Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Conan Học Sao?
Chương 186: Ngươi coi như muốn đối ta nũng nịu cũng có thể ờ?
**Chương 186: Ngươi muốn làm nũng với ta cũng được mà?**
Chỉ cần ngửi mùi hương trong không khí, liền biết biển cả đã gần kề.
Theo gió bay tới, vị mặn nhàn nhạt hòa vào không khí ẩm ướt.
"Được rồi, để đồ đạc xong xuôi thì chỉnh đốn một chút rồi ra ngoài nhé."
"Vâng ạ ~ "
Sau khi đem hành lý vào khách sạn, Hayashi Kashuki quay lại mỉm cười nói với mấy người phía sau.
Sonoko là người đầu tiên giơ cao tay hưởng ứng.
Nàng cười hì hì lôi kéo cô bạn thân Ran chạy vào trong phòng, Haibara Ai thì chậm rãi theo sau hai người.
"Dù có đến bờ biển thì cũng không cần hưng phấn như vậy chứ, Sonoko..."
Có chút bị sự hưng phấn thái quá của nàng áp đảo, Ran cười khổ.
Haibara Ai cũng lặng lẽ nhìn nàng.
Rõ ràng là thiên kim tiểu thư nhà tài phiệt, vậy mà lại vì đến bờ biển chơi mà hưng phấn đến mức này, không khỏi quá mức giản dị rồi.
"Nói gì vậy hả Ran! Cậu chậm chạp quá đi?"
"Hả?"
"Cậu nói xem? Đến bờ biển thì nhất định phải thay cái gì nào?"
Ngay trước mặt đám trẻ, Sonoko lộ ra vẻ mặt có chút giảo hoạt.
"Cậu định mặc đồ tắm để quyến rũ Hayashi Kashuki sao?"
Haibara Ai nhàn nhạt nói.
Nếu Sonoko có ý định đó, thì nàng chỉ có thể nói đối phương thật sự nghĩ nhiều rồi... Người như Cointreau, cho dù thế nào cũng khó có khả năng bị đồ tắm của một cô bé học sinh hấp dẫn.
"Nhóc con nhà ngươi cũng hiểu biết đấy."
Trong khi Ran có chút ngượng ngùng, Sonoko lại rất tùy tiện, nàng có chút ngoài ý muốn nhìn Haibara Ai, sau đó khoát tay: "Bất quá đối với Kashuki ca mà dùng chiêu này thì quá ngây thơ rồi."
"Vậy rốt cuộc là cậu muốn nói cái gì hả Sonoko."
"Đồ tắm, đồ tắm đó Ran! Nhưng không phải của hai chúng ta, mà là của Kashuki ca..." Lộ ra nụ cười dập dờn, Sonoko, có chút giống như tên trộm, lôi từ trong vali hành lý ra một cái máy ảnh: "Hắc hắc, lần này tới đây tớ đã mang theo vũ khí bí mật."
"... Đúng là Sonoko mà."
Ran có chút á khẩu không trả lời được.
Haibara Ai nhìn nàng dường như mặt càng đỏ hơn, chú ý tới một chi tiết: Chẳng lẽ Cointreau, dáng người của hắn rất đẹp sao?
Một bên khác, trong phòng, Conan hai ba lần đã thay xong quần bơi, lúc này nhìn Hayashi Kashuki đã thay đồ bơi đang bôi kem chống nắng, nhịn không được cười nói:
"Kashuki ca lo lắng bị rám nắng sao?"
"Không phải, chỉ là tia tử ngoại sẽ đẩy nhanh quá trình lão hóa của con người, có thể tránh được thì vẫn nên cố gắng tránh thì tốt hơn."
Hayashi Kashuki mỉm cười đáp lại, lại đưa kem chống nắng trong tay cho Conan, "Conan có muốn dùng không?"
"Cháu không cần đâu ạ."
Nếu có thể, Conan ước gì mau già đi một chút, tốt nhất ngày mai tỉnh dậy liền biến thành 17 tuổi.
Đáng tiếc là không thể...
Hayashi Kashuki vẫn mỉm cười.
Đúng như đã nói trước đó, hắn là một người theo chủ nghĩa thực dụng.
Vẻ ngoài ưu tú có thể mang lại cho hắn không ít nhân tố có lợi, vì thế hắn tự nhiên sẽ tốn chút tâm tư duy trì.
Sau khi chuẩn bị xong, Hayashi Kashuki cùng Conan ra khỏi phòng, không lâu sau, bọn hắn liền chờ được Ran và ba người kia.
Nhìn thấy Hayashi Kashuki trong nháy mắt, Haibara Ai thoáng mở to mắt.
Mặc quần bơi xanh biển đi biển, trên người mặc áo sơ mi trắng kiểu mở rộng... Thân hình cường tráng kia hoàn mỹ thể hiện sự quyến rũ nam tính, tựa như một que kem mát lạnh hiếm có trong ngày hè nóng bức, mang đến cho đôi mắt một cảm giác dễ chịu.
"Này này, ánh mắt của cậu sắp rơi ra rồi kìa."
Nhìn Haibara Ai, Conan nhịn không được lấy khuỷu tay huých nhẹ nàng.
Cô bé lấy lại tinh thần, trừng mắt liếc hắn một cái.
Hayashi Kashuki cười nói: "Đi thôi, ra biển nào."
"Vâng, Kashuki ca!"
"Ừm."
Mấy người rất nhanh hướng về bờ biển.
Trong lúc đó, Sonoko kéo Ran đi theo phía sau, cảm giác máy ảnh trong tay rục rịch, vội vàng muốn chụp lại thứ gì đó.
"Sonoko."
"Gì vậy?"
"Lần này cậu không chảy máu mũi nữa à."
"Thật... Gì chứ! Tớ có đến nỗi vậy đâu —— "
"Ha ha ha."
Vừa cười nói vừa đi đến bãi cát.
Biển Izu hoàn toàn thích hợp để đi du ngoạn trong những ngày hè nóng bức, dẫm lên bãi cát trắng mịn màng cùng mặt biển xanh lam, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy thư thái.
Dù sao cũng là nữ sinh trung học còn khá thích chơi đùa, Ran và Sonoko không kịp chờ đợi liền đi về phía nước cạn, khi đôi bàn chân trắng nõn nhỏ nhắn chạm vào nước biển, cảm giác mát mẻ lập tức khiến hai người nhịn không được nhìn nhau cười.
"Nước biển thật thoải mái."
"Đúng vậy."
"Kashuki ca, hai người cũng mau lên đi!"
"Được."
Đáp lại tiếng gọi của hai cô gái, Hayashi Kashuki cười cúi đầu nhìn Haibara Ai: "Đi thôi... Chắc hẳn là em rất mong chờ ra biển phải không?"
"Ai nói với anh là em rất mong chờ ra biển..."
"Nếu không mong đợi, thì em đã không mua bộ đồ tắm đáng yêu như vậy."
Bộ đồ tắm này có chỗ nào đáng yêu?
Haibara Ai nhịn không được muốn hỏi.
Hiện tại nàng đang mặc bộ đồ tắm liền thân màu đen, có chút giống sukumizu ở trường học, nhưng lại tinh xảo hơn một chút... Màu đen tuyền phối hợp với vẻ ngoài lanh lợi đáng yêu và khí chất điềm tĩnh của nàng, thực sự rất thích hợp.
Hayashi Kashuki đưa tay xoa đầu nàng, sau đó trực tiếp kéo nàng đi về phía bờ biển.
Hai người đồng hành để lại hai hàng dấu chân một lớn một nhỏ trên bãi cát.
Conan một mình hai tay gối sau ót, đi theo phía sau hai người.
Hắn luôn cảm giác Haibara Ai đối với Hayashi Kashuki thái độ thực sự rất khác... Cái người bình thường luôn tỏ ra lạnh lùng kia, mỗi lần gặp Hayashi Kashuki đều biểu hiện rất nhu thuận.
Với tính cách của nàng, cho dù ngoài ý muốn được Hayashi Kashuki cứu giúp, cũng không đến mức như vậy chứ?
Cho nên quả nhiên vẫn là thích hắn?
Nghĩ đến khả năng này, Conan liền không nhịn được cười.
—— Haibara Ai nếu thật sự thích Hayashi Kashuki thì đối với hắn mà nói đúng là một chuyện tốt, dù sao Hayashi Kashuki có dáng vẻ không thiếu nữ nhân thích, Haibara thật sự có ý nghĩ gì đó thì nhất định phải để bản thân khôi phục lại tuổi tác ban đầu mới được.
Như vậy hắn cũng có hy vọng khôi phục rồi.
"Chuyện ở Osaka, có liên quan đến anh không?"
Haibara Ai khẽ hỏi Hayashi Kashuki.
"Tại sao lại hỏi như vậy?"
"Trực giác thôi." Ai dừng một chút, "Dám làm ra chuyện điên cuồng như vậy trong thành phố, đại khái cũng chỉ có người của tổ chức... Mà trước đó anh có tiết lộ, tổ chức và những kẻ địch khác va chạm cũng là do một tay anh thúc đẩy."
"Quá thông minh mà không thích làm nũng thì chẳng đáng yêu chút nào đâu."
Nàng hơi cụp mắt xuống, "Em không hiếu kỳ với những chuyện này như vậy, em chỉ hy vọng anh có thể cẩn thận một chút."
"Ta đương nhiên sẽ cẩn thận."
Hayashi Kashuki lại xoa đầu nàng.
Hắn nắm tay Haibara Ai, đột nhiên tăng nhanh bước chân, khiến người phía sau không thể không nhanh chóng mở rộng bước chân, mang theo nàng đứng ở chỗ nước cạn lạnh buốt.
"Được rồi."
"Gạt bỏ phiền não, hưởng thụ hiện tại đi."
"Ít nhất là hôm nay đem tất cả suy nghĩ tiêu cực giao cho sóng biển cuốn đi, sau này, nếu em muốn làm nũng với ta cũng được mà?"
"Ai."
Chỉ khi hai người mặt đối mặt, Hayashi Kashuki hầu như không gọi nàng bằng biệt danh này.
Nhưng hôm nay, Haibara Ai luôn cảm thấy có chút gì đó hơi khác.
Gió biển ẩm ướt thổi bay mái tóc ngắn màu nâu của nàng, nước biển thật mát mẻ, ánh mặt trời buổi chiều chiếu rọi trên người cũng thật tươi đẹp và chân thực...
Nàng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười ôn nhu của Hayashi Kashuki.
Không nhịn được, nàng khẽ nắm chặt bàn tay đang đặt trong tay hắn.
Chỉ cần ngửi mùi hương trong không khí, liền biết biển cả đã gần kề.
Theo gió bay tới, vị mặn nhàn nhạt hòa vào không khí ẩm ướt.
"Được rồi, để đồ đạc xong xuôi thì chỉnh đốn một chút rồi ra ngoài nhé."
"Vâng ạ ~ "
Sau khi đem hành lý vào khách sạn, Hayashi Kashuki quay lại mỉm cười nói với mấy người phía sau.
Sonoko là người đầu tiên giơ cao tay hưởng ứng.
Nàng cười hì hì lôi kéo cô bạn thân Ran chạy vào trong phòng, Haibara Ai thì chậm rãi theo sau hai người.
"Dù có đến bờ biển thì cũng không cần hưng phấn như vậy chứ, Sonoko..."
Có chút bị sự hưng phấn thái quá của nàng áp đảo, Ran cười khổ.
Haibara Ai cũng lặng lẽ nhìn nàng.
Rõ ràng là thiên kim tiểu thư nhà tài phiệt, vậy mà lại vì đến bờ biển chơi mà hưng phấn đến mức này, không khỏi quá mức giản dị rồi.
"Nói gì vậy hả Ran! Cậu chậm chạp quá đi?"
"Hả?"
"Cậu nói xem? Đến bờ biển thì nhất định phải thay cái gì nào?"
Ngay trước mặt đám trẻ, Sonoko lộ ra vẻ mặt có chút giảo hoạt.
"Cậu định mặc đồ tắm để quyến rũ Hayashi Kashuki sao?"
Haibara Ai nhàn nhạt nói.
Nếu Sonoko có ý định đó, thì nàng chỉ có thể nói đối phương thật sự nghĩ nhiều rồi... Người như Cointreau, cho dù thế nào cũng khó có khả năng bị đồ tắm của một cô bé học sinh hấp dẫn.
"Nhóc con nhà ngươi cũng hiểu biết đấy."
Trong khi Ran có chút ngượng ngùng, Sonoko lại rất tùy tiện, nàng có chút ngoài ý muốn nhìn Haibara Ai, sau đó khoát tay: "Bất quá đối với Kashuki ca mà dùng chiêu này thì quá ngây thơ rồi."
"Vậy rốt cuộc là cậu muốn nói cái gì hả Sonoko."
"Đồ tắm, đồ tắm đó Ran! Nhưng không phải của hai chúng ta, mà là của Kashuki ca..." Lộ ra nụ cười dập dờn, Sonoko, có chút giống như tên trộm, lôi từ trong vali hành lý ra một cái máy ảnh: "Hắc hắc, lần này tới đây tớ đã mang theo vũ khí bí mật."
"... Đúng là Sonoko mà."
Ran có chút á khẩu không trả lời được.
Haibara Ai nhìn nàng dường như mặt càng đỏ hơn, chú ý tới một chi tiết: Chẳng lẽ Cointreau, dáng người của hắn rất đẹp sao?
Một bên khác, trong phòng, Conan hai ba lần đã thay xong quần bơi, lúc này nhìn Hayashi Kashuki đã thay đồ bơi đang bôi kem chống nắng, nhịn không được cười nói:
"Kashuki ca lo lắng bị rám nắng sao?"
"Không phải, chỉ là tia tử ngoại sẽ đẩy nhanh quá trình lão hóa của con người, có thể tránh được thì vẫn nên cố gắng tránh thì tốt hơn."
Hayashi Kashuki mỉm cười đáp lại, lại đưa kem chống nắng trong tay cho Conan, "Conan có muốn dùng không?"
"Cháu không cần đâu ạ."
Nếu có thể, Conan ước gì mau già đi một chút, tốt nhất ngày mai tỉnh dậy liền biến thành 17 tuổi.
Đáng tiếc là không thể...
Hayashi Kashuki vẫn mỉm cười.
Đúng như đã nói trước đó, hắn là một người theo chủ nghĩa thực dụng.
Vẻ ngoài ưu tú có thể mang lại cho hắn không ít nhân tố có lợi, vì thế hắn tự nhiên sẽ tốn chút tâm tư duy trì.
Sau khi chuẩn bị xong, Hayashi Kashuki cùng Conan ra khỏi phòng, không lâu sau, bọn hắn liền chờ được Ran và ba người kia.
Nhìn thấy Hayashi Kashuki trong nháy mắt, Haibara Ai thoáng mở to mắt.
Mặc quần bơi xanh biển đi biển, trên người mặc áo sơ mi trắng kiểu mở rộng... Thân hình cường tráng kia hoàn mỹ thể hiện sự quyến rũ nam tính, tựa như một que kem mát lạnh hiếm có trong ngày hè nóng bức, mang đến cho đôi mắt một cảm giác dễ chịu.
"Này này, ánh mắt của cậu sắp rơi ra rồi kìa."
Nhìn Haibara Ai, Conan nhịn không được lấy khuỷu tay huých nhẹ nàng.
Cô bé lấy lại tinh thần, trừng mắt liếc hắn một cái.
Hayashi Kashuki cười nói: "Đi thôi, ra biển nào."
"Vâng, Kashuki ca!"
"Ừm."
Mấy người rất nhanh hướng về bờ biển.
Trong lúc đó, Sonoko kéo Ran đi theo phía sau, cảm giác máy ảnh trong tay rục rịch, vội vàng muốn chụp lại thứ gì đó.
"Sonoko."
"Gì vậy?"
"Lần này cậu không chảy máu mũi nữa à."
"Thật... Gì chứ! Tớ có đến nỗi vậy đâu —— "
"Ha ha ha."
Vừa cười nói vừa đi đến bãi cát.
Biển Izu hoàn toàn thích hợp để đi du ngoạn trong những ngày hè nóng bức, dẫm lên bãi cát trắng mịn màng cùng mặt biển xanh lam, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy thư thái.
Dù sao cũng là nữ sinh trung học còn khá thích chơi đùa, Ran và Sonoko không kịp chờ đợi liền đi về phía nước cạn, khi đôi bàn chân trắng nõn nhỏ nhắn chạm vào nước biển, cảm giác mát mẻ lập tức khiến hai người nhịn không được nhìn nhau cười.
"Nước biển thật thoải mái."
"Đúng vậy."
"Kashuki ca, hai người cũng mau lên đi!"
"Được."
Đáp lại tiếng gọi của hai cô gái, Hayashi Kashuki cười cúi đầu nhìn Haibara Ai: "Đi thôi... Chắc hẳn là em rất mong chờ ra biển phải không?"
"Ai nói với anh là em rất mong chờ ra biển..."
"Nếu không mong đợi, thì em đã không mua bộ đồ tắm đáng yêu như vậy."
Bộ đồ tắm này có chỗ nào đáng yêu?
Haibara Ai nhịn không được muốn hỏi.
Hiện tại nàng đang mặc bộ đồ tắm liền thân màu đen, có chút giống sukumizu ở trường học, nhưng lại tinh xảo hơn một chút... Màu đen tuyền phối hợp với vẻ ngoài lanh lợi đáng yêu và khí chất điềm tĩnh của nàng, thực sự rất thích hợp.
Hayashi Kashuki đưa tay xoa đầu nàng, sau đó trực tiếp kéo nàng đi về phía bờ biển.
Hai người đồng hành để lại hai hàng dấu chân một lớn một nhỏ trên bãi cát.
Conan một mình hai tay gối sau ót, đi theo phía sau hai người.
Hắn luôn cảm giác Haibara Ai đối với Hayashi Kashuki thái độ thực sự rất khác... Cái người bình thường luôn tỏ ra lạnh lùng kia, mỗi lần gặp Hayashi Kashuki đều biểu hiện rất nhu thuận.
Với tính cách của nàng, cho dù ngoài ý muốn được Hayashi Kashuki cứu giúp, cũng không đến mức như vậy chứ?
Cho nên quả nhiên vẫn là thích hắn?
Nghĩ đến khả năng này, Conan liền không nhịn được cười.
—— Haibara Ai nếu thật sự thích Hayashi Kashuki thì đối với hắn mà nói đúng là một chuyện tốt, dù sao Hayashi Kashuki có dáng vẻ không thiếu nữ nhân thích, Haibara thật sự có ý nghĩ gì đó thì nhất định phải để bản thân khôi phục lại tuổi tác ban đầu mới được.
Như vậy hắn cũng có hy vọng khôi phục rồi.
"Chuyện ở Osaka, có liên quan đến anh không?"
Haibara Ai khẽ hỏi Hayashi Kashuki.
"Tại sao lại hỏi như vậy?"
"Trực giác thôi." Ai dừng một chút, "Dám làm ra chuyện điên cuồng như vậy trong thành phố, đại khái cũng chỉ có người của tổ chức... Mà trước đó anh có tiết lộ, tổ chức và những kẻ địch khác va chạm cũng là do một tay anh thúc đẩy."
"Quá thông minh mà không thích làm nũng thì chẳng đáng yêu chút nào đâu."
Nàng hơi cụp mắt xuống, "Em không hiếu kỳ với những chuyện này như vậy, em chỉ hy vọng anh có thể cẩn thận một chút."
"Ta đương nhiên sẽ cẩn thận."
Hayashi Kashuki lại xoa đầu nàng.
Hắn nắm tay Haibara Ai, đột nhiên tăng nhanh bước chân, khiến người phía sau không thể không nhanh chóng mở rộng bước chân, mang theo nàng đứng ở chỗ nước cạn lạnh buốt.
"Được rồi."
"Gạt bỏ phiền não, hưởng thụ hiện tại đi."
"Ít nhất là hôm nay đem tất cả suy nghĩ tiêu cực giao cho sóng biển cuốn đi, sau này, nếu em muốn làm nũng với ta cũng được mà?"
"Ai."
Chỉ khi hai người mặt đối mặt, Hayashi Kashuki hầu như không gọi nàng bằng biệt danh này.
Nhưng hôm nay, Haibara Ai luôn cảm thấy có chút gì đó hơi khác.
Gió biển ẩm ướt thổi bay mái tóc ngắn màu nâu của nàng, nước biển thật mát mẻ, ánh mặt trời buổi chiều chiếu rọi trên người cũng thật tươi đẹp và chân thực...
Nàng nhìn thấy khuôn mặt tươi cười ôn nhu của Hayashi Kashuki.
Không nhịn được, nàng khẽ nắm chặt bàn tay đang đặt trong tay hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận