Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Conan Học Sao?
Chương 80: Cái kia, ta về sau sẽ tìm cơ hội khác
**Chương 80: Cái kia, ta sẽ tìm cơ hội khác sau**
Khách sạn dưới núi là một nơi rất thoải mái dễ chịu.
Đặc biệt là sau khi dùng bữa tối và tắm rửa, toàn thân nhẹ nhõm, tinh thần sảng khoái, đặc biệt hài lòng.
Hayashi Kashuki đang chờ người.
Trong quá trình đợi mọi người, hắn vừa mở ti vi vừa chú ý tin tức thời sự gần đây – gần đây các vụ án nổ súng liên tiếp xảy ra, thường x·u·y·ê·n xuất hiện trên các bản tin ở Beika-cho và Egota-shi, mà hai nơi này thực chất chính là địa điểm hoạt động chủ yếu của Nhà máy rượu và Vườn bách thú trong nội dung cốt truyện.
Hayashi Kashuki đoán chừng hai bên đối đầu vẫn rất kịch l·i·ệ·t.
… Có lẽ Rum, kẻ chưa từng lộ diện, trong lòng cũng rất n·ổi nóng, dù sao không hiểu vì sao lại có một cái nồi úp tr·ê·n đầu hắn, còn mang đến phiền phức cho tổ chức, tính tình nóng nảy vội vàng của hắn có lẽ cũng đang kìm nén một cỗ khí.
(Mặc dù hiện tại đối đầu kịch l·i·ệ·t, nhưng chưa chắc sẽ tiếp tục mãi như vậy.)
(Giai đoạn hiện tại quả nhiên vẫn nên cân nhắc làm thế nào để thu thập được danh tự và chân dung của Rum.)
Dù sao đối phương là người đứng thứ hai của tổ chức, hơn nữa còn là người phụ trách tổ tình báo, bất kể là dùng Death Note điều khiển hắn hay là moi móc thông tin từ hắn, đều có thể mang tới r·u·ng chuyển cực lớn cho tổ chức.
Hayashi Kashuki có ý định tái hiện lại thao tác của Gunter · von · Goldberg II.
Nhưng thứ nhất là trước mắt không có cách nào để lấy được thông tin liên quan đến Rum, thứ hai là phản ứng từ phía Koizumi Akako – trước đó Hayashi Kashuki muốn nhờ nàng xem bói xem “Koibito” có phải là tên thật của Gin không, phản ứng của nàng có chút kịch l·i·ệ·t.
“Ngươi cho rằng loại xem bói ở trình độ này dễ dàng lắm sao? Không những phải hao phí đại lượng ma lực của ta mà còn tiêu hao những tài liệu vô cùng trân quý! Cần ‘Râu của rồng’ ‘Nước mắt người cá’ ‘Con mắt Kappa’ mới có thể làm được, không phải loại xem bói vớ vẩn xem người khác có phải gọi bằng cái tên này hay không."
Nàng lúc đó đã nói đến mức này, Hayashi Kashuki cũng ý thức sâu sắc được việc xem bói danh tự không phải là muốn dùng là có thể dùng, một “bàn ngoại chiêu” (mánh khóe bên ngoài).
Tuy nói vậy, nhưng vẫn cần rút ngắn quan hệ --
Cốc cốc
Tiếng gõ cửa rất nhẹ đ·á·n·h gãy suy nghĩ của Hayashi Kashuki.
"Mời vào."
"….Quấy rầy."
Theo hàng rào cửa phòng được cẩn t·h·ậ·n mở ra, bên ngoài phòng vang lên giọng nữ vô cùng nhỏ nhẹ.
Okino Yoko động tác rất khẽ khàng, nàng có chút cảnh giác quan s·á·t hành lang, chợt tiến vào trong phòng của Hayashi Kashuki, cẩn t·h·ậ·n từng li từng tí đóng cửa lại. Sau đó, tr·ê·n gương mặt xinh đẹp lập tức nở nụ cười vui vẻ.
"Ta tới rồi Kashuki-kun…Thật xin lỗi, bởi vì Ogiya vừa rồi cùng ta tới đây có chút gấp, cho nên ta tới chậm."
Ogiya là người đại diện mới của Okino Yoko.
"Không sao cả."
Hayashi Kashuki mỉm cười, nhìn Okino Yoko đi tới trước mặt, khoảng cách có chút gần, hắn tán dương: "Rất xinh đẹp, Yoko."
"Ân, đó là đương nhiên!"
Nàng cố ý biểu hiện bộ dáng tự luyến, thật đáng yêu.
Thời khắc này Okino Yoko đem mái tóc mềm mại mỹ lệ của mình búi lên sau đầu, so với trước kia, càng thêm dịu dàng, ngây thơ.
Lại thêm hơi nước còn lưu lại tr·ê·n người sau khi tắm, phía dưới chiếc yukata rộng rãi của nàng, vạt áo trước để lộ làn da t·h·ị·t có chút nhuộm thành màu hoa anh đào nhạt, ánh sáng nhu hòa, một mảnh phấn trạch càng làm nổi bật lên mị lực kiều diễm mãnh l·i·ệ·t.
Hayashi Kashuki không hề cố kỵ, nắm lấy tay Okino Yoko, k·é·o nàng lại gần hơn một chút, hôn lên môi nàng khi Okino Yoko tới gần.
Okino Yoko không có bất kỳ phản kháng nào.
Chỉ là ngay từ đầu có chút thẹn t·h·ùng, nàng dường như không biết nên đặt tay mình vào đâu, cho nên có chút câu nệ, ức hai tay trước n·g·ự·c, nhắm mắt lại mặc cho Hayashi Kashuki hôn lên môi nàng.
Tim đập bịch bịch dồn d·ậ·p.
"…"
Okino Yoko cảm thấy rất khó tin.
Rõ ràng chỉ là môi hai người tiếp xúc với nhau, tâm tình của mình liền trở nên mỹ diệu và khẩn trương như vậy.
"Cảm giác có tốt không?"
"…Ngô, đừng có mà k·h·i· ·d·ễ ta, Kashuki-kun."
"Nhưng nếu ngươi nói như vậy, ta vẫn sẽ không nhịn được khi không thể nhịn được."
Đối mặt với nụ cười ôn nhu của hắn, Okino Yoko mím môi.
Nàng đột nhiên cảm thấy dáng vẻ thành thạo điêu luyện như thế của Kashuki-kun thật sự không c·ô·ng bằng, cho nên lẩm bẩm nho nhỏ, vòng hai tay lên cổ hắn, chủ động hôn lên.
Hayashi Kashuki quả thật có chút ngoài ý muốn.
Nhưng động tác của hắn chỉ hơi kịch l·i·ệ·t một chút, Okino Yoko thở ra khí tức nặng nhọc hơn từ mũi.
Sau khi tách ra, chỉ thấy bờ môi màu hoa anh đào của Okino Yoko vô cùng trơn bóng.
Nàng thậm chí cần lặng lẽ điều hòa lại nhịp thở.
Dừng lại mấy giây,
"…Kashuki-kun, ngươi vừa rồi đang làm gì vậy?"
"Không có làm gì, chỉ là xem tin tức thời sự."
"Úc…"
Nàng dường như muốn t·r·ố·n tránh ánh mắt mê hoặc của Hayashi Kashuki, nên chú ý tới tin tức tr·ê·n TV, "Tin tức gần đây, luôn cảm giác có chút dọa người."
"A, là rất hỗn loạn."
"Hay là chúng ta xem phim đi?" Okino Yoko nói, "Ta vừa rồi có nhìn qua, hình như nhà trọ này có rất nhiều băng ghi hình."
"Có thể, vậy muốn xem cái gì? Phim k·i·n·h· ·d·ị sao?"
"…Như thế ta sẽ sợ đến không ngủ được mất."
"Vậy ta có thể ở bên cạnh Yoko."
"…"
Lời nói của Hayashi Kashuki khiến mặt Okino Yoko bắt đầu đỏ lên.
Ở bên cạnh mình qua đêm, hẳn là ý tứ kia rồi?
Đáy lòng Okino Yoko xiết chặt.
Khẩn trương mãnh l·i·ệ·t và ý x·ấ·u hổ khiến cả người nàng, động tác đều có chút luống cuống, trong l·ồ·ng n·g·ự·c phanh phanh trực nhảy, nhất định đã bị Kashuki-kun chú ý tới rồi…
Nhưng như thế này quả nhiên vẫn là quá nhanh --
Với lại điều quan trọng hơn là,
"Sẽ rất dễ dàng bị p·h·át hiện… Dù sao những người khác trong đoàn làm phim đều đang ngủ lại trong khách sạn này mà."
"Ta biết."
Hayashi Kashuki cười nhạt.
Okino Yoko nửa q·u·ỳ nằm ở trong n·g·ự·c hắn, Hayashi Kashuki rủ mí mắt xuống, mỉm cười nhu hòa, ngọt ngào như thế… Hắn cố ý ghé s·á·t vào tai Okino Yoko, nhẹ giọng nói mê hoặc, khí tức ấm áp bao bọc đưa vào tai nàng: "Cái kia, ta về sau sẽ tìm cơ hội khác…."
Tìm cơ hội khác --!
Hắn thật sự không hề che giấu ý nghĩ của mình.
Thế nhưng bị cặp mắt kia nhìn, Okino Yoko thật sự không thể nói ra một câu phản đối nào.
Nàng giấu đầu đi.
"…"
"…"
"Cho nên muốn xem phim gì?"
Biết được nếu cứ đùa như thế này thì có thể sẽ hoàn toàn n·g·ư·ợ·c lại, thế là Hayashi Kashuki dứt khoát chuyển chủ đề.
"Hay là xem phim nhẹ nhàng một chút?"
"Ân, được."
Hayashi Kashuki gật đầu.
Nhìn hắn bắt đầu xem xét băng ghi hình, Okino Yoko thật sự vừa khẩn trương chờ mong, vừa có chút nhẹ nhõm thở ra.
Hayashi Kashuki cuối cùng chọn một bộ phim tình cảm nghiêm chỉnh.
Kỳ thật ở những nơi như khách sạn suối nước nóng thường cung cấp loại phim này, hoặc là phim k·i·n·h· ·d·ị, bởi vì những nơi này luôn có các cặp tình nhân trẻ, hoặc là vợ chồng tới lui nhiều hơn.
Khi phim trong băng ghi hình đang chiếu, Okino Yoko rất chủ động tới gần Hayashi Kashuki, hơi dắt lấy ống tay áo khăn tắm của hắn, thử gối đầu lên vai hắn.
"Lại gần thêm chút nữa cũng không sao cả."
Khách sạn dưới núi là một nơi rất thoải mái dễ chịu.
Đặc biệt là sau khi dùng bữa tối và tắm rửa, toàn thân nhẹ nhõm, tinh thần sảng khoái, đặc biệt hài lòng.
Hayashi Kashuki đang chờ người.
Trong quá trình đợi mọi người, hắn vừa mở ti vi vừa chú ý tin tức thời sự gần đây – gần đây các vụ án nổ súng liên tiếp xảy ra, thường x·u·y·ê·n xuất hiện trên các bản tin ở Beika-cho và Egota-shi, mà hai nơi này thực chất chính là địa điểm hoạt động chủ yếu của Nhà máy rượu và Vườn bách thú trong nội dung cốt truyện.
Hayashi Kashuki đoán chừng hai bên đối đầu vẫn rất kịch l·i·ệ·t.
… Có lẽ Rum, kẻ chưa từng lộ diện, trong lòng cũng rất n·ổi nóng, dù sao không hiểu vì sao lại có một cái nồi úp tr·ê·n đầu hắn, còn mang đến phiền phức cho tổ chức, tính tình nóng nảy vội vàng của hắn có lẽ cũng đang kìm nén một cỗ khí.
(Mặc dù hiện tại đối đầu kịch l·i·ệ·t, nhưng chưa chắc sẽ tiếp tục mãi như vậy.)
(Giai đoạn hiện tại quả nhiên vẫn nên cân nhắc làm thế nào để thu thập được danh tự và chân dung của Rum.)
Dù sao đối phương là người đứng thứ hai của tổ chức, hơn nữa còn là người phụ trách tổ tình báo, bất kể là dùng Death Note điều khiển hắn hay là moi móc thông tin từ hắn, đều có thể mang tới r·u·ng chuyển cực lớn cho tổ chức.
Hayashi Kashuki có ý định tái hiện lại thao tác của Gunter · von · Goldberg II.
Nhưng thứ nhất là trước mắt không có cách nào để lấy được thông tin liên quan đến Rum, thứ hai là phản ứng từ phía Koizumi Akako – trước đó Hayashi Kashuki muốn nhờ nàng xem bói xem “Koibito” có phải là tên thật của Gin không, phản ứng của nàng có chút kịch l·i·ệ·t.
“Ngươi cho rằng loại xem bói ở trình độ này dễ dàng lắm sao? Không những phải hao phí đại lượng ma lực của ta mà còn tiêu hao những tài liệu vô cùng trân quý! Cần ‘Râu của rồng’ ‘Nước mắt người cá’ ‘Con mắt Kappa’ mới có thể làm được, không phải loại xem bói vớ vẩn xem người khác có phải gọi bằng cái tên này hay không."
Nàng lúc đó đã nói đến mức này, Hayashi Kashuki cũng ý thức sâu sắc được việc xem bói danh tự không phải là muốn dùng là có thể dùng, một “bàn ngoại chiêu” (mánh khóe bên ngoài).
Tuy nói vậy, nhưng vẫn cần rút ngắn quan hệ --
Cốc cốc
Tiếng gõ cửa rất nhẹ đ·á·n·h gãy suy nghĩ của Hayashi Kashuki.
"Mời vào."
"….Quấy rầy."
Theo hàng rào cửa phòng được cẩn t·h·ậ·n mở ra, bên ngoài phòng vang lên giọng nữ vô cùng nhỏ nhẹ.
Okino Yoko động tác rất khẽ khàng, nàng có chút cảnh giác quan s·á·t hành lang, chợt tiến vào trong phòng của Hayashi Kashuki, cẩn t·h·ậ·n từng li từng tí đóng cửa lại. Sau đó, tr·ê·n gương mặt xinh đẹp lập tức nở nụ cười vui vẻ.
"Ta tới rồi Kashuki-kun…Thật xin lỗi, bởi vì Ogiya vừa rồi cùng ta tới đây có chút gấp, cho nên ta tới chậm."
Ogiya là người đại diện mới của Okino Yoko.
"Không sao cả."
Hayashi Kashuki mỉm cười, nhìn Okino Yoko đi tới trước mặt, khoảng cách có chút gần, hắn tán dương: "Rất xinh đẹp, Yoko."
"Ân, đó là đương nhiên!"
Nàng cố ý biểu hiện bộ dáng tự luyến, thật đáng yêu.
Thời khắc này Okino Yoko đem mái tóc mềm mại mỹ lệ của mình búi lên sau đầu, so với trước kia, càng thêm dịu dàng, ngây thơ.
Lại thêm hơi nước còn lưu lại tr·ê·n người sau khi tắm, phía dưới chiếc yukata rộng rãi của nàng, vạt áo trước để lộ làn da t·h·ị·t có chút nhuộm thành màu hoa anh đào nhạt, ánh sáng nhu hòa, một mảnh phấn trạch càng làm nổi bật lên mị lực kiều diễm mãnh l·i·ệ·t.
Hayashi Kashuki không hề cố kỵ, nắm lấy tay Okino Yoko, k·é·o nàng lại gần hơn một chút, hôn lên môi nàng khi Okino Yoko tới gần.
Okino Yoko không có bất kỳ phản kháng nào.
Chỉ là ngay từ đầu có chút thẹn t·h·ùng, nàng dường như không biết nên đặt tay mình vào đâu, cho nên có chút câu nệ, ức hai tay trước n·g·ự·c, nhắm mắt lại mặc cho Hayashi Kashuki hôn lên môi nàng.
Tim đập bịch bịch dồn d·ậ·p.
"…"
Okino Yoko cảm thấy rất khó tin.
Rõ ràng chỉ là môi hai người tiếp xúc với nhau, tâm tình của mình liền trở nên mỹ diệu và khẩn trương như vậy.
"Cảm giác có tốt không?"
"…Ngô, đừng có mà k·h·i· ·d·ễ ta, Kashuki-kun."
"Nhưng nếu ngươi nói như vậy, ta vẫn sẽ không nhịn được khi không thể nhịn được."
Đối mặt với nụ cười ôn nhu của hắn, Okino Yoko mím môi.
Nàng đột nhiên cảm thấy dáng vẻ thành thạo điêu luyện như thế của Kashuki-kun thật sự không c·ô·ng bằng, cho nên lẩm bẩm nho nhỏ, vòng hai tay lên cổ hắn, chủ động hôn lên.
Hayashi Kashuki quả thật có chút ngoài ý muốn.
Nhưng động tác của hắn chỉ hơi kịch l·i·ệ·t một chút, Okino Yoko thở ra khí tức nặng nhọc hơn từ mũi.
Sau khi tách ra, chỉ thấy bờ môi màu hoa anh đào của Okino Yoko vô cùng trơn bóng.
Nàng thậm chí cần lặng lẽ điều hòa lại nhịp thở.
Dừng lại mấy giây,
"…Kashuki-kun, ngươi vừa rồi đang làm gì vậy?"
"Không có làm gì, chỉ là xem tin tức thời sự."
"Úc…"
Nàng dường như muốn t·r·ố·n tránh ánh mắt mê hoặc của Hayashi Kashuki, nên chú ý tới tin tức tr·ê·n TV, "Tin tức gần đây, luôn cảm giác có chút dọa người."
"A, là rất hỗn loạn."
"Hay là chúng ta xem phim đi?" Okino Yoko nói, "Ta vừa rồi có nhìn qua, hình như nhà trọ này có rất nhiều băng ghi hình."
"Có thể, vậy muốn xem cái gì? Phim k·i·n·h· ·d·ị sao?"
"…Như thế ta sẽ sợ đến không ngủ được mất."
"Vậy ta có thể ở bên cạnh Yoko."
"…"
Lời nói của Hayashi Kashuki khiến mặt Okino Yoko bắt đầu đỏ lên.
Ở bên cạnh mình qua đêm, hẳn là ý tứ kia rồi?
Đáy lòng Okino Yoko xiết chặt.
Khẩn trương mãnh l·i·ệ·t và ý x·ấ·u hổ khiến cả người nàng, động tác đều có chút luống cuống, trong l·ồ·ng n·g·ự·c phanh phanh trực nhảy, nhất định đã bị Kashuki-kun chú ý tới rồi…
Nhưng như thế này quả nhiên vẫn là quá nhanh --
Với lại điều quan trọng hơn là,
"Sẽ rất dễ dàng bị p·h·át hiện… Dù sao những người khác trong đoàn làm phim đều đang ngủ lại trong khách sạn này mà."
"Ta biết."
Hayashi Kashuki cười nhạt.
Okino Yoko nửa q·u·ỳ nằm ở trong n·g·ự·c hắn, Hayashi Kashuki rủ mí mắt xuống, mỉm cười nhu hòa, ngọt ngào như thế… Hắn cố ý ghé s·á·t vào tai Okino Yoko, nhẹ giọng nói mê hoặc, khí tức ấm áp bao bọc đưa vào tai nàng: "Cái kia, ta về sau sẽ tìm cơ hội khác…."
Tìm cơ hội khác --!
Hắn thật sự không hề che giấu ý nghĩ của mình.
Thế nhưng bị cặp mắt kia nhìn, Okino Yoko thật sự không thể nói ra một câu phản đối nào.
Nàng giấu đầu đi.
"…"
"…"
"Cho nên muốn xem phim gì?"
Biết được nếu cứ đùa như thế này thì có thể sẽ hoàn toàn n·g·ư·ợ·c lại, thế là Hayashi Kashuki dứt khoát chuyển chủ đề.
"Hay là xem phim nhẹ nhàng một chút?"
"Ân, được."
Hayashi Kashuki gật đầu.
Nhìn hắn bắt đầu xem xét băng ghi hình, Okino Yoko thật sự vừa khẩn trương chờ mong, vừa có chút nhẹ nhõm thở ra.
Hayashi Kashuki cuối cùng chọn một bộ phim tình cảm nghiêm chỉnh.
Kỳ thật ở những nơi như khách sạn suối nước nóng thường cung cấp loại phim này, hoặc là phim k·i·n·h· ·d·ị, bởi vì những nơi này luôn có các cặp tình nhân trẻ, hoặc là vợ chồng tới lui nhiều hơn.
Khi phim trong băng ghi hình đang chiếu, Okino Yoko rất chủ động tới gần Hayashi Kashuki, hơi dắt lấy ống tay áo khăn tắm của hắn, thử gối đầu lên vai hắn.
"Lại gần thêm chút nữa cũng không sao cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận