Khu Nhà Ổ Chuột Thập Niên 90

Chương 376

Dù sao hắn không nghĩ quản, làm nhiều sai nhiều, không bằng không làm.
"Cho ta một phần tôm bóc vỏ hai mặt vàng, thêm một bát canh cơm cuộn rong biển nữa."
Dùng gì giải sầu, chỉ có mỹ thực, một phần không được, vậy thì hai phần.
Khương Tuyết Vi chỉ có thể trầm mặc, dùng thân thể của mình để hãm hại người khác, vừa ngu xuẩn vừa độc ác, khiến người ta không thể nào đồng tình nổi.
Tiêu Trạch Tễ nhẹ giọng an ủi, "Không phải lỗi của ngươi, nàng ta vốn không muốn đứa bé này, chỉ là muốn đổ lỗi lên đầu ngươi, muốn ngươi gánh chịu tất cả trách nhiệm."
Nói trắng ra là, chính là vì tư lợi, muốn cả đời dựa dẫm vào Khương Tuyết Vi.
Khương Yêu Hoa nhướng mày, bỗng nhiên bừng tỉnh đại ngộ, đùa nghịch thủ đoạn để Khương Tuyết Vi nuôi nàng cả một đời, mặc nàng ta muốn gì được nấy?
Nếu như Khương Tuyết Vi bị nhận định làm tổn thương đứa bé trong bụng Khương Hướng Nam, vì thoát tội, vì danh tiếng, cũng phải bồi thường một số tiền lớn.
Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, có tính toán thế nào cũng vô dụng.
"Đi thôi, việc này dừng ở đây."
Thấy hắn có vẻ buồn bực, Khương Tuyết Vi khẽ chuyển tâm tư, "Buổi tối chúng ta muốn liên hoan ở nhà lão sư, tiểu thúc có muốn đến không?"
Khương Yêu Hoa không chút nghĩ ngợi từ chối, "Không đi, nơi đó không phải nơi ta nên đến......"
Cảm giác không phù hợp với hoàn cảnh nơi này, nói gì cũng thấy không đúng, áp lực quá lớn.
Khương Tuyết Vi hờ hững nói, "Ta sẽ làm mấy món ăn, có Phật khiêu tường, còn có món cá thạch nồi vị rất ngon, vừa vào miệng liền tan, thêm chút thịt bò cuộn, quả thực là mỹ vị vô thượng......"
Thư Lan bá mẫu nói muốn ăn canh chua cá, nàng và Khương Tuyết Vi trao đổi một chút, thay đổi cách chế biến món cá.
Khương Yêu Hoa nuốt một ngụm nước bọt, lập tức thay đổi chủ ý, "Ta đi, lúc nào? Ta cùng các ngươi đi chung!"
Không hợp nhau thì có là gì, so với mỹ thực thì tất cả đều là phù vân.
Ai cũng không thể ngăn cản hắn theo đuổi mỹ thực một cách nhiệt thành!
Biệt thự Hứa gia, bài trí không thay đổi, vẫn như cũ là dáng vẻ trước đây.
Vợ chồng Hứa Đức Nguyên đã sớm về nhà, chỉ là, Hứa Quân Hạo nhốt mình trong phòng, không chịu ló đầu ra.
Hứa sư mẫu kéo cánh tay Khương Tuyết Vi, bất đắc dĩ thở dài, sao bà lại sinh ra một đứa trẻ tùy hứng như vậy chứ?
Khương Tuyết Vi không để ý, "Sư mẫu đừng lo lắng, hắn giận dỗi xong thì sẽ ổn thôi, chỉ là không xuống nước được, tìm thời cơ thích hợp là được."
Hứa sư mẫu rất vui mừng, may mắn tiểu Vi rộng lượng, không so đo với Quân Hạo, đổi thành người khác, thì bạn bè cũng không làm được.
Khương Tuyết Vi hàn huyên với bà vài câu, lại nói chuyện với mẹ Tiêu Trạch Tễ, Thư Lan nữ sĩ, rồi vào bếp chuẩn bị.
Hứa sư mẫu và Thư Lan ngồi trên ghế sô pha, uống trà nhài bạc hà do Khương Tuyết Vi pha, ăn bánh quế bánh đậu xanh mà Khương Tuyết Vi mang đến, thoải mái dễ chịu mà an nhàn.
Hứa sư mẫu dễ chịu than thở một tiếng, có một nữ học sinh cẩn thận chu đáo thật tốt.
Cái gì cũng suy nghĩ trước, cái gì cũng chuẩn bị xong, không cần các bà phải quan tâm.
Hoàn toàn khác hẳn với đám nam sinh thô kệch!
"Thư Lan à, cái túi này là tiểu Vi mua à? Rất thích hợp với cô, tiểu Vi nhà ta thật hiểu chuyện, mua quà cho từng người."
Thư Lan thần sắc an bình, trả lời một câu, "Ân, nước hoa trên người bà cũng là tiểu Vi nhà ta mang về? Rất tao nhã dễ chịu."
Cố ý nhấn mạnh hai chữ "nhà ta", giống như tuyên bố chủ quyền.
Hứa sư mẫu vì khiêu vũ nên rất dễ ra mồ hôi, vì vậy thích xịt một chút nước hoa, lần này Khương Tuyết Vi mang cho bà mấy bình nước hoa, bà đều rất thích.
Không thể không nói, Khương Tuyết Vi có gu thẩm mỹ rất tốt, chọn đồ đều là hàng tinh phẩm.
Bà ta đắc ý ra mặt, nhịn không được khoe khoang một chút, "Đúng vậy, nó là học sinh của lão Hứa nhà ta, hiếu kính ta là lẽ đương nhiên."
Thư Lan nhíu mày, nhàn nhạt nói một câu, "À, ta là mẹ chồng tương lai của nó."
Hứa sư mẫu: ... ... Thua, thua rồi!
Rất nhanh, Tiêu Trạch Tễ dẫn theo hai người bạn tới, đi thẳng đến phòng bếp.
Còn chưa vào phòng bếp, đã ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ mê người, mấy người nhịn không được hít sâu một hơi, đang nấu món gì ngon vậy?
Khương Tuyết Vi nhìn thấy bọn họ, phất tay cười nói, "Sư huynh, tiểu thúc, các ngươi đến phòng khách nghỉ ngơi trước đi, còn phải đợi một lúc nữa."
Tiêu Trạch Tễ liếc mắt nhìn qua, không nói hai lời xắn tay áo lên giúp đỡ.
Khương Yêu Hoa do dự một chút, quay đầu nhìn phòng khách, vẫn là quyết định giúp tiểu Vi một tay.
Tuyên Sáng và Triệu Anh Hoa nhìn dáng vẻ làm việc lưu loát của Tiêu Trạch Tễ, nhìn nhau, rất kinh ngạc.
Mặc dù biết phương pháp bồi dưỡng người thừa kế của Tiêu gia rất biến thái, cái gì cũng phải biết, cái gì cũng phải hiểu, cái gì cũng phải trải nghiệm một chút, ngay cả việc ngồi ghế cứng trên tàu hỏa mấy ngày dưới trời nắng to cũng được liệt vào hạng mục huấn luyện, mỹ danh là rèn luyện ý chí, tiếp xúc gần gũi với tầng lớp nhân dân lao động, thấu hiểu cuộc sống và suy nghĩ của họ, nhưng không bao gồm việc làm việc nhà chứ.
Triệu Anh Hoa vui vẻ chào hỏi, "Tiểu Vi, còn nhớ chúng ta không?"
Khương Tuyết Vi vội vàng liếc qua, "Đương nhiên, hai vị thúc thúc khỏe, lại tìm đến sư huynh chơi ạ."
Tuyên Sáng và Triệu Anh Hoa: ... ...
Hai người nhìn nhau, "Khương Tuyết Vi, chúng ta là đến tìm cô."
"Tìm ta làm gì? Chẳng lẽ... ..." Khương Tuyết Vi theo bản năng sờ lên cổ, "Là muốn đòi lại quà gặp mặt sao?"
Triệu Anh Hoa giật giật khóe miệng, bọn hắn có cực phẩm đến thế không?
Hắn vào thẳng vấn đề, "Là thế này, chúng ta rất hứng thú với một ý tưởng của cô, chính là ý tưởng cô muốn cùng với học sinh ngoại quốc mở trường huấn luyện."
"Ách, các ngươi làm sao biết?" Khương Tuyết Vi theo bản năng nhìn về phía Tiêu Trạch Tễ, Tiêu Trạch Tễ gật đầu với nàng.
Tuyên Sáng cười híp mắt nói, "Có chuyện như thế đi? Nói kỹ hơn cho chúng ta nghe đi."
Khương Tuyết Vi nhanh chóng suy nghĩ, đây là Tiêu Trạch Tễ tiết lộ ra ngoài, hắn muốn làm gì?
"Chính là mở một trường học, chuyên bồi dưỡng đầu bếp, Trung Tây kết hợp, tốt nghiệp xuất sắc được bao phân phối, cũng có thể ra nước ngoài làm đầu bếp... ..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận