Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Conan Học Sao?

Chương 105: Ta thích ngươi, Kashuki-kun

**Chương 105: Ta thích ngươi, Kashuki-kun**
PS: Tôi xin phép đặt chế độ VIP cho truyện này. Một phần vì tôi đang có ý định đăng thêm nhiều bộ truyện từ Ciweimao, một phần vì tài khoản Ciweimao tôi mới tạo nên điểm mua text quá cao, không kham nổi. Chương truyện sẽ được mở khóa sau 7 tiếng.
Hi vọng mọi người ủng hộ! Cảm ơn mọi người nhiều!
Ban đêm, chỉ có hai người trong phòng, rèm cửa đã được kéo lên từ sớm, nguồn sáng duy nhất chỉ còn lại ánh sáng mờ nhạt từ chiếc TV đang chiếu phim, điều hòa ở góc phòng lặng lẽ hoạt động. Nhưng kỳ thực, Okino Yoko gần như không có chút ấn tượng nào về nội dung đang chiếu trên TV.
Mặc dù ánh mắt nàng vẫn luôn nhìn vào TV, nhưng nhịp tim đập liên hồi và gương mặt nóng bừng khiến nàng không tài nào tập trung vào câu chuyện, mà chỉ có thể nghĩ đến, có thể cảm nhận được hơi thở cùng cánh tay hữu lực của người bên cạnh.
" . . ."
Khi Hayashi Kashuki nhìn sang, Okino Yoko liền theo phản xạ ngẩng đầu lên một chút.
Đôi mắt sáng long lanh của nàng ướt át tựa như phủ một tầng hơi nước, đôi môi căng bóng hơi hé mở, trong vô thức đã chuẩn bị sẵn sàng cho một nụ hôn.
Hayashi Kashuki cũng không khách khí.
Hắn đương nhiên cướp đi quyền được hô hấp bằng miệng của Okino Yoko, nụ hôn sâu vội vã nhưng lại có phần ngang ngược khiến âm thanh hít thở của nàng trở nên nặng nề.
Trong suốt quá trình, Okino Yoko đều rất bị động.
Sau khi được buông ra, lồng ngực nàng phập phồng rõ rệt vì có chút khao khát dưỡng khí. Đầu óc có chút thiếu dưỡng—
Toàn thân nhẹ bẫng giống như người đang say mèm trên bãi đất bồi, nàng ngước ánh mắt ngây thơ mà mềm yếu nhìn Hayashi Kashuki, một lần nữa khơi dậy trong hắn ý nghĩ muốn "khi dễ nàng".
"Kashuki-kun. . ."
Giọng nói ngập ngừng của nàng phảng phất như đang làm nũng. Hayashi Kashuki khẽ cười.
Trong đôi mắt đen láy của hắn phản chiếu hình ảnh kiều diễm đáng yêu của nữ nhân, hắn bình tĩnh thưởng thức dáng vẻ không thể nào bình tĩnh lại được của nàng, ánh mắt kia toát lên nụ cười ôn nhu, khiến Okino Yoko từ tận đáy lòng cảm thấy ngọt ngào.
"Hình như đã hơn mười một giờ rồi." Hắn nói.
"Kashuki-kun muốn đi sao. . . ?"
Vô thức, Okino Yoko nhìn hắn hỏi.
"Yoko có hy vọng ta ở lại không?"
Bị ném trả lại vấn đề, Okino Yoko có chút xấu hổ trả lời.
Nhưng Hayashi Kashuki dường như cũng không định cho nàng cơ hội trả lời, hắn rất trực tiếp tiến tới, dễ như trở bàn tay ép nàng đang hồng thần tượng xuống ghế sô pha, trong sự thẹn thùng của nàng cướp đi quyền lên tiếng.
Nữ sinh chỉ có thể khẽ lẩm bẩm.
Lúc này, tay trái của Hayashi Kashuki đã một cách tự nhiên xoa nắn bắp đùi nàng.
Mãi cho đến khi có thể hít thở lại được, Okino Yoko chỉ cảm thấy nhịp tim mình đập rất nhanh. Trong lồng ngực bịch bịch không ngừng. .
Nàng không nhịn được đưa tay lên, dùng cánh tay đặt trước lồng ngực, phảng phất như muốn dựa vào đó để bình ổn lại sự thái quá này. Lúc này lớp trang điểm trên môi nàng đã biến mất hơn phân nửa.
Ngược lại, bờ môi của Hayashi Kashuki lại trở nên đỏ tươi hơn so với thường ngày. . Từ trong đó phun ra hơi thở cùng tiếng nói, không khỏi khiến người ta có chút rạo rực.
"Nước hoa trên người Yoko, rất dễ chịu."
". . Ừm."
Hayashi Kashuki kỳ thật rất thích nữ sinh dùng nước hoa khi hẹn hò.
Mặc dù có một bộ phận người cảm thấy nước hoa là một thứ không cần thiết đối với những người phụ nữ đã sở hữu vẻ đẹp tự nhiên cùng mùi hương cơ thể, nhưng quan điểm này chưa hẳn đã chính xác. Cho dù là nữ tính thiên sinh lệ chất cũng cần đến cách trang điểm, tạo kiểu để đạt tới hiệu quả 1 + 1 lớn hơn 2. Nước hoa, thứ vốn dĩ tồn tại là để làm hài lòng khứu giác của con người, chỉ cần được sử dụng phù hợp, cũng sẽ là một điểm cộng lớn cho mị lực của nữ giới.
Đặc biệt là khi về đêm, tắt đèn, đổ mồ hôi, loại mùi hương hòa quyện giữa nước hoa và mồ hôi sẽ càng thêm gợi cảm.
"Kashuki-kun. . ."
Được ngửi mùi nước hoa từ cổ, những sợi lông tơ nhỏ trên da thịt Okino Yoko đều dựng đứng lên, nàng khẽ nheo đôi mắt xinh đẹp, hơi thở vô thức trở nên nhẹ và chậm dần.
"Mời, mời vào trong phòng có được không?"
Ăn ngon, ngủ ngon, sướng như tiên, kỳ thật cũng là một việc rất hạnh phúc. Hayashi Kashuki tỉnh lại trên giường.
Lúc này đã gần giữa trưa.
Ánh nắng sáng sủa xuyên qua cửa sổ, nhuộm nửa gian phòng thành một màu vàng ấm áp, bóng rèm cửa chầm chậm lay động trên mép giường. Tất cả đều rất yên tĩnh.
Yên tĩnh đến mức phảng phất có thể nghe được âm thanh của thời gian trôi qua, tựa như làn gió nhẹ len lỏi qua khe cửa sổ, chậm rãi và dịu dàng. Hayashi Kashuki nhìn sang bên cạnh, quả nhiên thấy Okino Yoko vẫn còn đang ngủ.
Có lẽ là quá mệt mỏi, nàng ngủ rất say, gương mặt xinh đẹp lúc này cũng ửng hồng, lộ ra vẻ mị thái và đáng yêu mà bình thường khó có thể thấy được. Hayashi Kashuki cũng cảm thấy rung động, hắn mỉm cười, nhưng khi đang định nằm xuống, hơi dịch chuyển chiếc gối, đến gần nàng hơn một chút, thì chỉ thấy Okino Yoko, hàng mi mềm mại như lông vũ khẽ rung lên, không lâu sau liền mở mắt ra.
" . . . Kashuki-kun"
Giọng nói vừa tỉnh ngủ có chút khàn, nàng nheo mắt, khóe môi cong lên một cách vô thức: "Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Hayashi Kashuki đáp lại một cách ôn nhu mà lại đầy thấu hiểu.
Okino Yoko nhào tới.
Nàng đưa đôi tay trắng nõn mịn màng, thân thể ấm áp tiến vào lồng ngực Hayashi Kashuki, cứ như vậy ôm chặt lấy cổ hắn.
". . ."
Okino Yoko tựa đầu vào xương quai xanh của hắn.
"Sao thế?" Hayashi Kashuki sờ gáy nàng.
"Không có gì."
"Không định nhìn ta nhiều hơn sao?"
"Không phải, chỉ là." Nàng dừng một chút, giọng nói cũng nhỏ đi: "Chắc chắn lớp trang điểm của ta đã lem nhem hết rồi."
"Không sao, Yoko rõ ràng là vẫn rất đáng yêu."
Tối qua Yoko hoàn toàn không kịp tẩy trang, đến sau đó cũng thực sự không chịu nổi nữa. Trang điểm hoàn toàn chính xác đã lem nhem rất rõ ràng, đặc biệt là phần trang điểm mắt. . .
Hayashi Kashuki nhẹ nhàng vuốt ve mí mắt nàng, phần phấn mắt xung quanh cùng nước mắt hòa lẫn vào nhau quả thực không còn được tinh xảo. . Nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp.
Chỉ là cảm nhận được hơi ấm từ ngón tay hắn, Okino Yoko liền hoàn toàn không ngăn được cảm xúc đang trào dâng từ trong ngực: "Ta thích ngươi, Kashuki-kun."
"Ừm."
Hayashi Kashuki mỉm cười, "Ta cũng thích ngươi, Yoko."
". . ."
Chỉ một câu nói, Okino Yoko chính là từ đáy lòng cảm thấy xao xuyến, có một loại cảm giác hạnh phúc nhàn nhạt. Nàng nở nụ cười.
Bất quá, chỉ là đợi một giây lát, nàng quả nhiên vẫn là rất để ý đến việc lớp trang điểm đã bị lem.
"Ta đi rửa mặt trước đã."
"Được."
Okino Yoko rất nhanh liền đi rửa mặt. Hayashi Kashuki cũng ngồi dậy.
Hắn cầm điện thoại di động lên xem, không nhận được tin tức gì, dứt khoát cũng vén chăn xuống giường.
Vết máu loang lổ trên ga giường dị thường dễ thấy.
Okino Yoko đang ở trong phòng vệ sinh tẩy trang, dáng vẻ sau khi rửa mặt và trang điểm của nàng cũng rất nhẹ nhàng khoan khoái đáng yêu, lúc này nàng chú ý tới Hayashi Kashuki đang ôm lấy mình từ phía sau, thế là rất cao hứng cười nói:
"Kashuki-kun, bữa sáng lát nữa ta làm sandwich được không?"
"Yoko làm sao?"
"Ừm, ta rất giỏi làm điểm tâm."
Dù sao thì nàng cũng đã ghi hình rất lâu cho chương trình (Chào buổi sáng 7 giờ của Okino Yoko 4 phút nấu ăn) mà.
Hayashi Kashuki nhìn nàng, mỉm cười gật đầu.
"Được thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận