Dùng Death Note Giết Người Không Phải Rất Conan Học Sao?

Chương 232: It công ty Schindler

**Chương 232: Công ty Schindler**
"Keng" - hai chiếc ly champagne bốc lên bọt khí khẽ chạm vào nhau.
"Cạn ly." ×2
Hayashi Kashuki và Tokiwa Mio ngồi đối diện nhau.
Bữa ăn bày giữa hai người vô cùng phong phú, khiến Hayashi Kashuki sau khi đặt ly xuống, không khỏi mỉm cười cảm khái nói: "Đã làm phiền Tokiwa tiểu thư, tìm được nhà hàng tốt như vậy."
"Hayashi-sensei nói gì vậy chứ?"
Tokiwa Mio mỉm cười nhàn nhạt: "Nếu không phải nhờ có Hayashi-sensei, hiện tại có lẽ ta không thể ngồi ở đây."
". . . Tokiwa tiểu thư ngoài ý muốn lại thản nhiên như vậy."
"Đúng vậy."
Tokiwa Mio khẽ thở dài.
Việc Kisaragi Hosui mang theo ý đồ s·á·t h·ạ·i đối với nàng quả thực làm nàng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, thậm chí cho đến bây giờ nàng vẫn còn có chút khó tin —— đối với lão nhân ngoan cố kia, Tokiwa Mio luôn luôn phi thường kính trọng, cho dù là nghị viên Oki Iwamatsu và Hara Yoshiaki c·hết cũng không có làm nàng liên tưởng đến tr·ê·n người đối phương.
Hayashi Kashuki ấm giọng hỏi nàng: "Ta nghe cảnh s·á·t nói sau đó đã tìm được di hài của Kisaragi lão sensei, có đúng không?"
"Đúng vậy, sau khi đám cháy ở tầng 45 được d·ậ·p tắt, trong đó có một cỗ t·hi t·hể chính là Kisaragi lão sư."
". . . Lúc trước khi chúng ta đợi thang máy, hắn đã cố chấp bày tỏ với cảnh s·á·t rằng hắn không đi thang máy, cũng không nguyện ý để người khác đỡ hắn xuống lầu. Nghĩ như thế, hắn e sợ trước đó đã định ở lại trong trận hỏa hoạn đó."
"Ân, lão sư là một người rất thuần túy —— so với ta tưởng tượng càng thuần túy hơn."
Tokiwa Mio thở dài nói.
Nàng quả thực không biết việc tòa nhà chọc trời song tháp xây thành sẽ mang đến cho Kisaragi Hosui tổn thương lớn như vậy —— bất quá cho dù sớm biết, nàng vẫn sẽ lựa chọn khởi động hạng mục này.
Tokiwa tập đoàn vốn là muốn đem hạng mục này chế tạo thành danh th·iếp của Tokiwa tập đoàn, chỉ tiếc đều bị một trận bạo tạc triệt để hủy hoại.
Tokiwa Mio là người phụ trách, phải gánh vác dưới đại bộ phận trách nhiệm, về điểm này mà nói, nàng sau này e sợ không có duyên với vị trí người thừa kế của nhà Tokiwa.
Hayashi Kashuki mỉm cười quan s·á·t đến nàng.
Từ việc Tokiwa Mio bán trao tay tác phẩm hội họa của Kisaragi Hosui dùng để kết giao với quyền quý, thậm chí không tiếc hối lộ cũng muốn xây dựng tòa nhà chọc trời song tháp, có thể thấy đây đích thực là một người phụ nữ có nhiều ý nghĩ.
Nếu không phải là bởi vì đủ loại ngoài ý muốn và hành động của Gin, nàng xem như người thừa kế Tokiwa tập đoàn không nghi ngờ là hợp cách.
Nhưng với tình cảnh hiện tại của nàng, trừ phi là những người thừa kế khác của nhà Tokiwa c·hết hơn phân nửa, nếu không nàng sợ là không có cơ hội nổi lên.
". . ."
Đương nhiên, Hayashi Kashuki không hề có ý định giúp nàng.
Một xã trưởng của công ty thông thường không thể mang lại cho hắn lợi ích gì quá tốt đẹp, mà dùng Death Note để hành động quá lớn, sẽ chỉ tăng thêm rủi ro bại lộ.
"Hayashi-sensei hẹn ta gặp mặt, xin hỏi có chuyện gì không?"
"Là như vầy. . ."
Thấy nàng chủ động nhắc tới, Hayashi Kashuki lúc này sắp xếp lại ngôn ngữ, cười hỏi: "Tokiwa tiểu thư hẳn phải biết khái niệm trí tuệ nhân tạo chứ? Xin hỏi hiện tại trong giới máy tính có tin tức liên quan nào không?"
"Trí tuệ nhân tạo?"
Tokiwa Mio sững sờ, "Khái niệm này được đưa ra vào năm 1956, trong giới IT có rất nhiều công ty muốn thực hiện khái niệm này, nhưng theo ta được biết, phần lớn các công ty IT đều chỉ xem đây như mánh lới quảng cáo để thu hút đầu tư, Hayashi-sensei sao lại có hứng thú với việc này?"
"Thật ra, ta cũng là bị một người bạn nhờ vả, nói là muốn hiểu một chút tin tức liên quan đến phương diện này, cho nên đã nhờ ta đến hỏi Tokiwa tiểu thư một chút."
Hayashi Kashuki nói đến đây, gương mặt tuấn mỹ hiện ra mấy phần thần sắc phức tạp, hắn cười khổ nói: "Ta đã nói với hắn, những gì hắn quan tâm cũng không đáng tin cậy cho lắm."
"Thì ra là vậy."
Tokiwa Mio mỉm cười.
Dù sao thân phận của Hayashi Kashuki là trinh thám và nhà tiểu thuyết trinh thám, hoàn toàn không liên quan đến ngành máy tính, nàng cũng không có gì nghi ngờ.
Sau đó không đợi Hayashi Kashuki đưa ra câu chuyện khác, nàng liền chủ động nói: "Không giấu gì anh, bên Mỹ quả thực có một nhà tên là công ty Schindler, là một công ty hàng đầu hoàn toàn xứng đáng trong giới IT. . . Bọn họ hơn một năm trước đã đăng thông báo tuyển dụng lượng lớn lập trình viên với mức lương cao, dường như là dự định tiến quân vào lĩnh vực trí tuệ nhân tạo."
"Schindler. . . Sao?"
"Ân, công ty đó cùng chúng ta Tokiwa tập đoàn cũng có một chút hợp tác đơn đặt hàng —— không chỉ là Tokiwa tập đoàn, công ty này từ một năm trước đã bắt đầu thu mua lượng lớn máy chủ từ các công ty máy tính trên toàn thế giới."
"Thì ra là thế."
... Một năm trước sao?
Có chút mẫn cảm về thời gian, Hayashi Kashuki, sau khi nghe xong không khỏi cười một tiếng.
Biết được công ty Schindler có khả năng chính là "quả táo" mà mình muốn tìm, Hayashi Kashuki không có hỏi thêm gì nữa.
Hắn bình tĩnh cùng Tokiwa Mio ăn xong bữa cơm này.
"Hayashi-sensei dự định trở về sao?"
Trước khi rời đi, Tokiwa Mio có ẩn ý hỏi hắn.
Hayashi Kashuki lộ ra tiếu dung phi thường bình thản.
"Đúng vậy, bởi vì lát nữa ta còn phải cùng bạn bè đi chơi, hiện tại ta cần phải về Beika trước."
"Vậy sao, vậy anh trên đường chú ý an toàn."
Nghe được Hayashi Kashuki không hề có ý định ở lại, Tokiwa Mio trong lòng có chút tiếc nuối.
Sau khi lễ phép tạm biệt, Hayashi Kashuki liền rời đi.
Hắn từ trong ánh mắt và ngữ khí của Tokiwa Mio đã nhận ra chút ý tứ khác, bất quá hắn không có hứng thú gì với chuyện này. Đơn thuần sưu tập tem, thức tình một đêm không cần thiết, hơn nữa có khi còn có rủi ro bị dây dưa. . .
Ở một diễn biến khác, Kisaki Eri, người vừa kết thúc một ngày làm việc và trở về nhà, đang thoải mái ngồi trên ghế sofa hưởng thụ thời gian xem phim, nhưng không lâu sau đã chú ý tới động tĩnh trên điện thoại di động.
Ran: "Mẹ, mẹ có biết Kashuki ca thích ăn gì không?"
Kisaki Eri nhíu mày.
Giống như là lập tức nảy sinh hứng thú, nàng liền nhập vào và hồi đáp.
Kisaki Eri: "Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?"
Ran: "Bởi vì con phát hiện Kashuki ca hình như luôn chiều theo ý người khác."
Ran: ". . ."
Ran: ". . ."
Thiếu nữ kể lại chuyện xảy ra vào chiều hôm nay.
Kisaki Eri xem hiểu.
Shuki đứa bé kia quả thực thường xuyên là như vậy...
Hắn luôn hời hợt muốn người khác đừng để những việc hắn làm trong lòng, coi như Ran rất chăm chú muốn đáp tạ hắn, hắn cũng chỉ là muốn dùng việc mời hắn ăn bánh gato như vậy cho qua chuyện... Mặc dù bản thân hắn căn bản không thích ăn bánh gato.
Thật sự là ôn nhu đến mức khiến người khác đau lòng.
Như lúc trước xảy ra chuyện tòa nhà chọc trời song tháp, Kisaki Eri sau khi biết thật sự đã toát mồ hôi, sau khi Ran và Hayashi Kashuki trở về, nàng vẫn không thể nào ngăn được nỗi sợ hãi.
Thế mà sau khi trở về, hắn không hề đề cập tới chuyện nguy hiểm, cũng không hề kể công.
Kisaki Eri trong lòng thở dài, nhưng khi nhìn thấy Ran đã phát hiện đến điểm này, lại không nhịn được vui mừng.
Kisaki Eri: "Hắn, thích ăn nhất chính là bữa sáng dinh dưỡng của McDonald's."
Ran: "A?"
Kisaki Eri: "Không còn cách nào khác, thứ hắn thích ăn chính là món này."
Ran: "Nhưng Kashuki ca đã cứu con, nếu chỉ là McDonald's. . ."
Kisaki Eri: "Cho nên, so với mời khách, quan trọng hơn là tấm lòng, chỉ cần có thể đem tấm lòng truyền đạt đúng chỗ, mời gì hay tặng quà gì đều không quan trọng."
Kisaki Eri: "Có cần ta giúp ngươi tham mưu một chút không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận