện của ta và nàng, ngươi ngậm miệng đi."
Hắn đưa tay muốn đẩy Tiêu Trạch Tễ ra, nhưng bị Khương Tuyết Vi giữ chặt cổ tay, khống chế hắn.
"A a." Hứa Quân Hạo không hề phòng bị, cả người đều ngây ngốc.
Mấy thiếu niên từ trong đám người xông tới, "Thả ta ra Hạo ca."
Đều là một bộ dáng thiếu niên bất lương, Khương Tuyết Vi nheo mắt, "Còn Hạo ca nữa, Hứa Quân Hạo, ngươi lại đi đánh nhau? Ta bảo ngươi làm bài tập đã làm xong chưa? Xích Bích phú học thuộc chưa? Từ vựng tiếng Anh đã học thuộc được mấy từ? Bài thi số học làm được mấy bài?"
Từ khi Hứa Quân Hạo được chứng kiến cuộc sống bận rộn của Khương Tuyết Vi, liền hứa sẽ học tập cho giỏi, giúp nàng kiếm một vạn tiền thưởng kia.
Nàng phụ đạo bài vở cho hắn, giám sát tiến độ học tập của hắn, đâu ra đấy, khiến Hứa Quân Hạo đến cơm cũng ăn ít đi một bát.
Khương Tuyết Vi dùng lực quá mạnh, Hứa Quân Hạo giãy giụa thế nào cũng không thoát ra được, mặt đều tái mét, nhỏ giọng nói, "Tỷ, ta gọi ngươi là Vi tỷ, ngươi mau buông tay, các huynh đệ của ta đều ở đây, cho ta chút mặt mũi."
Đi theo người khác gọi nàng là Vi tỷ, một chút trở ngại cũng không có.
Khương Tuyết Vi không thích hắn giao du với đám bạn bè nghỉ học và có quan hệ với xã hội đen, hoàn cảnh ảnh hưởng rất lớn đến con người, kết giao bạn bè không tốt sẽ gặp rắc rối lớn.
"Huynh đệ gì? Huynh đệ cùng nhau ăn thịt uống rượu? Hay là huynh đệ cùng thích một cô gái?"
Đám người: ... Cái này bảo chúng ta trả lời thế nào?
Một tên tóc vàng lớn tiếng kêu lên, "Chúng ta là huynh đệ tốt không tiếc mạng sống."
Khương Tuyết Vi nghiêm trang gật đầu, "À, ngươi đâm ta sườn trái, ta đâm ngươi sườn phải, huynh đệ."
Đám người: Còn có thể giải thích như vậy?
Bị nàng nói như vậy, sao lại chán ghét đến thế chứ?
"Lần sau đừng để ta thấy các ngươi cùng hắn chơi đùa, nếu không..." Khương Tuyết Vi không biết từ đâu lấy ra một cục gạch, dùng sức chặt một cái, gạch vỡ đôi!
Thế mà lại gãy!!! Má ơi, đây là ma quỷ sao?
Giữ mạng quan trọng, rút lui, rút lui, rút lui!
Hứa Quân Hạo trợn mắt há hốc mồm nhìn đám huynh đệ "cùng nhau ăn thịt uống rượu" sợ hãi bỏ chạy, cả người đều không vui, "Khương Tuyết Vi, ngươi dựa vào cái gì mà quản chuyện của ta?"
Không cho hắn cùng nhau chơi, lại còn xen vào chuyện của hắn, đáng ghét.
Hắn không cần mặt mũi sao?
Khương Tuyết Vi nhón chân lên, giống như đang vuốt ve một đứa trẻ bướng bỉnh, xoa đầu hắn, "Nghe lời."
Hứa Quân Hạo toàn thân cứng đờ, giọng nói thấp xuống mấy phần, "Dựa vào cái gì phải nghe ngươi?"
Khương Tuyết Vi biết ngay gia hỏa này là giống lừa, phải dỗ dành, "Ngươi gọi ta là Vi tỷ."
Gọi nàng là tỷ, thì phải nghe theo sự quản thúc của nàng!
Hứa Quân Hạo: ... Hắn chỉ là lỡ miệng gọi thôi, thật đấy!
"Ngươi vụng trộm cùng hắn đi xem phim!"
Vẻ mặt tố cáo này, thật không ai sánh bằng, Khương Tuyết Vi đảo mắt, "Trùng hợp gặp phải, thôi được rồi, cùng nhau xem đi."
Hứa Quân Hạo không vui, ai mà thèm đi cùng chứ? "Ta không."
Khương Tuyết Vi mặc kệ hắn nghĩ như thế nào, kéo hắn chen vào trong, "Nhanh lên, sắp chiếu rồi."
Người thực sự quá đông, Khương Tuyết Vi sợ bị chen lấn, tay trái kéo Tiêu Trạch Tễ, tay phải nắm chắc Hứa Quân Hạo, thuận miệng ngâm nga, "Tay trái một con gà, tay phải một con vịt, trên người còn đeo một em bé béo......"
"Ta là gà?"
"Ta là vịt?"
Đối mặt hai khuôn mặt đen xì, Khương Tuyết Vi lúc này mới nhận ra không ổn, gượng cười hai tiếng, "Ha ha, các ngươi suy nghĩ nhiều, ta hát bậy thôi, tâm trạng tốt mà, ta cũng không có em bé béo nào cả."
Hai thiếu niên: ......
Chương 31: Cả nhà các ngươi đều không được!
Bạn cần đăng nhập để bình luận