Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Conan Học Sao?
Chương 29: Ưa thích loại hình
Chương 29: Gu chọn người
Không khí trước bàn ăn rất hài hòa.
Mọi người đều ngồi bệt xuống đất, trên bàn bày biện phong phú sushi và lẩu Sukiyaki.
"Ái chà! Nói như vậy, tuy là tiệc lễ tình nhân, nhưng trên thực tế những người tham gia đều là người đ·ộ·c thân có đúng không?"
Suzuki Sonoko kinh ngạc nhìn mọi người hỏi.
"Đúng vậy, về bản chất thì đây là một bữa tiệc bạn bè, nhưng có thể sẽ có người muốn nhân dịp này thoát kiếp đ·ộ·c thân cũng không biết chừng."
Watanabe Yoshimi, cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười trả lời.
Ngồi đối diện, trưởng nhóm Minagawa Katsuhiko nghe vậy ngẩng đầu liếc nhìn cô, động tác vô thức này lại bị một cô gái khác là Sekiya Kaori chú ý.
" . . Thì ra là như vậy, thế thì chúng ta đến tham gia có hơi không phải phép."
Suzuki Sonoko lầm bầm nói.
"Không sao, tiệc tùng càng đông người càng náo nhiệt mà." Minagawa Katsuhiko tiếp lời cô.
Hắn là một chàng trai tuấn tú.
Hôm đó, Suzuki Sonoko và Mori Ran đến quán cà phê ăn bánh ngọt, chính Minagawa Katsuhiko và Wakamatsu Toshihide đã đến bắt chuyện.
Trên thực tế, Minagawa Katsuhiko không hề có hứng thú với hai cô gái nhỏ này, mà là Wakamatsu Toshihide, gã trai cơ bắp tự cho mình là trung tâm, lại vừa nhìn đã trúng ý Mori Ran, hắn vốn dĩ chỉ định yểm trợ cho bạn nên mới đi giúp.
Mà sự xuất hiện của hắn lại khiến Suzuki Sonoko hăng hái, vốn đang định hôm nay ở bữa tiệc thả thính, kết quả không ngờ Hayashi Kashuki lại xuất hiện, điều này khiến Sonoko trong nháy mắt cảm thấy Minagawa Katsuhiko có chút tẻ nhạt.
"Nói đến khi Ran gọi điện thoại cho ta, ta còn ngạc nhiên tưởng rằng nàng có bạn trai nên muốn tham gia tiệc lễ tình nhân chứ."
Khuỷu tay đặt lên bàn, một tay chống cằm, Hayashi Kashuki cười híp mắt nói.
"Kashuki ca. . ." Mặt Ran đỏ bừng.
"Ha, kết quả sau đó mới phát hiện, nàng chỉ là không giỏi từ chối người khác, làm ta thở phào nhẹ nhõm."
". . ."
Ran nghe vậy, hiểu ra Hayashi Kashuki đang giúp mình giải vây, trong lòng lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
Nàng thực sự không giỏi từ chối người khác.
Đặc biệt là Wakamatsu Toshihide, gã to con này lại thích tự quyết định, hoàn toàn không cho nàng cơ hội trả lời, thậm chí mỗi lần nàng định từ chối, hắn đều đúng lúc cắt ngang.
Kashuki ca đã nói đến nước này, đối phương hẳn là cũng có thể hiểu được?
Mori Ran lén nhìn sang phía Hayashi Kashuki, chỉ thấy Wakamatsu Toshihide nắm chặt đũa không nói lời nào, tuy sắc mặt không tốt, nhưng cũng không nổi giận.
Mấy sinh viên khác cũng nhận ra Wakamatsu Toshihide đã mặt dày mày dạn mời hai cô em học sinh cấp ba đến tham gia bữa tiệc.
Để tránh ầm ĩ lên làm mất mặt, Sekiya Kaori vội vàng cười ha hả đánh trống lảng.
"Bất quá sushi này ngon thật đấy, là bác gái tự làm sao?"
"À, chắc chắn là mua sẵn rồi bày ra thôi." Minagawa Katsuhiko khẽ nói.
"Vậy ta nhất định phải hỏi xem là nhà hàng sushi nào, bởi vì thật sự rất ngon."
"Hai em học sinh cấp ba cũng ăn nhiều vào nhé."
"Nói đến nãy giờ toàn là chuyện của chúng ta, vậy Hayashi sensei cũng còn đ·ộ·c thân sao?" Lời nói của Watanabe Yoshimi làm mắt Suzuki Sonoko sáng rực lên —— nàng vừa rồi đã mấy lần muốn hỏi vấn đề này.
"Ừ, còn đ·ộ·c thân."
"Nhưng trông anh không giống người thiếu con gái theo đuổi chút nào." Minagawa Katsuhiko châm một điếu t·h·u·ố·c.
"Không có cách nào, dù sao vẫn chưa gặp được người phù hợp."
"Vậy! Kashuki ca, anh thích kiểu con gái như thế nào?" Suzuki Sonoko không kịp chờ đợi hỏi.
Ran cũng có chút hiếu kỳ nhìn qua.
"Ừm, hẳn là người có tư tưởng chín chắn, biết quan tâm người khác, gu ăn mặc tốt nữa." Hayashi Kashuki cười nói, "Đương nhiên, có mị lực hay không cũng rất quan trọng."
"Chín chắn. . ."
Suzuki Sonoko nghĩ lại mình, lập tức có chút nản lòng.
Biểu hiện rõ ràng của cô khiến Sekiya Kaori trêu chọc:
"Em gái nhỏ bây giờ vẫn nên lấy thành tích làm trọng thì hơn."
"Xì."
Sonoko quay mặt đi.
Mọi người bên này vừa ăn vừa cười nói, Wakamatsu Toshihide vốn tùy tiện, giờ lại hoàn toàn im lặng, giống như gã trai trầm tính Naomichi từ đầu đã không mấy để ý đến ai.
Đợi đến khi đồ ăn vơi đi không ít, Minagawa Katsuhiko "cạch" một tiếng, đặt cốc bia xuống, nhìn về phía gã trai trầm tính vẫn luôn cầm đũa cắm đầu ăn:
"Được rồi, ăn cũng gần xong rồi. Này, Naomichi, biểu diễn tiết mục gì đó cho mọi người xem đi!"
". . ." Naomichi khựng lại, nhìn đối phương, "Xin lỗi, tôi không biết biểu diễn gì cả, tôi không giỏi những việc này."
"Hả?"
Minagawa Katsuhiko lập tức nhíu mày, trong mắt hắn thậm chí còn lộ vẻ giận dữ: "Ngươi có biết mình đang nói gì không?!"
"Xin lỗi. . ."
Naomichi cúi đầu.
Lúc này, từ trong nhà đột nhiên chạy ra một bé trai khoảng năm, sáu tuổi, trèo lên ghế sofa phía sau mọi người.
"Mẹ ơi, con cũng muốn ở đây chơi cùng mọi người có được không!"
Cậu bé gọi người phụ nữ trẻ vừa bưng khay từ trong bếp đi ra.
Kết quả, giọng nói của cậu lập tức khiến Minagawa Katsuhiko, người đang trừng mắt nhìn Naomichi, chuyển hướng: "Này! Susumu, mau về phòng đi! Đừng có ở đây vướng chân."
". . ."
Cậu bé bị mắng cúi đầu xuống.
Mẹ cậu bé ngồi xổm xuống cạnh bàn ăn, đang định khuyên Minagawa Katsuhiko đừng nổi giận, kết quả đối phương hùng hổ cầm bật lửa và t·h·u·ố·c đứng dậy rời đi.
"Này, Katsuhiko!"
Sekiya Kaori, người bạn thanh mai trúc mã của hắn, lập tức đuổi theo.
"Minagawa sensei đột nhiên bị làm sao vậy?"
"Tính tình đột nhiên trở nên tệ quá."
Sonoko và Ran xì xào bàn tán.
Hayashi Kashuki ngược lại không cảm thấy kinh ngạc, có người khi đã uống rư.ợ.u thì rất dễ trở nên cảm tính.
Nhìn gã trai trầm tính tên Naomichi kia, rõ ràng có chút không hòa nhập với mọi người nhưng vẫn đến tham gia bữa tiệc này, có lẽ vẫn là bị ép tới.
Dù sao Minagawa Katsuhiko cũng là "trưởng nhóm", gia đình lại giàu có. . . Trong quan hệ xã hội Nhật Bản, quả thực tồn tại sự phân chia giai cấp trên và dưới.
Hayashi Kashuki không thích mùi khói t·h·u·ố·c do Minagawa Katsuhiko để lại, dứt khoát đứng dậy đi đến cửa kính phía sau thông ra sân nhỏ, định mở ra cho thoáng.
Kết quả, hắn vừa đi đến cửa kính liền chạm mặt Conan đang thò đầu ra từ bụi cỏ trong sân.
". . ."
". . ."
Hai bên đối mặt, Conan dần dần rụt đầu lại, ý đồ coi như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng Hayashi Kashuki lại đẩy cửa ra.
"Sao lại ở đây?" Hắn hỏi một câu, sau đó lại như nghĩ ra điều gì, "Theo dõi tới sao?"
"Không phải theo dõi!" Conan nhô đầu ra hô to.
". . ."
Hayashi Kashuki chỉ im lặng nhìn hắn.
Dần dần, Conan bắt đầu chột dạ, cũng cúi đầu xuống.
Thật ra hắn nghe nói Ran muốn đi tham gia tiệc lễ tình nhân, hơn nữa còn đi cùng Hayashi Kashuki, trong phút chốc liền làm hắn đổ bình giấm chua.
Conan im lặng, Hayashi Kashuki cũng không khỏi im lặng thay cho những người trong phòng này: t·ử thần đã đích thân theo dõi đến đây, không có gì bất ngờ xảy ra thì, e là sắp có người phải c·h·ế·t để góp vui rồi.
————
Không khí trước bàn ăn rất hài hòa.
Mọi người đều ngồi bệt xuống đất, trên bàn bày biện phong phú sushi và lẩu Sukiyaki.
"Ái chà! Nói như vậy, tuy là tiệc lễ tình nhân, nhưng trên thực tế những người tham gia đều là người đ·ộ·c thân có đúng không?"
Suzuki Sonoko kinh ngạc nhìn mọi người hỏi.
"Đúng vậy, về bản chất thì đây là một bữa tiệc bạn bè, nhưng có thể sẽ có người muốn nhân dịp này thoát kiếp đ·ộ·c thân cũng không biết chừng."
Watanabe Yoshimi, cô gái có khuôn mặt xinh đẹp, mỉm cười trả lời.
Ngồi đối diện, trưởng nhóm Minagawa Katsuhiko nghe vậy ngẩng đầu liếc nhìn cô, động tác vô thức này lại bị một cô gái khác là Sekiya Kaori chú ý.
" . . Thì ra là như vậy, thế thì chúng ta đến tham gia có hơi không phải phép."
Suzuki Sonoko lầm bầm nói.
"Không sao, tiệc tùng càng đông người càng náo nhiệt mà." Minagawa Katsuhiko tiếp lời cô.
Hắn là một chàng trai tuấn tú.
Hôm đó, Suzuki Sonoko và Mori Ran đến quán cà phê ăn bánh ngọt, chính Minagawa Katsuhiko và Wakamatsu Toshihide đã đến bắt chuyện.
Trên thực tế, Minagawa Katsuhiko không hề có hứng thú với hai cô gái nhỏ này, mà là Wakamatsu Toshihide, gã trai cơ bắp tự cho mình là trung tâm, lại vừa nhìn đã trúng ý Mori Ran, hắn vốn dĩ chỉ định yểm trợ cho bạn nên mới đi giúp.
Mà sự xuất hiện của hắn lại khiến Suzuki Sonoko hăng hái, vốn đang định hôm nay ở bữa tiệc thả thính, kết quả không ngờ Hayashi Kashuki lại xuất hiện, điều này khiến Sonoko trong nháy mắt cảm thấy Minagawa Katsuhiko có chút tẻ nhạt.
"Nói đến khi Ran gọi điện thoại cho ta, ta còn ngạc nhiên tưởng rằng nàng có bạn trai nên muốn tham gia tiệc lễ tình nhân chứ."
Khuỷu tay đặt lên bàn, một tay chống cằm, Hayashi Kashuki cười híp mắt nói.
"Kashuki ca. . ." Mặt Ran đỏ bừng.
"Ha, kết quả sau đó mới phát hiện, nàng chỉ là không giỏi từ chối người khác, làm ta thở phào nhẹ nhõm."
". . ."
Ran nghe vậy, hiểu ra Hayashi Kashuki đang giúp mình giải vây, trong lòng lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
Nàng thực sự không giỏi từ chối người khác.
Đặc biệt là Wakamatsu Toshihide, gã to con này lại thích tự quyết định, hoàn toàn không cho nàng cơ hội trả lời, thậm chí mỗi lần nàng định từ chối, hắn đều đúng lúc cắt ngang.
Kashuki ca đã nói đến nước này, đối phương hẳn là cũng có thể hiểu được?
Mori Ran lén nhìn sang phía Hayashi Kashuki, chỉ thấy Wakamatsu Toshihide nắm chặt đũa không nói lời nào, tuy sắc mặt không tốt, nhưng cũng không nổi giận.
Mấy sinh viên khác cũng nhận ra Wakamatsu Toshihide đã mặt dày mày dạn mời hai cô em học sinh cấp ba đến tham gia bữa tiệc.
Để tránh ầm ĩ lên làm mất mặt, Sekiya Kaori vội vàng cười ha hả đánh trống lảng.
"Bất quá sushi này ngon thật đấy, là bác gái tự làm sao?"
"À, chắc chắn là mua sẵn rồi bày ra thôi." Minagawa Katsuhiko khẽ nói.
"Vậy ta nhất định phải hỏi xem là nhà hàng sushi nào, bởi vì thật sự rất ngon."
"Hai em học sinh cấp ba cũng ăn nhiều vào nhé."
"Nói đến nãy giờ toàn là chuyện của chúng ta, vậy Hayashi sensei cũng còn đ·ộ·c thân sao?" Lời nói của Watanabe Yoshimi làm mắt Suzuki Sonoko sáng rực lên —— nàng vừa rồi đã mấy lần muốn hỏi vấn đề này.
"Ừ, còn đ·ộ·c thân."
"Nhưng trông anh không giống người thiếu con gái theo đuổi chút nào." Minagawa Katsuhiko châm một điếu t·h·u·ố·c.
"Không có cách nào, dù sao vẫn chưa gặp được người phù hợp."
"Vậy! Kashuki ca, anh thích kiểu con gái như thế nào?" Suzuki Sonoko không kịp chờ đợi hỏi.
Ran cũng có chút hiếu kỳ nhìn qua.
"Ừm, hẳn là người có tư tưởng chín chắn, biết quan tâm người khác, gu ăn mặc tốt nữa." Hayashi Kashuki cười nói, "Đương nhiên, có mị lực hay không cũng rất quan trọng."
"Chín chắn. . ."
Suzuki Sonoko nghĩ lại mình, lập tức có chút nản lòng.
Biểu hiện rõ ràng của cô khiến Sekiya Kaori trêu chọc:
"Em gái nhỏ bây giờ vẫn nên lấy thành tích làm trọng thì hơn."
"Xì."
Sonoko quay mặt đi.
Mọi người bên này vừa ăn vừa cười nói, Wakamatsu Toshihide vốn tùy tiện, giờ lại hoàn toàn im lặng, giống như gã trai trầm tính Naomichi từ đầu đã không mấy để ý đến ai.
Đợi đến khi đồ ăn vơi đi không ít, Minagawa Katsuhiko "cạch" một tiếng, đặt cốc bia xuống, nhìn về phía gã trai trầm tính vẫn luôn cầm đũa cắm đầu ăn:
"Được rồi, ăn cũng gần xong rồi. Này, Naomichi, biểu diễn tiết mục gì đó cho mọi người xem đi!"
". . ." Naomichi khựng lại, nhìn đối phương, "Xin lỗi, tôi không biết biểu diễn gì cả, tôi không giỏi những việc này."
"Hả?"
Minagawa Katsuhiko lập tức nhíu mày, trong mắt hắn thậm chí còn lộ vẻ giận dữ: "Ngươi có biết mình đang nói gì không?!"
"Xin lỗi. . ."
Naomichi cúi đầu.
Lúc này, từ trong nhà đột nhiên chạy ra một bé trai khoảng năm, sáu tuổi, trèo lên ghế sofa phía sau mọi người.
"Mẹ ơi, con cũng muốn ở đây chơi cùng mọi người có được không!"
Cậu bé gọi người phụ nữ trẻ vừa bưng khay từ trong bếp đi ra.
Kết quả, giọng nói của cậu lập tức khiến Minagawa Katsuhiko, người đang trừng mắt nhìn Naomichi, chuyển hướng: "Này! Susumu, mau về phòng đi! Đừng có ở đây vướng chân."
". . ."
Cậu bé bị mắng cúi đầu xuống.
Mẹ cậu bé ngồi xổm xuống cạnh bàn ăn, đang định khuyên Minagawa Katsuhiko đừng nổi giận, kết quả đối phương hùng hổ cầm bật lửa và t·h·u·ố·c đứng dậy rời đi.
"Này, Katsuhiko!"
Sekiya Kaori, người bạn thanh mai trúc mã của hắn, lập tức đuổi theo.
"Minagawa sensei đột nhiên bị làm sao vậy?"
"Tính tình đột nhiên trở nên tệ quá."
Sonoko và Ran xì xào bàn tán.
Hayashi Kashuki ngược lại không cảm thấy kinh ngạc, có người khi đã uống rư.ợ.u thì rất dễ trở nên cảm tính.
Nhìn gã trai trầm tính tên Naomichi kia, rõ ràng có chút không hòa nhập với mọi người nhưng vẫn đến tham gia bữa tiệc này, có lẽ vẫn là bị ép tới.
Dù sao Minagawa Katsuhiko cũng là "trưởng nhóm", gia đình lại giàu có. . . Trong quan hệ xã hội Nhật Bản, quả thực tồn tại sự phân chia giai cấp trên và dưới.
Hayashi Kashuki không thích mùi khói t·h·u·ố·c do Minagawa Katsuhiko để lại, dứt khoát đứng dậy đi đến cửa kính phía sau thông ra sân nhỏ, định mở ra cho thoáng.
Kết quả, hắn vừa đi đến cửa kính liền chạm mặt Conan đang thò đầu ra từ bụi cỏ trong sân.
". . ."
". . ."
Hai bên đối mặt, Conan dần dần rụt đầu lại, ý đồ coi như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng Hayashi Kashuki lại đẩy cửa ra.
"Sao lại ở đây?" Hắn hỏi một câu, sau đó lại như nghĩ ra điều gì, "Theo dõi tới sao?"
"Không phải theo dõi!" Conan nhô đầu ra hô to.
". . ."
Hayashi Kashuki chỉ im lặng nhìn hắn.
Dần dần, Conan bắt đầu chột dạ, cũng cúi đầu xuống.
Thật ra hắn nghe nói Ran muốn đi tham gia tiệc lễ tình nhân, hơn nữa còn đi cùng Hayashi Kashuki, trong phút chốc liền làm hắn đổ bình giấm chua.
Conan im lặng, Hayashi Kashuki cũng không khỏi im lặng thay cho những người trong phòng này: t·ử thần đã đích thân theo dõi đến đây, không có gì bất ngờ xảy ra thì, e là sắp có người phải c·h·ế·t để góp vui rồi.
————
Bạn cần đăng nhập để bình luận