Khu Nhà Ổ Chuột Thập Niên 90

Chương 543

Bọn họ ở trong giới này coi trọng nhất là môn đăng hộ đối, các gia tộc thông gia đều là chọn những đối tượng tương xứng, vạn nhất xảy ra chuyện, còn có thể dựa vào quan hệ thông gia để kéo một tay.
Tiêu lão gia tử nhớ tới dáng vẻ nhanh mồm nhanh miệng, tự nhiên hào phóng của Khương Tuyết Vi, hoàn toàn không thua kém các tiểu thư khuê các danh môn được tỉ mỉ bồi dưỡng từ nhỏ.
"Chuyện đó là không thể nào."
Uông lão đầu kinh ngạc nhìn sang, "Cái gì? Ông đã gặp qua rồi? Nghe nói là xuất thân từ gia đình nghèo khó, không được giáo dục đến nơi đến chốn?"
Hắn cảm thấy Tiêu Trạch Tễ có mắt không tròng, đem cá mè một lứa lại tưởng là châu báu.
Tiểu Đình là một đứa trẻ tốt như vậy, hắn lại không coi trọng, h·ạ·i Tiểu Đình cam chịu, chạy tới cùng tên con riêng kia quấn lấy nhau, khóc lóc đòi gả cho hắn.
Cháu gái Uông gia sao có thể gả cho một tên con riêng không có gì cả? Hơn nữa còn là một đứa con riêng ngay cả cửa Tiêu gia cũng không được bước vào!
Đó không thể gọi là thông gia, Tiêu gia không hề thừa nhận.
Nghĩ tới những chuyện này, huyết áp của hắn liền tăng vọt, Uông gia bọn họ không thể gánh vác nổi người này.
Tiêu lão gia tử sao lại không hiểu được tâm tư của hắn? Nhưng, nói thật, đứa bé Uông Tiểu Đình kia hắn cũng không ưa, quá mức được nuông chiều, đầu óc có vấn đề, cả ngày chỉ biết ăn chơi đùa giỡn.
"n·g·ư·ợ·c lại là kêu đi ra nhìn một chút a."
"Nói nhảm, ai nói? Đậu đại học Phục Đán với danh nghĩa thủ khoa toàn trường, con cháu nhà các ngươi có ai tiền đồ được như vậy không? Thật có bản lĩnh, gọi chúng ra đây xem thử?"
Uông lão đầu hừ lạnh một tiếng, "Cũng không phải Bắc Đại, Thanh Hoa."
Tiêu lão gia tử đắc ý khoe khoang, "Ha ha, đại học Cambridge đã chìa cành ô liu ra mời, vậy mà con bé không muốn đi."
"Toàn nói khoác, ta không tin." Uông lão đầu kinh ngạc, "Đứa cháu ngoại gái kia của ta mới là ưu tú nhất, sinh viên đại học Harvard, con bé mới về nước, thế nào? Có muốn thông gia không?"
Tiêu lão gia tử ngược lại rất muốn, nhưng người trong cuộc không hợp tác, hắn cũng đành chịu.
Hắn không nỡ để đứa cháu trai cưng đi vào vết xe đổ, kéo dài bi kịch của đời trước.
"Đừng nói giỡn, Trạch Tễ nhà ta đã có đối tượng, tình cảm của bọn chúng rất tốt."
Lời này vừa thốt ra, tất cả mọi người kinh ngạc, Triệu lão gia tử hiếu kỳ hỏi, "Lão Tiêu, không phải ông không đồng ý sao? Sao lại hết sức giúp đỡ nói tốt vậy?"
Ánh mắt Tiêu lão gia tử sáng lên, "Ta khi nào không đồng ý? Các ông cũng là những người có thân phận, đừng có hễ nghe gió thổi là tưởng mưa."
Uông lão đầu cười ha hả, "Thôi đi, trong bụng ông có bao nhiêu uẩn khúc, không cần nói ra, chúng ta cũng biết cả."
Tiêu lão gia tử lập tức đỗi lại, "Khi nào các ngươi thành giun đũa trong bụng ta thế hả?"
Mọi người châm chọc qua lại lẫn nhau, vô cùng khí thế, mà những người có thể cùng họ tranh cãi, cũng chỉ có mấy lão già này thôi.
Tuyên lão gia tử nghe rất say sưa, "Được rồi, bớt tranh cãi đi, Khương Tuyết Vi tiểu thư là k·h·á·c·h nhân do ta mời."
"Ông mời?" Uông lão đầu không hiểu, ông ta là thân phận gì, Khương Tuyết Vi là thân phận gì? Đến nỗi phải hạ mình tôn quý như thế sao?
Tuyên lão gia tử cười tủm tỉm nói, "Đúng vậy, bây giờ cô ấy là đối tác hợp tác của Tuyên Sáng, ta muốn tận mắt nhìn xem."
Chuyện này mọi người đều biết, không phải là bí mật gì, nhưng chỉ coi là trò đùa trẻ con, không ai để trong lòng cả.
Uông lão đầu liếc mắt, "Ông từng này tuổi rồi, quan tâm nhiều như vậy làm gì? Một chút chuyện làm ăn, dù có thua lỗ cũng không có gì to tát, Tuyên gia các ngươi gia đại nghiệp đại, không thiếu tiền."
Tuy rằng hắn không chào đón Khương Tuyết Vi, nhưng không thể không nói, đó là một cô gái thông minh, dùng thủ đoạn như vậy đem lợi ích ba nhà buộc chung một chỗ, trở thành một cộng đồng lợi ích.
Tuyên lão gia tử khoát tay, "Ta rất coi trọng mối làm ăn này, vừa có lợi cho xã hội ổn định, lại giúp đỡ rất nhiều người trẻ tuổi một tay, giúp bọn họ có được một kỹ năng, tiến vào xã hội, sáng tạo tài phú, điều này rất tốt."
Trong lòng Uông lão đầu chua xót, cảm thấy khó chịu, "Chỉ là mèo mù vớ được cá rán thôi, tuổi còn trẻ, có thể có tình cảm, lý tưởng gì chứ?"
Lời này khiến Tiêu lão gia tử không vui, "Người trẻ tuổi sao lại không thể có tình cảm, lý tưởng? Tuyệt đối không nên coi thường thế hệ trẻ bây giờ."
Người ta không nói hai lời, liền quyên góp một số tiền lớn, mắt không hề chớp một cái, có phải cô ấy không biết tiền dùng vào đâu? Không phải.
Uông lão đầu đặc biệt khó chịu, "Lão Tiêu, hôm nay ông thật không bình thường."
Tiêu lão gia tử đốp lại một câu, "Ta đang phiền, ngươi đừng chọc ta."
Triệu Anh Hoa gia gia cùng hắn quan hệ tốt nhất, vỗ vỗ bờ vai của hắn, ghen tị thấy rõ ở trên mặt, "Phiền cái gì mà phiền, ông có người kế nghiệp, cháu trai mọi thứ đều xuất sắc, còn có điều gì phải sầu não?"
Đừng coi thường việc Tiêu gia không nhiều con cháu, nhưng một người có thể hơn mười người khác.
Tiêu lão gia tử trong lòng khẽ thở dài, hắn là đang lo lắng vì con cháu bất hòa, khi hắn còn sống thì không sao, nhưng một khi hắn tạ thế...
"Các ngươi không hiểu."
Hắn chỉ có thể tìm cách giúp đỡ, hòa hoãn một chút quan hệ, hy vọng có ích.
Uông lão đầu nhìn về phía cổng, "Sao còn chưa tới? Làm giá hơi lớn rồi đó."
Hắn một câu hữu ích cũng không nói ra, rất chướng mắt Khương Tuyết Vi.
Mọi người đều hiểu khúc mắc trong lòng ông ta, không có vạch trần, "Nghe nói đang chuẩn bị quà tặng thần bí."
Uông lão đầu nhàn nhạt trào phúng, "Dâng núi vàng núi bạc, thì người ta cũng không để vào mắt đâu, lãng phí thời gian."
Tuyên lão gia tử nhíu mày, "Thôi đi, cảm xúc của ông hôm nay có gì đó không ổn, hôm nay là thọ yến của ta, từng người các ông đừng gây chuyện."
"Ông ngoại." Một người phụ nữ trẻ tuổi đi đến, ngũ quan thanh tú, đeo kính, rất nhã nhặn, trang phục giản dị, hào phóng.
Uông lão đầu vừa nhìn thấy cô, lập tức mặt mày hớn hở, "Tiểu công chúa nhà ta càng lớn càng xinh đẹp."
Trần Yên Ổn mặt hơi ửng đỏ, "Gia gia, nào có ai khen cháu gái của mình như vậy? Tuyên gia gia mạnh khỏe, Tiêu gia gia mạnh khỏe, Triệu gia gia mạnh khỏe."
Nàng không phải là đại mỹ nhân, nhưng toàn thân toát ra khí chất thư hương nồng đậm, rất có phong vị.
Uông lão đầu đắc ý nói, "Thế nào? Cháu ngoại gái ta có thể diện không? Con bé ở nước ngoài học tập vất vả năm năm, lấy được cái học vị gì đó, tóm lại rất lợi hại, đạo sư của nó muốn giữ con bé ở lại M quốc, con bé một mực không chịu, kiên trì trở về đền đáp tổ quốc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận