Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Conan Học Sao?
Chương 46: Thư viện
**Chương 46: Thư viện**
『Đối với giới y học, thôi miên hiện đại bắt nguồn từ năm 1843, nguyên ý của nó là từ "giấc ngủ" trong tiếng Hy Lạp.』 『Nguyên lý thôi miên, nói đơn giản, chính là lợi dụng hai phương diện tư duy khác nhau của con người: Ý thức và tiềm thức.』 『Thông thường, khi một người ở trạng thái tỉnh táo, ý thức chiếm vị trí chủ đạo. Nguyên lý của thôi miên là khiến ý thức tập trung vào một việc nào đó, khi đó tiềm thức sẽ không bị ý thức ngăn chặn. Tiềm thức được kích hoạt, tiến vào trạng thái cả tiềm thức và ý thức đều mở ra. Lúc này, có thể giao tiếp với tiềm thức, thôi miên chính là vượt qua ý thức để trực tiếp giao tiếp với tiềm thức.』 『Thôi miên lại được chia thành...』 『...』 『...』 Hayashi Kashuki gần đây đang dụng công học tập.
Hắn tạm thời tìm mấy quyển sách nhập môn về tâm lý học và thôi miên, trong khoảng thời gian này vẫn luôn chăm chú nghiên cứu.
Đây đích thực là một môn học thâm ảo nhưng cũng có phần khô khan.
Nói thật, Hayashi Kashuki không có hứng thú, chỉ là vì nó hữu dụng nên hắn mới nguyện ý học.
Có điều, kiến thức học được từ việc chỉ đọc sách vẫn còn khá nông cạn. Hayashi Kashuki dự định sau khi nắm vững kiến thức cơ bản sẽ dùng trang bị có được từ Spider để làm thí nghiệm.
"Số lượng sách liên quan có thể mua được ở hiệu sách khá ít, quả nhiên vẫn nên đến thư viện xem thử."
"Bộp" một tiếng, khép sách lại, Hayashi Kashuki nhìn đồng hồ, quyết định ra ngoài một chuyến.
Hắn lái xe rời khỏi gara nhà trọ.
Thư viện thường đóng cửa lúc 18:00, bây giờ là năm giờ chiều, đến nơi có lẽ khoảng năm giờ rưỡi, thời gian vẫn còn khá dư dả.
Hayashi Kashuki nhanh chóng đến bên ngoài thư viện.
Hôm nay thư viện vắng vẻ một cách bất ngờ —— rõ ràng là giờ tan học của học sinh, nhưng lại không có nhiều bóng người.
Hayashi Kashuki không để ý nhiều, theo bảng hướng dẫn phân chia khu vực sách, trực tiếp đi thang máy lên lầu ba.
Cửa thang máy mở ra —— Trong không gian sáng sủa và rộng rãi, những giá sách được xếp ngay ngắn, có mấy cái "đầu củ cải" quen mắt và một "củ khoai lang" lớn đang vây quanh nói chuyện.
Conan, còn có Kojima Genta bọn hắn...
"Mấy người các ngươi, tới học tập sao?"
Hắn mang theo nụ cười thân thiết đi qua và bắt chuyện.
"A?"
"Là đại ca ca!"
"Kashuki ca ca?"
Sự xuất hiện của Hayashi Kashuki khiến mấy đứa học sinh tiểu học có những phản ứng khác nhau.
Trong đó, Yoshida Ayumi tỏ ra rất vui mừng, Tsuburaya Mitsuhiko và Conan thì lễ phép, còn Kojima Genta thì trực tiếp chỉ tay vào Hayashi Kashuki và hô: "Ta nhớ ra ngươi rồi!"
Hayashi Kashuki liếc hắn một cái, không để ý, chỉ là tự nhiên đưa tay đặt lên đầu Yoshida Ayumi xoa nhẹ.
Cô bé có chút mừng rỡ, mặt cũng ửng hồng.
"... Bọn ta đến đây xem sách để viết báo cáo đọc sách, đây là bài tập phải nộp vào ngày mai." Cô bé nói.
"Thì ra là thế, vậy thì tốt quá."
"Đại ca ca, ngươi cũng tới đọc sách sao?"
"Ta tới để mượn một ít truyện về nhà xem." Hayashi Kashuki nói đến đây, vẫn giữ nụ cười trên mặt nhìn bọn hắn, "Các ngươi có biết sách liên quan đến tâm lý học để ở đâu không?"
"Ở bên kia ạ."
Tsuburaya Mitsuhiko lập tức chỉ tay, "Ta vừa thấy bên kia có rất nhiều."
"Tốt, cảm ơn."
Hayashi Kashuki đi qua xem thử.
Trên giá sách bày rất nhiều sách liên quan, hơn nữa còn rất đầy đủ.
Thôi miên, vốn là một nhánh của tâm lý học, ở đây cũng có thể tìm thấy giá sách tương ứng.
("Thôi miên thanh âm nương theo ngươi") ("Tiềm thức ảo diệu cùng lực lượng") ("Bản thân khỏe mạnh thôi miên") ("Thôi miên ký ức thuật")...
Nhìn từng cái tên sách, Hayashi Kashuki định lấy xuống xem thử, nhưng thấy Conan đứng ngay bên cạnh, hắn dứt khoát lấy trước một quyển sách tâm lý học phổ thông.
Bất quá, cái giơ tay này của hắn lại khiến Conan chú ý tới điều gì đó.
"Kashuki ca ca, ngươi đeo nhẫn à?"
"Ân, là một người bạn tặng. Sao, trông có vẻ hơi phô trương sao?"
"Phô trương thì không, nhưng chiếc nhẫn này trông có vẻ hơi đặc biệt."
Conan nói đến đây, lập tức nghiêm mặt, "Kashuki ca ca, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
"Mời nói." Hayashi Kashuki làm ra vẻ lắng nghe.
"Trong thư viện này có một nhân viên bị mất tích, cảnh quan Megure bọn hắn vừa mới tới đây tìm kiếm..."
"Uy! Conan, sao ngươi có thể nói ra chứ!"
"Đúng vậy, không phải vừa nói là chúng ta, đội thám tử thiếu niên, sẽ độc lập tìm ra chân tướng sao?"
Conan còn chưa kịp nói hết, Tsuburaya Mitsuhiko và Kojima Genta lập tức bất mãn nói.
Hayashi Kashuki nhìn hai người bọn họ, cười không phản ứng, chỉ hỏi Conan: "Có thể nói cụ thể là chuyện gì đã xảy ra không?"
"Là như vậy, đại ca ca."
Ayumi thấy có cơ hội thể hiện, lập tức nói liến thoắng: "Cảnh quan Megure nói thư viện này có một nhân viên tên là Tamada, từ tối hôm trước đã mất tích, sau đó còn nói hắn là một người rất chu đáo, mỗi ngày trước khi về nhà đều gọi điện thoại về cho thái thái... Nhưng tối hôm trước khi mất tích, hắn lại không làm như vậy."
"Mỗi ngày đều gọi điện thoại về nhà từ trong thư viện, đúng không?"
Hayashi Kashuki nhớ lại.
Trong (Conan), những tập phim để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn không nhiều, nhưng vụ án xảy ra ở thư viện này, mức độ kinh dị thực sự đã để lại ấn tượng không nhỏ.
"Kashuki ca ca có cảm thấy, vì nhân viên kia hôm đó không gọi điện thoại về nhà, nên có thể là đã gặp chuyện gì đó ở trong thư viện, đúng không?" Conan nói, "Cảnh sát vừa rồi có lục soát trong thư viện, nhưng không phát hiện được gì."
"Cho nên các ngươi ở lại đây thật ra không phải là để làm bài tập, mà là muốn tìm manh mối, có đúng không?"
Hayashi Kashuki nhìn bọn hắn, cười nói.
Mấy đứa nhỏ nghe xong, ngược lại còn tỏ ra đắc ý, thậm chí còn hếch đầu, xoa xoa mũi.
Thật sự là không đáng yêu chút nào...
Hayashi Kashuki không thích những đứa trẻ ngang bướng, đặc biệt là khi chúng còn không tự biết.
"Nói lại, bình thường thành tích học tập của mấy người các ngươi thế nào?"
"Thành tích của Ayumi rất tốt ạ."
"Ân, ta cũng đứng đầu lớp."
"... Gì chứ, các ngươi kiêu ngạo như vậy làm gì?"
Conan chưa trả lời, sau khi Ayumi và Mitsuhiko vui vẻ thể hiện, chỉ có Kojima Genta bĩu môi.
Hayashi Kashuki thấy thế chỉ cười, sau đó tiếp tục tìm sách trên giá.
Thấy hắn nghe xong không có phản ứng gì, Conan nhịn không được hỏi: "Kashuki ca ca, ngươi không quan tâm đến nhân viên bị mất tích kia sao?"
"Không phải là không quan tâm. Chỉ là Conan, ngươi vừa nói cảnh sát có đến lục soát, nhưng không phát hiện được gì, đúng không?"
"Nhưng có lẽ là cảnh sát có chỗ kiểm tra còn sơ hở ——"
"Vậy thì đó cũng không phải phạm trù chúng ta nên can thiệp."
Hayashi Kashuki vừa xem sách trên giá, vừa trả lời: "Cảnh sát tìm kiếm nhà của nghi phạm còn cần lệnh khám xét, hơn nữa chúng ta không có bằng chứng, lục soát lung tung ở nơi công cộng dường như không thích hợp lắm."
"Gì chứ, ngươi này!"
Kojima Genta rất không phục.
『Đối với giới y học, thôi miên hiện đại bắt nguồn từ năm 1843, nguyên ý của nó là từ "giấc ngủ" trong tiếng Hy Lạp.』 『Nguyên lý thôi miên, nói đơn giản, chính là lợi dụng hai phương diện tư duy khác nhau của con người: Ý thức và tiềm thức.』 『Thông thường, khi một người ở trạng thái tỉnh táo, ý thức chiếm vị trí chủ đạo. Nguyên lý của thôi miên là khiến ý thức tập trung vào một việc nào đó, khi đó tiềm thức sẽ không bị ý thức ngăn chặn. Tiềm thức được kích hoạt, tiến vào trạng thái cả tiềm thức và ý thức đều mở ra. Lúc này, có thể giao tiếp với tiềm thức, thôi miên chính là vượt qua ý thức để trực tiếp giao tiếp với tiềm thức.』 『Thôi miên lại được chia thành...』 『...』 『...』 Hayashi Kashuki gần đây đang dụng công học tập.
Hắn tạm thời tìm mấy quyển sách nhập môn về tâm lý học và thôi miên, trong khoảng thời gian này vẫn luôn chăm chú nghiên cứu.
Đây đích thực là một môn học thâm ảo nhưng cũng có phần khô khan.
Nói thật, Hayashi Kashuki không có hứng thú, chỉ là vì nó hữu dụng nên hắn mới nguyện ý học.
Có điều, kiến thức học được từ việc chỉ đọc sách vẫn còn khá nông cạn. Hayashi Kashuki dự định sau khi nắm vững kiến thức cơ bản sẽ dùng trang bị có được từ Spider để làm thí nghiệm.
"Số lượng sách liên quan có thể mua được ở hiệu sách khá ít, quả nhiên vẫn nên đến thư viện xem thử."
"Bộp" một tiếng, khép sách lại, Hayashi Kashuki nhìn đồng hồ, quyết định ra ngoài một chuyến.
Hắn lái xe rời khỏi gara nhà trọ.
Thư viện thường đóng cửa lúc 18:00, bây giờ là năm giờ chiều, đến nơi có lẽ khoảng năm giờ rưỡi, thời gian vẫn còn khá dư dả.
Hayashi Kashuki nhanh chóng đến bên ngoài thư viện.
Hôm nay thư viện vắng vẻ một cách bất ngờ —— rõ ràng là giờ tan học của học sinh, nhưng lại không có nhiều bóng người.
Hayashi Kashuki không để ý nhiều, theo bảng hướng dẫn phân chia khu vực sách, trực tiếp đi thang máy lên lầu ba.
Cửa thang máy mở ra —— Trong không gian sáng sủa và rộng rãi, những giá sách được xếp ngay ngắn, có mấy cái "đầu củ cải" quen mắt và một "củ khoai lang" lớn đang vây quanh nói chuyện.
Conan, còn có Kojima Genta bọn hắn...
"Mấy người các ngươi, tới học tập sao?"
Hắn mang theo nụ cười thân thiết đi qua và bắt chuyện.
"A?"
"Là đại ca ca!"
"Kashuki ca ca?"
Sự xuất hiện của Hayashi Kashuki khiến mấy đứa học sinh tiểu học có những phản ứng khác nhau.
Trong đó, Yoshida Ayumi tỏ ra rất vui mừng, Tsuburaya Mitsuhiko và Conan thì lễ phép, còn Kojima Genta thì trực tiếp chỉ tay vào Hayashi Kashuki và hô: "Ta nhớ ra ngươi rồi!"
Hayashi Kashuki liếc hắn một cái, không để ý, chỉ là tự nhiên đưa tay đặt lên đầu Yoshida Ayumi xoa nhẹ.
Cô bé có chút mừng rỡ, mặt cũng ửng hồng.
"... Bọn ta đến đây xem sách để viết báo cáo đọc sách, đây là bài tập phải nộp vào ngày mai." Cô bé nói.
"Thì ra là thế, vậy thì tốt quá."
"Đại ca ca, ngươi cũng tới đọc sách sao?"
"Ta tới để mượn một ít truyện về nhà xem." Hayashi Kashuki nói đến đây, vẫn giữ nụ cười trên mặt nhìn bọn hắn, "Các ngươi có biết sách liên quan đến tâm lý học để ở đâu không?"
"Ở bên kia ạ."
Tsuburaya Mitsuhiko lập tức chỉ tay, "Ta vừa thấy bên kia có rất nhiều."
"Tốt, cảm ơn."
Hayashi Kashuki đi qua xem thử.
Trên giá sách bày rất nhiều sách liên quan, hơn nữa còn rất đầy đủ.
Thôi miên, vốn là một nhánh của tâm lý học, ở đây cũng có thể tìm thấy giá sách tương ứng.
("Thôi miên thanh âm nương theo ngươi") ("Tiềm thức ảo diệu cùng lực lượng") ("Bản thân khỏe mạnh thôi miên") ("Thôi miên ký ức thuật")...
Nhìn từng cái tên sách, Hayashi Kashuki định lấy xuống xem thử, nhưng thấy Conan đứng ngay bên cạnh, hắn dứt khoát lấy trước một quyển sách tâm lý học phổ thông.
Bất quá, cái giơ tay này của hắn lại khiến Conan chú ý tới điều gì đó.
"Kashuki ca ca, ngươi đeo nhẫn à?"
"Ân, là một người bạn tặng. Sao, trông có vẻ hơi phô trương sao?"
"Phô trương thì không, nhưng chiếc nhẫn này trông có vẻ hơi đặc biệt."
Conan nói đến đây, lập tức nghiêm mặt, "Kashuki ca ca, ta có chuyện muốn nói với ngươi."
"Mời nói." Hayashi Kashuki làm ra vẻ lắng nghe.
"Trong thư viện này có một nhân viên bị mất tích, cảnh quan Megure bọn hắn vừa mới tới đây tìm kiếm..."
"Uy! Conan, sao ngươi có thể nói ra chứ!"
"Đúng vậy, không phải vừa nói là chúng ta, đội thám tử thiếu niên, sẽ độc lập tìm ra chân tướng sao?"
Conan còn chưa kịp nói hết, Tsuburaya Mitsuhiko và Kojima Genta lập tức bất mãn nói.
Hayashi Kashuki nhìn hai người bọn họ, cười không phản ứng, chỉ hỏi Conan: "Có thể nói cụ thể là chuyện gì đã xảy ra không?"
"Là như vậy, đại ca ca."
Ayumi thấy có cơ hội thể hiện, lập tức nói liến thoắng: "Cảnh quan Megure nói thư viện này có một nhân viên tên là Tamada, từ tối hôm trước đã mất tích, sau đó còn nói hắn là một người rất chu đáo, mỗi ngày trước khi về nhà đều gọi điện thoại về cho thái thái... Nhưng tối hôm trước khi mất tích, hắn lại không làm như vậy."
"Mỗi ngày đều gọi điện thoại về nhà từ trong thư viện, đúng không?"
Hayashi Kashuki nhớ lại.
Trong (Conan), những tập phim để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn không nhiều, nhưng vụ án xảy ra ở thư viện này, mức độ kinh dị thực sự đã để lại ấn tượng không nhỏ.
"Kashuki ca ca có cảm thấy, vì nhân viên kia hôm đó không gọi điện thoại về nhà, nên có thể là đã gặp chuyện gì đó ở trong thư viện, đúng không?" Conan nói, "Cảnh sát vừa rồi có lục soát trong thư viện, nhưng không phát hiện được gì."
"Cho nên các ngươi ở lại đây thật ra không phải là để làm bài tập, mà là muốn tìm manh mối, có đúng không?"
Hayashi Kashuki nhìn bọn hắn, cười nói.
Mấy đứa nhỏ nghe xong, ngược lại còn tỏ ra đắc ý, thậm chí còn hếch đầu, xoa xoa mũi.
Thật sự là không đáng yêu chút nào...
Hayashi Kashuki không thích những đứa trẻ ngang bướng, đặc biệt là khi chúng còn không tự biết.
"Nói lại, bình thường thành tích học tập của mấy người các ngươi thế nào?"
"Thành tích của Ayumi rất tốt ạ."
"Ân, ta cũng đứng đầu lớp."
"... Gì chứ, các ngươi kiêu ngạo như vậy làm gì?"
Conan chưa trả lời, sau khi Ayumi và Mitsuhiko vui vẻ thể hiện, chỉ có Kojima Genta bĩu môi.
Hayashi Kashuki thấy thế chỉ cười, sau đó tiếp tục tìm sách trên giá.
Thấy hắn nghe xong không có phản ứng gì, Conan nhịn không được hỏi: "Kashuki ca ca, ngươi không quan tâm đến nhân viên bị mất tích kia sao?"
"Không phải là không quan tâm. Chỉ là Conan, ngươi vừa nói cảnh sát có đến lục soát, nhưng không phát hiện được gì, đúng không?"
"Nhưng có lẽ là cảnh sát có chỗ kiểm tra còn sơ hở ——"
"Vậy thì đó cũng không phải phạm trù chúng ta nên can thiệp."
Hayashi Kashuki vừa xem sách trên giá, vừa trả lời: "Cảnh sát tìm kiếm nhà của nghi phạm còn cần lệnh khám xét, hơn nữa chúng ta không có bằng chứng, lục soát lung tung ở nơi công cộng dường như không thích hợp lắm."
"Gì chứ, ngươi này!"
Kojima Genta rất không phục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận